Tiên Sinh Đến Từ 1930 – Chương 65 Mê cục – Botruyen
  •  Avatar
  • 21 lượt xem
  • 3 năm trước

Tiên Sinh Đến Từ 1930 - Chương 65 Mê cục

Edit: Dờ

Sáng sớm hôm sau Lý Niệm và Trịnh Mỹ Dung mới tới Thê Hà, hai người đều đeo khẩu trang kính râm. Thế An nhìn thấy thì không khỏi bật cười: “Có ích gì đâu, bây giờ trừ hai người ra thì ai mà đến nhà tôi.”

Lý Niệm tháo kính xuống, “May mà chỗ anh là khu biệt thự cao cấp, phóng viên đều bị chặn hết bên ngoài, không thì tôi với Trịnh tổng phải trèo tường mà vào.”

Paul dẫn bọn họ vào thư phòng, trong đó kéo rèm kín mít, đèn cây còn đang bật.

Trịnh Mỹ Dung khó hiểu: “Sao trời sáng rồi mà còn kéo rèm.”

Thế An chưa phản ứng, Bạch Dương ở bên cạnh đã đỏ mặt — Lúc trước cậu với Kim Thế An cứ năm hôm ba bữa lại không kìm lòng nổi ở trong thư phòng, Paul rất tinh ý, chỉ cần Bạch Dương tới là kéo rèm vào cho bọn họ tiện làm gì thì làm.

Lâu ngày trở thành lệ thường ở nhà.

Thế An nghiêm trang đáp: “Bây giờ tình huống rất đặc biệt, kéo rèm sợ phóng viên chụp ảnh.”

Nói có lý, Trịnh Mỹ Dung không nghi ngờ gì nữa, vài người phân chủ khách ngồi xuống sofa, Paul dẫn đám người làm bưng cà phê và trà lên.

Trịnh Mỹ Dung hỏi hắn: “Cậu gặp bác trai chưa?”

Sắc mắt Thế An không tốt, chậm rãi gật đầu.

Cha mẹ hắn đã mất từ sớm, từ nhỏ lớn lên cùng Kim Trung Minh. Tuy Kim Trung Minh rất bảo thủ nhưng cũng coi như có tình cảm gia đình. Thế An đã nhìn quen cảnh huynh đệ tương tàn trong danh môn vọng tộc, cũng từng nhìn thấy cha con phản bội tranh chấp. Vốn dĩ hắn nghĩ rằng, trong cái thời đại nhân dân làm chủ đất nước mà Bạch Dương nói này, giữa người với người hẳn là vẫn còn chân tình.

Nhưng hắn thấy trong mắt Kim Hải Long không hề có chút gì gọi là tình cảm cha con. Kim Hải Long trừng mắt nhìn hắn, giống một con sói đang cảnh giác.

Hắn chỉ đành cười khổ, không ai hiểu con bằng cha mẹ, vốn dĩ hắn chẳng phải là đứa con trai kia của Kim Hải Long, ông ta thấy hắn xa lạ cũng là hợp tình hợp lý.

Vẻ mặt Kim Hải Long tràn đầy sự hung ác nham hiểm, “Ông cụ còn chưa có mất — Con trai tôi thân với ông nó nhất, cậu đừng có nói xằng, rốt cuộc cậu là ai?”

Thế An thầm nghĩ, chuyện hắn viết kịch bản tuy không giữ bí mật nhưng người biết được cũng không nhiều, thậm chí rất nhiều người không tin là hắn viết — Trương Huệ Thông trả lời phỏng vấn rất mơ hồ, đa số người ngoài đều cho rằng người mà Trương Huệ Thông nói tới chính là Thiện Khải Từ.

Vì sao Kim Hải Long lại nhất quyết suy nghĩ theo hướng không bình thường?

Công an nhân dân mời ông ta ra ngoài rồi bảo Thế An ngồi xuống trả lời các câu hỏi. Mà mấy câu hỏi ấy hiển nhiên đều có sự nhúng tay của Kim Hải Long, rất phiến diện, hỏi hắn trước đây thích ăn gì, lúc học tiểu học thì mẹ hắn tóc dài hay tóc ngắn, chủ nhiệm lớp của hắn tên là gì. Những chuyện ấy, dù Thế An có chuẩn bị tỉ mỉ thế nào thì hắn cũng không thể biết được. Hắn chỉ có thể giữ im lặng.

Cảnh sát thu thập mẫu tóc, máu và tế bào niêm mạc miệng của Thế An. Hắn không cự tuyệt, bởi vì cự tuyệt sẽ khiến người ta nghi ngờ. Lúc hắn đi ra từ phòng lấy mẫu, Kim Hải Long đứng bên ngoài.

“Có phải mày mất trí nhớ rồi không.” Kim Hải Long hỏi hắn.

Thế An không đáp, chỉ ôn hòa nói: “Bố, bố bớt giận.”
Trịnh Mỹ Dung tái mặt, “Nhưng vẫn còn hội đồng cổ đông.”

Tất cả chìm vào im lặng, những cổ đông cao tầng đó trước kia đều đi theo Kim Hải Long và Vương Tĩnh Lâm, bây giờ Hải Long xảy ra chuyện, đứng trên quan điểm của bọn họ thì đi theo Kim Hải Long mới là lựa chọn tốt nhất.

Cổ phần trong tay nhà đầu tư lẻ không đủ để gây uy hiếp. Ngày mai chính là cuối tuần, sàn giao dịch chứng khoán sẽ nghỉ hết phiên, nhưng giao dịch giữa các cổ đông lớn thì không hạn chế.

Bọn họ không biết Kim Hải Long đã liên lạc với những cổ đông khác rồi, mà hiện tại trên tay Kim Thế An chỉ có gần 30 % cổ phần công ty.

“Những người đưa ra yêu cầu họp khẩn hội đồng cổ đông gồm có Tiêu Phong và Đồ Lâm Cường. Trước kia Tiêu Phong có quan hệ rất tốt với bác trai, Đồ Lâm Cường…. khá thân thiết với bác gái, vợ ông ta và bác gái học cùng trung học.”

Trịnh Mỹ Dung xếp chén trà thành vòng tròn trên bàn.

“Những cổ đông có khả năng bị thuyết phục sẽ không chỉ có Tiêu Phong và Đồ Lâm Cường — Chỉ có Triệu Vĩ Xương và Mã Yến là cổ đông mới, tạm thời xem như trung lập. Hôm qua Mã Yến hỏi tôi rốt cuộc công ty xảy ra chuyện gì, tôi cảm thấy cô ta sẽ không tiến vào cục diện rối loạn này đâu, Triệu Vĩ Xương thì là tình nhân của cô ta, hai người bọn họ sẽ cùng tiến cùng lùi.”

Chén trà bày ra thế cờ u ám hiện tại, những cổ đông mà bọn họ có thể tin tưởng giữ lại gần như là không có. Triệu Vĩ Xương và Mã Yến chiếm 4% cổ phần Hải Long, dù cho Kim Thế An có thể liên minh với bọn họ thì vẫn không đủ đạt đến con số áp đảo.

Bọn họ đang tranh thủ, Kim Hải Long chắc chắn cũng đang ra sức. Chỉ cần Kim Hải Long mua vào đủ 35% thì có quyền yêu cầu hội đồng quản trị bỏ phiếu. Dù bây giờ Kim Thế An có ra sức mua cổ phiếu từ nhà đầu tư bên ngoài thì với nhân mạch của Kim Hải Long, quyết định bỏ phiếu của hội đồng cổ đông e là không nghiêng về phía Kim Thế An.

Huống chi, bọn họ hiện tại “đầu to khó lọt”, hướng đầu tư chủ yếu của năm nay đều dồn vào xây dựng Song Lâm.

30% trên tay Kim Thế An, 35% của các nhà đầu tư riêng lẻ, còn lại gần 35% trên tay nhóm cổ đông cao tầng.

Qua cuối tuần này sẽ là buổi bầu phiếu của hội đồng quản trị, Kim Hải Long thu mua bên ngoài cộng với việc đả động được cổ đông cao tầng, bọn họ sẽ hết đường xoay xở.

Lý Niệm và Trịnh Mỹ Dung đều nhìn Kim Thế An, hắn thế mà còn đang trầm ngâm.

“Tình cảm cha con còn có thể bạc bẽo đến vậy, có lẽ vợ chồng phản bội sẽ càng tàn nhẫn hơn.”

Thế An nhẹ giọng nói.

Hai người Lý Trịnh đều sửng sốt.

Paul ở bên ngoài gõ cửa, “Kim tiên sinh, có người muốn gặp ngài.”

Thời điểm này ai mà đến chứ, bốn người cùng nhìn nhau, Paul ở bên ngoài nói tiếp: “Cậu ấy nói cậu ấy họ Hứa.”

– ————————-

Dờ: Bạch Dương, cậu không cô đơn đâu, tôi cũng không theo kịp đường não của những người thông minh đây ∠( ᐛ 」∠)_

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.