Dư Tắc Thành gật đầu. tin tức đã tìm hiểu rõ ràng, cho dù mình không giết Tượng Ngao kia, thì với tin tức này tới tiên trấn kia cũng có thể bán được mấy Tiên tệ.
Dư Tắc Thành gật đầu, nói:
– Mười ba vạn sáu ngàn dặm. ta tới nơi đó trước, nhất định mời người tới giúp ngươi diệt sát nó, ngươi yên tâm chờ tin tốt đi.
Nói xong Dư Tắc Thành xoay người rời đi, trước tiên rời khỏi nơi này, đang làm dự định trai cò tranh chấp, ngư ông đắc lợi à, nằm mơ đi.
Thân ánh của Dư Tắc Thành trong nháy mắt biến mất, hành tẩu như điện, biến mất ở phía xa, chỉ để lại thỏ tiên ngây ngốc đứng ở đó, không biết làm thế nào cho phải.
Dư Tắc Thành rời khỏi di tích phế tích này, đi tới bên ngoài, bắt đầu kiểm kể vật phẩm tất cả thu hoạch của lần này.
Một tấm da gấu dung hợp cực lớn, sáu Tiên tệ Hoàng Kim của thỏ tiên tặng, thêm vào Tiên tệ trước đây tích góp từng chút một. trong tay Dư Tắc Thành tổng cộng có tám Tiên tệ Hoàng Kim, ba Tiên tệ Bạch Ngân, so với người không một xu dính túi trước đây cũng xem như có chút vốn liếng.
Ngoại trừ những cái này, còn có hai món tiên bảo của thỏ tiên tặng, một món là một mã tiên (roi ngựa), nhìn qua giống như bạch ngọc điêu khắc mà thành, trong suốt lóng lánh, ở trên mã tiên có khắc một con phi mã (ngựa bay), trông rất sống động.
Một món khác là một lâu vũ thạch ốc nhỏ, lớn chừng ba tấc.
Nhìn thấy đình đài lầu các này, Dư Tắc Thành liền biết vật này là cái gì, đây là không gian động phủ loại nhỏ, thuộc cùng một loại pháp khí với Động Thiên Trướng Bồng của mình cướp đoạt được ở nơi Tà Môn lục phái thí luyện năm đó.
Không gian động phủ loại nhỏ này gọi là Phù Bình Tiên Phủ, lấy ý “Bất giải tàng tung tích, phù bình nhất đạo khai”. Đương nhiên gọi là tiên phủ là theo lệ đặt tên của nhân loại, có chút thổi phồng, địa phương lớn bằng bàn tay gọi động tiên, không gian to bằng mông gọi là tiên phủ, thanh lâu lại gọi là thiên thượng nhân gian.
Vật này ở Tu Tiên Giới vô cùng thịnh hành, ưu thế lớn nhất chính là ẩn giấu, chỉ cần để vật này ở trên nham thạch có thể hình thành một động phủ loại nhỏ, lấy chỗ ẩn thân.
Trong động phủ này có khảm Tụ Linh trận, có thể hấp thu linh khí thiên địa, mặc dù hiệu quả không lớn, thế nhưng dù thế nào cũng tốt hơn nhiều so với mình hấp thu linh khí ở nơi hoang dã khô cằn. Xuất môn ra ngoài, tu sĩ trong túi càn khôn không có bao nhiêu linh thạch đều sẽ mang theo một pháp khí động phủ như vậy, lấy chỗ nghỉ ngơi.
Tiên bảo của thỏ tiên này lấy ra và Phù Bình Tiên Phủ mà Dư Tắc Thành nhìn thấy ở thế giới Thương Khung giống nhau như đúc, cho nên Dư Tắc Thành lập tức lựa chọn đồng ý không đánh giết thỏ tiên nữa. đoạt được tiên bảo này.
Lấy Phù Bình Tiên Phủ này ra, Dư Tắc Thành cẩn thận quan sát, chỉ hi vọng tiên phủ này và tiên phủ của nhân gian có công dụng giống nhau.
Theo lý hẳn là như vậy, Tiên Giới và thế giới Thương Khung đều là nhất mạch tương truyền, hai cái giống nhau như vậy, quả thực chính là giống nhau như đúc, không có khả
năng ngẫu nhiên như vậy. Không phải thế giới Thương Khung truyền bá đến Tiên Giới, thì chính là Tiên Giới truyền bá về thế giới Thương Khung.
Nhìn hầu lâu, Dư Tắc Thành cũng không tìm ra biện pháp làm sao sử dụng nó.
Chỉ cần tùy tiện thử một lần, dựa theo quy củ của Tiên Giới này đi.
Dư Tắc Thành bắt đầu hướng về phía tiên phủ ba tấc này vận chuyển Tiên Khí. đồng thời dựa theo biện pháp của nhân gian, vươn một ngón tay, một giọt máu tươi từ trên ngón tay rơi xuống, nhỏ lên trên tiên phủ này, tích huyết nhận chủ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Cũng không biết biện pháp này có chính xác hay không, tiên phủ này đột nhiên bạo phát bạch quang, sau đó bắt đầu điên cuồng hấp thu Tiên Khí trong cơ thể Dư Tắc Thành.
Có cửa rồi, thế nhưng hấp thu Tiên Khí này quá mãnh liệt, như vậy có thể không làm được.
Dư Tắc Thành lấy ra một Tiên tệ Hoàng Kim. kích hoạt Tiên tệ, hóa thành Tiên Khí cung cấp cho tiên phủ này. Như vậy một hơi đã hóa năm đồng Tiên tệ Hoàng Kim. cuối cùng tiên phủ chợt lóe biến mất vô ảnh. ở trên tay phải của Dư Tắc Thành có thêm một tiên văn kỳ dị.
Xem ra thành công rồi, tiên phủ có thể kích hoạt rồi, chẳng qua tiên phủ này ở nhân gian đều nhỏ đến cực hạn. chỉ có gian phòng không được một trượng, không biết loại tiên bảo này của Tiên Giới sẽ có không gian lớn bao nhiêu.
Dư Tắc Thành yên lặng cảm thụ tiên văn. một thần niệm này lên trong đầu, tiên phủ này bỏ không vô số năm. đang thích ứng thiên địa, khoảng chừng ba canh giờ sau có thể sử dụng.
Được rồi, vậy chờ ba canh giờ, đợi cũng là đợi, Dư Tắc Thành lấy tám chiếc hùng chưởng (tay gấu) trong da gấu ra, đây là tay gấu mình đánh chết Hùng Ngao Hắc Kiểm kia và đồng bạn của nó chém xuống, vẫn chưa ăn chuẩn bị ngày thứ hai làm cơm, hiện tại không có việc gì, đem chúng chế biến thành thức ăn đi.
Dư Tắc Thành biến ảo đốt bếp lò, bắt đầu chế biến thức ăn tay gấu, tay gấu này chính là mỹ vị nhân gian, tự nhiên có một bộ phương pháp chế biến thức ãn đặc biệt, Dư Tắc Thành xuất thân đầu bếp, thành Lâm Hài kề bên Thập Vạn Đại Sơn. cẩu hùng vô số, điều này tự nhiên tinh thông.
Dư Tắc Thành cẩn thận ti mỉ điều chế, đột nhiên bầu trời truyền đến tiếng phi hành, chỉ thấy phía xa có ba người cưỡi tiên thú, hướng về phía Dư Tắc Thành bên này bay tới.
Trên bầu trời, có ba điểm đen bay nhanh về phía bên này.
Dư Tắc Thành dùng Đại Thần Niệm Thuật đào qua, nhất thời phát hiện đó là ba con Không Thú cực lớn chở ba Tiên Nhân, hướng về phía này bay tới.
Không Thú kia một con là Kỳ Lân, dài chừng một trượng, kim lân huy hoàng, có một cảm giác ngạo thị càn khôn. Tiên Nhân bên trên mặt vuông vức, giống như hắc thiết, trên đầu vô số nếp nhăn, nếp nhăn này đều như kim loại đúc, vừa nhìn chính là dị loại biến thành hình người.
Một con là Sáp Sí Phi Hổ, một con mãnh hổ rực rỡ, sườn sinh hai cánh, hung mãnh uy vũ. Trên lung hổ là một thiếu niên thanh tú, trên đầu không tóc, chẳng qua có thêm một tiên nhãn lộn ngược ở trên trán.
Một con cuối cùng là một đoàn mây đen. rộng chừng sáu thước vuông, một khối mây đen. bên trên ngồi ngay ngắn một người, hoàn toàn giống với Dư Tắc Thành, đều là bộ dáng của con người bình thường, thanh y trường bảo, nhẹ nhàng như tiên.
Giữa ba Không Thú giống như có một loại tiếp nối kỳ dị, Tiên Khí lưu chuyển ở giữa chúng nó, có thể làm cho tốc độ của chúng nó như nhau.
Ba người hình như đã phát hiện Dư Tắc Thành, hướng về phía hắn bay tới, tốc độ vô cùng nhanh, trăm dặm khoảnh khắc đã tới.
Đại Thần Niệm Thuật của Dư Tắc Thành lưu chuyền ở trên người bọn họ không khỏi sửng sốt, ở trong ấn tượng của Dư Tắc Thành. Tiên Giới ngoại trừ Tiên Nhân chính là Tiên tộc, hình như chỉ có hai loại tồn tại này.
Thế nhưng nhìn ba người này, đánh chết Dư Tắc Thành cũng không tin bọn họ là Tiên Nhân phi thăng, chăng lẽ là Tiên tộc? Ba người trước mắt này, vừa nhìn qua lại có một cảm giác nghèo khổ, giống như là tán tu trong Tu Tiên Giới, suốt đời cũng không cách nào Trúc Cơ.
Điều này không phải từ trên y phục bên ngoài của bọn họ nhìn ra, mà là một cảm giác trong cốt tủy, một cảm giác giống như Tiên Thiên linh cảm.
Dư Tắc Thành cẩn thận nghĩ lại, những Tiên Nhân hạ giới, những Tiên tộc bị mình đánh chết, những Tiên Nhân Tiên tộc kia ở trong cốt tủy đều có một loại kiêu ngạo, một loại hào khí. khí thế xung thiên, mà ba người bọn họ lại kém vô số.
ở trong mất Dư Tắc Thành. Tiên Nhân hẳn là da thịt như băng tuyết, mềm mại như xử nữ. không ăn ngũ cốc, hút gió uống sương, cưỡi mây, ngự phi long mà ngao du tứ hải.
Nghèo túng như bọn họ, nói thế nào cũng không thể xung là Tiên Nhân.
Trong khi Dư Tắc Thành yên lặng quan sát, ưu thế của Đại Thần Niệm Thuật hiển hiện, đối thoại giữa bọn họ, hắn đều có thể nghe thấy.
Kỳ thực phi hành tốc độ cao này căn bản không thể tiến hành đối thoại bình thường, bọn họ sử dụng một loại Tiên Khí dao động tiến hành đối thoại, bị Đại Thần Niệm Thuật dễ dàng bất được, phân tích rõ ràng.
Tiên Nhân ba mất kia nói:
– Đại ca, phía trước có một con gà, nhất định là gà mới tới, vẫn còn chưa biết Không Tàng Vạn Vật, cũng chưa biết ẩn giấu tiên thể, cũng chưa biết chế tạo bản ngã Tiên Khí. nhìn Tiên Khí của hắn phóng ra, thân thể chính là kiếm phong hóa thành, hẳn là người mới từ Khí Vật giới xâm nhập trái phép.
– Chúng ta có nên…
Phía sau câu nói kia ẩn chứa sát khí. có muốn hay không làm cái gì, không nói tự hiểu.
Không Tàng Vạn Vật, ẩn giấu tiên thể, chế tạo bản ngã Tiên Khí? Xem ra đây là năng lực cơ bản nhất của Tiên Giới.
Tiên Nhân mặt như hắc thiết bên cạnh nói:
– Thu thập hắn. thu thập hắn đi thôi, chưa biết chế tạo bản ngã Tiên Khí. tên khốn của Khí Vật giới này cuối cùng Tiên Khí hao hết, sẽ hóa thành khí vật bản nguyên, sẽ không tiêu tán, dễ dàng cho chúng ta sử dụng.
– Hắn đã Tiên Khí hóa hình, không biết ở đây hấp thu Tiên Khí bao nhiêu năm. khí vật bản nguyên hiện tại hãn là một món Tiên Khí rồi? Đó chính là một món Tiên Khí nha.
Người bình thường ở giữa kia cười lạnh lùng, nói:
– Thu thập cái gì, các ngươi nhìn phía sau lưng hắn là cái gì rồi hẵng nói.
Tiên Nhân ba mất giương mất nhìn lại, kinh ngạc nói:
– Tượng Ngao? Da của Tượng Ngao cực phẩm? Không thể nào, người này không ngờ không học tập tiên thuật, một mình đã đánh chết Tượng Ngao? Không thể nào.
Người ở giữa kia xem ra là lão Đại trong ba người, pháp lực cao hơn hai người kia rất nhiều, xa như vậy liếc mất là có thể nhìn ra chỗ khác thường của da hùng ngao phía sau lưng mình.
Dư Tắc Thành lắc đầu, Tiên Giới quả nhiên từng bước kinh tâm, vừa gặp được mấy Tiên Nhân, ý niệm của người đầu tiên nhìn thấy mình không ngờ là làm thịt mình, giết người cướp của.
Xem ra cái gọi là chế tạo Tiên Khí bản ngã kia, chính là thứ trong lời nói của tên Tiên tộc bị mình đánh chết, tiên bảo Tiên Khí trải qua Tiên Khí bản ngã tế luyện chỉ cần bản thân mình vừa chết, sẽ tiêu tán theo mình. Như vậy cho dù giết người, bọn họ cũng không chiếm được chiến lợi phẩm gì, cho nên sẽ ngăn chặn việc giết người cướp của.
Dư Tắc Thành yên lặng tính toán xem nên đối xử như thế nào với ba người này, mới vừa rồi hùng ngao kia cũng có được vài tiên thuật, ba người này nhất định cũng là như vậy. Liều mạng đánh nhau với bọn họ chãng bằng bất chước Bạch thỏ, dẫn dụ bọn họ đi tử chiến với Tượng Ngao kia, nói không chừng ngư ông đắc lợi lại chính là mình.
Dư Tắc Thành nhìn bọn họ, chỉ mỉm cười.
Trong nháy mắt ba người đến trước mặt của Dư Tắc Thành, tốc độ kia không giảm chút nào, khi tới cách Dư Tắc Thành mười trượng, ba con tọa kỵ chính là nổ vang một tiếng, toàn bộ tiêu tán. trong nháy mắt ba người nhẹ nhàng bay xuống.
Phi hành với tốc độ cực nhanh hóa thành cực chậm rơi xuống này, biến hóa trong hành động này cực kỳ tự nhiên, tràn ngập một vẻ đẹp hết sức đặc thù.
Dư Tắc Thành liếc mất nhìn đến Kỳ Lân. Sáp Sí Hổ kia toàn bộ đã biến thành một khí vật hình roi ngựa (mã tiên), bị hai người này thu hồi, mà làn mây đen kia lại trực tiếp dung nhập vào trán của Tiên Nhân.
Mã tiên? Xem ra một trong hai tiên bảo của Bạch thỏ kia tặng có mã tiên của phi mã, hẳn là ngự không tọa kỵ giống như kỳ lân lão hổ này.
Dư Tắc Thành hướng về phía ba người bọn họ mỉm cười, ba người hạ xuống, trong đó thiếu niên ba mất ôm quyền thi lễ, nói:
– Xin chào tiên hữu. tiên hữu mới đến Tiên Giới sao? Không biết tiên hương (quê quán) ở đâu. không biết xưng hô như thế nào?
Lời hắn nói chính là sử dụng ngôn ngữ của Nhân tộc ở thế giới Thương Khung, kỳ thực ngôn ngữ này chính là ngôn ngữ thông dụng của Dị tộc Đại Liên Minh. Tiên tộc phi thăng Tiên Giới, cũng chính là ngôn ngữ thông dụng của Tiên Giới.
Dư Tắc Thành đáp lễ nói:
– Xin chào tiên hữu. tại hạ Dư Tắc Thành, gặp nhau chính là duyên phận, tới đây, đúng lúc ta mới kho mấy cái tay gấu. mời mọi người thường thức.
Dư Tắc Thành không trà lời gia hương của mình ở đâu, nói xong, Dư Tắc Thành vung tay lên, tay gấu mới làm ngon lành nhất thời bay ra, bay về phía ba người đối diện, đây đều là tay gấu của Hùng Ngao Hắc Kiểm kia.
Ba người đối phương tiếp lấy tay gấu này, nhìn thoáng qua, trong sắc mặt có chút kinh ngạc, lại có khinh bi.
Trong đó Tiên Nhân mặt như hắc thiết kia nói:
– Quả nhiên là mới tới, vật của Tiên Giới này không nên ăn giống như phàm gian, chỉ cần sử dụng Giải Ly Tiên Thuật là có thể hấp thu Tiên Khí trong đó.
Nói xong, hắn dùng tay vỗ lên tay gấu này, trong tay ẩn chứa Tiên Khí dao động kỳ dị, lại là một môn tiên thuật, nhất thời tay gấu kia sau một cái vồ này hóa thành Tiên Khí, bị hắn hấp thu.
Sau đó hắn nói:
– Quả nhiên là tay của hùng ngao, ẩn chứa khí Tử Ám vô tận, thứ tốt.
Nói xong, lộ vẻ tham lam nhìn về phía tay gấu khác của Dư Tắc Thành.
Thì ra bọn chúng kinh ngạc là vì đây là tay của hùng ngao, khinh bi là khinh bi mình lại không biết Giải Ly Tiên Thuật.
Dư Tắc Thành cũng giả vờ kinh ngạc nói:
– Mỹ vị như vậy, không ngờ lãng phí như vậy? Thực sự là đáng tiếc. Tiên hữu ngươi sai rồi, Giải Ly Tiên Thuật tất nhiên có thể làm cho ngươi hấp thu được Tiên Khí. thế nhưng lại làm cho ngươi mất đi cơ hội thường thức mỹ vị Tiên Giới này.
Nói xong, hắn cầm lấy một cái tay gấu tinh tế thường thức, chậm rãi cắn từng miếng thịt tay gấu nhai nuốt, làm ra cảm giác mùi vị thơm ngon.
Tiên Nhân mặt như hắc thiết khinh bi liếc mất nhìn Dư Tắc Thành, ý tứ là nói phét không phải trả tiền, không biết Giải Ly Tiên Thuật lại nói bậy như vậy.
Dư Tắc Thành mỉm cười, vươn tay đánh ra một kích, đem dao động của Giải Ly Tiên Thuật mới vừa rồi ghi lại sử ra, nhất thời tay gấu ăn còn một nửa này hóa thành Tiên Khí, bị hắn hấp thu.
Ba người đối diện đều lộ vẻ kinh ngạc, bọn họ vốn cho rằng Dư Tắc Thành cái gì cũng không biết, gà mới tới Tiên Giới này, thế nhưng lại biết được Giải Ly Tiên Thuật này, thực sự làm cho người ta giật mình.
Tên Đại ca cầm đầu kia trong lòng khẽ động, suy nghĩ một chút, há mồm cũng ăn mấy miếng tay gấu, sau đó nói:
– Ngon, mùi vị thực là ngon, bao nhiêu năm rồi ta đã quên thức ăn này hẳn là có mỹ vị.
– Tiên hữu mạo muội hỏi một câu, mới vừa rồi phải chăng chỉ là nhìn huynh đệ của ta thi triển Giải Ly Tiên Thuật thoáng qua mà học được?
Dư Tắc Thành cười mà không đáp, nói:
– Ba vị tiên hữu. tại hạ muốn làm một giao dịch cùng các vị, ta nơi này có vị trí cụ thể của một chỗ bảo tàng, muốn trao đối chút tin tức cùng các vị.
Nói đến bảo tàng, ba người kia thần sắc bất động, xem ra đối với bọn họ lực hấp dẫn không lớn, một Tiên Nhân mới đến nơi này làm sao biết cái gì là bảo.
Dư Tắc Thành tiếp tục nói:
– ở trong di tích này có hai con Tượng Ngao, bị ta đánh chết một con, còn một con tránh được một kiếp trốn trong một chỗ điện phủ. Nơi đó tiên trận sâm nghiêm, ta không cách nào tiến vào, Tượng Ngao này ở đây hoành hành vô số năm. nhất định thu thập vô số tiên bảo, cho nên ta muốn dùng vị trí của điện phủ này đổi lấy một ít tin tức Tiên Giới.
Dư Tắc Thành bắt đầu khoác lác, nói mình đánh chết một con Tượng Ngao, đánh chạy một con khác, khuếch đại năng lực của mình, tránh cho ba người bọn họ có ý giết người cướp của.
Khi nói đến một chỗ điện phủ pháp trận sâm nghiêm, Dư Tắc Thành mẫn cảm phát hiện ba người thần sắc khẽ động, mừng rỡ không gì sánh được, cho nên cuối cùng hắn nói dùng vị trí của điện phủ này đổi lấy tin tức.
Tên Đại ca cầm đầu lập tức hồi đáp:
– Được, huynh đệ có việc cứ hỏi, chúng ta không biết thì thôi, biết sẽ nói hết.
Dư Tắc Thành cười nói:
– Cảm tạ Đại ca, xin hỏi Đại ca xung hô thế nào, tiên hương ở đâu?
Lập tức quan hệ của mọi người từ tiên hữu nâng cao đến huynh đệ.
Đại ca cầm đầu kia cười nói:
– Tại hạ Hằng Sa Thập Thất, đứng hàng thứ mười bảy trong nhà cho nên có tên này, mọi
người quen ta đều gọi ta là Thập Thất, nếu cao hứng ngươi cứ gọi ta một tiếng Thập Thất thiếu, hoặc là lão Thập Thất.
– Tổ tiên ta chính là thị vệ của Thái Cực Mông É Thiên Hằng Tâm Tiên Chủ, hiện tại gia đạo sa sút, ở Hóa Trần Chỉ Địa này làm thảo khấu kiếm ăn.
– Hai người bọn họ đều là huynh đệ của ta.
Một ngón tay chỉ người mặt như hắc thiết, nói:
– Thiết Tâm Nguyên, biệt hiệu Thiết Kiểm (mặt sắt), tổ tiên hắn vốn ở hạ giới Tinh Thiết giới.
Ngón tay lại lần nữa chỉ thiếu niên ba mất bên cạnh, nói:
– Nhạc Bảo, biệt hiệu Tam Nhãn Thần Đồng, đến từ Huyền Minh cung Hoa Thiên Tam Nhãn tộc.
– Không biết huynh đệ muốn biết tin tức gì, cứ việc hỏi đi.
Dư Tắc Thành cười ha ha, nói:
– Cảm tạ sự khảng khái của Thập Thất ca, ta muốn biết Không Tàng Vạn Vật, ẩn giấu tiên thể, chế tạo Tiên Khí bản ngã là làm như thế nào?
Lời này nói ra, Thập Thất lập tức biến sắc, kinh ngạc liếc mất nhìn Dư Tắc Thành, trong lòng kinh hoàng, lẽ nào hắn nghe được mấy người mình nói chuyện trên đường, người này rốt cuộc là ai? Thật sự là khách mới xâm nhập trái phép vào Tiên Giới sao?
Không đúng, đây là Tiên Nhân lạc phách, trước đây thường nghe nói một ít Tiên Nhân dưới trướng Tiên Chủ, đắc tội Tiên Chủ bị đánh rớt xuống phàm trần, mấy người này chỉ cần không chết đều sẽ chuyển sang kiếp khác, tương lai sẽ quật khởi một lần nữa.
Cơ hội, cơ hội ở ngay trước mắt. Trong nháy mắt, Thập Thất trở nên cung kính với Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành lập tức nắm chắc lấy biến hóa trước kiêu ngạo sau cung kính này của đối phương, hắn chỉ mỉm cười, sắc mặt bất biến.
Thập Thất nói:
– Không Tàng Vạn Vật, ẩn giấu tiên thể, chế tạo Tiên Khí bản ngã chính là tri thức cơ bản nhất của Tiên giới, nếu Tắc Thành huynh đệ muốn biết, ta đây sẽ dốc túi truyền thụ.
– Ba thứ này đầu tiên nói hẳn là ẩn giấu tiên thể, dưới Tiên Chủ của Tiên giới, người không thể xây dựng bản ngã Tiên quốc của mình. Tiên Nhân không thể khai phát bản nguyên của mình đến trình độ Tiên quốc, đều cần ẩn giấu tiên thể của mình, không thể để cho người khác biết bản nguyên của ngươi là gì.
– Tắc Thành huynh đệ, thứ cho ta nói thẳng, bản nguyên tiên thể của ngươi là phi kiếm phải không? Tiên kiếm thuộc về Khí Vật giới?
Dư Tắc Thành sở dĩ bị hấp dẫn đến nơi này, tất cả đều là bởi vì Hiên Viên Lục Kiếm, ngự kiếm thành cưu. Tiên Khí trải rộng toàn thân, cho nên bị người ta cho rằng là Khí Linh của tiên kiếm của Khí Vật giới lén trốn đến đây.
Cho nên Xích Cước Đại Tiên ở Nam Thiên Môn kia cho rằng Dư Tắc Thành là người của Khí Vật giới lén tới đây, bọn họ cũng cho là như vậy.
Khí Vật giới gì chứ, xem ra hẳn là Khí Linh của vô số kiếm, chung, đinh các loại vật phẩm, tụ tập ở cùng một chỗ thế giới.
Dư Tắc Thành hơi gật đầu, rốt cuộc thừa nhận.