Tiên Ngạo – Chương 23: Tổng môn Thủ Noãn bang – Botruyen

Tiên Ngạo - Chương 23: Tổng môn Thủ Noãn bang

Đồng Lôi kể bằng giọng tức giận:

– Sau khi xông ra. bọn chúng đuổi theo bọn thuộc hạ. Chúng ta thăm dò được tin tức của bọn chúng, chính là đệ tử Thủ Noãn bang, ước khoảng có hai trăm người, đo hai người trong ngủ đại Kim Cương của Thủ Noãn bang là Thú Vương Kim Cương và Liệt Hỏa Kim Cương cầm đầu.

– Bọn chúng thấy không bắt được chúng ta, bèn kêu gọi chúng ta đầu hàng, bảo Đại ca tới đó đàm phán. Chúng nói rằng người của chúng ta vào phòng Mã quả phụ của Thủ Noãn bang giờ trò chọc ghẹo, vi phạm đạo nghĩa giang hô. là Phong Thiên Khê làm. mà dường như y đã thừa nhận. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Dư Tắc Thành yên lặng không nói cần thận lắng nghe, sau đó mới nói:

– Thủ Noãn bang? Không ngờ là bọn chúng gây sự trước… được, được lắm… Trong số các ngươi, ai biết rõ chi tiết của Thủ Noãn bang?

Đệ tử thủ hạ kể rõ từ đầu tới cuối tưởng tận chi tiết của Thủ Noãn bang, lúc này Dương Nhất Minh bị thương mới khỏi xuất hiện. y lên tiếng nói:

– Long đâu Đại ca, thuộc hạ là biểu đệ của Bang chủ Thủ Noãn bang, không ai biết rõ chi tiết của Thủ Noãn bang hơn thuộc hạ.

Dương Nhất Minh bị thương ờ ngực, nhưng đã không còn trở ngại, y vừa nói như vậy. mọi người không lên tiếng nữa, chờ nghe y nói tỉ mỉ.

Dương Nhất Minh nói:

– Thủ Noãn bang vốn là bang phái do tiều phu và thợ săn trong Thập Vạn Đại Sơn sáng lập ra để tự giúp cho mình. Bang chủ vốn là Thái gia gia của thuộc hạ. sau đó vô tình gặp được một thi thể của võ lâm cao thủ trong Thập Vạn Đại Sơn. lấy được ba bản bí tịch, từ đó về sau Thủ Noãn bang bắt đầu quật khơi.

– Hiện tại đệ tử trong bang có hơn một ngàn người. Bang chủ là Tử Đàn Khách Dương Nhất Thành, sở trường về Hóa Điệp đại pháp, dưới tay có ngũ đại Kim Cương. Trong đó Đại Lực Kim Cương Dương Đức Bảo câm trong tay Thục Đông côn nặng hai trăm cân, lực mạnh vô cùng. Khai Sơn Kim Cương Ly Hoán Lương cầm trong tay hai thanh đại phủ. không người địch nổi. Thiết Giáp Kim Cương Hồ Thiên Mã. thuở nhỏ có kỳ ngộ. toàn thân đều là Thiên Niên Thanh Tùng Du Chi (dầu), đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm. Thú Vương Kim Cương Lưu Bằng giỏi về không chế phi cầm mãnh thú. Liệt hỏa Kim Cương Vương Bân. giỏi dùng một đôi Lưu Tinh chuy, còn có thể phóng Hỏa Câu thuật, có thể thiêu cháy ngàn quân.

– Ngoại trừ bọn họ. trong bang còn có một vị trưởng lão. cũng chính là sư tổ Dương Thành Lâm của Dương Nhất Thành. Nghe nói võ công lão rất cao, đang bế quan công kích cảnh giới Tiên Thiên, đây mới là chỗ dựa lớn nhất của Dương Nhất Thành.

– Tổng bộ trong bang ở Lưu gia hà, nơi đó tới gần Mã gia trại, xem ra Dương Nhất Thành muốn khuếch trương địa bàn. cho nên mới làm như vậy.

– Thật ra tuy đệ tử trong bang xưng là hơn ngàn, nhưng chân chính có thể ra trận liều mạng cũng chỉ có chừng ba trăm người, số còn lại toàn là người già yếu, hoặc là tiêu phu thợ săn bình thường, vốn địa vị Bang chủ. gia gia đã quyết định truyền cho phụ thân thuộc hạ, nhưng bị phụ thân của Dương Nhất Thành cướp mất. đuổi phụ thân thuộc hạ ra khỏi Thủ Noãn bang. Phụ thân thuộc hạ vì chuyện này buôn bực mà chết, cho nên thuộc hạ mới gia nhập Mãnh Hổ bang, quyết báo Huyết thù này.

Tất cả mọi người sau khi nghe xong đã có hiểu biết cụ thể về Thủ Noãn bang. Cao Phong lại nói:

– Xem ra bọn chúng muốn mượn chuyện này tiến hành uy hiếp chúng ta, muốn cướp đi địa bàn Mã gia trại của chúng ta. Mã quả phụ kia nhất định là cố ý câu dẫn Phong Thiên Khê. hiện tại bọn chúng có lý trong tay. nắm được dấu hiệu phạm tội của chúng ta, hoi khó khăn một chút. Chúng ta chỉ có thể dựa theo quy củ đến đó. sau đó đàm phán cùng bọn chúng. Nhưng nếu thật sự phái động thủ. hai trăm đổi với năm mươi, quả thật khá chênh lệch.

Dư Tắc Thành nghe cười, nói:

– Được, bọn chúng muốn đàm phán, chúng ta sẽ đàm phán cùng bọn chúng. Mọi người xuất phát, thẳng tới Mã gia trại, chúng ta tới nói chuyện với bọn chúng một phen.

Dư Tắc Thành vung tay lên nói:

– Mang theo mộc thuẫn ta mua lúc trước, bọn chúng có thợ săn nhất định sớ trường về bắn. Lập tức xuất phát. Dương Nhất Minh ngươi dẫn đường, mọi người chia ra hai. ba người một tả. lén lút ra khỏi thành, không được để lộ phong thanh. ờ nhà bảo tạp địch giả dạng làm đệ tử tuân tra. mọi người tập hợp ớ Ngũ Ly pha ngoài thành, chuẩn bị tập kích Mã gia trại!

Tính cả Dương Nhất Minh, Dư Tắc Thành, tổng cộng bốn mươi chín người xuất phát. Bọn họ thay đổi y phục khác, mang theo vũ khí. chia ra hai. ba người một tổ. phân tán ra khỏi thành, sau đó tập hợp Ngũ Lý pha.

Không ngờ khi tới Ngũ Lý pha, trong số bốn mươi chín người thiếu đi sáu người. Sáu người này đều là tiểu đệ trước kia của Mã Thiên Vũ, cùng sống ngoài đường. Bọn chúng vừa thấy phái ra ngoài liều mạng cùng người khác, tất cả bèn lén lút trốn về nhà. Mặt khác có lẽ trong đó có thủ hạ của Đàm Nhị Lang nằm vùng, tên Phong Thiên Khê cũng là tiểu đệ của Mã Thiên Vũ. Lần này. tám tên đệ tử lúc ban đầu chỉ còn lại một mình Mã Thiên Vũ. lập tức khiến y cảm thấy xấu hổ không chịu nổi.

Dư Tắc Thành nói:

– Tốt. bọn chúng rời đi là rất tốt. quả nhiên có nội gian nằm vùng, tin tức hẳn đã tới Mã gia trại. Chúng ta thay đổi mục tiêu, đánh tới Tổng môn của Thủ Noãn bang ớ Lưu gia hà.

Dư Tắc Thành vừa thốt ra lời này. mọi người đều sửng sốt Cao Phong nói:

– Tuy rằng số đệ tử có thể chiến đấu của bọn chúng chỉ có ba trăm, đã có hai trăm tới Mã gia trại, nhưng ỡ Lưu gia hà còn có hơn tám trăm người. Chúng ta chỉ có không đến năm mươi người, bọn chúng còn có cao thu. chúng ta đánh được không?

Dư Tắc Thành nói:

– Được, chúng ta nhất định làm được! Cao thủ gì đó cứ giao cho ta. còn lại giao cho các ngươi, muốn sống sung túc đầy đủ ờ huyện thành Sơn Trúc nổi tiếng này. không liều mạng là không được. Nuôi binh ngàn ngày, dụng binh một giờ. các ngươi có phái là nam nhân hay không, có đám cùng ta dùng máu rửa sạch nỗi nhục của chúng ta không? Thủ Noãn bang là gì. bất quá chỉ là một đống gạch vụn, từ xưa có câu, rút dao cho mau lẹ, không uổng tuổi thiếu niên!

Lâm Diệp Hồng là người thứ nhất hồi đáp:

– Được, ta liều mạng phụng bồi!

Phó Cường quát:

– Giết hết bọn chó này. đám ức hiếp huynh đệ chúng ta, sát. sát. sát!

Lập tức tỉnh thần mọi người trở nên phấn chấn. Dư Tắc Thành ra lệnh xuất phát. Dương Nhất Minh dẫn đường, tất cả chạy thẳng đến Lưu gia hà. Khoảng cách ước chừng mười dặm đường núi, mọi người đi hết một canh giờ, vào buổi trưa đã chạy tới Lưu gia hà.

TỔng môn của Thủ Noãn bang ớ Lưu gia hà là một sơn trại nằm trên một mảnh đất rộng rãi bằng phăng giữa hai ngọn núi. Bên ngoài là tưởng đá chắc chắn cao chừng một trượng, cửa chính có hai tiễn tháp, đại môn có bốn đệ tử trông coi. Nhưng hiện tại xem ra bọn chúng đề phòng cũng không nghiêm mật lắm. trên tiễn tháp cũng chỉ có một người, lại còn tỏ ra lơ đễnh ngồi đó.

Mọi người nấp ờ bìa rừng, Dư Tắc Thành bắt đầu bố trí. cho mọi người ăn lương khô trước đê khôi phục nguyên khí. đợi đến chính ngọ bọn địch ăn cơm mới bắt đầu động thủ. Dư Tắc Thành bảo Mã Thiên Vũ cùng ba tên đệ tử không giỏi chiến đấu ở lại bên ngoài, lệnh cho bọn họ yểm hộ mọi người.

Mã Thiên Vũ kiên quyết phản đối. y kiên trì đời tham gia chiến đấu, dùng máu để chứng minh mình không phải kè hèn nhát. Dư Tắc Thành đồng ý thỉnh cầu của y. Hoàng Hạ Đông phụ trách giảng dạy chiến trận ra xa xa canh gác. phòng ngừa viện quân của địch xuất hiện. Vạn Lý Phong giỏi về trị liệu, ở lại thủ nơi này chuẩn bị cứu chữa thương vong. Một người nữa tên là Phong Cương, sớ trường cung tiễn, kè thù trên tiễn tháp chính là nhiệm vụ của y.

Mọi người yên lặng chờ đợi. rốt cục tới chính ngọ. tất cả đệ tử Thủ Noãn bang đều trở về nhà ăn cơm. tất cả đệ tử trông coi đại môn rời đi, chỉ đóng một cánh cửa đại môn coi như xong việc.

Dư Tắc Thành vung tay lên. mọi người nhắm về phía đại môn đánh tới. tổng cộng bốn mươi người hình thành thể trận mũi đùi, Dư Tắc Thành đi ớ trung tâm. Vị trí mùi nhọn là Lâm Diệp Hồng, cánh tà là Đô Du Tử, cánh hữu là phụ tử Phó Cương. Câu Liên Tam Ưng phụ trách hậu trận.

Mọi người vọt tới nửa đường, đệ tử trên tiễn tháp phát hiện bọn họ. vừa định kêu lên báo động, bên này chợt có một mùi tên bắn ra. lập tức đưa đóng đinh y trên tiễn tháp.

Bọn Dư Tắc Thành lặng lẽ xông tới đại môn, dùng sức đẩy mạnh, không ngờ đại môn không khóa. Thật ra nếu không có việc gì. không ai lại đi khóa đại môn vào giữa trưa như vậy. Đại môn mở ra. lập tức Tông môn Thủ Noãn bang bại lộ hoàn toàn trong tầm mắt của bọn Dư Tắc Thành.

Lúc này trên tiễn tháp truyền đến một tiếng hét thảm, có người đưa cơm cho đệ tử trên tiễn tháp, thấy có thi thể, lập tức phát ra tiếng thét chói tai.

Dư Tắc Thành hô lớn:

– Mãnh Hổ bang Dư Tắc Thành mời Dương Nhất Thành ra đàm phán.

Tiêng rống của Dư Tắc Thành vừa vang lên. lập tức đối diện truyền ra tiếng kinh hô thất thanh:

– Địch tập. địch tập…

– Mãnh Hổ bang đánh tới. mau gõ chuông…

Tiếng thanh la. tiếng kêu. tiếng gọi ầm ĩ trong sơn trại vang lên thành một mảng ồn ào huyên náo. có người cầm kiếm múa côn xuất hiện, có người chạy loạn khắp nơi. có kẻ xông lên muốn ngăn cản bọn Dư Tắc Thành.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.