Được thôi, đơn giản chỉ là tốn tiền, nộp vào một ngàn Tiên tệ, sẽ có được tư cách đăng ký Cổ Tiên, nộp một ngàn Tiên tệ nữa sẽ trở thành thành viên cổ Tiên tổng hội, lại nộp thêm một ngàn Tiên tệ, lúc ấy sẽ có được tư cách học viên cổ Tiên đào tạo chuyên sâu.
Ba ngàn Tiên tệ này thừa sức ngăn vô số Tiên Nhân ngoài cửa. ở Hóa Trần Chỉ Địa, may mắn tới cực điểm mới tìm được một điện phủ trị giá ba trăm Tiên tệ, nhưng phải mạo hiểm tính mạng, giờ phút nào cũng có thể tử vong.
Làm thuyền viên trên tiên luân là hết sức an toàn, nhưng một năm chỉ có thể kiếm được mười mấy Tiên tệ. Con số ba ngàn Tiên tệ này hoàn toàn là một khoản khổng lồ, hơn nữa bất quá chỉ là phí tổn ban đầu mà thôi.
Sau khi nộp xong các khoản phí, Dư Tắc Thành đi lên Lục Lầu Thanh Nguyên Các, chuẩn bị học tập tiên thuật.
Còn nhớ Tiên Nhân kia đã từng nói, Tiên Giới có tất cả mười tám hệ chính, ba mươi sáu hệ phụ. Mình đã tới Tiên Giới, dù sao cũng không thể tay trắng quay về, tối thiểu cũng phải học vài môn tiên thuật. Sau đó trở về thế giới Thương Khung, truyền thụ tiên thuật cho đệ tử, thực lực môn phái chắc chắn sẽ tăng vọt.
Tiên Nhân truyền pháp chính là một trong những dấu hiệu môn phái chấn hung. Nhị Thuật của Hiên Viên kiếm phái đều do Tiên Nhân lưu lại, thuật nào cũng có chỗ thần diệu của nó.
Nhưng từ xưa đến nay, Tiên Nhân truyền pháp toàn là nửa kín nửa hở, không hề khinh suất truyền ra. Thấu Không Đại Thần Niệm thuật là năm xưa vào lúc xảy ra họa Huyết Hải, khai tông tổ sư Cưu Thần Tử của Hiên Viên kiếm phái lén lút hạ giới, truyền xuống thuật này.
Dư Tắc Thành có cảm giác mơ hồ rằng, rất có thể chuyện này có liên quan tới pháp tắc Thiên Đạo của Tiên Giới, pháp không truyền cho sáu tai.
Thật ra những Tiên Nhân hạ giới toàn là Tiên Chủ, bọn họ đều đã thành lập Tiên quốc, chịu chế ước của Tiên Giới. Nhưng mình lại khác, mình cũng không thành lập Tiên quốc, không chịu pháp tắc Thiên Đạo của Tiên Giới ràng buộc. Sau khi trở về Hiên Viên kiếm phái, truyền tiên thuật xuống, thực lực Hiên Viên kiếm phái chắc chắn sẽ tăng lên vô số.
Ôm suy nghĩ này trong lòng, Dư Tắc Thành tiến vào Lục Lâu Thanh Nguyên Các học tập tiên thuật.
Dư Tắc Thành đầy cửa phòng ra tiến vào trong, chợt hắn phát hiện mình đang đứng trên một vùng đồng quê hoang dã.
Đây là một mảng thảo nguyên, cây cối xanh đậm một màu. Bầu trời trên đầu vô cùng thoáng đãng, ánh nắng chói chang, gió nhẹ ấm áp, hoa cỏ xanh biếc.
Nháy mắt Dư Tắc Thành đã tiến vào một thế giới thảo nguyên, ở giữa thế giới thảo nguyên này có một quảng trường như bằng pha lê.
Quảng trường này dường như do vô số gạch bằng pha lê xây thành. Ánh sáng trên trời chiếu thẳng xuống, những bức tường của quảng trường phản chiếu lại thành từng làn hào quang nhiều màu sặc sở, xinh đẹp vô cùng.
Trung tâm quảng trường có một ngọn suối phun rất lớn, cột nước phun cao chừng ba, bốn trượng. Nước này vô cùng trong trèo, toát ra mùi thơm nhàn nhạt, thỉnh thoảng lại có bọt nước bắn ra tung tóe.
Quảng trường này rộng chừng trăm trượng, thế nhưng không có chút cân xứng hài hòa với thảo nguyên bên ngoài, dường như thiên địa này vốn là như vậy.
Người đến đây đều cho rằng đây là thế giới Tiểu Giới Tử, là tiên trận không gian của cổ Tiên tổng hội mở ra. Nhưng Dư Tắc Thành tới đây thấy vậy lập tức biến sắc, đây không phải là Cố Tiên tống hội. Lúc vừa bước vào cửa, Thời Không na di, nơi đây hoàn toàn là một vùng thiên địa tự nhiên, chứ không phải do tiên thuật hóa thành.
Trên quảng trường có khoảng hơn ba mươi người, bọn họ kẻ ngồi người nằm. kẻ đứng người đi, nhìn bộ dạng dường như đang khổ tâm nghiên cứu chuyện gì.
Trước mặt Dư Tắc Thành thình lình xuất hiện một nữ Tiên Nhân bảo trắng, tóc búi lên cao, thanh tú tự nhiên, toát ra vẻ tự tin khó tả bằng lời.
Nàng có sương mặt trái xoan, mũi miệng thanh nhã tinh tế, phối hợp với đôi mắt quyến rũ tạo nên nét xinh đẹp hài hòa, ung dung tự tại.
Chẳng lẽ đây là Thúy Ngọc Nương Tử, phân thân Bối nương tử của đệ tứ Thành chủ thành Thiên Phủ?
Dư Tắc Thành bèn thi lễ:
– Tham kiến Thúy Ngọc Nương Tử.
Thúy Ngọc Nương Tử cười nói:
– Ngươi là đệ tử mới nhất Dư Tắc Thành đó sao, hoan nghênh ngươi đến đây học tập.
Dư Tắc Thành cung kính nói: Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.net
– Xin hỏi nương tử, phải chăng nơi đây không phải là cổ Tiên tồng hội?
Thúy Ngọc Nương Tử đáp:
– Đúng vậy, đây là Lục Nguyên Tiên quốc của ta, không thể ngờ rằng ngươi có thể phát hiện ra được. Hài tử dễ dạy, hãy nói đi, ngươi muốn học thứ gì?
Dư Tắc Thành nói:
– Tại hạ gia đạo sa sút, cơ duyên chợt tới, cho nên mới có thể tới đây học tập, đầu tiên cần phải học tiên thuật cổ Tiên.
– Còn nhớ trưởng bối đã có nói qua, Tiên Giới có mười tám Tiên hệ chính, ba mươi sáu Tiên hệ phụ, ta muốn kiêm tu thêm vài hệ tiên pháp khác.
– Tộc của ta chính là Tiên Kiếm Nguyên Thần của Khí Vật tông, không biết có thể học được tiên thuật Kiếm tiên hay không?
Thúy Ngọc Nương Tử lắc đầu nói:
– Cái gọi là mười tám Tiên hệ chính, ba mươi sáu Tiên hệ phụ, ta có thể truyền thụ cho ngươi tất cả tiên pháp nhập môn cấp thấp của chúng.
– Nhưng ta đề nghị ngươi không nên theo học Kiếm tiên. Chỗ chúng ta chính là Tây Phương Tiên Giới, từ khi Ma Di Thiên quật khởi, tất cả Kiếm tiên nhất mạch đều đã tới Đông Phương Tiên Giới học tập. Nếu chúng ta học tập cái gọi là Kiếm tiên thuật ở đây, hoàn toàn là lãng phí. cho nên ta đề nghị ngươi không nên theo học Kiếm tiên.
– ở Tiên Giới hiện tại, nếu muốn theo học tiên thuật Kiếm tiên, chỉ có thể đi tới Đông Phương Tiên Giới. Tuy rằng không thể tiến vào Ma Di Thiên, nhưng ở Hạ Thất Giới Kiếm tiên vô số, hoàn toàn có thể học được tiên thuật Kiếm tiên cao cấp.
– Bất quá hiện tại muốn tới Đông Phương Tiên Giới, đối với Tiên Nhân phổ thông các ngươi là một chuyện muôn vàn khó khăn.
– Từ chỗ chúng ta đi tới Đông Phương Tiên Giới, đám Tiên Nhân phổ thông các ngươi không có sự ủng hộ giúp đỡ của Tiên quốc, chỉ có mười một thông đạo có thể lựa chọn. Mà ba giới vực của Nam Phương Tiên Giới xuất hiện các loại thủy triều Tiên Khí vạn năm mới có một lần. tối thiểu trăm năm sau mới có thể vượt qua, chuyện này đã cắt đứt hết sáu thông đạo.
– Ma Di Thiên của Đông Phương Tiên Giới và Tam Thanh Thiên của Bắc Phương Tiên Giới tranh đấu hàng trăm năm qua. lúc nào cũng trong trạng thái kiếm tuốt cung giương. Nếu ngươi không theo học tiên thuật Kiếm tiên, vậy còn có thể thông qua Bắc Phương Tiên Giới. Nhưng ngươi muốn học tiên thuật Kiếm tiên, đi qua những Thiên giới trong Bắc Phương Tiên Giới, người ta nhất định coi ngươi là thám tử, ắt sẽ giết chết ngươi, cho nên ngươi cũng không thể đi theo ngã Bắc Phương Tiên Giới.
– Cho nên ta đề nghị ngươi không nên theo học tiên thuật Kiếm tiên.
– Ta tinh thông cổ Tiên, Đan Tiên, Luyện Tiên, Thể Tiên, Pháp Tiên, Bảo Tiên, Khí Tiên, Giới Tiên, cùng tám hệ tiên thuật cao cấp khác, tất cả đều có thể dốc túi truyền thụ cho ngươi.
– Bất quá nói cho cùng, những tiên thuật này chỉ có thể dẫn dắt ngươi nhập môn. Nếu muốn học tập tiên thuật cao cấp, phá tan bình cảnh của Tiên Nhân bình thường, lãnh ngộ tiên thuật cấp bậc Tiên Chủ, hết thảy phải dựa vào nỗ lực của bản thân mình.
– Hãy nhớ mỗi Tiên Nhân đều có tiên lộ của riêng mình. Tiên quốc của riêng mình. Đặc điểm lớn nhất của Tiên Giới chính là vô cực hạn, hết thảy đều có khả năng, cũng không nên quá tin vào quyền uy.
Dư Tắc Thành nói:
– Vậy được rồi, ta chủ tu cổ Tiên, kiêm tu một hệ Luyện Tiên nữa. Tiên tử có thể dạy bao nhiêu, ta sẽ học bấy nhiêu.
Học tập tiên thuật nơi cổ Tiên tổng hội, cần phải học cổ Tiên. Mình có được Sinh Ly tiên nhãn. Tạo Hóa tiên nhãn, nếu không học Luyện Tiên vậy rất đáng tiếc.
Thúy Ngọc Nương Tử nói:
– Được rồi, ngươi có thể học cổ Tiên, Luyện Tiên ở chỗ ta cho đến cao cấp, phí mỗi hệ là mười vạn Tiên tệ.
– Nộp phí đi thôi, học tập chuyên sâu hai hệ này cần tổng cộng hai mươi vạn Tiên tệ.
Dư Tắc Thành gật gật đầu. lấy Tiên tệ ra nộp. Hai mươi vạn… Tiên tệ này tới nhanh đi cũng nhanh, nhưng Dư Tắc Thành không chút đau lòng. Hắn tin ở chính mình, có bỏ ra mới có lấy lại được.
Thúy Ngọc Nương Tử nhận lấy Tiên tệ, gật gật đầu, nháy mắt biến mất.
Dư Tắc Thành nhân cơ hội này nhìn thoáng qua các đệ tử trên quảng trường, chỉ thấy bên cạnh mỗi người đều có một Thúy Ngọc Nương Tử tiến hành chỉ giáo. Thúy Ngọc Nương Tử có vô số phân thân ở nơi này, mỗi phân thân dạy cho một đệ tử.
Chợt thấy Thúy Ngọc Nương Tử xuất hiện trở lại, trên tay cầm bốn mươi túi trữ vật đưa cho Dư Tắc Thành:
– Đây là tài liệu học tập cần có của hai môn cổ Tiên, Luyện Tiên. Được rồi, hiện tại chúng ta bắt đầu học, ngươi hãy nghe cho cấn thận những lời ta giảng. Bất cứ chuyện gì ta cũng chỉ giảng qua hai lần, nếu như ngươi vẫn không học được, vậy chớ có trách ta.
Dứt lời, Thúy Ngọc Nương Tử nhẹ nhàng giơ tay ra, bắn ra một chỉ.
Một tiếng ong trong trèo vang lên. trước mặt Dư Tắc Thành xuất hiện một cây hoa cao chừng năm thước, trên đó có tám đóa hoa nở rộ trắng như tuyết.
Thúy Ngọc Nương Tử nói tiếp:
– ở Tiên Giới chúng ta. nếu ngươi muốn tạo ra một thứ gì, tỷ như một đóa hoa, một tảng đá, một cái bình, hoặc một cái phòng, chỉ cần ngươi suy nghĩ là có thể ảo hóa ra. Đây là năng lực cơ bản nhất của Tiên Nhân trên Tiên Giới.
– Muốn tạo ra cây hoa trước mặt. tất cả Tiên Nhân chỉ cần có được Tiên Khí sung túc đều có thể tạo ra. Nhưng lại có rất ít người có thể tạo ra cây hoa có Tiên Khí có được hệ thuộc tính độc đáo riêng biệt.
– Ngươi có biết vì sao không?
ở Hóa Trần Chỉ Địa, quả thật Dư Tắc Thành không thể ảo hóa ra vật chất có chứa Huyết Cương Tiên Khí hay Tử Ám Tiên Khí.
Dư Tắc Thành lắc đầu:
– Tại hạ không biết.