Dư Tắc Thành dẫn dắt các đệ tử tới Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái, nhìn lại vị trí động phủ Nghệ Xạ Khoái kiếm tông lửa cháy ngút trời, không khỏi lắc đầu, rốt cục viên đá kia là thứ gì?
Lúc trước một tên Chân Nhất Thần Quân từng nói, chỉ cần cho bọn chúng thêm thời gian ba trăm năm. hiểu được ào diệu trong đó là có thể vô địch thiên hạ. Ảo diệu kia có lẽ chính là viên đá. tới giờ phút cuối cùng bọn chúng hủy diệt viên đá này, rốt cục nó là thứ gì mà có được thần uy như vậy?
Bọn Dư Tắc Thành rời khỏi, ngày hôm sau vô số đệ tử của các môn phái Mạc Bắc, vô số tán tu kéo tới quan sát ngọn núi lửa cháy bừng bừng này, phạm vi ngàn dặm xung quanh không còn ai khác.
Có người không từ bỏ ý định, cố gắng chịu đựng khói lửa mịt mù, tiến sát vào núi tìm kiếm bảo vật Nghệ Xạ Khoái kiếm tông còn sót lại.
Sau khi chiến đấu kết thúc, vẫn có chút gì đó còn sót lại, có người phát tài, có người xui xèo.
Một tán tu mạo hiểm tính mạng tiến vào, tìm mất ba ngày đêm không tìm được gì. Trong lúc trở ra, thình lình giữa không trung có một viên đá do núi lửa phun trào bay ra, trúng vào đầu y, giết chết y tại chỗ.
Tên tán tu đồng hành cùng y nhìn thấy viên đá này hiếm lạ bèn thu lấy, sau bán cho quàn sự Thái Dương Thần cốc với giá mười viên linh thạch. Nếu Dư Tắc Thành nhìn thấy viên đá này, nhất định hắn sẽ hết sức ngạc nhiên, bởi vì nó chính là viên đá mà tên Chân Nhất Thần Quân Nghệ Xạ Khoái kiếm tông sử dụng vào giờ phút sau cùng.
Hiện tại Dư Tắc Thành đang hết sức phiền não, tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái đã về tới sơn môn của Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái, đang chăm chú nhìn động phủ lơ lửng khổng lồ này.
Dư Tắc Thành muốn kéo động phủ này về Hiên Viên kiếm phái làm phong thứ mười ba, nhưng vấn đề ở chỗ làm sao kéo? Tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái đều tỏ ra hoang mang ngơ ngác.
Tòa động phủ này là do bốn ngọn núi lơ lửng xoay quanh một ngọn núi trung tâm cũng lơ lửng trên không tạo thành, to chừng mười dặm. nặng khoảng vài trăm ngàn vạn cân, cũng không phải là một tảng đá bình thường, nói kéo đi là kéo.
Năm xưa sự tích Trung Hùng Tổ Sư Vương Âm Dương cướp đoạt Thập Nhị Phong ai ai cũng biết, nhưng biện pháp kéo Thập Nhị Phong về như thế nào đã hoàn toàn thất truyền. Hiên Viên kiếm phái trải qua vô số kiếp nạn Tâm Kiếm Thiền Tông, cho dù có người biết cũng không thể truyền tới hiện tại.
Nhìn động phủ khổng lồ trước mặt, tới lúc động thủ, tất cả đệ tử Hiên Viên phải há hốc mồm. Chính là vì hết sức khó khăn, cho nên trong mấy ngàn năm qua, dù Hiên Viên kiếm phái diệt vong môn phái địch nhân, cũng không kéo sơn môn đối phương về núi.
Dư Tắc Thành nghiến răng một cái, quát lớn:
– Lên. tiền bối làm được, chúng ta cũng làm được! Tất cả cùng lên, tạo thành đại trận kiếm cưu. chúng ta làm bầy chim sè kéo xe ngựa!
Mọi người lắc đầu không ngừng, đây quả thật là một vấn đề nan giải. Tuy rằng động phủ sơn môn này lơ lửng trên không, nhìn qua như không có trọng lượng, nhưng cả năm ngọn núi di động này rộng chừng mười dặm. cao ngàn trượng, nặng hàng trăm ngàn vạn cân, vừa nhìn thấy đã mất hoa đầu váng, làm sao kéo được?
Bất quá vẫn phải kéo động phủ này đi, chưởng môn đã truyền đạt mệnh lệnh, nói một là một, nhất định phải làm cho bằng được.
Đại chiến lần này, động phủ lơ lửng này là chiến lợi phẩm lớn nhất, Nghệ Xạ Khoái kiếm tông không còn lại chút gì, tất cả đều hóa thành tro bụi.
Đại chiến lần này, đệ tử Hiên Viên kiếm phái không chết một ai, nhưng có một người mất tích, chính là Tiểu Tam Thiệu Trinh Đình.
Tiên Nhân giáng lâm, Trí Bảo Tổ Sư phụ trên thân thể Tiểu Tam Thiệu Trinh Đình. Kết quả đại chiến một lúc, không thấy tăm tích hai người đâu cả. Dư Tắc Thành bay lên Thanh Minh tìm kiếm cũng không tìm thấy, hai vị Tiên Nhân hạ giới đã hoàn toàn mất đi tung tích.
Đệ tử Hiên Viên kiếm phái còn lại bất quá chỉ thụ thương nhưng không chết một người nào. Tuy nhiên chuyện này chỉ là tạm thời, mỗi lần đại chiến, đệ tử Hiên Viên kiếm phái đều là như vậy, thương vong không phải trong chiến đấu, mà là sau chiến đấu, thời gian trôi qua, dần dần sẽ có người lâm vào họa mê muội mà chết, điên cuồng tàn sát đồng môn mà chết, đây là nỗi đau của Hiên Viên kiếm phái.
Được thì phải trả giá, có thu hoạch sẽ có mất đi, có lợi ắt có hại.
Nhìn động phủ khổng lồ này, mọi người còn đang tỏ ra bực bội, chợt nghe Dư Tắc Thành quát:
– Nghĩ nhiều vô ích. mọi người lập tức hành động. Đạo Ngân sư thúc phụ trách bố trí pháp trận, sửa tòa động phủ này tới mức khiến cho chúng ta có thể kéo đi.
– Dạ Hàn sư huynh tới Huyền Linh Vạn Thú môn mua đặc sản Vạn Thú cân của họ. Loại gân này có thể kéo dài vô hạn. dùng nó làm dây, ngàn người chúng ta hóa kiếm cưu. kéo tòa động phủ này đi.
– Tất cả những đệ tử khác chuẩn bị sẵn sàng, làm một lần không được, chúng ta làm lần thứ hai, một ngày không được thì làm một năm. một năm không được thì mười năm. nhất định phải kéo động phủ này về!
– Các vị tổ sư làm được, chúng ta cũng sẽ làm được, mọi người hãy cố gắng!
Mệnh lệnh truyền ra, mọi người bèn nỗ lực công tác, dọn dẹp động phủ này. Thứ nào nên thu thì thu đi, gia cố thế núi, sửa chữa pháp trận, dọn sạch thi thể. Phải làm sao cho núi này có thể phi hành không ngừng mà không bị tan vỡ.
Với trình độ pháp trận của Hiên Viên kiếm phái, chuyện này có hơi khó khăn, không thể không mời người hỗ trợ, mời Đại sư về trận pháp tới xử lý núi này.
Vì vậy, Hiên Viên kiếm phái bắt đầu đi khắp nơi mời người hỗ trợ, những kẻ hưởng ứng đông như nước thủy triều. Trong đó Bách Toán Thần Quân của Thông Huyền Thiên Cơ cốc hết sức nhiệt tình trợ giúp, đích thân dẫn người tới hỗ trợ, xem đây như là chuyện của nhà mình.
Tên này lần trước chạy trốn giữ mạng, hiện tại sợ Dư Tắc Thành vô kể, nên mới tỏ ra nhiệt tình như vậy, nơm nớp lo rằng Hiên Viên kiếm phái sẽ tính nợ với mình.
Dạ Hàn chạy tới Huyền Linh Vạn Thú môn mua đặc sản Vạn Thú cân của họ, chuyện này vô cùng thuận lợi. Hiện tại Hiên Viên kiếm phái vừa đại thắng, tiêu diệt Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái, Nghệ Xạ Khoái kiếm tông, Vô Thượng Cảm ứng tông cũng vì vậy xong đời, có thể nói đang là lúc nổi danh thiên hạ. thế lực hùng mạnh.
Huyền Linh Vạn Thú môn không nói nhiều, vét hết Vạn Thú cân trong môn ra bán, chỉ tính giá có tám phần mười.
Thấy Hiên Viên kiếm phái mua nhiều Vạn Thú cân như vậy, chưởng môn Huyền Linh Vạn Thú môn mới tò mò hỏi thử, rốt cục vì sao Hiên Viên kiếm phái lại mua thứ này nhiều như vậy.
Dạ Hàn ấp úng hồi lâu, sau đó mới đáp:
– Chuyện này… chuyện này… À… chúng ta muốn dùng Vạn Thú cân để kéo động phủ sơn môn của Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái trở về Hiên Viên kiếm phái.
Vừa nghe như vậy, lập tức tất cả đệ tử Huyền Linh Vạn Thú môn có mặt tại đó há hốc mồm, không ai nhúc nhích, tất cả ngẩn ngơ.
Dạ Hàn đỏ bừng mặt mũi, khẩn trương cáo từ rời khỏi. Khi người Hiên Viên kiếm phái đi rồi, lập tức phía sau vang lên tiếng cười như vỡ chợ, đây quả thật là chuyện đáng buồn cười nhất thiên hạ.
Tin này nhanh chóng truyền đi khắp nơi, phản ứng đầu tiên của vô số môn phái tu tiên cũng là như vậy, đầu tiên là há hốc mồm không cử động, sau đó bạo phát một tràng cười chế nhạo, cười lăn cười lộn, cười ngà cười nghiêng.
Thật ra các đệ tử Hiên Viên kiếm phái cũng là như vậy, nhắc tới chuyện này, ai nấy đều đỏ mặt ngượng ngùng. Bọn họ thật sự không nghĩ ra, không hiểu vì sao chưởng môn của mình lại làm một việc ngốc nghếch như vậy.
Nhưng lệnh của chưởng môn nói ra là phải làm. Sau khi Vạn Thú cân được mang về, động phủ chinh sửa xong, Dư Tắc Thành lập tức gọi người tới khóa chật cả động phủ này.
Muốn kéo động phủ sơn môn khổng lồ này về Hiên Viên kiếm phái phải trải qua quãng đường từ Sỡ Tây tới Thiên Nam. chỉ dùng sức người hợp thành đại trận kiếm cưu mà kéo. Mọi người biết chuyện này ai nấy kinh ngạc vô cùng, sau đó bật cười chế nhạo. Đây quả thật chính là Ngu Công dời núi, là chuyện buồn cười nhất thiên hạ.
Giờ phút này, vô số môn phái chạy tới quan sát. Thậm chí những môn phái ở tận địa vực Miêu Sương, Tuy Viễn xa xôi nghe được tin này. cũng lặn lội tới đây xem náo nhiệt. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.net
Uy phong Hiên Viên kiếm phái đại chiến tiêu diệt Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái, Nghệ Xạ Khoái kiếm tông nhanh chóng bị chuyện này làm cho tiêu tan. Mọi người ai nấy tới đây mang theo nụ cười rạng rỡ, cùng xem náo nhiệt.
Đến lúc này, thình lình Tiểu Tam trở về, khiến cho Dư Tắc Thành vui mừng khôn xiết.
Hai vị Tiên Nhân đại chiến, giữa Thiên Ma lấy nhanh đánh nhanh, thậm chí độn xa hàng ngàn hàng vạn dặm. Rốt cục đại chiến kết thúc, Trí Bảo Tổ Sư thắng hơn một mức, đánh chết Khánh Chu Tổ Sư của Nghệ Xạ Khoái kiếm tông giữa Thanh Minh.
Tiểu Tam Thiệu Trinh Đình có dung mạo khác với dung mạo thiếu niên của Dư Tắc Thành, vẻ mặt y khắc khổ tang thương, phủ kín phong trần, tóc mai bạc trắng, đôi mắt mờ mờ, rõ ràng là bộ dáng của một trung niên nam tử từng trải qua biết bao gian khổ của cuộc đời.
Y không phải là nam nhân anh tuấn, cũng không lộ vẻ thoát tục, bình lặng như nước, hết sức ung dung. Nhưng dáng vẻ của y lại khiến cho người ta cảm giác rằng y đã trải qua biết bao sóng gió mới có thể luyện được tâm như nước đứng. Quả thật là tẩy hết phấn son, không còn chút khí tức dơ bẩn.
Nếu quan sát kỹ sẽ thấy đằng sau bề ngoài bình lặng ấy mơ hồ lộ ra lực lượng vô cùng mạnh mẽ. Cũng giống như dung nham nằm trong núi lửa, chỉ cần có nguyên nhân thích hợp kích thích sẽ lập tức phun trào.
Trong lớp đệ tử sau này của Hiên Viên kiếm phái, dần dần y hiển lộ tài hoa, được mọi người hết sức hài lòng, đã có người nhận định y sẽ là người nối nghiệp Dư Tắc Thành trong tương lai.