Tiên Ngạo – Chương 984: Một mình một kiếm – Botruyen

Tiên Ngạo - Chương 984: Một mình một kiếm

Dư Tắc Thành nhìn một vòng thế giới trước mất, phóng xuất Thấu Không Đại Thần Niệm thuật quét ra bốn phía, lập tức vô số cảnh tượng trên thế giới này xuất hiện trong đầu hắn.

Trong những ngôi lầu giống như tửu lầu, có vô số người xếp thành hàng dài, để cho bọn Tư Tháp Ma tộc chọn lựa. Người bị chọn lập tức bị kéo ra khỏi hàng, bị Tư Tháp Ma tộc hút khô cạn máu trong thân thể.

Trong những ngôi lầu dùng làm noi ở của Tư Tháp Ma tộc, trong những kho lạnh ở trù phòng của mỗi nhà Tư Tháp Ma tộc như vậy, đâu đâu cũng có dự trữ con người được đóng băng, có khi bị nhốt trong lồng. Noi xa hoa có rất nhiều người bị nhốt, nơi nghèo nàn đơn giản cũng có vài ba con người như vậy, xem ra đây là thức ăn của chúng.

Sâu trong đại lục có vô số không gian giống như chuồng nuôi, vô số người bị nhốt trong những lồng sất chật cứng chen chúc. Trước miệng bọn họ là những dụng cụ giống như máng thức ăn cho chim, thức ăn lỏng trong đó chảy vào trong miệng họ, chẳng khác nào nuôi heo gà.

ở lò mổ xa xa, vô số người bị treo trên móc sất, bị rút hết sạch máu trong cơ thể.

Những người này đều tới từ một cơ quan pháp trận kỳ dị, trong đó ẩn chứa vô số huyết năng, vô số trẻ con đang xếp hàng ở đó chờ tống xuất ra.

Những đứa trẻ này đều ở trong những cơ quan kỳ dị, giống như những chiếc bình tròn bằng pha lê trong suốt. Loại bình này Dư Tắc Thành đã từng thấy qua một lần ở chỗ người Thích Đề Hoàn Nhân.

Bình này là một loại pháp bảo kỳ dị, chỉ cần cho một chút máu huyết vào trong đó là có thể sinh sôi này nỡ ra trẻ con. Tốc độ sinh sôi này nỡ cực nhanh. Dư Tắc Thành nhẩm tính chỉ cần một ngày là đủ cho một giọt máu trở thành một đứa trẻ, chăng trách những người ở đây vô hồn. không có thần trí, thì ra không có trải qua quá trình hoài thai mười tháng đã sinh ra, cho nên mới như vậy.

Thì ra con người ở đây sinh ra như vậy, chẳng trách có thể lấy máu vạn người cung cấp cho một tinh thuyền, từng nhà đều có con người dự trữ trong kho trong lồng. Pháp trận như vậy có thể sinh ra con người vô hạn. nhưng thật ra đây đã không phải là người.

Dư Tắc Thành nhìn thế giới sáng sủa này, nhìn qua trật tự phân minh, có vẻ đẹp rõ ràng. Nhưng dưới vẻ đẹp này là vô số hài cốt con người tạo ra.

Đồng thời Dư Tắc Thành cũng hiểu được vì sao Dương sắc chọn nơi này. Thật ra ba người bọn họ cũng không phải muốn phân thắng bại với mình ở nơi này, mục đích chân chính là bọn họ muốn cho mình biết, con người có tử địch trong vũ trụ này, hơn nữa tử địch không chỉ có mình Dị tộc Tư Tháp Ma, mà còn có liên quân hai mươi mốt Dị tộc, còn có Tiên tộc trên Tiên Giới.

Dư Tắc Thành lắc đầu:

– Tuy rằng các người cũng giống như ta, nhưng các người vô hồn vô thần, dù là ta cứu các người, cuộc đời các người cũng chỉ là vô nghĩa.

– Trong mất ta, các người không giống như trâu dê bị giết, có thể được chết êm đềm, có lẽ là hạnh phúc với các người.

– Thật là có lỗi, ta không thể cứu các người, chỉ có thể để các người chết đi trong danh dự, ta sẽ báo thù thay cho các người.

Trong lúc Dư Tắc Thành còn đang nói, trên người hắn dần dần dâng lên một đạo hào quang.

Hào quang dần dần khuếch tán ra xung quanh, tinh thuyền trong phạm vi hào quang nháy mắt hóa khí. tan thành tro bụi.

Hào quang vẫn khuếch tán vô hạn. Dư Tắc Thành đã thật sự ra tay. Giờ phút này đánh cuộc sáu canh giờ, hắn đã hoàn toàn gạt bỏ sang bên.

Hào quang lan đến đâu, vạn vật ở đó chỉ có một kết cục là hóa thành tro bụi. Hào quang vẫn dần dần lan rộng, khắp trăm dặm sáng như ban ngày. Trong ánh hào quang này, Dư Tắc Thành là thần, chỉ cần hắn muốn vạn vật diệt vong, vậy vạn vật sẽ diệt vong.

Bạo liệt của Hỏa, mềm dẻo của Thủy, cứng rắn của Kim. dồi dào của Mộc, dày nặng của Thổ được phô bày ra. Lực lượng này hòa hợp lại thành hào quang kia vô cùng sắc bén, hủy diệt vạn vật, trải rộng thiên địa.

Chỉ một đòn trong nháy mắt, phạm vi trăm dặm hoàn toàn hóa thành hư vô.

Dư Tắc Thành đứng sừng sững giữa hư vô, nhìn thế giới Tư Tháp Ma xa xa, khẽ lẩm bẩm:

– Ta tới rồi, không phải các ngươi rất thích ăn thịt người sao, ta tới đây…

– Ta phải đưa các ngươi thượng lộ, từ già tới trẻ, không chừa một tên nào, phải hoàn toàn diệt trừ chúng tộc các ngươi trong vũ trụ này, không còn để lại chút dầu vết gì. Đây là khoảnh khắc sau cùng của các ngươi, hãy mau sám hối đi. Bạn đang đọc truyện tại – https://truyenfull.net

Dư Tắc Thành lớn tiếng nói, đồng thời dùng thần thức của mình lan truyền ra khắp thế giới này. Bất kể là sinh vật gì, chỉ cần có được trí tuệ, sẽ có thể nghe hiểu lời Dư Tắc Thành. Lập tức cả thế giới trở nên khừng hoàng, vô số tiếng cảnh báo vang lên. vô số dao động thần thức quét tới thăm dò Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành cố ý làm như vậy, nếu xuất ra một kiếm giết chết bọn chúng quá dễ dàng, vậy thì may mắn cho chúng quá. Phải làm cho chúng sợ hãi, phải làm chúng giãy dụa, cuối cùng không làm gì được, dần dần chết đi trong tuyệt vọng.

Trong thần thức của Dư Tắc Thành, toàn bộ sinh linh trong thế giới Tư Tháp Ma bắt đầu hành động. Từ già tới trẻ Tư Tháp Ma tộc đều trốn trong những pháp trận phòng ngự chắc chắn, hẳn đó là nơi bọn chúng vẫn dùng tránh né tai nạn.

Từng noi tị nạn như vậy vô cùng chắc chắn, còn những tộc nhân Tư Tháp Ma cường tráng bắt đầu tụ tập lại chuẩn bị chiến đấu. Dao động của vô số huyết năng rất lớn dần dần tụ tập ở trung tâm thế giới Tư Tháp Ma.

Miệng chúng hô một từ, từ này Dư Tắc Thành đã nghe qua lúc giết chết đám tộc nhân Tư Tháp Ma trên tinh thuyền. Bọn chúng vừa hô vừa tỏ ra căm hận pha lẫn sợ hãi.

Xem ra có lẽ nghĩa của từ này chỉ người tu tiên, có lẽ trước đây cũng từng có tu sĩ giống như mình tới nơi này đánh chết bọn chúng, đê lại ấn tượng kinh khùng cho chúng.

Bất quá hết thảy chuyện này sắp sửa trôi qua, nơi này sắp sửa hóa thành tro bụi.

Huyết năng này tụ tập, nháy mắt một loại hộ thuẫn phòng ngự rất lớn bao phủ cả thành

thị, ngăn Dư Tắc Thành bên ngoài. Đồng thời trong thành thị, ở các góc có vô số xúc tu kỳ dị, trên xúc tu này tụ tập vô số huyết năng hình thành nhiều cột sáng, bắn về phía Dư Tắc Thành.

Rất nhanh trên không có chừng ngàn đạo hào quang màu đỏ máu bắn tới, nhắm vào Dư Tắc Thành. Hào quang màu đỏ máu này vô cùng mạnh mẽ, thậm chí mạnh hơn cả Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Tuyến, nếu bắn trúng Dư Tắc Thành chắc chắn sẽ tạo ra trọng thương cho hắn.

Nhưng hào quang màu đỏ máu này chỉ bay ngang qua người Dư Tắc Thành, không đạo nào có thể bắn trúng hắn.

Tuy rằng Dư Tắc Thành đứng yên nơi đó, nhưng dưới Thiên Đạo của hắn ảnh hưởng, dao động thần thức của Tư Tháp Ma tộc không thể xác định được vị trí của hắn. Bọn chúng chỉ xác định được ào ánh hư vô, thế giới xung quanh Dư Tắc Thành trăm dặm hoàn toàn là thế giới của hắn. hắn là chủ nhân thế giới này, cho nên những đạo hào quang màu đỏ máu không thể bắn trúng hắn.

Những huyết thuẫn phòng ngự ẩn chứa vô số lực Huyết ô, đây hoàn toàn là chuẩn bị cho người tu tiên, không kém gì các loại tiên thuật của Huyết Hài phái, uế Ma ô Khí tông chuyên làm ô uế các loại phi kiếm pháp bảo.

Hơn nữa đây là phạm vi rộng, có chừng vạn dặm thế giới này đều nằm trong phạm vi bảo vệ của loại huyết thuẫn ô uế này.

Dư Tắc Thành nhìn huyết thuẫn, lắc lắc đầu:

– Chỉ là vô ích. vỡ cho ta!

Sau đó giơ tay xuất ra một đòn.

Đòn này hắn sử dụng mười hai pháp tắc Thiên Đạo của mình.

Bạo Vũ, Đông Tuyết, Hạ Thử, Tấn Lôi, Tinh Toại.

Rất nhanh dưới Thiên Đạo Bạo Vũ, cả thế giới này thình lình đổ mưa rất to trên phạm vi vạn dặm. Mỗi giọt mưa này đều ân chứa lực lượng vô tận, rơi xuống từ trên không, mang theo lực lượng như búa lớn trăm cân công kích bốn phía.

Đại trận huyết thuẫn bảo vệ lập tức hấp thu tất cả lực lượng công kích của mưa. hoàn toàn tan biến.

Lúc này chỉ còn lại cơn mưa đơn thuần trút xuống như nước thủy triều. Nhưng rất nhanh Thiên Đạo Đông Tuyết đã xuất hiện, tuy rằng huyết thuẫn có thể hóa giải nguyên lực lạnh lẽo vô tận do Đông Tuyết mang đến, nhưng cơn mưa lúc nãy cũng đã kết băng, hóa thành tầng băng trùng điệp.

Hạ Thử đã tới, nóng bức vô cùng. lập tức những tầng băng bắt đầu tan ra, dần dần vỡ nát.

Thình lình trên không có tiếng sấm vang lên, vạn đạo Tấn Lôi giáng xuống, còn có tinh quang vô số từ trên trời giáng xuống.

Vòng huyết thuẫn phòng ngự này trải qua đóng băng, nhiệt hòa tan, sét oanh kích, tinh quang nổ tung, lập tức phát ra thanh âm răng rắc, nhanh chóng vỡ nát.

Huyết thuẫn vỡ nát, hào quang màu vàng đại biểu cho Bạo Vũ, màu trắng đại biểu cho Đông Tuyết, màu tím đại biểu cho Hạ Thử, màu vàng đại biểu cho Tấn Lôi, màu bạc đại biểu cho Tinh Toại, tất cả rợp trời phủ đất, bao trùm cả đại lục.

Chúng biến hóa rất nhanh, hóa thành những pháp thuật có hình thức khác nhau như thần lôi điên cuồng, ngọn lửa nóng rực, băng giá lạnh lẽo, sao băng… công kích xuống.

Chúng công kích chất chồng xuống đại lục này, bùng nổ liên tục, hóa thành nhiều dao động hủy diệt, hoành hành phá hoại khắp thế giới Tư Tháp Ma.

Trong thiên địa chỉ còn lại những tiếng nổ ầm ầm, cùng tiếng kêu chết chóc thảm thiết, hào quang đủ các màu sắc chói mất. Sau đó trong thành bắt đầu xuất hiện nhiều vụ nổ, là thành thị Tư Tháp Ma nổ tung, bị những công kích vừa rồi làm cho bàn thân phát nổ.

Sau một đòn này, Dư Tắc Thành vẫn lặng lẽ không nhúc nhích, có chừng ba thành tộc nhân Tư Tháp Ma tộc tiêu tan mà chết sau đòn vừa rồi. Cả thành thị trở nên hoang tàn đổ nát, không còn nét đẹp như khi nãy.

Dư Tắc Thành gật gật đầu hài lòng, bật cười vang.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.