Dư Tắc Thành lại nói:
– Rất có thể sư phụ của muội không giao địa vị kế thừa trong Vô Hình Ám Ma tông cho muội, là vì lão không muốn muội gia nhập Ma tông, muốn bảo vệ muội.
– Hai ta đã phát hiện ra bí mặt lẫn nhau, vậy chúng ta là sư huynh muội. Nhớ kỹ nhất định phải giữ bí mật của mình với các đệ tử Vô Hình Ám Ma tông khác, ngàn vạn lần đừng cho người khác biết thân phận thật của muội.
– Pháp thuật Vô Hình Ám Ma tông của muội là gì vậy, pháp thuật của ta là Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật. Đúng rồi, đây cũng là quy củ của Vô Hình Ám Ma tông, ta muốn hỏi muội chuyện gì, trước tiên phải nói về mình đã.
– Năm xưa Trương Tông Đạo dụ dỗ hắn thế nào, hiện tại hắn làm y như vậy để dẫn dụ Đạm Ngôn Chân Quân.
Đạm Ngôn Chân Quân đáp:
– Ta tu luyện Vô Ngôn Vô Ngữ Vô Hình Vô Ý Thần Động thuật, quả nhiên là bí pháp của Vô Hình Ám Ma tông, có vô hình ẩn bên trong.
Dư Tắc Thành nói:
– Nếu muội muốn gia nhập Vô Hình Ám Ma tông, ta có thể làm sư huynh dẫn lộ cho muội.
Đạm Ngôn Chân Quân nói:
– Sư huynh dẫn lộ ư, có nghĩa là gì vậy?
Dư Tắc Thành đáp:
– Nếu không có ta dẫn đường, muội làm sao có thể trở về Vô Hình Ám Ma tông ta? Ta sẽ truyền tư liệu của muội về cho Tam Lão phái ta, sau khi Tam Lão thông qua, sẽ phái người tới đây nghiệm chứng. Nếu muội đủ tư cách, sẽ có được cửa Hắc Ám vào đại điện Ám Ma, từ nay về sau sẽ chính thức trở thành đệ tử Vô Hình Ám Ma tông ta.
– Ở trong này, muội có thể mua được tất cả tin tình báo, mua được bất cứ bí tịch, phi kiếm, pháp bảo nào, thậm chí là Tiên Thiên Linh Bảo. Muội cũng có thể bán ra vật phẩm của muội, thật ra chính là một bình đài giao dịch khổng lồ.
– Xin hãy yên tâm, sẽ không ai biết được thân phận muội. Tam Lão công khai thân phận, một người là Tử Kim Tiên của Đại La Kim Tiên tông, một người là Kim Tâm Đại Trưởng lão của Tâm Ma tông, người thứ ba là Côn Bằng Yêu Vương của Vạn Yêu cốc. Đáng tiếc Tử Kim Tiên và Kim Tâm Đại Trưởng lão đã phi thăng, cấm Ngôn tiền bối cũng…
Đạm Ngôn Chân Quân gật gật đầu:
– Thì ra là như vậy. Tử Kim Tiên và Kim Tâm Đại Trưởng lão đều là hảo hữu của sư phụ muội. Muội đã hiểu rồi, muội gia nhập, bất quá huynh phải giúp muội che giấu sư tỷ, ngàn vạn lần không thể tiết lộ thân phận muội.
Dư Tắc Thành gật đầu:
– Chuyện ấy đương nhiên, hẳn phải làm như vậy.
– Vô Hình Ám Ma tông chúng ta đúng ra phải nói là một tập thể kết hợp. Mọi người trao đổi tin tức cho nhau, giúp đỡ lẫn nhau, như vậy ai ai cũng đạt được lợi ích, muội giúp ta thì ta cũng sẽ giúp muội.
– Hiện tại Vô Hình Ám Ma tông không như trước, lớp người lớn tuổi đã đi nhiều, môn phái hơi rời rạc một chút, bất quá cũng không tới nỗi.
– Ta làm người dẫn đường cho muội gia nhập phái ta, đương nhiên với điều kiện chúng ta phải còn sống trở về.
– Nhớ kỹ, phái ta có vài phép tấc nhất định phải tuân theo:
– Thứ nhất là phép tắc tự do. Không ai có thể lợi dụng thân phận ở Vô Hình Ám Ma tông mà uy hiếp muội. Chuyện mà muội không đồng ý, không ai có thể bắt buộc muội. Kẻ vi phạm pháp tắc này sẽ bị tất cả cùng nhau truy sát.
– Thứ hai, vạn vật đều có giá cả, tất cả sự tình đều có giá. đều phải trả thù lao. Tỷ như muội nhận được tin tình báo, vậy phải trả thù lao, muội muốn thuê nhân thủ cũng phải trả thù lao. Kể cả ta dẫn đường cho muội, muội cũng phải trả thù lao cho ta.
– Thứ ba, giữ bí mật là trên hết. Không thể để lộ ra thân phận của mình, trừ phi phát hiện lẫn nhau giống như ta và muội vừa rồi, nếu không không thể lộ ra bí mật của phái ta. Dù là con muội cũng không được nói cho nó biết.
– Thứ tư về quan hệ môn phái. Khi xảy ra xung đột lợi ích giữa môn phái mà muội tiềm phục cùng Vô Hình Ám Ma tông ta, muội có thể né tránh, nhưng không thể làm tổn hại lợi ích của bàn môn, nếu không sẽ bị nghiêm trị.
– Thật ra điểm này hầu như không có tác dụng gì, bởi vì không ai có thể đại diện cho Vô Hình Ám Ma tông ló mặt ra ngoài, kể cả Tam Lão. Đã không có Vô Hình Ám Ma tông bên ngoài, làm sao xảy ra chuyện xung đột lợi ích với môn phái khác? Đây chỉ là quy định giáo điều mà thôi.
– Thứ năm, tình nghĩa bản môn. Nếu đồng môn sư huynh đệ phái ta xung đột với nhau ở phương diện khác, muội có thể tùy ý xử lý quan hệ giữa hai bên, kết giao, kết thù, tàn sát… đều được, nhưng không được để vì vậy mà bại lộ thân phận đệ tử Vô Hình Ám Ma tông. Nếu muội bị người phát hiện thân phận đệ tử Vô Hình Ám Ma tông giết chết, thù này chúng ta sẽ báo. Đến lúc chúng ta gặp chuyện không may cũng sẽ có người báo thù cho chúng ta.
– Năm điểm này coi như là đại khái, muội còn thắc mắc gì nữa không?
Đạm Ngôn Chân Quân gật gật đầu:
– Được, muội gia nhập, bất quá huynh làm sư huynh dẫn lộ, muội phải trả thù lao thế nào đây?
Dư Tắc Thành nói:
– Thù lao dẫn lộ của ta là hai trăm vạn linh thạch, muội có thể trả làm nhiều lần cũng được.
Rốt cục số linh thạch năm đó chỉ ra cũng được thu hồi.
Đạm Ngôn Chân Quân không hề do dự:
– Được, chỉ là chuyện nhỏ, không thành vấn đề.
Hai người kích chưởng lập thệ, Dư Tắc Thành cười vui vẻ. Coi như giải quyết được vấn đề suýt lộ bí mật, còn thu thêm một đệ tử mới cho Vô Hình Ám Ma tông, coi như cũng là thu hoạch không nhỏ.
Dư Tắc Thành cảm thấy cao hứng vô cùng, xoay người đi sang Chân Nhất Thần Quân tỏ ra cừu hận với mình.
Người này có nước da màu nâu, sương mặt như đá tạc thành, là Vạn Thương Thần Quân đến từ thế giới Duy Nhạc thuộc mười giới Vực Ngoại.
Không ngờ y cũng không rời khỏi, xem ra cũng là một hảo hán tử, có thể kết giao.
Dư Tắc Thành đi tới trước mặt y, ôm quyền thi lễ:
– Phải chăng là Vạn Thương Thần Quân tiền bối, xin chào.
Đối phương bất động, chỉ khẽ gật đầu coi như đáp lễ.
Dư Tắc Thành nói tiếp:
– Tiền bối, hai ta không quen biết nhau, chưa bao giờ gặp mặt, không biết vì sao ngài lại tỏ ra thù hận ta như vậy?
– Không biết ngài có thể nói ra chỗ chúng ta kết thù với nhau chăng? Đời người đôi khi không thể lựa chọn được, ta không sợ kết thù, bất quá tương lai hai ta tử chiến một trận, một mất một còn.
– Nhưng ta muốn hiểu rõ ràng, biết được căn nguyên nguồn cội. Ta thấy ngài cũng là hảo hán, nói không chừng hôm nay hai ta huyết chiến Dị tộc, đều bỏ mạng tại đây, không biết có thể giải thích không?
Vạn Thương Thần Quân nhìn thoáng qua Dư Tắc Thành, lên tiếng nói:
– Thì ra ngươi là đệ tử Hiên Viên kiếm phái, thật ra ta chưa từng gặp ngươi, thậm chí ngươi là đệ tử Hiên Viên kiếm phái đầu tiên mà ta gặp.
– Thù hận giữa chúng ta vô cùng đơn giản, ta là đệ tử Hiên Viên Thông Linh đạo.
Dư Tắc Thành lập tức trợn trừng hai mắt, không ngờ y là đệ tử Hiên Viên Thông Linh đạo. Năm xưa phái này bị Trung Hung Tổ sư Vương Âm Dương tiêu diệt, không ngờ vẫn còn đệ tử sống sót chạy ra khỏi thế giới Thương Khung, tới Vực Ngoại phát triển.
Mối thù này xảy ra vào baey ngàn năm trước, Dư Tắc Thành học được Hiên Viên Lục Kiếm, nhận được vô số lợi ích của Hiên Viên kiếm phái, đồng thời gánh nặng thù hận trong quá khứ của Hiên Viên kiếm phái cũng truyền sang hắn.
Điều thứ hai trong ba môn quy của Hiên Viên kiếm phái, phàm là môn phái tu tiên trong thiên hạ dám lấy hai chữ Hiên Viên làm tên, phải diệt sạch sẽ, tấc cỏ không chừa.
Nhìn Vạn Thương Thần Quân, kiếm ý Dư Tắc Thành chậm rãi tuôn ra, Vạn Thương Thần Quân cũng lặng lẽ tụ pháp. Hai người đứng đối diện nhau, mối thù này không thể nào hóa giãi.
Một lúc sau, Dư Tắc Thành thu hồi kiếm ý: Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
– Dị tộc ngay trước mặt, ta không muốn động thủ với ngươi. Nhưng sau khi xong chuyện này, nếu hai ta may mắn còn sống, ta sẽ tìm ngươi quyết một trận sinh tử. Đây là môn quy của Hiên Viên kiếm phái, là đệ tử Hiên Viên kiếm phái, ta phải tuân theo.
Vạn Thương Thần Quân cũng nói:
– Đây cũng là môn quy Hiên Viên Thông Linh đạo ta, sau khi đại chiến Dị tộc xong xuôi, hai ta sẽ quyết một trận sinh tử.
Hai người gật đầu. định lời thề không thành tiếng.
Đúng lúc này, Thánh Cát Quang Long xuất hiện:
– Hỡi các tu sĩ tự nguyện, hoan nghênh các vị ở lại chiến đấu vì tinh vực Thiên Lại, chiến đấu vì Nhân tộc.
– Lúc nguy cơ vừa xảy ra, ở tinh vực Thiên Lại còn có một ngàn hai trăm sáu mươi bảy Nguyên Anh Chân Quân, một trăm mười ba Phản Hư Chân Nhất.
– Sau khi nguy cơ xảy ra, chỉ còn lại bốn trăm bảy mươi tám Nguyên Anh Chân Quân, năm mươi bốn Phản Hư Chân Nhất, cảm tạ các vị đã trượng nghĩa đứng ra.
Có hơn nửa tu sĩ bỏ đi, Dư Tắc Thành khẽ lắc lắc đầu.
Thánh Cát Quang Long nói tiếp:
– Thật ra xin các vị cứ yên tâm, tuy rằng cường địch đông đúc, nhưng đây không phải là lúc chúng ta đối mặt với địch nhân nhiều nhất. Nếu không phải Thiên Lại Trí Long chết đi, quả thật đối phó bọn chúng không thành vấn đề.
– Các vị sẽ không trở thành vật hy sinh, các vị sẽ được bảo vệ hết sức an toàn. Không cần các vị phải đích thân ra trận giết địch, cái chúng ta cần chính là kinh nghiệm tri thức, cùng suy nghĩ phán đoán, phân tích hợp lý của các vị.
– Bởi vì Thiên Lại Trí Long tiêu tan, khiến cho hệ thống chiến đấu của Thiên Lại cổ thành chúng ta thiếu đi chủ não phán đoán, thiếu định lượng phụ trợ ùng hộ, thiếu an bày tính toán hợp lý. Cho nên chỉ có thể nhờ vào các vị mới có thể kích hoạt hệ thống chiến đấu.
– Chỉ có các vị, nhờ các vị làm chủ não, thông qua tiềm thức phân tích của các vị, hệ thống chiến đấu của chúng ta mới chúng ta phát huy tác dụng hùng mạnh nhất.
Dư Tắc Thành nghe vậy không khỏi cau mày, tình huống này đã gặp phải một lần ở Di tích Tiên Tần nơi Tây Lĩnh, chẳng lẽ lại là khống chế con rối Tiên Tần chiến đấu hay sao?