Tiên Sinh Đến Từ 1930 – Chương 61 Giấm – Botruyen
  •  Avatar
  • 28 lượt xem
  • 3 năm trước

Tiên Sinh Đến Từ 1930 - Chương 61 Giấm

Edit: Dờ

Việc quay phim được tiến hành rất khẩn trương, bên này vẫn quay phim, bên kia các bộ phim mà Bạch Dương đóng năm trước đã lần lượt được phát sóng.

Fan của Bạch Dương vô cùng thỏa mãn, đổi kênh nào cũng được nhìn thấy Tiểu Bạch của các cô. Tuy chỉ là vai phụ nhưng diễn cực tốt biết không! Lần này không cần nhắm mắt khen bậy nữa, có thể mở to mắt mà khen rồi.

Fan Khương Bạch vênh váo, bây giờ các cô có rất nhiều tài nguyên để cắt ghép FMV. Đương nhiên, bọn họ còn một thứ để chờ mong hơn, đó chính là Khương Khương và Bạch Bạch của các cô đang ——- quay! điện! ảnh!

Lại còn là của Trương Huệ Thông! Quá đỉnh, tương lai thật là tốt đẹp. Phận làm fan còn có thể trông cậy vào gì đây, hạnh phúc đơn giản là như vậy thôi, chính chủ sự nghiệp lên cao, thuận tiện còn phát đường cho các cô.

Trương Huệ Thông rất kỳ vọng vào bộ phim này, trong một lần nhận phỏng vấn hiếm hoi, ông đã tiết lộ: “Phim của chúng tôi dựa trên nhân vật có thật, là câu chuyện về tổ tiên của tác giả. Dù là chi tiết hay về thái độ, chúng tôi luôn cố gắng làm tới mức tốt nhất, hy vọng mọi người có thể ủng hộ nhiều hơn.”

Thiện lão đúng là lợi hại, nhóm fan bắt đầu tôn Thiện lão lên để quỳ bái. Cũng có nguồn thông tin xác thực cho rằng, kịch bản không phải của Thiện Khải Từ, Thiện Khải Từ chỉ là danh nghĩa, thực chất kịch bản là của vị tổng tài Hải Long trước đó dính scandal.

Quá xàm xí, nhóm fan cho rằng có người đang công kích ác ý thần tượng nhà mình, các cô lựa chọn không quan tâm. So với vị tổng tài Hải Long chẳng liên quan kia, fan Khương Bạch càng quan tâm đến địa vị của CP nhà mình hơn, là lúc để nhất thống sơn hà rồi!

Fan Chung Việt chỉ có thể ôm thần tượng nhà mình và giải Thiên Long mà ghen tỵ: “Có gì đặc biệt đâu, Tiểu Chung của chúng tôi còn giành giải rồi đây này, phim điện ảnh của cậu Bạch nói không chừng còn flop ấy chứ.” Các cô còn lôi đống đại ngôn quảng cáo mà Tiểu Chung lấy được gần đây ra để khè, “Bạch Dương thì kiếm được bao nhiêu tiền? Đại ngôn đều là Tiểu Chung, nhận quảng cáo mới là vàng thật bạc thật.”

Chung Việt và Bạch Dương đều không biết những chuyện này, Khương Duệ Quân cũng không —- Cũng có sao đâu? Giới giải trí, giới giải trí, những người đã bước chân vào giới này thì đã định sẵn là bị người ta lôi ra để giải trí. Chỉ cần quần chúng nhân dân vui vẻ, thế là được rồi.

Tài nguyên của bọn họ ngày càng nhiều, danh khí lên cao, hình tượng lại tốt, quảng cáo và thương hiệu cũng đua nhau mà vươn cành ô liu. Các thương hiệu lớn còn đang quan sát, chỉ mời bọn họ tham gia một số hoạt động, còn các thương hiệu nhỏ thì đã thi nhau ùa lên.

Bây giờ ký hợp đồng là có lời nhất, chờ tới khi bọn họ nổi tiếng thực sự rồi, vậy thì những thương hiệu nhỏ sẽ không cạnh tranh nổi.

Bạch Dương không có thời gian đi quay quảng cáo, cũng không có thời gian tham gia event, Lý Niệm chỉ chọn mấy đại ngôn không tồi rồi đưa cho Chung Việt. Tháng Tư, Đức Cơ Plaza ra mắt một thương hiệu xa xỉ phẩm mới, dựa vào mối quan hệ bản địa mà mời Bạch Dương và Chung Việt đi cắt băng.

Bọn họ chưa phải là đại ngôn đại sứ cho các nhãn hiệu lớn, nhưng chắc chắn sẽ có ngày như vậy.

Lúc trước Bạch Dương đã cùng Thế An tới chỗ này, khi ấy cậu còn trề môi bực bội vì đám nhân viên chỉ vây quanh Kim Thế An.

Bây giờ những nhân viên ấy vây quanh bọn họ chờ được ký tên hoặc chụp ảnh chung. Có thể các cô đã sớm quên, cậu thần tượng đang nổi danh này đã từng ghé thăm cửa hàng của các cô, mà khi ấy các cô quẳng cậu ấy ở một bên không hề hỏi han.

“Em thích ai?” Thế An hỏi cậu.

Bạch Dương đỏ mặt, cuối cùng cũng cảm nhận được mùi giấm chua Sơn Tây lâu năm phát ra từ Thế An: “………….Không phải thích kiểu đó.”

Kim tổng rất bất mãn với lời giải thích này, Kim tổng ôm cậu minh tinh của hắn vào ngực: “Tôi thực sự hối hận đã viết kịch bản này, để cho em và người khác thân mật như thế.”

Bạch Dương mặt đỏ tai hồng giải thích: “Nghĩ gì vậy! Anh không biết Khương Duệ Quân đáng ghét thế nào đâu, trừ lúc đóng phim ra, hết cảnh là em mặc xác cậu ta luôn!” Nói xong, cậu tủi thân, “Bình thường cậu ta toàn trêu chọc em, bắt nạt em ở đoàn phim.”

Bạch Dương thấy cậu cực kỳ vô tội, đây là lần đầu tiên Kim Thế An ghen, thế mà lại vì tên thần kinh Khương Duệ Quân kia. Cậu thực sự rất buồn cười, lại sợ cười ra sẽ khiến Kim Thế An càng ghen, đành phải xuất chiêu làm nũng đại pháp: “Kim tổng tài, Kim gia gia, Kim Thế An, có phải anh thích em đến mức hết chịu nổi không?”

“Em nói xem?”

Bạch Dương thành thật đáp: “Em yêu anh chết mất.”

Thế An không nói nữa, chỉ nhìn Bạch Dương những nửa ngày, bất đắc dĩ cười: “Em thực sự khiến tôi hết cách rồi, em có phải là cục nợ của đời tôi không đây.”

Bạch Dương lăn qua lăn lại trong lòng hắn: “Em nhớ anh.”

Lời này rất hàm súc, Thế An hiểu ý cười: “Nhớ chỗ nào của tôi?”

Bạch Dương ngước mặt lên làm nũng: “Chỗ nào cũng nhớ.”

Thứ bên dưới của Kim Thế An đã chọc vào cậu, cậu cũng bắt đầu thấy thân thể rục rịch.

Thế An hơi ngập ngừng: “Sáng mai em có buổi quay sớm.”

Bạch Dương giữ hắn lại: “Nhưng mà tối nay em không ngủ được, cứ bị nhớ anh í.”

Thế An nghe cậu nói vậy thì cười thành tiếng, cúi đầu hôn vành tai Bạch Dương: “Vậy chỉ làm một lần, giải tình tương tư cho em.”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.