Dư Tắc Thành nhớ lại uy lực Lục Dực mà Nam Thiên Chân Nhân vừa thi triển, sau đó mới nói:
– Sư phụ, vậy còn Tam Sí thì sao?
Nam Thiên Chân Nhân nói:
– Đó không phải là pháp thuật sở học, sau này con mới có thể tiến hành tu luyện, hiện tại chỉ có thể chọn một trong Lục Dực mà thôi, con tự chọn đi.
Dư Tắc Thành suy nghĩ một hồi, rốt cục chọn Kim Dực kiếm, xin sư phụ bắt đầu truyền thụ.
Sở dĩ Dư Tắc Thành chọn Kim Dực kiếm là vì mình đã có hai thanh phi kiếm lục giai Thiên Tân kiếm, hơn nữa còn là phi kiếm do Nguyên Anh Chân Quân luyện chế. Dựa vào song kiếm này mình đà chiếm ưu thế tự nhiên, còn chuyện học Kiếm Phi Dực trước hay Kiếm Tiêu Diêu. Kiếm Tiêu Diêu trước, Dư Tắc Thành cũng không nôn nóng. Dù sao mình cũng nắm chắc, học sớm hay muộn cũng không có gì khác.
Nam Thiên Chân Nhân nói: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
– Được, con chọn như vậy cũng có chút đạo lý. Hiện tại con đã chọn xong phương hướng tu luyện kiếm thuật của mình, chúng ta cứ lấy đó làm mục tiêu mà tu luyện. Lục Kiếm này có bốn mươi mốt pháp nhập môn, mỗi bộ kiếm thuật nhập môn như vậy cùng các loại kiếm thuật diễn hóa ra sau đó đều là một hệ thống kiếm thuật riêng biệt. Đây là còn chưa tính những loại kiếm thuật biến dị từ hệ thống này, điểm cần chú trọng ở đây là hệ thống này không phải chỉ là một loại kiếm thuật đơn độc, Lục Dực kiếm thuật của Kiếm Phi Dực chỉ là một trong sáu loại kiếm thuật nhập môn mà thôi.
– Vừa rồi con đã hỏi ta Tam Sí kiếm thuật là gì, bây giờ ta nói cho con biết, sau khi tinh thông Viêm Dực kiếm và Băng Dực kiếm mới có thể tu luyện Bạo Sí kiếm do hai môn này hợp nhất. Sau khi tinh thông Lôi Dực kiếm và Phong Dực kiếm mới có thể tu luyện Không Sí kiếm do hai môn này hợp nhất. Một sí còn lại ta sẽ không nói, ngày sau con sẽ tự biết.
– Hiện tại con đã chọn Kim Dực kiếm, trước hết phải tu luyện Kim Dực kiếm đến cảnh giới tiểu thành, sau đó ít nhất phải hiểu rõ hai trong mười ba loại Hóa Sinh Phi kiếm thuật phụ thuộc, ba trong hai mươi mốt loại Dẫn Sinh Thiên kiếm thuật, một loại kiếm thuật biến dị, đạt tới mức tinh thông sáu loại kiếm thuật tương quan với Kim Dực kiếm, lúc ấy Kim Dực kiếm mới gọi là tiểu thành, bắt đầu bước chân vào cửa.
– Sau đó mới có thể lựa chọn học một môn kiếm thuật khác trong Lục Dực kiếm thuật, tiếp tục đào sâu, hoặc chọn phương pháp nhập môn khác. Tóm lại nếu con không nắm được sáu bộ kiếm thuật tương ứng với Kim Dực kiếm này, vậy sẽ không thể truyền cho con môn kiếm thuật khác.
Sư phụ nói xong, Dư Tắc Thành mới phát hiện ra rằng, lựa chọn kiếm thuật nhập môn khác nhau sẽ dẫn đến bất đồng rất lớn, từ trước tới nay mình vẫn xem thường Hiên Viên kiếm thuật. Hắn bèn hỏi:
– Sư phụ, vậy Kiếm Tâm Tuệ và Kiếm Tiêu Diêu có phương pháp nhập môn thế nào?
Nam Thiên Chân Nhân đáp:
– Kiếm Tâm Tuệ có bảy bộ kiếm thuật nhập môn, chú trọng Cực Đạo Tiên kiếm thuật, dốc hết toàn lực đánh một đòn phân sinh tử trong nháy mắt. Chú trọng Minh Tâm Thiên Cơ kiếm, tính toán vô địch, ép sát từng bước, pháp trận sum nghiêm. Chú trọng Vô Vọng Thiên Tuệ kiếm từ không sinh có, linh cơ trực giác. Chú trọng Dương Trần Cửu Độ kiếm tấn công liên tục, chiêu sau mạnh hơn chiêu trước. Chú trọng Vạn Huy Tụ Hợp kiếm vạn quang đoạt nhân, chí mạng vô hình. Chú trọng Tâm Thức Vô Thượng kiếm tâm linh cảm ứng, tâm niệm công kích. Chú trọng Vu thần kiếm thần bí khó lường, quỷ dị vô cùng.
– Kiếm Tiêu Diêu có tám loại pháp quyết nhập môn, bất quá sư phụ chỉ biết năm loại trong đó, là Kiếm Sủng thuật giết địch đoạt hồn, hóa hồn thành linh. Kiếm Ngộ thuật cảm ngộ thiên địa, cảm ngộ thiên lý, cảm ngộ nhập kiếm. Kiếm Ma thuật lấy tâm dẫn dắt, hấp dẫn Vực Ngoại Thiên Ma hóa ma thành linh.
– Kiếm Linh thuật lấy hương hỏa tín ngường cung cấp nuôi dưỡng tiên thần phân thân, hóa thành Kiếm Linh. Kiếm Lý thuật lấy du ngoạn khắp nơi, tham ngộ đạo lý thiên địa, vạn lý hợp kiếm. Ba loại còn lại, sư phụ chưa tu luyện, cho nên cũng không biết.
Nghe xong những điều này Dư Tắc Thành trầm ngâm rất lâu. Bốn mươi mốt lộ kiếm thuật nhập môn này chính là bốn mươi mốt hệ thống kiếm thuật khổng lồ. Chỉ cần học được một môn kiếm thuật trong đó hoàn toàn có thể khai tông lập phái nhưng ở nơi đây chẳng qua chỉ là bước đầu nhập môn mà thôi.
Nam Thiên Chân Nhân nói tiếp:
Được rồi, tiến hành bước tiếp theo, chọn nguyên lực cơ bản. Trước tiên chọn ra một trong ba loại nguyên lực của con để làm nguyên lực pháp quyết đối ứng cho Kiếm Phi Dực. Ta đề nghị con chọn Tử Phủ Kim Đan khí, Huyết Cương quyết của con hoàn toàn có thể phối hợp cùng Kiếm Tâm Tuệ, bởi vì chúng đều phát nguyên từ tim mà ra, cho nên hai thứ này kết hợp sẽ có ích lợi lớn nhất.
– Mà Luyện Khí thuật của Xuất Khiếu tông phối hợp cùng Kiếm Tinh Vũ sẽ là tốt nhất. Bởi vì Luyện Khí thuật của Xuất Khiếu tông là tác dụng lên các huyệt đạo trong thân thể, rất tương hợp với Kiếm Ý khắp trời đầy sao, kiếm vũ vô cùng của Kiếm Tinh Vũ.
– Cho nên cũng chí có thể dùng Tử Phủ Kim Đan khí. Tử Phủ Kim Đan khí này là Luyện Khí thuật tốt nhất, có thể tu luyện đối ứng với tất cả Lục Kiếm. Hiên Viên kiếm phái chúng ta có vô số Luyện Khí thuật của thượng môn cuối cùng phát hiện Tử Phủ Kim Đan khí và Tạo Hóa Quy Nguyên khí là thích hợp làm pháp tắc nguyên lực cho Lục Kiếm chúng ta nhất, cho nên chúng mới trở thành hai trong Tứ Khí của chúng ta.
Dư Tắc Thành nghe xong gật gật đầu:
– Cảm tạ sư phụ đã chỉ điểm, con sẽ chọn Tử Phủ Kim Đan khí làm nguyên lực pháp quyết cho Kim Dực kiếm của Kiếm Phi Dực.
Nam Thiên Chân Nhân lại nói:
– Được, bây giờ tiến hành bước tiếp theo, ngộ kiếm lý, sinh kiếm tâm, hóa kiếm chủng. Trước hết ta muốn mang con vào vọng cảnh của ta thông qua sự tu luyện của ta, con sẽ lãnh ngộ kiếm lý của Kim Dực kiếm, sau đó trở về tâm thần của con ngộ ra kiếm tâm Kim Dực kiếm của riêng con. Sau đó lấy kiếm tâm này cảm ngộ đồng hóa kiếm chủng huyết mạch tổ sư trong huyết mạch của mình, như vậy sẽ hoàn thành bước thứ hai là tố kiếm.
– Đúng rồi, lần này hãy lấy không gian ý thức Diễn Võ của con làm chủ thể, để sư phụ xem thử không gian ý thức Diễn Võ cấp Hồng Hoang có diệu dụng thế nào.
Hiện tại hai người bọn họ đang ở trong Thụ Kiếm đường của Vạn Kiếm các trong thế giới hình chiếu, Dư Tắc Thành nghe sư phụ ra lệnh như vậy bèn bắt chước bộ dáng của sư phụ trước kia, thầm thôi thúc không gian ý thức Diễn Võ của mình. Lập tức không gian xung quanh biến hóa, không còn là đại điện nữa, mà là một thế giới nước, nhà tranh xuất hiện, trên không còn có quả cầu lửa rất lớn chẳng khác gì thế giới Bàn Cổ của hắn.
Bên trong sư phụ cũng đã xuất hiện, ông tiến hành kết nối không gian ý thức Diễn Võ của mình với Dư Tắc Thành, đi sang thế giới hình thành bên trong không gian ý thức Diễn Võ của Dư Tắc Thành.
Nam Thiên Chân Nhân quan sát xung quanh, sau đó mới nói:
Không tồi, không tồi, vừa mới ứng dụng đã có thể biến hóa ra thế giới ý thức như vậy, quả nhiên rất khá.
Lời này thứ nhất là tán dương không gian ý thức Diễn Võ, thứ hai là khen ngợi Dư Tắc Thành. Nam Thiên Chân Nhân nói tiếp:
– Tắc Thành, con buông thả nội tâm, dung hợp cùng ta, cảm nhận Kiếm Ý kiếm lý của ta. Có thế ngộ ra được nhiều hay ít, vậy phải xem cơ duyên và năng lực của con.
Ông vừa dứt lời lập tức Dư Tắc Thành phát hiện thiên địa biến đổi, nháy mắt mình và sư phụ đã dung hợp thành một thể, giống như phụ thân của Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật, có thể cảm ứng được tất cả những gì sư phụ mình suy nghĩ.
Nam Thiên Chân Nhân lặng lẽ thi pháp. Dư Tắc Thành cảm ứng được những dao động chân nguyên nhỏ nhất trong cơ thể ông. Theo dao động chân nguyên, sau lưng Nam Thiên Chân Nhân sinh ra hai điểm sáng, chính là hai thanh phi kiếm. Sau đó hai thanh phi kiếm này dần dần triển khai thành một đôi cánh bên sườn ông. Sư phụ chỉ xuất ra một đôi cánh, như vậy mới dễ dàng chỉ bảo Dư Tắc Thành.
Đôi cánh này hoàn toàn làm bằng kim loại, lạnh lẽo vô cùng, lợi hại vô cùng, có thể chém trời xẻ đất.
Đôi cánh khẽ vỗ, sư phụ từ từ bay lên. Cánh này chính là ông, ông cũng là cánh, bay giữa trời cao, tự do tự tại, lên trời xuống biển.
Bất chợt phía trước xuất hiện hai tên địch ở ngoài xa mười dặm, đôi cánh chợt lóe, kiếm quang chém xuống, địch nhân lập tức tan nát. Sau đó lại xuất hiện hai tên địch ngay sát bên cạnh sư phụ, cánh kia nháy mắt hộ thể, ngăn cản đối phương tập kích, nháy mắt phản kích, lập tức hai tên địch cũng tan nát. Sau đó địch nhân xuất hiện đầy trời, sư phụ bay thẳng lên không, tránh đi hàng ngàn địch nhân công kích dưới đất, sau đó nhất nhất chém giết từng tên một.
Dư Tắc Thành từ từ cảm ngộ được hết thảy. Cánh này chính là kiếm, kiếm là tâm, tâm là cánh, hoàn toàn tùy theo ý mình, thiên địa bao la mặc tình ta du ngoạn. Hoàn toàn có thể chớp động phi dực, chém địch ngoài vài dặm, còn có thể thu cánh hộ thể, phòng ngự thân mình. Còn có thể cánh tùy tâm động, linh hoạt vô cùng, cũng có thể chấn động một cái, độn xa ngàn dặm.
Dần dần hình ảnh sư phụ biến mất. Dư Tắc Thành vẫn ở nguyên tại chỗ không nhúc nhích, hắn đang lãnh ngộ kiếm lý của Kim Dực kiếm này. Kiếm lý có thể nhờ sư phụ chỉ điểm thông qua vọng cảnh, dần dần tổng kết lại, nhưng kiếm tâm sau này cần phải tự mình từ từ lãnh ngộ.
Hiện tại Dư Tắc Thành vẫn còn đang nghiền ngẫm kiếm tâm, dùng tất cả những cảm ngộ vừa rồi dần dần hình thành kiếm tâm của mình. Nhưng Dư Tắc Thành vẫn cảm thấy có gì không đúng, kiếm lý mà mình dùng để lãnh ngộ kiếm tâm này dường như thiếu đi thứ gì đó… Đúng vậy, thiếu đi linh hồn, linh hồn của Kim Dực kiếm này.
Bất chợt Dư Tắc Thành bừng tỉnh ngộ, Kim Dực kiếm lấy Kim làm tên, không phải chỉ nói suông. Kim vốn đầy sát khí, nội liễm không gì không phá được, cho nên Kim Dực kiếm của ta chính là kiếm cương mãnh, kiếm liều mạng, kiếm hủy diệt. Tâm này là kiếm, vượt mọi gian nan, chém hết mê muội, đây là Kim Dực kiếm của ta. Dù là ngự kiếm phi hành, ta cũng phải chém toạc hư không, chém rách trời cao, xé không phi hành.
Niệm này vừa nảy, lập tức toàn thân Dư Tắc Thành toát ra hào quang sáng rực, kiếm chủng tổ sư nằm yên trong cơ thể hắn vốn chưa được tiến hành luyện hóa, lúc này dần dần thức tỉnh, sau đó dung hợp thành một thể cùng Dư Tắc Thành, hóa thành kiếm tâm kiếm ý Kim Dực kiếm của Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành mở bừng mắt nhìn sư phụ. Nam Thiên Chân Nhân thấy cảnh tượng như vậy lập tức gật gật đầu, xem như ngợi khen Dư Tắc Thành:
– Kiếm tâm đã kết, kiếm ý đã sinh, coi như hoàn tất.
– Chúng ta bắt đầu bước thứ ba, luyện kiếm. Luyện kiếm này chia làm hai luyện, luyện thứ nhất là tu luyện kiếm thuật, cụ thể là tu luyện tâm pháp của Kim Dực kiếm, tu luyện pháp quyết của Kim Dực kiếm, dần dần nắm được Kim Dực kiếm thông suốt.
– Luyện thứ hai chính là luyện chế phi kiếm. Lấy hai thanh phi kiếm làm mẫu kiếm, luyện thành đôi kim phi dực thứ nhất của con, học tập năm kiếm khác. Một thanh phi kiếm cũng được, nhưng vì nhất mạch chúng ta tu luyện Kiếm Phi Dực lúc nào cũng lấy hai thanh phi kiếm làm mẫu kiếm, bởi vì cánh lúc nào cũng có đôi có cặp.
– Mẫu kiếm này vô cùng quan trọng, bởi vì những phi kiếm khác đều có thể thay, duy chỉ mẫu kiếm này không thể thay. Hơn nữa mẫu kiếm này sẽ làm Kiếm Phi Dực, sự tồn tại của mẫu kiếm trong cả hệ thống kiếm thuật này sẽ quyết định chiến lực của con trong tương lai.
Tuy rằng kiếm thuật phái ta có thể thăng bậc cho mẫu kiếm này nhưng tố chất cơ bản của mẫu kiếm là vô cùng quan trọng. Nếu mẫu kiếm quá yếu kém cho dù thăng bậc cao đến mức nào cùng bằng vô dụng. Bất quá con cũng vô cùng may mắn. Nhị sư huynh tặng cho con cặp Thiên Tân kiếm vừa khéo thích hợp sử dụng làm mẫu kiếm, đây có lẽ cùng là nguyên nhân mà con chọn Kim Dực kiếm. Năm xưa sư phụ bất quá chỉ có một cặp phi kiếm tứ giai làm mẫu kiếm, con mới bắt đầu đã có được phi kiếm lục giai, thật sự là vô cùng may mắn.
Dư Tắc Thành lại hỏi:
– Sư phụ, luyện kiếm xong, sau đó phải làm gì nữa?
Nam Thiên Chân Nhân đáp:
– Chỉ luyện (tập) kiếm mà thôi, trăm luyện ngàn luyện, vạn lý tinh thông. Nếu không biết cách sử dụng, lúc lâm trận đối địch cũng chỉ là đồ bỏ, không có chút tác dụng nào.
– Sau đó phải học tập cách dùng kiếm, phải hiểu rõ tác dụng của Kim Dực kiếm khi đối địch, làm thế nào để xé không phi hành, làm thế nào tấn công địch ở xa, làm thế nào tự thủ cho mình, làm thế nào phán chấn đối phương, làm thế nào chuyển vị trí, làm thế nào phá ngàn vạn quân địch.
– Đợi đến khi con hiểu rõ tất cả là có thể tu luyện chiêu thức kiếm pháp Kim Dực kiếm, tu luyện Kim Dực cửu thức nhị thập thất trảm hoàn toàn tinh thông, khi ấy Kim Dực kiếm này mới gọi là tiểu thành.
Dư Tắc Thành nghe xong mới hiểu, thuật điều khiển phi kiếm mà lúc trước mình học được của Lục Thủ Chân Quân so với Kiếm Phi Dực này chỉ là đứa trẻ ba tuổi cầm đũa múa may loạn xạ. Hắn lại hỏi:
– Sư phụ, đây mới gọi là tiểu thành sao, vậy thế nào mới là đại thành?
Nam Thiên Chân Nhân đáp:
– Khi con có thể tùy ý sử dụng Kim Dực cửu thức nhị thập thất trảm đối địch, kiếm xuất tùy tâm, không còn lệ thuộc vào kiếm chiêu kiếm thức, đó chính là cảnh giới trung thành. Khi con có thể sáng tạo ra kiếm chiêu kiếm thức Kim Dực kiếm của riêng mình, khi đó mới là cảnh giới đại thành. Khi con đối chiến với địch, xuất ra chiêu thức hoàn toàn không có kiếm chiêu kiếm thức của Kim Dực kiếm, nhưng lại chính là kiếm tâm kiếm ý của Kim Dực kiếm, lúc ấy con đã đạt cảnh giới đỉnh phong. Con đường phía trước còn rất dài, con cũng nên từ từ tu luyện.
– Hiện tại ta chỉ dạy con tổng thể, trong đó còn có vô số chi tiết, phân nhánh, sau này tới thời gian cụ thể, vấn đề cụ thể, ta sẽ dần dần giải thích nghi hoặc, truyền thụ cho con.
Lại đây, ta dạy cho con Luyện Kiếm thuật của phái ta trước, bản phái có tất cá mười ba pháp môn luyện kiếm, nhưng pháp môn thích hợp cho con luyện Thiên Tân kiếm thành mẫu kiếm của Kiếm Phi Dực chỉ có sáu loại, bao gồm Hóa Kiếm thuật, Ngưng Kiếm thuật, Dưỡng Kiếm thuật, Kình Kiếm thuật, Thối Kiếm thuật, Ký Kiếm thuật.
– Luyện Kiếm thuật phái ta chia làm hai hình thức. Thứ nhất là lấy phi kiếm của các phái khác luyện hóa thành phi kiếm thích hợp với Lục Kiếm của phái ta, như vậy chẳng những sè thay đổi thành phần cấu tạo nên phi kiếm, mà còn có thể thăng bậc phi kiếm, là biện pháp mà đại đa số người trong phái ta chọn dùng.
– Thứ hai là tìm tài liệu, từ từ luyện chế phi kiếm theo ý muốn của mình. Nguyên liệu vốn khó tìm, thời gian luyện rất lâu, cũng chỉ có Tứ sư huynh của con mới làm như vậy, ngồi dưới gốc bồ đào mười năm mới luyện ra được một thanh bản mệnh thần kiếm.
– Hiện tại ta sở hữu một trăm lẻ tám Phi Dực kiếm, ba mươi sáu Tinh Vũ kiếm, bảy thanh Tâm Tuệ kiếm, chín thanh Tiêu Diêu kiếm, hai mươi mốt thanh Ngưng Lão kiếm. Đáng tiếc ta không luyện thành một thanh Quang Ngục kiếm nào, ta luyện Kiếm Quang Ngục vô cùng chậm chạp, mãi không thể nhập môn. Nếu như luyện thành Kiếm Quang Ngục, lúc ấy ta có thể hợp nhất Lục Kiếm, hóa thành kiếm cưu, sinh thành kiếm noãn, có thể hóa thành Nguyên Anh.
– Những phi kiếm của ta toàn bộ đã đạt tới lục giai, nhưng muốn đạt tới thất giai, phải chờ khi ta đạt tới Nguyên Anh kỳ mới được. Bất quá trong số những phi kiếm này cũng chỉ có bốn loại là có thể thăng giai.
– Hiện tại ta sẽ nhất nhất truyền thụ Luyện Kiếm thập tam thức cho con. Ngũ Hành Nghịch Sinh Hóa Long Kiếm, Kim Thủy Phong Mang kiếm của con trong đó đều có thuộc tính Kim, hoàn toàn có thể thông qua pháp môn này luyện hóa chúng thành một đôi Phi Dực kiếm, bất quá đôi Phi Dực kiếm này cũng chí là phi kiếm ngũ giai. Con cần phải tiến vào Kim Đan kỳ mới có thể hóa hư thành thật, luyện hóa chúng thành phi kiếm lục giai. Được rồi, Tắc Thành hãy nghe cho kỹ, Luyện Kiếm thập tam thức của phái ta gồm có…
Cứ như vậy, hai người bắt đầu quá trình dạy kiếm học kiếm, thời gian trôi nhanh như chớp, nháy mắt trôi qua từng ngày, từng tháng, lưu chuyển không ngừng.
Dưới sự tận tâm dạy bảo của Nam Thiên Chân Nhân. Dư Tắc Thành bắt đầu hành trình luyện kiếm của mình. Học tập từng chút một vô thượng kiếm thuật của Hiên Viên kiếm phái, bắt đầu luyện ra ba thước kiếm của riêng mình.
Chỉ trong thoáng chốc, Dư Tắc Thành học kiếm đã được hai năm.
Trong thời gian hai năm này Dư Tắc Thành đã luyện Kim Dực kiếm tới cảnh giới tiểu thành, đã hoàn toàn nắm được Kim Dực cửu thức nhị thập thất trảm. Nhưng hết thảy chỉ là tu luyện trong không gian ý thức Diễn Võ, bởi vì hắn còn chưa luyện thành đôi Kim Dực kiếm đầu tiên.
Sau khi Dư Tắc Thành học được Hiên Viên kiếm thuật, bắt đầu luyện chế Thiên Tân kiếm của mình. Sư phụ chọn cho hắn Hóa Kiếm thuật, Ngưng Kiếm thuật, Dưỡng Kiếm thuật, Phu Kiếm thuật, Thối Kiếm thuật, Ký Kiếm thuật, hắn không hề sử dụng, mà lại chọn môn kiếm thuật phổ thông nhất, cơ bản nhất là Luyện Kiếm thuật.
Hóa Kiếm thuật dùng pháp trận luyện kim chỉ một lần lập tức luyện thành phi kiếm mà mình mong muốn. Thuật này cần phải có năng lực luyện kiếm rất cao, phải hiếu biết chính xác hết thảy tư liệu luyện hóa phi kiếm, và tất cả tin tức về phi kiếm mình muốn thu được. Sau đó thông qua tính toán quá trình luyện kiếm, tính toán khả năng nảy sinh vấn đề cuối cùng mới xác định bước đi.
Có thể nói là ngàn ngày tính toán, trăm ngày bày trận, nháy mắt là thành. Thuật này cần kẻ luyện kiếm có rất nhiều kiến thức và kinh nghiệm, nếu không xác suất thất bại sẽ rất cao. Nhưng phi kiếm luyện được cũng sẽ có xác suất dị hóa rất cao, dễ dàng nhận được phi kiếm tinh phẩm.
Ngưng Kiếm thuật là pháp thuật sử dụng chậm chạp, dần dần luyện hóa phi kiếm thành một loại vật chất kỳ dị, như nước như khí, sau đó kết tinh ngưng hóa thành phi kiếm mà mình cần. Thuật này luyện kiếm tất thành, nhưng luyện thành phi kiếm sẽ kém hẳn Dựng Kiếm thuật. Thuật này dùny kỳ môn dị thuật hóa thành kiếm thai, dùng chính thân thể của mình thai nghén giống như nữ nhân. Mười tháng hoài thai, đến khi sinh nở sẽ được phi kiếm mà mình mong muốn. Phi kiếm được luyện chế bằng thuật này tâm ý tương thông cùng chủ nhân, giống như một thế, gần như luyện ra thanh nào cùng là phi kiếm cực phẩm. Thế nhưng thuật này có xác suất nguy hiểm rất cao, trong thời điểm sinh nỡ có đôi khi xảy ra hiện tượng kiếm hiện người vong, hoặc là một thây hai mạng. Hơn nữa quá trình thai nghén kiếm vô cùng nghiêm ngặt, không thể tranh đấu cùng người khác.
Phu Kiếm thuật là một biến tướng của Dựng Kiếm thuật, hóa phi kiếm thành kiếm noãn, hàng ngày luyện hóa. Pháp này giảm xác suất nguy hiểm xuống rất thấp, tuy rằng phi kiếm nhận được cũng không đạt tới cực phẩm như Dựng Kiếm thuật, nhưng có thể đồng thời ấp nhiều phi kiếm một lượt, hơn nữa chủng loại của phi kiếm nhận được cũng vô cùng đa dạng. Nếu như sử dụng thuật này thích hợp mới có khả năng nhận được phi kiếm cực phẩm.