Vật linh dẫn cần có cho Kim Dực kiếm chỉ có bảy thứ tài liệu nhưng Dư Tắc Thành tìm rất lâu cũng không thấy, không biết phải làm sao.
Dư Tắc Thành đi qua đi lại trong thế giới Bàn cổ, đang không biết làm sao, trong lúc vô tình ánh mắt hắn chợt thấy đồng tiền cổ đang lơ lửng trên không giữa đám vật phẩm, lập tức nảy sinh biện pháp.
Tiền cổ này chính là bản mệnh pháp khí trước kia của Ly Tiền Chân Nhân. Sau y bị mất mạng vật ấy được một người tu tiên liều mạng nhặt lấy nhưng rốt cục người ấy cũng chết dưới họa trời, trời xui đất khiến thế nào lại rơi vào tay Dư Tắc Thành.
Đồng tiền này cứng rắn vô cùng, lại là bản mệnh pháp khí của Kim Đan Chân Nhân, nếu dùng làm hạch tâm cho Kim Dực kiếm hẳn là có thể. Tuy rằng nó không phải là một trong bảy loại tài liệu nhưng cũng có hy vọng thành công.
Nghĩ xong bèn làm, Dư Tắc Thành cho tiền cổ vào trong thế giới lửa tiến hành tinh luyện. Tinh luyện như vậy là tiến hành theo kế hoạch đã định, trong quá trình tinh luyện ắt sẽ vỡ ra làm nhiều mảnh, như vậy có thể đủ dùng luyện chế phi kiếm.
Lúc này con rối Pháp Linh bên ngoài đã đưa đến bảy loại máu linh thú, coi như tài liệu đã đủ, chỉ chờ luyện chế.
Hiện tại thời gian hết sức khẩn trương, chỉ có hơn bốn mươi ngày. Pháp môn đủ khả năng luyện chế phi kiếm trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy chỉ có hai, là Hóa Kiếm thuật và Ngưng Kiếm thuật.
Thật ra Ngưng Kiếm thuật là phương pháp luyện kiếm nhanh nhất, tác dụng của pháp thuật này là nhanh chóng luyện chế phi kiếm để chiến đấu hoặc sửa chữa phi kiếm của mình bị hư hại trên chiến trường. Thuật này luyện kiếm ắt thành, nhưng chất lượng rất kém, hơn nữa lại dễ dàng hư hại, tương lai dần dần tan vỡ. Nhưng trong đó vẫn có xác suất cực nhỏ có thể được phi kiếm cực phẩm, hơn nữa còn là phi kiếm cực phẩm biến dị.
Hóa Kiếm thuật ổn định hơn, tốc độ luyện kiếm cũng cực nhanh, chỉ có khuyết điểm duy nhất là cần có năng lực tính toán vô cùng chuẩn xác, phải hiểu biết hết sức rành rẽ về tài liệu và phương pháp luyện chế. Ngàn ngày tính toán, không chút sơ hở, một ngày thành kiếm.
Thật ra Dư Tắc Thành hiểu biết hết sức rõ ràng về các nguyên liệu của mình, bởi vì tinh luyện chúng hơn hai năm qua, có thể nói hắn hiểu rõ từng phân từng tấc, nhớ kỹ trong lòng.
Chỉ có hiểu biết của hắn về Kim Dực kiếm cũng không quá sâu bất quá Dư Tắc Thành chỉ mới luyện ra hai đôi Kim Dực kiếm, thời gian chưa hết một ngày làm sao hiểu biết nhiều cho được.
Bất quá lúc này ích lợi của phường thị hiện ra, Dư Tắc Thành treo thưởng thu mua kinh nghiệm hiểu biết về phương pháp dùng Hóa Kiếm thuật luyện Kim Dực kiếm. Quả thật có tiền có thể sai khiến cả quỷ thần, chưa tới một ngày đã thu được bản ghi chép kinh nghiệm mười phần tỉ mỉ.
Dư Tắc Thành chậm rãi nghiên cứu ghi chép kinh nghiệm này đồng thời nghiên cứu hai đôi Kim Dực kiếm của mình. Rốt cục hắn mất thời gian bảy ngày đã hiểu rõ tất cả, chỉ cần liếc mắt nhìn qua đã biết, nắm giữ thành thạo.
Chuyện còn lại chính là luyện chế, Dư Tắc Thành bố trí pháp trận luyện kiếm ngay trong thế giới Bàn cổ. Thật ra lúc trước Dư Tắc Thành đã từng sử dụng qua Hóa Kiếm thuật này, lúc hắn thăng cấp Linh Mộc kiếm thành Cương Mộc kiếm chính là dùng phương pháp luyện kiếm này. Có thể thấy được những thuật luyện kiếm như vậy, các môn các phái vẫn có lưu truyền.
Chẳng qua hiện tại pháp trận luyện kiếm to hơn mười lần, cần tiêu hao mười hai viên linh thạch trung phẩm, ba trăm sáu mươi lăm linh thạch hạ phẩm. Trong pháp trận luyện kiếm, số lượng, vị trí bày bố các loại nguyên liệu không thể để xảy ra một chút sai sót nào. Trung tâm pháp trận là mảnh vỡ tiền cổ, Dư Tắc Thành ngẫm nghỉ, sau đó nghiến răng, dù sao cùng đã thay đổi kế hoạch đã định. Hắn bèn lấy một ít nước ao, sau đó lấy một ít Tam Muội Chân Hỏa dùng bí pháp phong ấn hai thứ này lại sau đó đặt hai bên mảnh vỡ tiền cổ.
Sau khi bố trí xong, Dư Tắc Thành kích hoạt pháp trận luyện kiếm, rót chân nguyên lực vào trong, bắt đầu vận chuyển Hóa Kiếm thuật. Truyện Tiên Hiệp – Truyện FULL
Nói là luyện kiếm một ngày, thật ra chỉ mất sáu canh giờ, Dư Tắc Thành đã tế luyện thành công. Hắn lại có thêm một đôi Kim Dực kiếm, mảnh vỡ tiền cổ kia dùng làm hạch tâm phi kiếm hoàn toàn hữu dụng.
Dư Tắc Thành không ngừng nỗ lực, luyện kiếm tiếp tục nhưng lần thứ hai lại nếm mùi thất bại thảm hại. Lần thứ ba cũng thất bại, tới lần thứ tư mới thành công.
Cứ luyện như vậy trong năm ngày liên tiếp. Dư Tắc Thành chỉ luyện chế được năm đôi Kim Dực kiếm, thất bại và thành công mỗi thứ năm lần. Thêm vào hai đôi Kim Dực kiếm đã có sẵn hiện tại sau lưng Dư Tắc Thành xuất hiện dấu hiệu của bảy bộ Kim Dực kiếm.
Đến lúc này chẳng những nguyên liệu thu thập và tinh luyện vất vả trong hai năm qua đã tiêu hao hết sạch, ngay cả rất nhiều tài liệu bố trí pháp trận mua ở phường thị gần đây cũng đã tiêu hao hơn phân nửa. Chuyện quan trọng nhất là hiện tại Dư Tắc Thành tâm thần mỏi mệt, tâm lực khô kiệt, thật sự không muốn luyện kiếm tiếp.
Hiện tại có bảy đôi phi kiếm trên người, vấn đề khống chế điều khiển trở nên đáng ngại vô cùng. Gần như bản thân Dư Tắc Thành không thể khống chế nhiều phi kiếm như vậy, bất kể là chân nguyên, thần thức, tinh lực… hắn hoàn toàn không đạt tới yêu cầu đủ để điều khiển số phi kiếm này.
Dư Tắc Thành nghỉ ngơi một ngày, sau đó bắt đầu trảm hồn luyện si. Phải trảm hồn năm lần mới xây dựng được chỗ gở hồn cho số phi kiếm vừa luyện chế xong. May là đám Tinh Linh Tiên Tử này cần hồn lực rất ít, may là lúc trước Dư Tắc Thành đại chiến đệ tử Tà Môn lục phái, tích cóp được không ít hồn lực, cho nên lúc này mới có thể luyện hồn thành công.
Sau khi có Hồn Si nhập vào thân kiếm, Dư Tắc Thành bắt đầu thử điều khiển phi kiếm, phát hiện ra không thể khống chế hoàn mỹ, biết làm sao đây…
Dư Tắc Thành bèn thu lại một đôi Kim Dực kiếm, thử chỉ khống chế sáu đôi thử xem sao, lập tức cảm thấy dễ dàng điều khiển. Tâm niệm vừa động, phi kiếm đã làm theo, thao túng tự nhiên, hoàn toàn theo ý muốn của hắn.
Nhưng chỉ cần hắn thêm vào đôi Kim Dực kiêm thứ bảy lập tức hỏng
bét, từng thanh phi kiếm không chịu nghe theo điều khiển, không nhận lệnh chỉ huy. Dư Tắc Thành thử sử dụng thần thông Nhiên Huyết, lập tức bảy đôi phi kiếm hoan toàn nghe theo mệnh lệnh. Nhưng khi thần thông Nhiên Huyết vừa hết, lập tức lại khống chế mất linh nghiệm, xem ra cực hạn ngự kiếm của mình chỉ là sáu đôi Kim Dực kiếm mà thôi.
Hết thảy chuẩn bị xong, còn hai mươi mốt ngày nữa là tới đại hội môn phái. Dư Tắc Thành đi tìm sư phụ, nhờ sư phụ giám định số phi kiếm của mình.
Thời gian qua Nam Thiên Chân Nhân cũng chuẩn bị ráo riết, ông cũng phải tham gia đại hội môn phái chẳng khác Dư Tắc Thành. Vừa gặp mặt sư phụ, Dư Tắc Thành bèn nói:
– Sư phụ, con đã luyện xong phi kiếm, người giám định giúp con được chăng?
Nam Thiên Chân Nhân đáp:
Được, con đã Trúc Cơ thành công cũng nên học tập một ít phương pháp giám định, đây là pháp thuật cần phải chuẩn bị nếu muốn du ngoạn khắp thiên hạ. Lần này thầy trò ta cố gắng chiếm một vị trí nho nhỏ trong đại hội môn phái sắp tới, như vậy có lẽ ta sẽ dẫn con đi tham gia thịnh hội một lần, để cho con hiểu biết thêm về quần hùng thiên hạ.
– Hiên Viên kiếm phái chúng ta có được mười ba loại tiên thuật giám định phi kiếm đặc thù, mười một loại tiên thuật giám định pháp bảo đặc thù, chục loại tiên thuật giám định linh vật địa mạch đặc thù, bảy thứ pháp nhãn che mắt địch nhân đặc thù, hai mươi mốt loại tiên thuật bình thường thông dụng cho vạn vật. Đến lúc đó, mỗi loại tối thiểu con cũng phái biết được một thứ trong đó.
Phi kiếm mà Dư Tắc Thành giám định đầu tiên chính là đôi Thiên Tân kiếm luyện thành Kim Dực kiếm. Nam Thiên Chân Nhân cầm lên nói:
– Hiện tại ta sẽ dùng Tử Vi Đạo Tạng để giám định phi kiếm này.
Dứt lời ông chậm rãi niệm chú văn pháp ngữ. Trong khi ông đang niệm pháp chú, bất chợt một vầng mây tím hiện ra bám vào phi kiếm, hóa thành một đóa tử vi nỡ rộ. Nam Thiên Chân Nhân vừa dứt lời, lập tức tử vi tan biến, dung nhập vào trong phi kiếm. Lúc này trông phi kiếm như vừa được tẩy rửa, hào quang càng chói mắt hơn so với lúc trước.
Dư Tắc Thành đón lấy phi kiếm trở về trên phi kiếm toát ra một cỗ thần thức hùng mạnh, hẳn là của bản thân phi kiếm, rất lâu chưa tan.
Dư Tắc Thành vội vàng tiếp nhận lấy nó. Khi vừa kết nối với cỗ thần thức này lập tức trong đầu Dư Tắc Thành xuất hiện một số tin tức, dường như hắn đã hiếu biết rõ ràng hết thảy tư liệu liên quan về phi kiếm, Kim Dực kiếm này.
Mỗi thanh phi kiếm này dài một thước hai tấc bảy phân, do kim tinh ở Thiên Tân luyện thành, cứng rắn sắc bén vô cùng, là kiếm chí dương. Thân kiếm không có chút khuyết điểm nào, có hình thon dài như phi dực, ẩn chứa đạo thiên địa. Tốc độ phi hành tối đa có thể tiếp cận bức tường âm thanh, không gì không phá nổi.
Hết thảy tư liệu về đôi Kim Dực kiếm này như có thể làm được động tác gì khi phi hành, có thể chịu đựng được áp lực tới mức nào, có thể chở vật thể nặng tối đa bao nhiêu, tiêu hao tối đa bao nhiêu chân nguyên, có sáu loại pháp thuật dao động trong hạch tâm phi kiếm… Dư Tắc Thành hoàn toàn nắm rõ, hắn bèn khẩn trương lấy một ngọc giản ra, ghi chép lại tất cả.