Sau hơn mười ngày thì đám người Thiên Tà cũng đã xuyên qua thành công Yêu Thú Cốc . Bọn họ tạm dừng chân tại một thành nhỏ tên Yêu Thành để nghỉ ngơi một chút .
Yêu Thành là một thành trì nhỏ bên cạnh Yêu Thú Cốc .
Không biết bởi vì lý do gì mà thành nhỏ này náo nhiệt vô cùng , người ta tấp nập khắp nơi . Trong thành cũng có vài công trình kiến trúc lớn mới được xây dựng .
Càng khiến người ta bất ngờ là trên bầu trời có vô số Yêu thú phi hành cao cấp . Những yêu thú phi hành này có vẻ là toạ kỵ của những tu hành giả . Bình thường muốn thấy một toạ kỵ phi hành cấp cao cũng khá khó khăn , không ngờ nơi này lại bay đầy bầu trời . Thật sự là làm cho người ta mở rộng tầm mắt .
Bầu trời thỉnh thoảng còn có vài bóng đen xẹt qua , những bóng đen này là những người Kết Đan , Đại Thừa cảnh . Lăng không phi hành thì cũng chỉ có thể là võ giả cảnh giới kết đan trở nên .
Bốn người Thiên Tà đứng trước cửa thành , nhìn bảng quy định khi vào Yêu thành , hắn lẩm bẩm :
– Kết đan cảnh trở nên không được ra tay với người cảnh giới yếu hơn . Có ý tứ .
Ngoài cái quy định để bảo vệ những người cảnh giới yếu này , còn khá nhiều những quy định khác , nhưng hắn cũng chỉ lướt qua không thèm để ý .
Đi vào trong thành , có vô số võ giả ngồi xếp bằng trên mặt đất . Trước mặt họ bày đủ thứ từ vũ khí , đan dược , linh thảo …
– Bán Đan dược , Đan dược vừa ra lò …
Thanh âm một người bán hàng vang vọng trong số rất nhiều những thanh âm ồn ào khác .
– Tam phẩm Đan dược , có người muốn mua sao ? Tam phẩm đan dược , giá cả có thể thương lượng ….
Yêu thành bên trong những tiếng mời chào mua hàng nối liền không dứt , náo nhiệt vô cùng .
Vô số những tiếng chào mua cũng khiến cho ba cô gái nổi lên hứng thú , các nàng bắt đầu tung tăng chạy nhảy , xem xét khắp nơi . Thiên Tà bất đắc dĩ cũng đành phải lẽo đẽo theo sau . Không phải là hắn không muốn mua hay những người bán hàng này bán đồ không tốt , mà là hắn không biết mua gì . Binh khí , đan dược , công pháp … Hắn nhiều vô số kể , còn toàn là cấp cao . Những thứ bày bán ở đây không lọt vào nổi trong mắt hắn .
Nơi này trị an có vẻ khá là tốt , trên đường đội chấp pháp đi lại khá nhiều . Cũng không có tình trạng cãi vã gì hay tranh chấp gì nổ ra . Nhưng những điều này cũng không đủ để làm cho Thiên Tà để ba cô gái cởi bỏ áo choàng trên người . Ai biết được có tên háo sắc nào không sợ chết muốn gây phiền toái hay không . Ở bất kỳ đâu tình trạng trị an , chấp pháp có tốt đến mức nào thì cũng không tránh khỏi những góc đen .
– Đến a , các vị xem một chút . Nơi đây chính là cấp ba Yêu thú phi hành Tứ Dực Sói , cũng có thể nói là bầu trời bá chủ , tốc độ vô cùng nhanh . Có nó các người có thể đi mọi nơi , trên trời dưới đất không chỗ nào nó không đi được .
– Ngươi nói đây là bầu trời bá chủ ?
Vi Nhi bật cười nhìn qua Tứ Dực Sói một chút rồi quay đi .
Con Tứ Dực Sói này mặc dù là cấp ba yêu thú nhưng thân hình thì lại vô cùng gầy gò , ốm yếu . Hơn nữa có vẻ như nó cũng đã rất già , có thể phi hành được hay không cũng là cả một vấn đề .
– Tiểu huynh đệ , ngươi đừng chỉ nhìn vẻ bề ngoài của nó như vậy . Không dám dấu tiểu huynh đệ , Tứ Dực Sói này ta chỉ bán cho người có duyên . Không tin tiểu huynh đệ có thể nhìn kỹ lại thêm một lần .
Bởi vì Vi Nhi mặc áo choàng kín cả người , lại còn đổi thành giọng nam lên chủ quán không nhận ra được nàng là nữ . Hắn vẻ mặt thật thà nói .
Vi Nhi lắc đầu kéo tay Ngọc Nhi và Mộ Khuynh Thành quay đầu rời khỏi . Con sói ốm này cũng định mang ra lừa gạt người , lại còn nói bá chủ bầu trời . Trình độ nói khoác không đỏ mặt của tên chủ tiệm này cũng không thấp .
– Các vị , các vị đợi đã . Ngoại trừ Tứ Dực Sói nơi đây còn có rất nhiều bảo vật . Các vị xem thử một chút .
Tên chủ tiệm này cũng không muốn bỏ qua đối tượng dễ bị lừa gạt , hắn vội vàng họi mấy người lại .
– Tiểu huynh đệ xem một chút , nơi này có một tấm tàng bảo đồ . Cái này nhưng là bảo bối .
Tên chủ tiệm thấy bốn người không có ý định dừng lại , hắn vội vã dùng bàn tay dơ bẩn của mình kéo tay Vi Nhi , nói .
– Buông tay ra .
Vi Nhi có chút không vui nói . Nàng cũng không muốn bị người khác nắm lấy tay mình .
– Tiểu huynh đệ , ngươi bình tĩnh . Có phải ngươi nghĩ nếu là tàng bảo đồ thật thì ta đã đem bán cho các đại nhân vật . Ngươi sai rồi , lão phu ta chỉ bán đồ cho người hữu duyên . Nhìn khí chất trên người các vị như vậy , đảm bảo ngày sau có thể thành tài . Lão phu cũng muốn làm một thiện duyên , bán cho các vị . Như vậy đi , các vị xem trước một chút .
Chủ tiệm vội vàng móc từ trong ngực ra một tấm da thú cũ nát . Trên mặt tấm da thú vẽ vô số những chữ cái phức tạp , khó hiểu .
– Các vị có phải thấy tấm tàng bảo đồ này rất khó hiểu . Đây là ta một lần vô tình tìm được trong một hang động . Chỉ bán cho người hữu duyên .
Lão chủ tiệm cười bỉ ổi nói . Trong mắt lão đã thấy con mồi ngây thơ đã mắc câu .
– Khục .. khục …
Mộ Khuynh Thành đột nhiên ho nhẹ hai tiếng . Có vẻ như nàng có hứng thú với tấm tàng bảo đồ này .
– Bán bao nhiêu ?
Vi Nhi hỏi .
– Không đắt . 500 Vạn đi .
Tên chủ tiệm thấp giọng nói .
– Bệnh thần kinh .
Vi Nhi nhìn hắn nói một câu rồi không có chút do dự nào xoay người rời đi .
– Tiểu huynh đệ 300 vạn được không . Đừng đi a 200 vạn cũng được .
Tên chủ tiệm vội vàng gọi lại , đồng thời cũng đã hạ thấp dần giá cả .
– 100 Vạn . Coi như ta bán thiện duyên đi . Lỗ vốn rồi .
Tên chủ tiệm hô , giọng nói của hắn mang theo một chút chần chừ , không tự tin .
– Thành giao .
Vi Nhi lấy ra một tập ngân phiếu nện xuống tay hắn , sau đó đoạt tấm tàng bảo đồ nhanh chóng rời đi . Để lại vẻ mặt sững sờ lão chủ tiệm .
Sau khi rời khỏi cửa tiệm , Vi Nhi giao lại tấm tàng bảo đồ cho Mộ Khuynh Thành , nói :
– Tiểu thư , mua được . Tên chủ tiệm đó ngốc quá .
Mộ Khuynh Thành thu giữ tấm tàng bảo đồ , nhìn qua một chút , nói :
– Vi Nhi thông minh . Bất quá tấm tàng bảo đồ này quá khó hiểu . Có lẽ cần thời gian nghiên cứu kỹ lưỡng .
Từ lúc thấy Mộ Khuynh Thành ho nhẹ thì Vi Nhi đã biết nàng có hứng thú với tấm tàng bảo đồ này . Chẳng qua là Vi Nhi cố tình không để ý đến quay đi để lão chủ tiệm giảm bớt giá cả mà thôi .
– Đến , đan dược chữa thương . Giá cả thương lượng …
– Bán ra áo giáp gia truyền , lực phòng ngự kinh người . Mau đến xem thử .
Tiếp tục đi tiếp , những tiếng chào bán nối liền không dứt , nhưng đáng tiếc là không có thứ gì lọt nổi vào mắt bốn người .
Bốn người đi dạo khắp nơi trong Yêu thành . Trong lúc vô tình , Thiên Tà phát hiện phía trước có một tửu lâu vô cùng lớn , kiến trúc như một toà cung điện vậy . Sừng sững giữa Yêu Thành .
Bởi vì bốn người đi dạo cũng đã đủ , lên quyết định vào tửu lâu này ăn uống chút gì đó . Đồng thời cũng muốn ở lại Yêu Thành này nghỉ ngơi vài ngày .
Bên trong tửu lâu tầng trên tầng dưới khá đông khách , ồn ào vô cùng .
– Các vị Khách quan . Tất cả các tầng đã đầy chỗ , chỉ còn tầng ba còn dư một bàn . Bất quá tầng ba giá cả có cao hơn một chút .
Bốn người vừa vào tửu lâu thì có một tên tiểu nhị nhanh chân đến giới thiệu .
– Vậy thì tầng ba đi .
Thiên Tà khẽ gật đầu . Hắn cũng không quá coi trọng vấn đề tầng nào hay phí bao nhiêu .
– Được , các vị mời đi theo ta .
Tầng ba tiếng ồn ào cũng đã giảm bớt nhiều . Khi bốn người Thiên Tà lên tới nơi thì cũng thấy đúng chỉ là còn một bàn bên cạnh cửa sổ .
– Các vị muốn dùng gì .
Tiểu Nhị đưa ra một tờ thực đơn , hỏi .
– Cho bình rượu ngon nhất cùng vài món gì đó thì ngươi tự gọi cho chúng ta .
Mộ Khuynh Thành cũng không cầm thực đơn , mà giao nhiệm vụ chọn món cho tiểu nhị . Nàng làm như vậy chắc chắn tên tiểu nhị sẽ mang lên những món đắt tiền nhất , nhưng có lẽ cũng là ngon nhất bởi giá cao lại không ngon thì bán cho ai .
– Được , các vị chờ một chút .
Cũng không lâu sau , rượu và thức ăn được đặt trước mặt bốn người .
Ah Ta đang muốn đặt 1tlt /1c để tránh mấy tên copy truyện sang web khác mà không hỏi ta . Ta kiến nghị thì cả cái băng nhóm thiên đạo đều bơ đi không để ý ( bất công vcl ) . Do vậy nên mới có ý định như v . Các ngươi thấy thế nào .
ĐinhChiểu