Tiên Ngạo – Chương 1041: cổ Tiên Linh Tiên – Botruyen

Tiên Ngạo - Chương 1041: cổ Tiên Linh Tiên

Mười tám Thiên giới này là mười tám Thiên giới công cộng của Tây Phương Tiên giới, ai cũng có thể tùy ý tiến vào, thực ra còn có không ít Tiên giới giống như bọn chúng, thế nhưng những Thiên giới này đều thuộc về cá nhân, hoặc là Tiên giới của một thế lực, không được sự cho phép của đối phương, Tiên Nhân phổ thông không cách nào tiến vào những Tiên giới này.

Người đời chỉ biết đến một tiên vực Kim Tiên duy nhất, đó chính là Ma Di Thiên giới.

Vừa nói đến cái này, tất cả Tiên Nhân phổ thông đều nói thao thao bất tuyệt, có người nói Ma Di Thiên giới kia vốn gọi là Thất Hình Ma Di Thiên, vốn là một Thiên giới công cộng rách nát nhất của Tiên giới phương Đông.

về sau có một Chân Tiên đến đây, Chân Tiên này thích xen vào chuyện bất bình, nơi nào có chuyện bất bình hắn sẽ xuất hiện ở nơi đó, Chân Tiên hay Tiên Nhân phổ thông hắn đều đối xử bình đẳng, được vạn tiên kính ngưỡng.

Người này nỗ lực từng chút một. trợ giúp mỗi một Tiên Chủ của Thất Hình Ma Di Thiên, bất kể xuất thân như thế nào. vô luận địa vị cao thấp thế nào, đều có khí thế chẳng khác năm xưa. tiên vì ta, ta vì tiên.

Dưới sự nỗ lực của hắn. mọi người cùng nhau phát triển, tất cả Tiên Chủ của Thất Hình Ma Di Thiên trở nên hùng mạnh. Thiên giới đề thăng, dần dần phi thăng, đã biến thành Trung Thiên, Thượng Thiên, cuối cùng đã biến thành Kim Tiên tiên vực Ma Di Thiên giới.

Chủ của Ma Di Thiên giới này chính là vô thượng Đại La Hỗn Nguyên Kim Tiên Vương Âm Dương, Ma Di Thiên này được người đời xung là Ma Di truyền thuyết.

Môi một Tiên Nhân phố thông nói đến Ma Di tiên giới này đều vô cùng hưng phấn, bởi vì rất nhiều Tiên Nhân phổ thông, bởi vì gặp được Vương Âm Dương, cuối cùng dưới sự trợ giúp của hắn trở thành Tiên Chủ, Phi Tiên, Thiên Tiên, hiện tại ở Kim Tiên tiên giới, đây chính là hi vọng, hi vọng của tất cả Tiên Nhân phố thông.

Người có hi vọng, có mộng tường, cho dù không thể thực hiện, sinh hoạt cũng sẽ tràn ngập màu sắc, không phải cái xác không hồn sống uổng phí một đời.

Lúc này Dư Tắc Thành đã hiểu được vì sao mình nói có thân thuộc ở Ma Di Thiên giới, thái độ của ba người Thập Thất lại như vậy, bởi vì mỗi một Tiên Nhân nói đến Ma Di truyền thuyết, một câu cuối cùng đều vô cùng tự hào nói:

– Cháu ngoại trai của tam gia của nhị thúc của tứ cữu (cậu Tư) của dì Ba của đại biểu muội của hàng xóm nhà ta chính là tiên dân của Ma Di Thiên giới.

Từ nay về sau Dư Tắc Thành cũng không dám nói mình có thân thích ở Ma Di Thiên giới nữa.

Phi Thiên Tiên Luân cuối cùng ở ngày thứ mười, tiếp nhận khách nhân trong tiên trấn của một Hóa Trần Chỉ Địa cuối cùng, sau đó bay về phía Huyền Đài Bình Dục Thiên.

Thời gian ba ngày. Phi Thiên Tiên Luân này xuyên qua một không gian kỳ dị, cảm giác này cực kỳ giống với cảm giác xuyên việt ở thế giới Thương Khung, hãn là một thứ cùng loại.

Ba ngày sau cuối cùng tiến vào Huyền Đài Bình Dục Thiên, lúc này Dư Tắc Thành lập tức cảm giác được sự khác biệt so với Hóa Trần Chi Địa.

Liếc mất nhìn khắp Huyền Đài Bình Dục Thiên này, sinh cơ bừng bừng, khắp nơi đều là hoa tươi bãi cỏ, trong đó có phong nhai hiểm yếu nguy nga.

Trên phong nhai nhìn ra phía xa, có đình đài lầu các các loại mơ hồ xuất hiện, trong đó có người đang chơi đùa.

Trên mặt đất có trường giang giống như từ chân trời đến, mặt sông rộng lớn, rộng chừng trăm dặm. trên các dãy núi hai bên bờ sông đều có vô số Bà Sa, Chiến Đàn. Hoa Thụ, vùng vùng thành rừng, xanh um tươi tốt, bảo tướng trang nghiêm, ẩn chứa mùi thơm kỳ lạ. Hoa tươi nở rộ, ngào ngạt hương thơm.

Chợt nghe nước sông ảo ảo, trong mênh mông đột nhiên nổi lên vô số bong bóng nước, mỗi một cái bong bóng nước nứt vỡ liền có một mầm sen thoát ra khỏi mặt nước, thân dài chói mất. lá sen mở ra, hoa sen hai màu vàng trắng nhất tề nở rộ, hoa to như cái đấu, xinh đẹp động lòng người.

Không trung xanh thẳm, mây lành khắp chốn, hương tỏa ngạt ngào. Ngọc thạch hồng kiều, đình đài lầu các, tường quang vạn đạo cầu vồng vắt ngang trời. Quang cảnh hữu tình, non xanh nước biếc, siêu phàm thoát tục, không hề có chút khí thế phú quý giàu sang của chốn nhân gian. Quả thật là Tiên Giới, đây mới thật là Tiên Giới chân chính trong truyền thuyết.

Phi Thiên Tiên Luân ngừng mười mấy lần trên Huyền Đài Bình Dục Thiên. Mỗi lần ngừng như vậy đều có khách nhân rời thuyền, vô số khách nhân trên thuyền tỏa ra tứ tán.

Dư Tắc Thành vẫn không rời thuyền, theo như Phi Thiên Tiên Luân giới thiệu, điểm cuối của Phi Thiên Tiên Luân sẽ là thành Thiên Phủ.

Thành Thiên Phủ chính là một trong mười ba danh thành của Huyền Đài Bình Dục Thiên, nghe nói là do Tiên quốc của bảy vị Tiên Chủ hội tụ lại mà thành, chủ yếu kinh doanh thương mại. Tiên Nhân trên Huyền Đài Bình Dục Thiên đều thích tới nơi này, thậm chí Tiên Nhân ở sáu Thiên giới xung quanh rất thích vượt giới tới thành Thiên Phủ này mua sắm du ngoạn.

Thành Thiên Phủ phồn hoa tựa gấm, hơn nữa cổ Tiên tổng hội của Huyền Đài Bình Dục Thiên cũng tọa lạc trong thành này, chính là đích đến của Dư Tắc Thành.

Bởi vì tính chất Tiên Khí chứa trên các Thiên giới cũng không giống nhau, cho nên tiên thuật lưu hành trên các Thiên giới cũng không giống nhau.

Cổ Tiên Linh Tiên thuật lưu hành thông dụng nhất ở Huyền Đài Bình Dục Thiên, cho nên mới lấy Huyền Đài, Bình Dục làm tên.

Cổ Tiên Linh Tiên thuật chính là tiên thuật đặc sắc của Huyền Đài Bình Dục Thiên, vì nơi này khí hậu ôn hòa, Tiên Khí sung túc, vô cùng thích hợp cho Tiên Linh sinh trường, pháp tắc Thiên Đạo cũng thích hợp để đào tạo Tiên Linh. Có thể tìm được quá nửa một trăm lẻ tám loại tiên trùng, chín mươi chín Cực Đạo Tiên Linh ở Huyền Đài Bình Dục Thiên này, hoàn cảnh tốt như vậy, cho nên cổ Tiên Linh Tiên thuật mới thịnh hành ở nơi này.

Cổ Tiên cũng không phải giống như thuật nuôi trùng dưỡng cổ ở nhân gian như Dư Tắc Thành tường tượng, có thể hiểu là một loại tiên thuật điều phối sinh vật.

Cổ Tiên chú trọng biến không có khả năng thành có khả năng, từ bình phàm sinh ra phi phàm, lấy điều phối luyện chế làm mục đích, tập hợp nhiều ưu điểm của các loại Tiên Linh tiên thú tiên trùng, chế tạo ra Tiên Linh hùng mạnh nhất. Có thể nói là một phương pháp chế tạo khống chế sinh vật.

Bởi vì thủ pháp tập hợp ưu thế của nhiều Tiên Linh làm một thể rất giống thuật dưỡng cổ ở nhân gian, trong trăm trùng giữ lại một con mạnh nhất. Hơn nữa, dễ điều phối, dễ nhập môn nhất chính là tiên trùng, cho nên những môn tiên thuật điều phối sinh vật đều lấy cổ Tiên hệ mà đặt tên.

Đối ứng với nó chính là Linh Tiên thuật, thật ra cả hai cũng chỉ có một mục đích, điều chế sinh vật.

Nhưng Linh Tiên thuật chú trọng nhất về huyết thống và truyền thừa. Có câu là hết thảy do trời định, hết thảy những gì phát triển của sinh linh đều đã được định trước từ trong huyết mạch.

Linh Tiên thuật chú trọng điều tiết khống chế huyết mạch, tạp giao hỗn giao, nâng cao huyết mạch huyết thống, phát dương quang đại huyết mạch cao quý, bài trừ huyết mạch ti tiện ra ngoài cơ thể. Chúng chú trọng nhất là nguồn gốc và truyền thừa của huyết mạch.

Có thể nói hai thuật này tuy nghiên cứu chung một đề tài, nhưng khác nhau về lý thuyết, đối lập với nhau vô cùng nghiêm trọng.

Huyền Đài đại biểu cho việc đào tạo tạp giao, nuôi dưỡng hàng trăm hàng ngàn cổ trùng, hóa thành một loại của cồ Tiên.

Bình Dục đại biểu cho huyết mạch truyền thừa, nguồn gốc huyết thống của Linh Tiên thuật.

Cổ Tiên tổng hội của Huyền Đài Bình Dục Thiên nằm ở thành Thiên Phủ, Dư Tắc Thành

mân mê trứng Vô Gian Thái Điệp trong tay. Tuy rằng đã không thể ấp trứng nở ra, nhưng không ai có thể nhìn ra chuyện này. Nhất định ở thành Thiên Phủ sẽ có người biết hàng, lúc ấy sẽ bán được giá cao.

Đây là kế hoạch của Dư Tắc Thành, cho nên hắn mới không tiếc rè Tiên tệ, ngồi khoang hạng nhất tới đây.

Phi Thiên Tiên Luân ngừng một chút, rốt cục truyền ra tin tức, phía trước chính là phạm vi thế lực của thành Thiên Phủ, Dư Tắc Thành cảm thấy cao hứng trong lòng.

Hắn đi lên trên boong Phi Thiên Tiên Luân nhìn ra xa, chờ mong thành Thiên Phủ xuất hiện.

Hiện tại đang là ban đêm, vầng trăng thứ ba hạ xuống, vầng trăng thứ tư lên, còn chưa tới nửa đêm. vầng trăng thứ tư chưa lên đến giữa trời.

Bất quá ánh trăng đã chiếu khắp đất trời, tuy rằng không có ánh mặt trời chiếu sáng, nhưng trong cảnh sắc mờ ảo thế này cũng có nét đẹp riêng biệt.

Đột nhiên Phi Thiên Tiên Luân giảm tốc độ, bay về phía một đại lộ. Trên đại lộ này, rất nhiều tiên chu tiên luân xếp hàng dài, vượt qua một cửa ải.

Thành này là do Tiên quốc của bảy vị Tiên Chủ liên kết lại mà thành, phía trước là tiến vào phạm vi của thành Thiên Phủ.

Tuy rằng những vị Tiên Chủ này đã cố gắng đơn giản hóa mọi thủ tục phiền phức đối với khách ra vào thành, nhưng cửa ải này vẫn phải thông qua.

Phi Thiên Tiên Luân xếp hàng chừng một khắc, đi vào cửa quan, nộp bàn trình, đối phương mờ cửa quan ra, tiên luân tiến vào.

Những tiên luân này đều nộp niên phí mỗi năm một lần. Tiên nữ kiểm nghiệm ở cửa quan chỉ nhìn thoáng qua đã cho phép tông qua.

Những tiên luân nào tới đây lần đầu tiên phải nộp Tiên tệ. Tiên nữ kiểm nghiệm có thái độ nhu hòa khách sáo, nhưng lúc thu hồi Tiên tệ cũng không chút nương tay.

Sau khi vượt qua quan khẩu, tiến vào phạm vi thành Thiên Phủ, trong này là Tiên quốc của Tiên Chủ.

Sau khi tiến vào, Dư Tắc Thành lập tức cảm thấy khác hẳn, hàm lượng Tiên Khí tăng lên rất nhiều. Tiên Khí lưu chuyển linh động hoạt bát. Có được điểm này, tốc độ tu luyện sẽ tăng lên mấy lần. khiến cho người ta vô cùng thoải mái.

Nhìn vầng trăng trên không vẫn như thường, nhưng trăng trong Tiên quốc dường như tròn hơn không ít. cũng chiếu sáng hơn. đây cũng là nguyên nhân khiến cho Tiên Khí trong Tiên quốc càng thêm hiệu quả.

Phi Thiên Tiên Luân tiếp tục phi hành, dưới ánh trăng chiếu rọi. Dư Tắc Thành quan sát, cảnh sắc nơi này xinh đẹp hơn cả bên ngoài. Cảnh đẹp như tranh, núi non trùng điệp vô số loài hoa lạ nở rộ, cũng có hồ nước trong xanh, thác nước từ trên cao đổ xuống, hồng kiều thủy tạ.

Trăng sáng treo cao, chiếu khắp thiên địa. Trên dưới tràn đầy ánh trăng, xinh đẹp động lòng người.

Tiếp tục bay về phía trước, tiến vào khu vực ngoại thành, dần dần xuất hiện tiên phủ đình đài, hồ nước cầu ngọc, lầu các xa hoa, muôn hình vạn trạng. Nếu so ra Hóa Trần Chỉ Địa kém xa gấp vạn lần, đây mới chân chính là Tiên Giới.

Xa xa là hàng trăm gốc quế, hóa thành một rừng. Thiên Niên Quế, trải qua tiên pháp linh tuyền nuôi dưỡng, mỗi gốc như vậy to chừng mấy người ôm, chiếm cả mẫu đất, lá xanh dày đặc, hoa nở khắp nơi, hương thom ngào ngạt, khiến cho người ta thần hồn điên đào, bồi hồi quyến luyến, không nở dời chân.

Đi tiếp về phía trước, thành Thiên Phủ xuất hiện trước mắt Dư Tắc Thành, lập tức hắn phải trợn mất há mồm, quả thật là Tiên Giới.

Thành thị trước mắt quả thật vô cùng đặc biệt, không thể dùng vài lời mà miêu tả rõ ràng được.

Cả thành thị kéo dài chừng vạn dặm, kiến thiết trên mặt biển, rõ ràng vô cùng, biển xanh thẳm gợn sóng vô cùng xinh đẹp.

Thật ra cả thành là do biển cả hóa thành, tường thành vừa cao vừa thẳng, cao chừng vạn trượng, đứng sừng sững giữa đất trời.

Vật chất tạo thành tường thành không đâu xa lạ, là do nước biển màu xanh da trời ở mặt biển bên dưới chày ngược lên trên, sau đó từ thể lỏng hóa thành thể rắn, ngưng kết lại thành từng khối pha lê mà tạo nên tường thành Thiên Phủ này.

Quét mất nhìn qua, thành Thiên Phủ giống như một biển cả trôi nổi trên mặt đất, nước biển hóa thành thể rắn, lơ lửng trên không, bốn vách tường thành xung quanh dày có trăm trượng.

Tường thành do nước biển hóa thành, mặt ngoài trơn nhẵn như pha lê, có thể nhìn thấu ra bên ngoài, thấy đủ các loài cá đang bơi lội không ngừng trong đó.

Hàng trăm hàng ngàn loại cá kỳ dị muôn hình vạn trạng, đủ các màu sắc bơi trong nước biến bên trong tường thành, tới lui không dứt. Quy long uể oải dạo chơi, đủ các hình dạng, quang cảnh hết sức đồ sộ hùng vĩ.

Dưới chân tường thành, biển cả nổi sóng không ngừng, thỉnh thoảng ập vào tường thành rất mạnh, nhưng không hề ảnh hưởng mày may tới vách tường như pha lê này. Từng cơn sóng biển mỗi khi ập tới chân tường thành sẽ không dội ngược trở về, mà chày rào rào tiếp tục vào tường thành, từ dưới lên trên trông như cánh hoa đang nở.

Nhìn thấy thành Thiên Phủ do biển cả hóa thành trước mặt. rất lâu sau Dư Tắc Thành mới có thể hồi phục tinh thần lại. Đây cũng không chỉ đơn giản là xinh đẹp mà thôi, hắn có thể nhìn ra trong đó ẩn chứa tiên thuật.

Biển cả này, thiên địa này hồn nhiên nhất thể, đây là một tiên trận siêu cấp, hết sức hùng mạnh, vừa có tiên uy của biến cả sinh sôi không ngừng, lại có diệu dụng tuần hoàn không bao giờ dứt. Muốn phá thành Thiên Phủ này, trước hết phải làm cho biển bốc hơi đã, mới có thể làm được.

Biển này mênh mông mãnh liệt, e rằng ăn thông với rốn biển của Huyền Đài Bình Dục Thiên, nói cách khác, chỉ cần Huyền Đài Bình Dục Thiên bất diệt, thành này còn mãi. Truyện Sắc Hiệp – https://truyenfull.net

Tường thành cao vạn trượng, là một khối liền lạc, cũng không chỉ đơn giản có bốn bức vách xung quanh mà thôi. Trên cao vạn trượng, cũng có tường thành nằm ngang làm mái, bao trùm cả thành bên trong. Mái thành dường như cũng dung hòa thành một thể với bầu trời, nói cách khác, cả thành Thiên Phủ gói gọn trong biển trời xung quanh, như dung hòa vào trời biển.

Phi Thiên Tiên Luân đi tới cạnh tường thành, thỉnh cầu được phép vào thành, phát ra tin tức.

Hồi đáp rất nhanh, trên tường thành trong suốt như pha lê bắt đầu xuất hiện hào quang. Lập tức tường thành xuất hiện một cánh cửa dài trăm trượng, rộng trăm trượng, như một cái lỗ vuông vức.

Cửa này chính là một đạo hào quang, từ trong ra ngoài là một luồng hào quang mênh mông hết sức nhu hòa.

Luồng hào quang này có tác dụng hết sức thần kỳ, có thể giúp cho Phi Thiên Tiên Luân này bay xuyên qua tường thành vào trong.

Lập tức Phi Thiên Tiên Luân tiến qua cửa, sau đó bay xuyên qua tường thành, giống như cá bơi trong lòng biển cả.

Trong tường thành đột ngột hiện ra hàng trăm hàng ngàn điểm sáng. Thật ra đây chính là nước biến va vào tường thành tạo thành cuộn sóng trắng xóa, Tiên Khí va chạm nổ tung. Nhưng đứng trong Phi Thiên Tiên Luân nhìn ra, dường như có vô số pháo hoa nở rộ, bừng sáng ngời ngời.

Những cuộn sóng này tụ tập lại chẳng khác nào một dài ngân hà đầy sao rực sáng, lưu động không ngừng, khiến cho người ta cảm thấy mê đắm trong đó. Cảnh tượng quả thật vô cùng diễm lệ mà kỳ lạ, thần bí mà lại huyền ảo, xinh đẹp vô cùng, chốn nhân gian không thể nào thấy được.

Phi Thiên Tiên Luân xuyên qua tường thành, tiến vào bên trong thành Thiên Phủ.

Liếc mất nhìn qua, cung điện trùng điệp vô số kể, nhất thời không thể nào đếm xuể.

Tiên phủ đình đài mọc lên như rừng, mây lành bao phủ khắp chốn, kim đăng chỉ chít, giống như bầu trời đầy sao.

Cẩn thận quan sát lại thấy thứ tự hết sức mạch lạc rõ ràng, vô cùng hợp lý. Tất cả đều do mỹ ngọc một màu xây thành, tiên pháp thần kỳ, nhìn qua toàn thân là một khối, không hề thấy có chút dấu vết ráp nối. Hào quang chiếu rọi, núi đá cây rừng dường như nhiễm màu sắc, lung linh óng ánh, hết sức tinh xảo, hiện rõ vẻ đẹp thanh tú, xảo đoạt thiên công. Đình đài lầu các san sát như nấm, rực rỡ huy hoàng, tiên vân phủ khắp, mây lành rực rỡ. Cảnh sắc xinh đẹp phơi bày rành rành trước mắt, hoa lệ vô cùng.

Dư Tắc Thành không nhịn được buột miệng ngâm nga:

– Nơi ấy ánh sáng ngập tràn quanh năm suốt tháng, đình đài lầu các, bốn mùa tươi đẹp. Hồ vàng chứa rượu trường sinh, bình ngọc có đan dược kéo dài thọ mệnh, đào tiên ngàn tuổi, mây lành quấn quít.

– Cung điện vô cùng tráng lệ, vườn hoa diễm lệ cực kỳ. Kỳ hoa dị thào đâu đâu cũng thấy, phi cầm dị thú khắp nơi nơi. Lầu vàng gác ngọc, đại thụ um tùm, hoa nở khắp nơi, mùi hương thơm ngát, ngửi vào mãi mãi không già.

– Tổ tiên ta đã nói như vậy, quả thật không lừa dối ta.

Ẩn tượng Tiên Giới ti tiện lúc mới tiến vào, hiện tại đã bị thành Thiên Phủ hoa mỹ trước mắt làm cho sụp đổ hoàn toàn. Tiên Giới quả thật là Tiên Giới.

Tới thế giới phồn hoa trước mắt, Phi Thiên Tiên Luân đang bay trên không chậm rãi đáp xuống một bình đài, nơi đây là chỗ dừng cho các loại Tiên chu Tiên luân.

Sau đó trên Phi Thiên Tiên Luân vang lên một giọng nói:

– Các vị lữ khách, hành trình lần này đã đi tới điểm cuối là thành Thiên Phủ, cảm tạ các vị đã đi Tiên Luân của chúng ta. Sau ba ngày, Tiên Luân chúng ta sẽ quay trở lại Hóa Trần Chỉ Địa, chỗ ngồi có hạn. quý khách muốn trở về Hóa Trần Chỉ Địa xin đặt chỗ sớm.

– Lần này tới thành Thiên Phủ, chúng ta đã lo liệu chỗ ở tạm thời cho các vị, các vị có thể ở nơi đó miễn phí ba ngày. Sau ba ngày, xin tự lo liệu lấy.

– Chúc các vị lữ khách thượng lộ bình an. cảm tạ các vị đã chiếu cố.

Dư Tắc Thành nghe vậy khẽ cau mày, ra khỏi Phi Thiên Tiên Luân, theo thang cuốn tự động rời khỏi bình đài này.

Thành này vô cùng hoàn mỹ, xinh đẹp tuyệt luân, nhưng có một điểm không tốt. Muốn sống ở nơi này bắt buộc phải có một thứ, chính là Tiên tệ.

Phàm là du khách tới đây, mỗi ngày phải nộp phí cư trú là bốn Tiên tệ Đồng. Nếu nộp phí một lần cho một tháng, là có thể tiết kiệm được hai Tiên tệ Bạc.

Chỉ có nộp phí mới có quyền ở lại bên trong thành Thiên Phủ này hưởng thụ ánh dương quang, mới có thể bước bên trong thành thị xinh đẹp này.

Nếu không có Tiên tệ, ha ha. thật là xin lồi. nháy mắt thành thị này sẽ lập tức tống xuất ra ngoài. ở trong này Tiên tệ là tất cả, có Tiên tệ chính là đại gia.

Dù là hộ gia đình người bàn địa. phàm là Tiên Nhân trường thành, mỗi ngày cũng phải nộp phí là một Tiên tệ Đồng.

Nhưng thành Thiên Phủ lại có vô số điều kiện ưu đãi đối với cư dân trong thành, có thể cho tiên bảo cấp thấp, có thể cho vay, có thể cho việc làm… Chỉ cần chịu khó nỗ lực, sẽ rất dễ kiếm sống.

Hơn nữa mỗi khi tới dịp lễ mừng năm mới, bày vị Thành chủ còn phát hồng bao. Chỉ cần có được quyền cư dân trong thành, cuộc sống về sau ắt sẽ vô cùng hạnh phúc.

Cư dân trong thành này chia làm sáu cấp, đẳng cấp này được phân chia trên cơ sở cống hiến cho thành Thiên Phủ. Nếu như cảm thấy không sống nổi, cư dân trong thành có thể bán ra quyền cư dân của mình, nghe đâu là mười vạn Tiên tệ, giá này mới chỉ có thể mua được quyền cư dân thấp nhất trong thành, hơn nữa cung không đủ cầu.

Dư Tắc Thành ra khỏi bình đài, phía trước chính là một quảng trường cỡ nhỏ quang đãng.

Ngẩng đầu nhìn lên, từ trong thành nhìn ra ngoài thành, tường thành cao ngất đã bị pháp thuật che đi, không thể nhìn ra. Hiện tại trước mặt Dư Tắc Thành chỉ là không trung màu xanh thẳm, chẳng khác gì bên ngoài.

Ngoại trừ bình đài, một bên còn có nhiều hàng Phi Thiên Ngô Công rất lớn xếp ngay ngắn. Phi Thiên Ngô Công này dài chừng trăm trượng; to hơn hay trượng, trên đó có viết những chữ to như đường 11, tuyến 7, đường 234…

Rất nhiều Tiên Nhân đi tới chỗ Phi Thiên Ngô Công, thông qua miệng của nó tiến vào trong. Khi tiến vào chỉ cần tự động ném một Tiên tệ Hắc Thiết, miệng nó sẽ mở ra, có thể an toàn lên xe.

Phi Thiên Ngô Công này cứ mỗi khắc có một chuyến, tới giờ liền xuất phát. Có lộ tuyến cố định, đi quanh thành một vòng. ngừng lại ở mỗi trạm, bất quá được cái giá rẻ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.