Tiên Sinh Đến Từ 1930 – Chương 66 Mắt cá – Botruyen
  •  Avatar
  • 23 lượt xem
  • 3 năm trước

Tiên Sinh Đến Từ 1930 - Chương 66 Mắt cá

Edit: Dờ

Hứa Chi Liễu theo Paul đi vào thư phòng, vừa bước vào cậu ta đã ngây người.

Cậu ta không nghĩ có Bạch Dương ở đây. Bạch Dương ngồi bên cạnh Thế An, đang quay ra nhìn cậu ta.

Hứa Chi Liễu đã từng thấy cậu minh tinh này rất nhiều lần trên TV, gần đây cứ bật TV lên là nhìn thấy Bạch Dương. Mà người thật thì còn đẹp hơn trong TV nhiều, Hứa Chi Liễu không nói rõ được cậu đẹp ở đâu, chỉ cảm thấy cả người Bạch Dương như có một vầng ánh sáng, lúc Bạch Dương quay ra nhìn Hứa Chi Liễu, cậu ta thấy tầm mắt mình như bị cướp mất, ngay cả Thế An ngồi bên cạnh cũng không thể thu hút sự chú ý của cậu ta.

Hứa Chi Liễu hốt hoảng nghĩ, Bạch Dương là minh tinh, có lẽ nào đang trang điểm không nhỉ, vì thế lại không nhịn được nhìn Bạch Dương kỹ một chút —- Mặt mộc, thật sự rất đẹp, một đôi mắt cười với hàng mi dày và màu mắt nâu nhạt, dịu êm không kém phần lanh lợi. Bạch Dương không ăn mặc nổi bật gì, chỉ mặc áo khoác jeans bên ngoài một chiếc sơ mi đơn giản, thoạt nhìn trông như học sinh sinh viên, nhưng lại mang một khí chất không thể miêu tả rõ, khiến cho người ta chỉ nhìn thoáng qua thôi cũng phải liếc mắt ngắm thêm một lần.

Hóa ra đây là sự khác biệt giữa người thường và minh tinh. Bọn họ căn bản là không thể so sánh bởi vì ngay từ đầu đã không cùng một thế giới —- Ngay cả tư cách để tự ti, Hứa Chi Liễu cũng không có. Cậu ta đột nhiên phát hiện ra trước đây mình ngu ngốc đến thế nào.

Cậu ta nghĩ Bạch Dương đã trầm mình trong cái vũng nước đục của vòng giải trí bao nhiêu năm, chắc chắn chỉ là một người kiêu căng ngạo mạn hoặc chỉ là một món đồ chơi lòe loẹt đỏm dáng. Nhưng ánh mắt của Bạch Dương rất sạch, rất thanh thuần, dường như cho tới giờ chưa từng bị vấy bẩn. Ngoại hình của mình và Bạch Dương thực sự có chút giống, cậu ta đã sớm nghe người trong công ty bàn tán, nhưng khi thấy Bạch Dương ngồi kia giống như một viên ngọc sáng rực rỡ, còn cậu ta chẳng khác gì một con mắt cá, chỉ muốn độn thổ cho xong. Bạch Dương nhìn Hứa Chi Liễu, không hề có ác ý, thậm chí có chút hiếu kỳ, quay qua nhìn Thế An với vẻ dò hỏi.

Kim Thế An bảo hộ cậu thật tốt, trong mắt Bạch Dương chẳng hề có ghen tỵ và nghi ngờ, hèn gì Kim Thế An coi nhẹ Hứa Chi Liễu, có một tình nhân như vậy, Kim Thế An còn có thể đặt ai vào trong mắt?

Bạch Dương và Kim Thế An không thể hiện cử chỉ thân thiết gì, nhưng khi bọn họ ngồi cùng nhau, thái độ tùy ý, tư thế hơi dựa lại gần, khiến người ta nhìn ra một cảm giác phù hợp khó tả, không chỉ về thân thể mà còn cả về linh hồn.

Cậu ta rũ mắt, lại thấy đôi dép trên chân Bạch Dương, so với dép của Kim Thế An thì nhỏ hơn một cỡ, khác hoàn toàn với dép trên chân người khác, hiển nhiên đây là đôi dép của riêng Bạch Dương.

Nhà của Kim Thế An chính là nhà của Bạch Dương, một đôi dép đã có thể chứng minh tất cả.

Hứa Chi Liễu nhìn Bạch Dương, cảm thấy hơi mất hồn mất vía.

Tình huống quá khó xử. Lý Niệm ngậm thuốc nhìn, loại tình huống vợ cả gặp vợ bé này đúng là chỉ có Kim Thế An mới dám làm ra. Thằng nhóc đần Bạch Dương này đúng là tuyệt phối với hắn, người ta tìm tới tận cửa rồi mà Bạch Dương vẫn chưa tỏ thái độ gì.

Lý Niệm liếc mắt nhìn Hứa Chi Liễu, “Hứa tổng, có chuyện gì ngồi xuống nói —- Đừng nhìn nghệ sĩ của tôi như thế, tôi biết là cậu ta đẹp rồi.”

Hứa Chi Liễu miễn cưỡng nói: “Đã từng nhìn thấy trên TV, hân hạnh được gặp mặt.”

Bạch Dương đã nhìn quen cảnh fan gặp mình là đứng đơ người rồi, chỉ nở nụ cười ôn hòa với Hứa Chi Liễu.

Trịnh Mỹ Dung mặc kệ cậu ta, sofa rất lớn, rất trống trải, nhưng Trịnh Mỹ Dung lại gật đầu với Paul, Paul lấy ra một cái ghế dựa cho Hứa Chi Liễu ngồi.

Bốn người bọn họ là một thể hoàn chỉnh, chỉ có cậu ta bị ngăn cách bên ngoài, Hứa Chi Liễu hiểu. Cậu ta không ngồi, chỉ nói với Kim Thế An: “Chuyện này có lẽ là do tôi làm sai rồi, Kim tổng, rất xin lỗi.”

Trước mặt Bạch Dương, cậu ta không thể gọi ra hai chữ “Thế An”.

Kim Thế An không thể tin được quay đầu nhìn Bạch Dương, “Ai cho em nói lung tung như vậy, không phải chuyện của em.”

Bạch Dương nhìn chằm chằm Hứa Chi Liễu, lại quay đầu nhìn Kim Thế An, cúi đầu đá đá đôi dép lê của mình: “Bây giờ nói chuyện này chẳng có ý nghĩa gì cả, Hứa tiên sinh, nếu cậu xem Kim Thế An như bạn bè thì cậu không nên lấy chuyện này ra để áp chế anh ấy.”

Lý Trịnh hai người đều im lặng, im lặng ăn dưa.

Hứa Chi Liễu khó chịu nhìn Bạch Dương. Cậu ta có lòng tin đến vậy sao, nói chia tay là chia tay, cậu ta coi Kim Thế An là gì?

Có lẽ Bạch Dương đã đánh hơi được chuyện Hải Long gặp sóng gió, cậu ta nói chia tay là muốn kim thiền thoát xác. Hứa Chi Liễu thầm cười lạnh, Bạch Dương đối với Kim Thế An có bao nhiêu phần thật giả, cậu ta đã có thể nhìn ra hết rồi.

“Cậu cam đoan sẽ chia tay?”

Lời này rất ghê tởm, ngay cả quần chúng ăn dưa cũng không nhìn nổi nữa. Lý Niệm lấy điếu thuốc khỏi miệng, Bạch Dương lại bật cười với Hứa Chi Liễu.

“Hứa tiên sinh, cậu với Kim Thế An là quan hệ gì, với tôi lại là quan hệ gì? Cậu dựa vào đâu mà bắt tôi phải cam đoan?”

Hứa Chi Liễu thế mà thấy hơi thất thần.

Bạch Dương thực sự rất đẹp, hèn gì Kim Thế An mê mẩn cậu ta đến thế. Hứa Chi Liễu đột nhiên cười, đại khái cái gọi là rực rỡ như hoa xuân trong nắng, chính là như vậy đi.

Hứa Chi Liễu ép mình phải mở mắt nhìn Kim Thế An, Kim Thế An đang nhìn Bạch Dương. Hắn chậm rãi chớp mắt, thong thả lặp lại một lần: “Tôi bảo em đừng nói nữa.”

Bạch Dương mất hứng lườm hắn một cái.

Cái liếc mắt ấy thế mà có thể nhìn ra cảm giác được chiều sinh hư, Hứa Chi Liễu vừa rồi còn không cảm thấy Bạch Dương mê hoặc chỗ nào, chỉ cảm thấy cậu đơn thuần, mà sau cái liếc mắt này, cậu ta lập tức được lĩnh giáo sự quyến rũ mê hoặc của Bạch Dương.

Lòng Hứa Chi Liễu như đang cuộn sóng, Bạch Dương cố tình bày trò làm nũng ngạo kiều như cậu ta mong muốn, nhưng Hứa Chi Liễu lại chẳng thấy vui, chỉ thấy lòng càng chua xót một cách khó hiểu. Kim Thế An hiển nhiên đã không còn muốn quan tâm đến cậu ta nữa, trong mắt hắn chỉ có Bạch Dương.

Hứa Chi Liễu khẽ cắn môi: “Chờ tin của tôi, tôi sẽ đi tìm Tô Lạc Phong.”

Thế An chẳng quay đầu lại, chỉ lên tiếng gọi Paul: “Tiễn Hứa tổng đi.”

– ————————-

Bạch Vân Thi: Bình thường mọi người nhìn thấy chính là Tiểu Bạch từ góc nhìn hậu trường, một Tiểu Bạch được bỏ thêm filter ngốc nghếch. Bây giờ cho mọi người cảm nhận một chút Tiểu Bạch trong mắt người qua đường (Hứa Chi Liễu).

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.