Rốt cục hết thảy sắp xếp xong, Dư Tắc Thành hạ lệnh, hơn ba ngàn người đệ tử Hiên Viên tạo thành ba kiếm cưu lớn, chuẩn bị kéo động phủ.
Dư Tắc Thành dùng Thiên giác phát ra mệnh lệnh:
-Kéo!
Lập tức hơn ba ngàn người đồng thời phát lực, kiếm cưu bay lên, kéo động phủ.
Mọi người phát lực, ở xa xa có chừng vạn người quan sát, cả thiên địa lúc này yên tĩnh không tiếng động.
Kéo, kéo, kéo. Khoảng mười lần hô hấp, mọi người ra sức phát lực, vẫn không thấy động phủ kia lay động chút nào, vẫn đứng sừng sững ở đó.
Sau mười lần hô hấp, sau trăm lần hô hấp, sau một khắc, thình lình tiếng cười vang rền một mảnh.
Kiếm cưu ngàn người tuy lớn thật, nhưng nếu so với động phủ di động này nhỏ bé tới mức đáng thương, cũng giống như ba con chim sè kéo một chiếc cối xay, quả thật là chuyện ngoài tầm với.
Vô số người bật cười ngặt nghẽo. Truyện Tiên Hiệp – Truyện FULL
Quả thật là chuồn chuồn lay cột đá, nực cười không biết tự lượng sức mình.
Tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái đỏ mặt tía tai, xấu hổ tới mức không dám ngẩng đầu.
Dư Tắc Thành vẫn không biến sắc, tiếp tục quát lớn:
– Kéo, kéo đi, kéo thật mạnh…
Mọi người tiếp tục ra sức, duy trì đại trận kiếm cưu…
Ầm… rốt cục sau một khắc, động phủ kia cũng động, bắt đầu trôi đi, bị ba kiếm cưu kéo phi hành giữa không trung.
Lập tức tiếng vỗ tay nổi lên rào rào bốn phía, mọi người vừa cười vừa vỗ tay, dù sao đã làm được như vậy, cũng phải nê mặt Hiên Viên kiếm phái một chút.
Sau khi vỗ tay, bọn họ lục tục rời đi. Gập được người khác kể lại việc này, phản ứng đầu tiên là bật cười to.
Ba ngàn sáu trăm đệ tử Hiên Viên kiếm phái kéo động phũ di động này bay đi, nhưng nó quá lớn quá nặng, nếu phi hành vượt qua một tốc độ nhất định, động phũ này sẽ lập tức tan tành, chỉ có thể bay tới với tốc độ đều đều.
Theo như tốc độ này, nếu không có gì bất ngờ xảy ra vào giờ chót, động phũ này sẽ được kéo về tới Gò Hiên Viên vào… mười năm sau. Đương nhiên còn chưa tính cửa ải địa vực giữa Sở Tây và Thiên Nam.
về chuyện này, Bất Ngôn tông cố ý đưa ra một bình luận ngắn: “Chỉ cần mọi người thành tâm đoàn kết, có thể lay động cả thiên địa.”
Nhìn qua toàn là những lời ca ngợi, nhưng ẩn ý trong đó rõ ràng là nói móc. Và lại bọn họ còn đưa ra tiên đoán là kéo được ngàn dặm. hành động này sẽ đình chỉ. Tất cả tu sĩ biết được chuyện này đều bật cười ha hà.
Hiên Viên kiếm phái trở thành môn phái ngốc nhất thiên hạ. Dư Tắc Thành trở thành chưởng môn ngốc nhất thiên hạ. Có người còn tiên đoán, Dư Tắc Thành sẽ là người kết liễu Hiên Viên kiếm phái.
Nhưng động phủ di động này vẫn chậm rãi tiến tới mồi ngày, tiến từng chút một. kiên định vô cùng.
Hiện tại không cần tới ba ngàn người kéo nữa, mỗi ngày là một quá trình điều chinh. Làm thế nào điều chinh đại trận kiếm cưu. làm thế nào cho kiếm cưu đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất, các đệ tử hợp thành kiếm cưu phải phát lực thế nào, làm thế nào phát huy lực lượng tập thể… đây là chuyện mà đệ tử Hiên Viên phải làm hàng ngày.
Ai nấy đều suy nghĩ. dụng tâm. mỗi người kéo động phủ đều dốc hết toàn lực.
Chỉ cần mọi người thành tâm đoàn kết, có thể lay động cả thiên địa.
Không có gì có thể ngăn cản đệ tử Hiên Viên kiếm phái, tâm cảnh bọn họ dần dần thay đổi.
Lúc ban đầu. đệ tử Hiên Viên vô cùng xấu hổ, kéo động phủ mà không dám ngẩng đầu lên. dường như mình đang làm một chuyện ngu ngốc nhất trên đời.
Mình là người tu tiên, là tu sĩ Trúc Cơ, chứ không phải là người kéo thuyền, lại phải kéo động phủ như vậy…
Trong lòng tất cả mọi người đều bất mãn.
Nhưng thời gian trôi qua, bọn họ không ngừng nỗ lực, động phủ kia không ngừng phi hành. Trong quá trình tiến tới đều đều liên tục, theo mỗi lần mệt mới không chịu nỗi, mỗi lần sức lực cạn kiệt, tâm cảnh mọi người dần dần thay đổi.
Dần dần một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng đệ tử Hiên Viên. Cười đi, các người cứ việc cười đi, chúng ta nhất định sẽ kéo động phủ này về tới Hiên Viên kiếm phái.
Chuyện mà các người cho rằng chúng ta không làm được, chúng ta sẽ làm được. Chỉ cần chuyện mà chúng ta muốn làm, không gì có thể ngăn cản chúng ta.
Chúng ta có thể phá trời xuyên đất, không có gì là chúng ta không làm được.
Tâm cảnh này dần dần này sinh trong lòng đệ tử Hiên Viên, đây là tâm cảnh của cường giả.
Hiên Viên kiếm phái chúng ta có thể làm được bất cứ chuyện gì, không có gì cứng rắn mà không phá được, chúng ta nhất định sẽ làm được hết thảy.
Chuồn chuồn lay cột đá ư… Được… chúng ta sẽ bè gãy cột này.
Tập tễnh mà kiên định, đệ tử Hiên Viên tiến về phía trước, từ do dự ban đầu trở nên kiên định hơn. sau đó trở nên bình thản, cuối cùng từ bình thản tiến tới siêu thoát.
Những tiếng cười chế nhạo dần dần tiêu tan, những người tu tiên sáng suốt dần dần không cười được nữa. Bọn họ run rầy, sợ hãi, kinh hồn khiếp vía, vì bọn họ đã hiểu chuyện này có
nghĩa là gì. Bọn họ đã dự đoán được tương lai, rốt cục họ cũng hiểu ra một đạo lý từ chuyện này: đã không thể nào ngăn cản Hiên Viên kiếm phái quật khởi.
Đông qua Xuân tới, hết năm này sang năm khác trôi qua.
Hiện tại đã không phải là ba ngàn sáu trăm người đồng thời kéo giống như lúc trước, trải qua biết bao lần điều chinh tối ưu hóa, lấy một ngày một đêm làm đơn vị thời gian, dùng hai trăm mười sáu người hình thành một trung trận kiếm cưu. Mỗi lần cần ba trận kiếm cưu như vậy hình thành một góc độ kỳ dị, phi hành theo ba hướng khác nhau là có thể kéo được động phủ này.
Đây là đáp án tối ưu mà mọi người đạt được sau vô số lần thảo luận điều chỉnh.
Ba ngàn sáu trăm đệ tử Hiên Viên kiếm phái chia thành nhiều toán luân phiên kéo động phủ. Trong thời gian này, có toán trở về Hiên Viên kiếm phái, có toán bay theo chờ đợi, có toán ra sức kéo.
Dần dần hành động kéo động phù này trở thành một vấn Tâm lộ thứ hai.
Là một thử thách ý chí. tôi luyện tâm chí. đồng thời cũng hết sức có ích cho đệ tử Hiên Viên tu luyện.
Đầu tiên là rèn luyện phối hợp kiếm cưu. Trong quá trình kéo núi, tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái phải dựa vào lực lượng tập thể mới có thể kéo được động phủ khổng lồ gần như không thể kéo kia.
Lực lượng mọi người sử dụng ở cùng một chỗ, tâm mọi người như nhất, ý niệm hợp nhất.
Trong quá trình kéo động phủ, kiếm trận kiếm cưu được phối hợp đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất. Hiện tại cơ hồ không cần dùng mệnh lệnh, chỉ cần suy nghĩ của một người này sinh, mọi người đều biết, cho nên chiến lực của kiếm trận kiếm cưu gia tăng bạo phát.
Kế đó là cúng cố lại lòng tin. Sau trận chiến với Tâm Kiếm Thiền Tông, Cường giả Hiên Viên kiếm phái gần như tử vong hết sạch. Tuy rằng hiện tại Nguyên Anh Chân Quân đã có được mười sáu người, nhưng đại đa số là Nguyên Anh Chân Quân mới vừa thăng tiến, đạo tâm không vững.
Môn phái gặp đại nạn. đệ tử khó tránh khỏi hoang mang sợ hãi. Sau kiếp nạn lại thắng liên tiếp hai trường đại chiến, khích lệ lòng người, cũng có đệ tử vì vậy mà sinh lòng kiêu ngạo.
Chuyện này khiến cho tâm cảnh của các đệ tử dần dần trở nên bất đồng. Lòng người bất đồng là nhược điếm đáng ngại hàng đầu của một môn phái. Cho nên các đệ tử kéo núi vạn dặm xa xôi, dọc trên đường đi cảm giác dần dần chuyển biến từ xấu hổ đến nghi ngờ, đến chai lì. rồi dần dần nhận thức bàn tâm. từ đó tiến tới thật sự hòa nhập, đến cuối cùng mới thành lập được lòng tin. Chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đã cài biến tâm tính của các đệ tử vốn cần thời gian mười, hai mươi năm mới có thể xoay chuyển được, lập lại niềm tin, rèn giũa đạo tâm.
Chim nhỏ kéo núi lớn. lòng người không đồng đều là không được, lực lượng không đồng đều là không được. Dùng một ngọn núi để ngưng kết tâm cảnh của mọi người, bện lại thành một sợi dây thừng chắc chắn vững chãi.
Các đệ tử ngày ngày kéo núi trên đường trở về, thật ra cũng chẳng khác gì đi trên vấn Tâm lộ. Nhờ đó làm cho những ai yếu đuối trở nên kiên cường hơn. kiêu ngạo xốc nổi trở nên trầm ổn tĩnh tâm hơn, dần dần tiêu diệt họa mê muội trong vô hình.
Sau đó chính là rèn luyện pháp lực, mỗi lần kéo núi trong một ngày đêm, mọi người đều dốc hết toàn lực, sử dụng pháp lực không hạn chế, mãi cho đến khi nào sức cùng lực kiệt. Quá trình này chính là phương pháp tu luyện tốt nhất.
Cuối cùng kiếm cưu là một thể, trong quá trình này những gì của riêng cá nhân một người đều được mang ra sử dụng chung cho tất cả. Trong mỗi kiếm cưu ắt có Nguyên Anh Chân Quân hoặc Kim Đan Chân Nhân, thuật vận chuyển pháp lực của họ sẽ được công khai, được mọi người cùng hưởng.
Tất cả những đệ tử mới đều bắt đầu học tập phương pháp vận chuyển pháp lực của các tiền bối sư huynh.
Mỗi lần Dư Tắc Thành kéo núi toàn là thành lập đại trận kiếm cưu ngàn người, bởi vì có rất nhiều đệ tử muốn cùng lập kiếm cưu với hắn. muốn học cách vận chuyển pháp lực của hắn. Cho nên Dư Tắc Thành không có cách nào, đành phải tạo thành đại trận ngàn người, tiến hành chỉ dạy.
Dư Tắc Thành không hề giấu diếm chút gì, dần dần truyền thụ phương pháp vận chuyển chân nguyên, kiếm ý, tâm đắc tu tâm của mình cho tất cả mọi người trong quá trình kéo núi.
Hơn nữa dù hắn là chưởng môn cũng phải luân phiên kéo núi, Hiên Viên kiếm phái không có ai được lười biếng, dù là chưởng môn cũng không ngoại lệ.
Quá trình kéo núi vừa buồn tè vừa cực nhọc, vất và vô cùng.
Nhưng phải chăng Dư Tắc Thành muốn làm chuyện khác người để mong nổi danh thiên hạ?
Trước khi bắt đầu kéo núi, Dư Tắc Thành đã tìm hiểu tư liệu bên trong Vô Hình Ám Ma tông. Hắn cố ý tìm biện pháp Trung Hùng Tổ Sư Vương Âm Dương đã dùng kéo Thập Nhị Phong năm xưa trở về, rốt cục cũng tìm được.
Thì ra Trung Hùng Tổ Sư Vương Âm Dương đã làm như vậy, cũng là chim nhỏ kéo núi lớn. kéo dần Thập Nhị Phong nằm rải rác khắp thiên hạ trở về Hiên Viên kiếm phái.
Tiền nhân đã từng làm như vậy, trong đó ắt có lợi ích của nó, vì sao chúng ta không làm theo?
Quả nhiên lợi ích dần dần hiện ra, sau ba tháng, nửa năm. không có đệ tử Hiên Viên nào tham gia đại chiến trước đây lâm vào họa mê muội cả.
Trong nửa năm. hàng ngày ra sức kéo núi, mệt mới có khi hộc máu, những ai yếu đuối trở nên kiên cường hơn. kiêu ngạo xốc nổi trở nên trầm ổn hơn. cũng không ai mê muội, đây là lợi ích rõ ràng nhất.
Chẳng trách sau mỗi lần đại chiến, Trung Hùng Tổ Sư Vương Âm Dương đều chọn chiến lợi phẩm này để kéo về, thì ra nguyên nhân sâu xa chính là như vậy.
Ngoài ra, trong quá trình kéo núi về sau, những đệ tử ưu tú dần dần bộc lộ tài năng.
Trong quá trình kéo núi, giữa đường xảy ra rất nhiều chuyện. Có khi phía trước có động phủ ngăn đường, cần phải thay đổi lộ trình, có khi đi ngang hiếm cảnh, thiên địa nguyên khí hỗn loạn. Có khi gặp phải cuồng phong lốc xoáy, lôi kiếp không ngừng, có khi cừu nhân mai phục tập kích, định trả thù… có thể nói xảy ra rất nhiều chuyện, nguy cơ không ít.
Những sự kiện xảy ra trên đường đã góp phần không nhỏ rèn luyện đệ tử Hiên Viên kiếm phái. Những đệ tử ưu tú dần dần trổ tài của mình trong quá trình này, dần dần được mọi người thừa nhận.
Kéo núi như vậy chính là một phương thức rèn luyện, khiến cho người ta có thể dần dần thay đổi tâm tính.
Thời gian cứ dần trôi qua, động phủ di động này vượt qua châu lục, vượt qua biển cả. Đông đi Xuân đến, vẫn một khắc không ngừng, kiên cường chậm rãi tiến về phía trước, không có gì ngăn cản được đệ tử Hiên Viên.
Những tiếng cười nhạo theo thời gian trôi qua dần dần không còn nữa, tất cả mọi người dần dần kinh hãi vô cùng. Nếu Hiên Viên kiếm phái thật sự kéo động phủ này về tới phái mình, chuyện này có ý nghĩa gì, ai cũng biết và khiếp sợ.
Trước kia nghe thấy danh hiệu thiên hạ đệ nhất nhân của Dư Tắc Thành, mọi người chỉ bĩu môi cười khẩy, tuy rằng không nói ra ngoài nhưng lòng không phục.
Hiện tại mọi người cũng không nói gì, nhưng kể cả bằng hữu lẫn cừu nhân dần dần khiếp sợ, ấn tượng của mọi người về Dư Tắc Thành và Hiên Viên kiếm phái đã thay đổi.
Một năm sau, ở địa vực khác của Tu Tiên Giới xảy ra chiến đấu giữa các môn phái, kẻ thắng cũng bất chước Hiên Viên kiếm phái, định kéo động phủ sơn môn của kẻ bại đi. Bọn họ đã nhìn ra ích lợi của chuyện này, cho nên bắt chước.
Thế nhưng họ đã thất bại, không thể nào kéo nổi, cho dù kéo được cũng không duy trì quá mười ngày đã phải bỏ cuộc, bởi vì thiên hạ chỉ có một Hiên Viên kiếm phái mà thôi.
Đã sang năm thứ hai, Hiên Viên kiếm phái tuyển nhận đệ tử ngoại môn, lập tức khiến cho Tu Tiên Giới sôi trào. Vô số tu sĩ đưa con mình tới Hiên Viên kiếm phái, thậm chí có một ít tu sĩ thượng môn cũng lén lút gởi người mang con mình tới. Bởi vì bọn họ biết rằng, thời kỳ Hiên Viên kiếm phái hưng thịnh đã sắp tới.
Sang năm thứ tư, rốt cục bọn họ đã kéo động phủ di động này tới cửa ải địa vực giữa Sở Tây và Thiên Nam.
Lúc này lại có vô số tu sĩ chạy tới xem náo nhiệt, bọn họ muốn xem Hiên Viên kiếm phái làm thế nào vượt qua được cửa ải khó khăn này.
Đến lúc này, Dư Tắc Thành chỉ khẽ mỉm cười không nói, nếu không nắm chắc hắn đã không làm, vốn hắn đã có chuẩn bị từ trước.
Lúc gần tới cửa ải địa vực, Dư Tắc Thành buông thà nội tâm, sử dụng năm loại kiếm ý Ngũ Hành, lập tức lực Tự Nhiên xuất hiện.
Hắn chậm rãi đi tới gần cửa ải địa vực, truyền mệnh lệnh:
– Ta là Tiên Tần đệ thất đẳng Thương Hài Hầu, lệnh mờ cửa ải địa vực ra cho đại quân ta đi qua!
Cửa ải địa vực cũng như hệ thống Tiên Tần cổ đạo, mục đích Tiên Tần đế quốc xây dựng nên chúng là để đại quân có thể tập kết từ Nam chí Bắc nhanh chóng. Dư Tắc Thành thân là đệ thất đẳng Thương Hài Hầu của hệ thống Tiên Tần, truyền lệnh khống chế cửa ải địa vực hoàn toàn không thành vấn đề. cho nên chỉ cần ra lênh một tiếng là đủ.
Lập tức cửa ải địa vực chợt lóe, cả động phủ di động lẫn các đệ tử Hiên Viên đang kéo nó được truyền tống sang bên kia.
Không lâu sau, mọi người đã tới địa vực Thiên Nam. phía trước ba mươi vạn dặm chính là Gò Hiên Viên nằm bên Cơ Thủy hà. nơi cư trú của Hiên Viên kiếm phái.
Đệ tử Hiên Viên lại hình thành kiếm cưu. tiếp tục kéo núi tiến về phía trước.
Đám tu sĩ tới xem náo nhiệt vẫn còn đứng kinh ngạc ngần người, miệng há to tới nỗi cằm sần chạm đất.
Bốn năm sau, rốt cục đã vượt qua ba mươi vạn dặm, rốt cục động phủ sơn môn của Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái đã bị kéo về tới sơn môn Hiên Viên kiếm phái, trở thành phong thứ mười ba, tên là Thiên Diễn phong.
Mất thời gian tám năm. vượt qua trăm vạn dặm. rốt cục đã kéo được ngọn núi khổng lồ này về tới Hiên Viên kiếm phái.
Sau đó chính là bố trí điều chinh, hoàn toàn cải tạo lại động phủ này, xóa đi một số cơ quan bố trí của Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái, dung nhập Thiên Diễn phong này vào trong đại trận lục giới phòng ngự của Hiên Viên kiếm phái.
Trong quá trình điều chinh. Dư Tắc Thành mới phát hiện thì ra các tiền bối đã sớm để sẵn vị trí cho hậu bối kéo động phủ sơn môn về, hết thảy mọi chuyện trở nên thuận lợi vô cùng.
Chuyện này dần dần tiêu tan trong ký ức người tu tiên, mọi người nhớ tới năm xưa mình từng cười nhạo Dư Tắc Thành và Hiên Viên kiếm phái, không khỏi đỏ mặt xấu hổ.
Sau sự kiện này, không ai còn dám coi thường Hiên Viên kiếm phái. Thế lực tàn dư của Đồ Cưu Minh lập tức giải tán, bởi vì bọn chúng phát hiện hai chữ Đồ Cưu của mình hiện tại chẳng khác nào mơ mộng hão huyền. Hiên Viên kiếm phái mạnh mẽ như vậy, đây là chuyện không có khả năng làm được.
Thế lực Hiên Viên kiếm phái bành trướng mạnh mẽ, thời gian qua kết minh minh hữu càng ngày càng đông. Đệ tử Hiên Viên kiếm phái du ngoạn thiên hạ đi tới đâu, mọi người đều coi trọng hơn nhiều.
Trong những năm qua, Dư Tắc Thành cũng không dừng bước. Hắn bắt đầu biến kế hoạch của mình từng bước thành sự thật.
Vào năm thứ tư. rốt cục pháo đài Thiên Lại đã thành lập xong thông đạo truyền tống bí mật tới thế giới Thương Khung. Từ đây về sau, Dư Tắc Thành không cần phải tốn hơn một tháng mới tới được pháo đài Thiên Lại, mà chỉ cần mất bốn ngày.
Dư Tắc Thành trở lại pháo đài Thiên Lại, lấy hết tất cả thu hoạch của mình mấy năm qua ra, bắt đầu nghiên cứu thông qua hệ thống nghiên cứu của pháo đài Thiên Lại.
Đầu tiên hắn nghiên cứu Côn Lôn Kính, đây là một trong Thập Đại Thần Khí. vô thượng chí bảo có thể chống lại Hiên Viên Thần Kiếm.
Đây là mục tiêu lớn nhất của Dư Tắc Thành, lập tức tất cả Pháp Linh nghiên cứu của pháo đài Thiên Lại bắt đầu vận chuyên, nghiên cứu bí mật Côn Lôn Kính.
Sau đó là tấm bia đen lấy được ở sơn môn Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái. Dư Tắc Thành dung hợp hết thảy kiến thức về trận pháp của Dị tộc Áo Tây Lý Tư vào trong đại trận kiếm cưu của Hiên Viên kiếm phái, hy vọng có thể tiến thêm một bước, nghiên cứu ra đại trận Hiên Viên của riêng mình.
Kế đó tới Hậu Nghệ Thần Tiễn, Nghệ Xạ Khoái kiếm tông có thể nhờ mũi tên này nghiên cứu ra Thập Nhị sắc kiếm pháp của chúng, chẳng lẽ mình không làm được?
Đồng thời Dư Tắc Thành còn lấy ra tất cả kiếm ý của mình. Nhất Khí Thần Lôi, Kim Quang Phích Lịch Độn, Súc Địa Thành Thốn, tiên thuật của Thiên Mục tông… hết thảy pháp môn tiên thuật mà mình biết được, nhờ vào pháo đài Thiên Lại tiến hành nghiên cứu.
Nghiên cứu như vậy không phải vì bàn thân mình, hắn muốn có được bí pháp tiên thuật thích hợp cho các đệ tử Hiên Viên kiếm phái tu luyện, muốn có được bí thuật vô thượng có tính hệ thống, phân chia cấp bậc rõ ràng.
Pháo đài Thiên Lại quả nhiên là một cỗ máy chiến tranh siêu cấp, có được năng lực nghiên cứu hùng mạnh. Chẳng trách năm xưa vào thời Tiên Tần, anh hùng xuất hiện như mây.
Vô số động phủ Pháp Linh nghiên cứu bắt đầu chấp hành lệnh Dư Tắc Thành, bắt đầu tổng kết chinh lý lại tất cả sỡ học của hắn.
Trong quá trình chinh lý này, cũng là quá trình mà Dư Tắc Thành hệ thống lại một lần nữa tất cả những gì mà mình biết.
Sỡ học của Dư Tắc Thành có thể nói là vô cùng phức tạp. Ngoại trừ Hiên Viên Lục Kiếm của Hiên Viên kiếm phái ra, còn có bí pháp Tiên Tần, bí pháp Vực Ngoại, bí thuật Yêu tộc, có thể nói là vô cùng phức tạp.
Trong quá trình này, Dư Tắc Thành bắt đầu sửa sang lại hệ thống, xác lập Hiên Viên Lục Kiếm một lần nữa. cũng là quá trình tu luyện lại một lần từ đầu chí cuối.
Bắt đầu tiến hành từ căn bản. Lục Kiếm Tứ Khí Tam Quyết Nhị Thuật của Hiên Viên kiếm phái.
Trong quá trình truyền lưu. Hiên Viên Lục Kiếm đã thất truyền vô số, chỉ có thể truyền tới cảnh giới Nguyên Anh. Sau Dư Tắc Thành ngộ được diệu pháp ở chỗ Thanh Sơn Tiêu Đạo, mang về Hiên Viên kiếm phái, lão điên căn cứ vào đó ngộ ra Lục Kiếm mới, bắt đầu chinh lý sửa lại Lục Kiếm.
Sau khi lão điên phi thăng, Dư Tắc Thành tiếp nhận công tác này. Hắn thông qua pháo đài Thiên Lại dung nhập sỡ học của mình vào đó, dần dần khai phá Hiên Viên Lục Kiếm một lần nữa.
Từ tấm bia đen lấy được ở Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái, Dư Tắc Thành sáng chế ra kiếm pháp Thập Nhị Kiếm Tinh Vũ. Đây là kiếm pháp hợp kích kiếm trận, không cần phải có đủ sáu người, chỉ cần có đệ tử Hiên Viên là có thể ngự kiếm thành trận.