Cận thân bác đấu?
Ngoại môn đệ tử khác nghe vậy, không khỏi xì mũi coi thường, cận thân bác đấu,
không phải là đánh nhau sao? Tiểu tử không biết trời cao đất rộng này, tự nhận
là rất biết đánh nhau sao?
Nhạc Phong chỉ hơi hơi nhìn Từ Huyền nhiều một chút, lại bắt đầu hiểu rõ
tình huống những ngoại môn đệ tử khác.
Chỉ là một hồi công phu, Nhạc Phong lên tiếng hỏi tình huống tất cả ngoại
môn đệ tử, cũng nhớ kỹ tên của bọn hắn.
– Tốt rồi, chúng ta chờ một chút, còn thiếu một người cuối cùng.
Nhạc Phong lại cười nói.
Còn thiếu một người?
Vạn Phúc Sơn cùng Hoàng sư đệ nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra nghi hoặc.
Quả nhiên, một lát sau, cách đó không xa truyền đến một hồi tiếng bước chân
dồn dập, một tiểu cô nương ước chừng mười ba mười bốn tuổi, từ một đầu khác
của đường núi uốn lượn đi tới.
Đôi mắt tiểu cô nương này như bảo thạch, da thịt trắng nõn như hài nhi, dung
nhan tinh xảo thanh tú, mang theo vài tia e lệ, mặc trên người một kiện phấn
ngọc pháp y, phẩm chất so với chúng ngoại môn đệ tử cùng nội môn đệ tử ở đây
còn cao hơn. Pháp y phẩm cấp như thế, chỉ có Chân truyền đệ tử mới có tư cách
mặc, giá trị hơn vạn linh nguyên tệ!
Làm ánh mắt của người chú ý chính là, trên bờ vai tiểu cô nương này có đậu
một con Tiểu Linh tước, chớp mắt nhỏ lúng liếng, dò xét mọi người.
– Du Cầm!
Ở thiếu nữ này xuất hiện trong chớp mắt, ba người Từ Huyền, Dương Tiểu Thiến,
cùng với Triệu Lân Long, đều là nhìn nhau, bật thốt ra.
Nhắc tới Du Cầm, quả nhiên là thiên chi kiêu tử, người mang thượng phẩm linh
căn, ngày đầu tiên tiến vào tiên môn, đã được Lục sư bá pháp lực cao cường
trong môn phái thu làm Chân truyền đệ tử.
Từ một phàm sĩ, một bước đúng chỗ, vượt qua mấy cấp độ, trực tiếp trở thành
Chân truyền đệ tử, đủ để cho người ao ước.
– Du sư muội, ngươi đã đến rồi, kế hoạch lần này là truy tung hành tung của
Huyết Linh Đạo, cần phải dựa vào bảo bối Tam Linh Tước của Lục sư bá.
Nhạc Phong dáng tươi cười ấm áp, nhìn về phía Tiểu Linh tước trên bờ vai Du
Cầm.
– Cách cách cách cách!
Ánh mắt Tam Linh Tước lộ ra một tia vui vẻ, vuốt cánh, ở giữa không trung bay
múa một vòng, làm chúng ngoại môn đệ tử nhìn líu lưỡi.
– Tam Linh Tước, đây chính là linh cầm hiếm thấy, Lục sư bá rất yêu thích,
không nghĩ tới lần này có thể theo chúng ta làm việc.
Chúng đệ tử phía dưới, bắt đầu nghị luận nhao nhao.
Bên trong phần đông trưởng bối của môn phái, thì Lục sư bá thích nhất chính là
chăn nuôi linh thú quý hiếm, Tam Linh Tước này là một trong số đó.
– Du sư muội, ngươi đã có thể câu thông sai sử Tam Linh Tước này rồi hả?
Vị Hoàng sư đệ kia hơi nghi vấn nói.
– Có thể thử một chút.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Du Cầm ửng đỏ, cúi thấp đầu, vươn một tay ra, ở trên hư
không thoáng hiện, chấn động một tia linh quang, đồng thời môi son có chút
nhúc nhích, trong không khí truyền đến một hồi âm thanh biến hóa bất định.
Tam Linh Tước bay múa ở giữa không trung lập tức vỗ cánh, bay đến trên bờ vai
Du Cầm, sau đó lại bay về giữa không trung, vặn vẹo cánh cùng cái đầu nhỏ, một
bộ tư thái hướng mọi người hành lễ.
Mọi người một hồi ngốc trệ, mặt mũi tràn đầy không thể tưởng tượng nổi, rồi
sau đó tấc tắc kêu kỳ lạ.
– Chúc mừng Du sư muội, tiến Tiên môn mới nửa tháng, đã tấn chức hàng ngũ
Luyện Khí kỳ, còn lĩnh ngộ Linh Ngữ Thuật sơ cấp!
Vạn Phúc Sơn che dấu rung động trên mặt, là người thứ nhất đi ra chúc.
Luyện Khí kỳ!
Ngoại môn đệ tử khác, không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Hai người Dương Tiểu Thiến cùng Triệu Lân Long, vẻ mặt hơi thất lạc, thần sắc
ảm đạm.
Mới nửa tháng thời gian, đã đột phá ngăn cách giữa Phàm sĩ cùng Tiên sĩ, quả
thực làm cho người ta hâm mộ ghen ghét.
Ở bên trong ngoại môn đệ tử, duy nhất có thể giữ vững bình tĩnh, chỉ có Từ
Huyền.
Có trí nhớ tiên môn kiếp trước, hắn tự nhiên minh bạch, dùng thủ đoạn của tiên
sư, chỉ cần không tiếc vốn gốc, tốn hao một cái giá lớn, muốn đem một Phàm sĩ
tư chất không tệ, tăng lên tới Luyện Thể thất trọng, cũng không tính khó khăn.
Một khi có thể trong thời gian ngắn đạt tới Luyện Thể thất trọng, có thượng
phẩm linh căn cùng danh sư chỉ đạo, tiến vào Luyện Khí kỳ, quả thực dễ như trở
bàn tay.
– Thời điểm Du sư muội này vừa mới nhập môn, nàng mới chỉ là Luyện Thể tứ
trọng, có thể nhanh tăng lên tới Luyện Thể thất trọng như vậy, thậm chí
Luyện Khí kỳ, đích thị là lục sư bá lấy ra Tẩy Tủy Đan trân quý.
Hoàng sư đệ cùng Vạn Phúc Sơn liếc nhau, hai người ở trong tiên môn ngây người
thời gian dài như vậy, lập tức có thể đoán được kết quả.
Từ Huyền cũng thầm than:
– Tẩy Tủy Đan a, cho dù là phẩm cấp kém nhất trên thị trường, cũng phải hơn
mười vạn linh nguyên tệ. Mà Tẩy Tủy Đan hiệu quả tốt như vậy, chỉ sợ giá trị
cũng phải hơn bốn mươi năm mươi vạn linh nguyên tệ. . .
Tẩy Tủy Đan, đây đối với Phàm sĩ bình thường mà nói, chính là thánh đan tha
thiết ước mơ.
Đan dược này có thể làm cho thân thể lột xác trên phạm vi lớn, nếu như lại
dùng tiên pháp gia trì, có thể trong thời gian ngắn tăng thể chất lên.
Tẩy Tủy Đan thứ phẩm bình thường, có thể nhẹ nhõm để Phàm sĩ tăng lên tới
Luyện Thể lục trọng, tiếp cận Luyện Thể thất trọng. Mà Tẩy Tủy Đan phẩm chất
tốt, cộng thêm tiên sư dùng pháp lực hộ thể, có thể trong thời gian ngắn tăng
lên tới Luyện Thể thất trọng là bình thường.
Nhưng mà đan dược như thế, giá trị quá mức đắt đỏ, dù là dùng nội tình của tam
đại gia Dương Mẫu thôn, cũng khó có thể gánh chịu.
Đương nhiên, nếu như tu vị đạt tới cấp bậc Tiên sĩ, sức hấp dẫn của loại linh
đan này không còn lớn nữa. Bởi vì Luyện Khí kỳ, bình thường cần gia cố thân
thể thất trọng, sau đó dẫn khí nhập thể, mới có thể thừa nhận thiên địa linh
khí vận hành trong người.
– Ha ha, các vị sư huynh đệ, ta còn có một tin tức tốt nói cho mọi người.
Nhạc Phong đột nhiên cao giọng tuyên bố:
– Chưởng tôn hứa hẹn qua, lần tiêu diệt này, nếu ai có thể lấy được thủ cấp
thủ lĩnh Tào lão đại của Huyết Linh Đạo, ban thưởng một kiện pháp khí trung
cấp, Linh Khí đan ba lọ. Chém giết hai vị thủ lĩnh Tào lão Nhị cùng Tào lão
Tam, ban thưởng một kiện pháp khí hạ cấp, Linh Khí đan một lọ. Ngoại môn đệ tử
chém giết Huyết Linh Đạo nhiều nhất, ban thưởng Tẩy Tủy Đan một lọ, một cuốn
Tiên pháp nhập môn, cũng có thể trực tiếp trở thành nội môn đệ tử. . .
Lời vừa nói ra, chúng ngoại môn đệ tử phía dưới, lập tức xôn xao một mảnh,
nguyên một đám hưng phấn run rẩy, xoa tay.
Mà ngay cả Vạn Phúc Sơn cùng Hoàng sư đệ, thân thể đều ẩn ẩn run rẩy:
– Pháp khí trung cấp. . . Linh Khí đan. . .
Mà một đám ngoại môn đệ tử, kích động nói năng lộn xộn:
– Tẩy Tủy Đan. . . tư cách Nội môn đệ tử. . . Như vậy tốt quá!
Từ Huyền cũng theo đó động dung, thần quang trong mắt có chút chớp động, những
phần thưởng này ngay cả hắn cũng động tâm không thôi.
Vốn hành động tiêu diệt lần này, trong nội tâm chúng đệ tử Phong Vũ Môn, còn
có mấy phần lười biếng, hoặc là khinh thường.