Nói xong ba người buông tay, xem ra bọn họ ngoại trừ Huynh Đệ Tề Tâm này, còn có một chiêu Tình Ý Vô Giới.
Dư Tắc Thành theo phía sau bọn họ tiến vào điện phủ này, mới vừa rồi nhìn như không có chuyện gì, kỳ thực giữa bốn người đã giao thủ mấy lần.
Ba huynh đệ này sau khi sử ra Huynh Đệ Tề Tâm, Tiên Khí dao động của Tam Nhãn thủy chung lóe qua bên người Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành nhìn bề ngoài không nói một lời, thế nhưng Đại Thần Niệm Thuật của hắn đã khởi động, mỗi lần Tiên Khí dao động của Tam Nhãn muốn tập trung Dư Tắc Thành, lập tức bị Thấu Không Đại Thần Niệm thuật hóa giải.
Tam Nhãn liên tục ba lần không cách nào tập trung Dư Tắc Thành, liền bị Tiên Khí của Thập Thất cuốn trở về, ngăn cản hắn tiếp tục tập trung Dư Tắc Thành, thái độ của ba người bọn họ đối với Dư Tắc Thành có khác nhau.
Thiết Kiểm là hạng người lỗ mãng, có sao nói vậy. Tam Nhãn lại là một người âm hiểm, một mực ôm địch ý đối với Dư Tắc Thành, thế nhưng Thập Thất có chút thẳng thắn, tuy rằng không nói, nhưng ngăn cản Tiên Khí tập trung của Tam Nhãn.
Kỳ thực cho dù tập trung thì đã sao, Huynh Đệ Tề Tâm này uy lực cường hãn. thế nhưng Dư Tắc Thành sau khi có thể chế tạo bản ngã Tiên Khí. có lòng tin có thể bình yên chạy ra khỏi lôi đình liên hoàn này.
Bốn người tiến vào điện phủ, mỗi một bước của Dư Tắc Thành đều có khoảng cách không xa không gần với ba người, lui có thể thủ, tiến có thể công.
Trước khi tiến vào di tích Dư Tắc Thành còn không có như vậy, thời gian ở trong di tích này không đến một khắc, Dư Tắc Thành đã nắm giữ bản ngã Tiên Khí của mình như vậy, đạt tới cảnh giới như vậy, loại tốc độ trường thành này thực sự làm cho người ta sợ hãi.
Tiến vào di tích. Dư Tắc Thành ngẩng đầu quan sát, tìm kiếm bão tàng trong lời nói của thỏ tiên kia, thế nhưng tìm hồi lâu cũng không tìm được gì, trong đại điện này trống trơn, cái gì cũng không có.
Dư Tắc Thành không khỏi có chút nhụt chí. Thập Thất cười nói:
– Tắc Thành hiền đệ, thực ra điều này cũng là bình thường, tên kia đã đạt tới cảnh giới Tượng Ngao, ở trong phế tích này có thể có tiến cảnh nhanh như vậy, những tiên bảo kia nhất định đều bị nó cắn nuốt mới có thể như vậy.
– Thực ra nơi đây thu hoạch lớn nhất của chúng ta cũng không phải những tiên bảo kia, mà là điện phủ này, đây mới là bảo tàng lớn nhất, chúng ta đến đây chính là là vì mục đích này.
Nói xong, hắn nhìn điện phủ nơi này lộ vẻ thỏa mãn.
Dư Tắc Thành không khỏi sửng sốt, Thập Thất tiếp tục nói:
– Điện phủ này hoàn hảo không tổn hao gì, chúng ta hoàn toàn có thể mang nó trở về Tiên Trần trấn, ở nơi đó có khi có người nguyện ý bỏ tiền mua điện phủ này.
– Đáng tiếc trong tay ba huynh đệ chúng ta không có bao nhiêu Tiên tệ, bằng không chúng ta sẽ không bán điện phủ này đi, chỉ cần ở trong trấn mua một bãi đất trống, đem điện phủ này đặt ở đó, chúng ta sẽ có được nhà của mình.
Thiết Kiểm nói:
– Đúng vậy, có gia viên này, có thể cải tạo nó, mở lữ điếm, mờ tiên quán, làm gì cũng được, làm nơi ở cho những tán tiên, đó chính là một vốn bốn lời.
– Sau đó Tiên tệ sinh Tiên tệ, chúng ta có thể tiếp tục mua đất, tiếp tục kiếm Tiên tệ, mua tiên thuật, đề thăng thực lực, cuối cùng trở thành Tiên Chủ.
Thập Thất nói:
– Đừng có nằm mơ, đất trống trong trấn kia ngươi hiện tại có thể mua được sao, vẫn nên ngoan ngoãn tích lũy Tiên tệ đi thôi.
– Chẳng qua ta tin tường, chỉ cần chúng ta nỗ lực, một năm không được, vậy mười năm. mười năm không được, vậy trăm năm. huynh đệ chúng ta nhất định có một ngày thực hiện được mộng tường.
Hai người khác cùng kiên định gật đầu, nói:
– Đúng, nỗ lực, chúng ta cần trở lại Huyền Đài Bình Dục Thiên, chúng ta cũng muốn trở thành Tiên Chủ. thành lập Tiên quốc của mình.
Lời này nói ra, trên người ba người giống như có loại quang mang lóe ra, đây là mộng tường của bọn họ, có mộng tưởng mới không sống uổng đời này, mới không phải là cái xác không hồn, sống như vậy mới gọi là sống đúng nghĩa.
Dư Tắc Thành tán thưởng nhìn ba người, ánh mắt không khỏi cùng Thập Thất liếc nhìn nhau, hai người hiểu rõ lẫn nhau, cảm thấy mến nhau.
Dư Tắc Thành nói:
– Thế nhưng làm sao mang được điện phủ này đi?
Thập Thất nói:
– Có biện pháp, ngươi và chúng ta bốn người, mỗi người phụ trách một góc, dùng bản ngã Tiên Khí của chúng ta bao trùm toàn bộ điện phủ, chúng ta liền có thể thu nhỏ điện phủ này lại, vậy sẽ dễ dàng mang đi.
Phương diện này có điểm mấu chốt, bốn người chia nhau dùng Tiên Khí bao trùm điện phủ này, vậy bốn người phải có mặt toàn bộ mới có thể bán được điện phủ này, như vậy Dư Tắc Thành sẽ không cần sợ bị đá ra, ba người bọn họ nuốt hết điện phủ này.
Trong quá trình này, Tam Nhãn không ngừng nhìn Thập Thất, nhìn chằm chằm Dư Tắc Thành, nếu như giết Dư Tắc Thành, điện phủ này chính là của ba người bọn họ.
Tam Nhãn truyền âm nói:
– Đại ca, làm thịt hắn. thêm hắn vậy phải chia thêm một phần Tiên tệ.
Bí mật truyền âm của bọn họ lộ rõ toàn bộ dưới Đại Thần Niệm Thuật của Dư Tắc Thành.
Vượt ngoài ý liệu của Dư Tắc Thành. Thiết Kiểm nói: Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.net
– Không, người này ở trong cảm giác của ta vô cùng hùng mạnh, ta sợ chúng ta không làm thịt được hắn.
Tam Nhãn nói:
– Chúng ta còn có Tình Ý Vô Giới, Đồng Sinh Cộng Tử, hai đại hợp kích tiên uy bí pháp, còn không làm thịt được hắn ư?
Thập Thất truyền âm:
– Không thể, điện phủ này bán được giá cao nhất chẳng qua chỉ là hai, ba trăm Tiên tệ, mỗi người được hơn năm mươi Tiên tệ.
– Vì năm mươi Tiên tệ, không thể phá hủy danh tiếng của huynh đệ chúng ta, làm như vậy không bằng kết giao bằng hữu với hắn. ngươi này ta xem là một hào hán tử, có thể kết giao.
Thập Thất ở trong ba người chính là Đại ca dẫn đầu, quyền uy không gì sánh được, lời nói của hắn hai người kia nghe theo vô điều kiện, nhất thời không nói gì, Tam Nhãn không nói thêm nữa.
Dư Tắc Thành mỉm cười, thấp giọng nói:
– Tốt. nếu đã như vậy, ta đây cũng kết giao bằng hữu với các ngươi. Có lúc cho người khác một cơ hội cũng là cho mình một cơ hội, đôi khi, sinh tử đơn giản chính là như vậy.
Lời này thanh âm mặc dù nhẹ, thế nhưng ba người đối phương nghe được toàn bộ, nhất thời ba người biến sắc, truyền âm của bọn họ tự cho là bí mật không gì sánh được, Dư Tắc Thành hoàn toàn có thể nghe được, có thể có tiên pháp như vậy, sao có thể là nhân vật đơn giản chứ? Trên đầu Tam Nhãn mồ hỏi lạnh không khỏi chày ròng ròng.
Bốn người bắt đầu công tác, chia nhau đứng ở bốn cạnh của điện phủ này. Dư Tắc Thành dựa theo tiên thuật dao động của Thập Thất truyền thụ lại, vận chuyến bản ngã Tiên Khí của mình, đem khí Tiên Phong của mình rót vào trong cung điện này.
Dã thú chính là dã thú, Tượng Ngao kia hoàn toàn không chế tạo bản ngã Tiên Khí. bằng không nó đem cung điện này dùng bản ngã Tiên Khí luyện hóa, vậy mấy người Dư Tắc Thành không có cơ hội thu cung điện này.
Sau khi khí Tiên Phong của Dư Tắc Thành phát ra, bằng phẳng ổn định, dày không gì sánh được, không nhìn ra điếm phong mang nhuệ khí gì, đây là ngụy trang, kiếm khí ở trong võ kiếm, càng bình thản lại càng hung ác độc địa.
Theo Tiên Khí của bốn người đưa vào, Thập Thất ở bên cạnh chỉ huy:
– Lão nhị, nhanh, nhanh. Vân Các phía Đông kia ngươi không dùng Tiên Khí bao trùm, thiếu một cạnh. Tam Nhãn, ba viên gạch dưới chân ngươi vẫn không dùng Tiên Khí bao trùm, bao trùm nhanh một chút.
Cứ như vậy ba người chậm rãi tế luyện điện phủ này, không lâu sau tất cả điện phủ đều bị Tiên Khí của bọn họ bao trùm, Thập Thất quát lớn:
– Nào, mọi người cùng phát lực, một hai ba, thu.
Bốn người dựa theo khẩu lệnh của hắn cùng nhau sử ra tiên pháp, nhất thời toàn bộ điện phủ rung lên, điện phủ rộng chừng trăm trượng này bắt đầu thu nhỏ lại, thu nhỏ lại từng chút một. biến thành một khối tiên phủ do ngọc thạch điêu khắc mà thành.
Đáng tiếc thu nhỏ tới một trượng lại không thể thu nhỏ tiếp, đây là Tiên Khí của bốn người cùng luyện hóa, không giống như một người luyện hóa, có thể ẩn giấu hoàn toàn, đây đã là thể tích nhỏ nhất rồi.
Thế nhưng nếu như không làm như vậy, không ai có cách nào yên tâm về đối phương, như vậy mặc dù vụng về cồng kềnh, thế nhưng lại an toàn.
Thập Thất nói:
– Xem ra chỉ có thể như vậy, chỉ có thể kéo bay đi, điện phủ này chí ít có thể tính là Tiên Khí trung cấp, thế nào cũng có thể bán được trên hai trăm Tiên tệ.
Đột nhiên Dư Tắc Thành đưa ánh mất nhìn về phía xa, dưới Thấu Không Việt Giới Đại Thần Niệm Thuật, con Tượng Ngao chạy trốn kia lại lần nữa trở về.
Lúc này đây nó mang theo một loại khí thế kiên quyết, một loại ý chí chiến đấu liều mạng.
Mới đầu sau khi pháp trận của điện phủ bị công phá. nó biết địch nhân hùng mạnh, mình không cách nào đối kháng với bọn họ, vì vậy chạy trốn.
Thế nhưng nhìn thấy gia viên của mình bị người ta thu lấy, nếu như không trở lại, ổ chó sẽ không còn. Gia viên không còn, cùng với uất ức chờ chết không bằng trở lại đánh một trận.
Con Tượng Ngao này lớn chừng hai trượng, cao hơn đám người Dư Tắc Thành hơn ba lần. thân thể cực lớn lại giống như chó, linh hoạt vô cùng, cái miệng lớn vô cùng, có một loạt răng nhọn thô to hướng ra ngoài, còn có hai cái răng nanh dài chừng một trượng sắc bén như lưỡi dao.
Tượng Ngao toàn thân bao trùm da cứng tràn đầy nếp uốn mà thô ráp màu xám, bốn chân cực lớn giống như chân sư tử mà lại không giống voi, mẫn tiệp vô cùng.
Trong thân thể của Tượng Ngao dường như ẩn chứa lực lượng vô tận, thế nhưng nó lại cực kỳ linh hoạt, ở trong bóng râm kia sử dụng tiên thuật ẩn hình tiềm hành, ẩn giấu trong thiên địa, chậm rãi bò tới.
Dư Tắc Thành nói:
– Lão bằng hữu đã trở về, ở ngay ngoài trăm trượng.
Lời này nói ra, Thập Thất lập tức lĩnh ngộ, nói:
– Cẩn thận, năng lực thiên phú của Tượng Ngao là cắn nuốt, nó có thể trực tiếp cắn nuốt một Tiên Linh vào trong bụng, chậm rãi tiêu hóa…
Lời này chưa dứt, Tượng Ngao kia đột nhiên vọt lên, lao tới, hóa thành một đạo thiểm điện lao về phía mọi người, há cái mồm to cắn về phía Dư Tắc Thành.
Đây chính là năng lực thiên phú cắn nuốt của Tượng Ngao, một ngụm cắn xuống, cái mồm to kia há lớn đến mức người khác khó có thể tin. cự ly còn cách Dư Tắc Thành ba mươi trượng, một loại hấp lực kỳ dị xuất hiện, nó hút Dư Tắc Thành đến ngoài ba mươi trượng, nuốt vào toàn bộ.
Trong cái miệng lớn kia đều là răng nhọn thô to vì đâm thúng và nghiền nát con mồi mà sinh ra, trong cằm cực lớn của nó còn cất dấu nước dịch tiêu hóa mạnh mẽ. Nước dịch này sẽ không ngừng từ trên răng của nó nhỏ xuống, miệng to khép lại, nước dịch sẽ phun ra, hòa tan đối phương.
Cắn nuốt này hoàn toàn là Hư Không Nhất Giảo giống như Hùng Ngao kia, loại Hư Không Nhất Giảo này không cần trực tiếp cắn trúng con mồi, chỉ cần nhắm chuẩn cắn xuống từ xa, lập tức có thể cắn trúng đối phương, không cách nào chống đối.
Sau khi cắn nuốt Dư Tắc Thành. Tượng Ngao phát động xung phong, trong nháy mắt toàn bộ thân thể hóa thành một đạo sấm sét đáng sợ như nước lũ, mục tiêu chính là Thập Thất, lao về phía hắn.
Trong nháy mắt Dư Tắc Thành phát giác trước mắt trống không, mình đã bị Tượng Ngao này cắn nuốt, xung quanh một mảnh tanh hỏi, nước dịch phun tung tóe.
Nước dịch này có tính ăn mòn rất mạnh, có thể ăn mòn tất cả tiên bảo tiên thể, những tiên bảo của Tượng Ngao này sở hữu đều bị nó luyện hóa.
Miệng lớn còn đang nhai nuốt, muốn nuốt Dư Tắc Thành vào trong bụng, tiến vào trong bụng chính là không cách nào đào sinh, nhất thời Dư Tắc Thành bị rơi vào thời khắc sinh tử tồn vong.
Trong nháy mắt sinh mệnh nguy cấp này, Dư Tắc Thành đột nhiên bạo phát, bản ngã Tiên Khí khí Tiên Phong trên người lập tức toàn lực phóng ra.
Bản ngã Tiên Khí dày không gì sánh được, bằng phẳng ổn định, chính là vừa biến, hóa thành lưỡi đao sắc bén vô hình, có thể cất tất cả. lưỡi dao sắc bén chém vỡ tất cả.
Lưỡi dao sắc bén này vừa chuyển, Hiên Viên Lục Kiếm hợp nhất, Dư Tắc Thành hóa thành kiếm cưu. cưu này chỉ lớn chừng một thước, thế nhưng toàn bộ do kiếm khí cấu thành. Tiên Phong kiếm khí. nghiền nát tất cả.
Một kích trong nháy mắt, vô số răng nhọn răng nanh trong miệng của Tượng Ngao kia toàn bộ nát bấy, nước dịch tiêu hóa mạnh mẽ nhất thời hóa khí. nó hét thảm một tiếng, Dư Tắc Thành ở trong miệng nó vọt ra, thứ này không thể ăn tùy tiện như vậy, ăn sai lầm là sẽ phải vỡ mồm.
Dư Tắc Thành lao ra khỏi miệng Tượng Ngao, Tượng Ngao kia đau đớn lăn lộn, nhất thời không cách nào lao tới Thập Thất, Thập Thất bởi vậy thoát được một mạng.
Ba huynh đệ bọn họ lập tức hợp lực phát ra tiên thuật, hét lớn:
– Huynh Đệ Tề Tâm, Tình Ý Vô Giới.
– Huynh Đệ Tề Tâm. Tình Ý Vô Giới.
– Huynh Đệ Tề Tâm. Tình Ý Vô Giới.
ở trên người bọn họ bộc phát ra một đạo Tiên Khí màu đen. Tiên Khí này lao đến trên người Tượng Ngao liền hóa, hóa thành vô số thiết liên, vững vàng khóa nó lại.
Tượng Ngao kia liều chết giãy dụa, thế nhưng tầng tầng xiềng xích kia tụ tập thành khóa, trên xích thêm khóa, triệt để khóa chết nó, không thể nhúc nhích.
Đây chính là Tình Ý Vô Giới đó sao?
Thập Thất quát lớn:
– Nhanh. Tắc Thành hiền đệ mau đánh chết nó, nó không thể tế luyện bản ngã Tiên Khí. sẽ không tiêu tán, huyết nhục da lông đều có thể bán được Tiên tệ.
Ba người Thập Thất sử ra toàn lực mới có thể khống chế được Tượng Ngao này, cho nên chỉ có Dư Tắc Thành xuất thủ.
Kiếm cưu của Dư Tắc Thành biến đổi, bay trên bầu trời. Bất chợt hắn ngơ ngác bất động, kiếm cưu biến hóa, trong khoảnh khắc này, Dư Tắc Thành một lần nữa cảm ngộ được kiếm cưu của Hiên Viên Lục Kiếm biến thành.
Trong nháy mắt này, sống chết trước mắt, trong phản ứng bản năng, Dư Tắc Thành hóa thành kiếm cưu. đem Cưu Kiếm thuật của nhân gian kia sử dụng ra ở Tiên giới này.
Từ nay về sau, Dư Tắc Thành đã có một điểm tựa, nhờ vào điểm này, có thể thông qua tiên cưu chỉ kiếm này, chuyến hóa tất cả pháp thuật mà mình biết thành tiên thuật, thậm chí lực Thần Uy kia cũng có thể nắm giữ một lần nữa.
Điều này đối với Dư Tắc Thành vô cùng quan trọng, có chỗ dựa này, Tiên giới nơi nào ta không thể tự do đi tới.
Dư Tắc Thành nhìn Tượng Ngao bị khóa chết kia, nói:
– Ngươi chính là Tiên Linh đầu tiên mà ta thí luyện kiếm cưu. chết đi cho ta.
Dư Tắc Thành liền muốn xuất thủ. thế nhưng không biết vì sao khi hắn nhìn thấy hai mất của Tượng Ngao lại dừng lại trên không trung, không có hạ thủ, lại lần nữa hóa thành hình người.
Hai mắt của Tượng Ngao nhìn chằm chằm cung điện bị thu nhỏ lại, nước mất yên lặng chày xuống, đó là gia viên của nó, ổ chó của nó, thế nhưng hiện tại lại bị người ta đoạt đi, từ nay về sau đã không có gia viên.
Sở dĩ nó biết đối phương chính là cường địch, biết mình đi ra cũng là chịu chết, thế nhưng vẫn đi ra đánh một trận.
Gia viên của nó là ổ chó kia, gia viên của mình là gì?
Mình đi tới Tiên giới một cách đột ngột vô cùng, không biết Hiên Viên Kiếm Phái thế nào rồi, không biết Tĩnh Sơ các nàng thế nào rồi, không biết bọn họ có nhớ tới mình không, không biết sư phụ và Thi Vận chuyển thế có tìm được hay không, không biết Hiên Viên Kiếm Phái mất đi mình có thể xung bá thế giới Thương Khung hay không…
Thế giới Thương Khung mới là gia viên của mình, mặc dù ở Tiên giới này rất tốt, thế nhưng không phải nhà của mình.
Trong nháy mắt Dư Tắc Thành tâm linh cảm động, hấn hạ quyết tâm, nhất định phải trở về thế giới Thương Khung, trở về gia viên của minh, trở về bên người thân của mình.
Nhìn Tượng Ngao này, cùng là kẻ lưu lạc chân trời, Dư Tắc Thành lập tức không còn sát khí. không muốn giết nó, nói với nó:
– Tượng Ngao này Tượng Ngao, ngươi hẳn là nghe hiểu lời nói của ta, ta không muốn giết ngươi.
– Ta hỏi ngươi một câu, ngươi thực sự dự định sống quãng đời còn lại ở trong di tích này sao?
– Không muốn ra bên ngoài nhìn xem Tiên giới này sao? Thế giới của ngươi không nên ở chỗ này, thế giới của ngươi hẳn là phải rộng lớn hơn nhiều.
– Thế giới bên ngoài rất đặc sắc, bảo vật vô số, phong cảnh ưu mỹ, ngươi thực sự không động tâm sao? Có lẽ thế giới bên ngoài còn có Tượng Ngao cái xinh đẹp khác đang đợi chờ ngươi đó.
Lời này thốt ra, Tượng Ngao kia dần dần không giãy dụa nữa, hai mất nhìn Dư Tắc Thành, bị lời nói của Dư Tắc Thành hấp dẫn. đặc biệt là một câu cuối cùng, Tượng Ngao cái xinh đẹp, nhất thời mất của Tượng Ngao liền biến thành hình trái tim, sau đó nó đình chỉ giãy dụa, thành thật nằm ngừa xuống, lộ ra cái bụng, đây là phương thức khuất phục của các động vật.
Ba người Thập Thất liếc nhìn nhau, xem ra Tượng Ngao này đã khuất phục, có thể thu làm Tiên Súng, Tượng Ngao này chiến lực hùng mạnh, bọn họ nếu một mình đơn độc cũng không phải là đối thủ của nó, nếu như bị Dư Tắc Thành thu làm Tiên Súng, thực lực của hắn tăng nhiều.
Nhìn Dư Tắc Thành, Tam Nhãn vô cùng đố kị, thế nhưng ba người vẫn yên lặng thu xiềng xích tiên lực kia lại, Tiên Khí của bọn họ sắp sửa sẽ hao hết, không thể không thu.
Tượng Ngao đứng lên, sau đó cúi đầu bái một bái.
Dư Tắc Thành vô cùng vui vẻ, thế nhưng thấy một bái này lập tức choáng váng, Tượng Ngao bái cũng không phải Dư Tắc Thành, mà là Thập Thất đứng bên cạnh xem náo nhiệt, thì ra nó nguyện ý làm Tiên Sủng của Thập Thất.
Trong bốn người thực lực của Thập Thất mạnh nhất, Tượng Ngao này thực sự là mất chó nhìn người thấp, vứt bỏ Dư Tắc Thành mà lựa chọn Thập Thất.
Nhất thời ba người Thập Thất vui vẻ không ngớt, nhìn cự tượng này đều vui vẻ cười toe toét.
Thập Thất nói:
– Ngươi thực sự nguyện ý đồng sinh cộng tử với ta, chúng ta cùng tiến cùng lùi, tuyệt đối không vứt bỏ, tuyệt đối không buông tha sao?
Tượng Ngao gật đầu nói:
– Ta, ta, đồng ý.
Nó là Tiên Linh cao cấp, có thể nói chuyện.
Thập Thất nói:
– Tốt. ta ở đây phát thệ, chúng ta cùng đối diện địch nhân đồng sinh cộng tử, chúng ta cùng nhau tiến lùi, cùng chung hoạn nạn. cùng nhau hưởng phúc, tuyệt đối không vứt bỏ, tuyệt đối không buông tha. lấy tên Hằng Sa Thập Thất của ta lập thệ.
Tượng Ngao rống một tiếng dài, nói:
– Ta nguyện ý. Chúng ta cùng nhau đối mặt địch nhân đồng sinh cộng tử, chúng ta cùng nhau tiến lùi, cùng chung hoạn nạn. cùng nhau hưởng phúc, tuyệt đối không vứt bỏ, tuyệt đối không buông tha. lấy tên Kim Trào của ta lập thệ.
Trong nháy mắt Tiên Khí của một người một ngao bọn họ chuyển động lẫn nhau, truyền tống lẫn nhau, bọn họ đang thành lập Tiên Súng khế ước.
Khế ước thành lập, sự tình tới đây là kết thúc, mọi người quyết định trở về tiên trấn, đem điện phủ này bán ra đối lấy Tiên tệ, bốn người chia nhau.
Thập Thất lấy ra một chiếc dây thừng buộc chắc điện phủ này, sau đó ba người triệu hoán ra tọa kỵ của mình, ba tọa kỵ bay lên, đem điện phủ kia kéo lên không trung.
Kỳ Lân, Sáp Sí Phi Hổ được phóng ra vô cùng vui vẻ, lăn lộn ở trên không trung, cười đùa vui vẻ.
Tượng Ngao thể tích biến nhỏ, biến thành chỉ lớn chừng một thước, giống như một con chó nhỏ, nhảy đến trên mây đen, hưởng thụ đãi ngộ giống như chủ nhân.
Ba người toàn bộ ngồi trên tọa kỵ, chuẩn bị bay lên.