Hô! Vù vù! Vù vù vù…
Thổ Nạp quyết tiến nhập tầng ba, khí huyết toàn thân lan ra tứ chi bách hải,
hai chân hai tay Từ Huyền dùng một tư thế cổ quái như cự điểu ở giữa không
trung, đột nhiên vận lực phách không.
Trog sát na, ba nghìn sáu trăm lỗ chân lông khắp cơ thể hắn chợt giãn ra, một
cố khí huyết di động bên ngoài thân thể.
Đây chính là dung hợp huyền diệu giữa Thổ Nạp quyết tầng ba và tầng bốn.
Sinh tử một đường, thân thể của hắn phảng phất so với dĩ vãng nhẹ đi rất
nhiều, tốc độ lao xuống giảm đi, toàn thân giống như cự điểu bổ nhào xuống.
Chỉ trong chớp mắt, làn da hắn chợt đỏ rực, khí huyết lưu động câu thông với
gió và khí của thiên nhiên.
Tâm linh Từ Huyền dung nhập vảo cảnh giới vong ngã, vô số lỗ chân lông ngoài
thân thể mở ra, dung nhập vào khí lưu ngoại giới.
Trong lúc hoảng hốt, hắn cảm giác chính mình thực sự hóa thành một con chim,
quên mất sinh tử, quên mất bản ngã.
Thậm chí bản thân Từ Huyền cũng không biết giờ phút này hắn đã siêu việt chính
mình, siêu việt cực hạn, Thổ Nạp quyết tầng ba, tầng bốn, bí quyết chữ Phiêu
đạt tới một trình tự hoàn toàn mới.
Hô….
Theo xu thế bổ nhào xuống, nhìn từ xa cảm giác như một con cự điểu đang chao
liệng xuống dưới vách núi.
Cảnh vật phía dưới càng lúc càng gần.
Mắt thấy thân thể sắp rơi xuống đất.
– A!
Từ Huyền thoát khỏi trạng thái chao liệng, khí huyết toàn thân chợt ngưng tụ
thành một điểm rồi bùng nổ, bạo tạc như núi lửa.
Khi khí huyết ngưng tụ tới cực hạn rồi đột nhiên bạo phát như núi trào, tư
thái chao liệng như chim bay của Từ Huyền thoáng cái vỡ tan.
– A!
Một tiếng quát chấn động đất trời, hắn mượn quán tính chao liệng, hai chân
mạnh mẽ đạp trên hư không.
Một bước, hai bước, ba bước… ba bước lăng không!
Chao!
Từ thời khắc khí huyết toàn thân phân tán, thân hình Từ Huyền giống như phi
yến liên tục lộn nhào trên hư không, liệng tới vách núi bên cạnh.
Nguyên bản khi hắn sắp tới đáy vực sâu, lúc này mới lăng không ba bước tới
vách núi không xa, thi triển bí quyết chữ Phiêu đạp không liên tục.
Thân thể hắn hơi nghiêng, còn hơn mười thước nữa sẽ chạm xuống mặt đất.
Thế nhưng vách núi lại là bất quy tắc, bay vợt hơn mười thước lại chao ra giữa
không trung, thân hình như cự điểu muốn hạ xuống mặt đất.
Trước khi rơi xuống đất, hắn chỉ có thể cố sức lăng không trở mình một lần
nữa, tận lực giảm khối lượng, sau đó hai chân chạm đất, thân hình uốn lượn như
linh xà.
Ầm!
Thân hình rơi xuống mặt đất, thân thể cứng rắn trong nháy mắt vặn vẹo cuộn
thành hình báo, sau lại chuyển sang hình linh xà, cố gắng hóa giải phản lực
của mặt đất.
Nhưng mà mặc dù như vậy, trong chớp mắt lúc rơi xuống đất, hắn chấn động toàn
thân, hai chân tê dại, mất đi cảm giác.
Phốc!
Từ Huyền phun ra một ngụm máu, vô lực ngã xuống nền đất xốp ẩm ướt.
Rơi xuống từ trên vách núi cao hơn hai trăm thước, hắn may mắn bảo trụ được
một mạng!
Đây quả thật là vạn hạnh trong bất hạnh!
Thởi điểm ngã xuống mặt đất, Từ Huyền hồi tưởng lại mà cảm thấy kinh hồn. Nếu
không phải sinh tử trước mắt, hắn tiến nhập vào một cảnh giới huyền diệu khó
giải thích, phát huy được bí quyết chữ Phiêu lên một cảnh giới mới thì sợ rằng
chỉ có một con đường chết.
Nếu để hắn làm lại toàn bộ quá trình này một lần, hắn hoàn toàn không nắm chắc
có thể làm được lần nữa, loại cảnh giới đột nhiên kích phát khi tới lằn rãnh
sinh tử vô cùng khó minh ngộ.
Thở dốc một hồi, Từ Huyền lập tức phát hiện chính mình bị thương không nhẹ,
hơn nữa là cả nội và ngoại thương.
Mặc dù hắn gần như kiệt lực nhưng vẫn không dừng lại chút nào, lập tức bé máu
vận chuyển Thổ Nạp quyết.
Vận chuyển Thổ Nạp quyết, khí huyết toàn thân lại lưu chuyển trong cơ thể. Có
kinh nghiệm trước đây, Từ Huyền biết vận hành Thổ Nạp quyết có thể nhanh chóng
chữa trị thương thế.
Đủ ba canh giờ sau, nội thương trên người Từ Huyền cơ bản mới khép lại, đây
cũng may là hắn phản ứng nhanh, sau khi bị thương liền lập tức chữa thương.
Miễn cưỡng đứng lên, hai chân và vòng eo truyền đến một cỗ đau nhức. Từ Huyền
khoanh chân ngồi xuống, lại vận chuyển khí huyết tới các bộ vị trọng yếu bị
thương.
Trải qua một lần sinh tử, Từ Huyền phát hiện chính mình vận hành Thổ Nạp quyết
càng thêm hài hòa.
Ví dụ như Thổ Nạp quyết tầng bốn, lúc này đã đạt tới đại viên mãn đỉnh phong.
Đồng thời hắn cảm giác được tinh, khí, thần toàn thân mơ hồ vượt qua một bước,
cách luyện thể tứ trọng chỉ còn có nửa bước nhỏ.
Lại điều tức thêm mấy canh giờ, ngoại thương trên người Từ Huyền trên cơ bản
đã hồi phục bảy tám phần, có thể đứng dậy hành tẩu.
Mà lúc này, mặt trời đã xuống núi, hắn cảm giác đói bụng vô cùng.
Ngửa đầu lên nhìn vách núi, quá cứng rắn lại không có quy tắc, muốn bò lên
không khác gì người si nói mộng.
Huống chi sau một trận đại chiến kinh hồn, hắn hầu như kiệt lực.
– Nếu cứ tiếp tục như thế này, ta không bị Từ Đại Hổ giết chết thì cũng chết
đói.
Từ Huyền cắn răng lay động chân bước đi, tiến về phía trước một đoạn.
Rốt cục khi mặt trời tắt hẳn, hắn tìm thấy một cái hàn đàm trong sơn cốc.
Ào!
Bên trong hàn đàm sâu không lường được có vài con cá đang bơi.
Ánh mắt Từ Huyền sáng lên, hắn đi tới phụ cận bé lấy một cành cây, sau đó mài
lên táng đá cho nhọn.
Tiếp theo, hắn đi tới trước hàn đàm, hít sâu vào một hơi.
Vận chuyển Thổ Nạp quyết, tâm thần hắn nhanh chóng thanh tỉnh, thần quang
trong mắt sáng như đuốc, cảm quan được đề thăng trên diện rộng.
Con mắt của hắn thậm chí có thể nhìn được quang cảnh sâu bốn năm thước dưới
mặt nước.
Rốt cục vào một giây phút, ào, một con cá lớn bay lên khỏi mặt nước.
Hai mắt Từ Huyền như điện, cành cây nhọn trong tay đâm ra.
Phập!
Con cá nặng hai ba cân kia bị đám thấu tím.
Từ Huyền đại hỉ, vội vã tìm một chỗ khô ráo, định đánh lấy lửa.
Không bao lâu, hương thơm của Cuồng Sư quân đoàn nướng tỏa ra thơm lừng, Từ
Huyền ăn vội vã như hổ đói.
Sau khi ăn xong, hắn khoanh chân đả tọa, bắt đầu điều tức chữa thương.
Mãi cho đến buổi tối, thương thế trên người hắn mới khép lại, hít sâu vào một
hơi, ngửa mặt lên trời huýt sáo dài.
– Từ Đại Hổ… hôm nay ta không chết, ngày sau sẽ quay lại!
Từ Huyền tin tưởng mười phần, hào hùng vạn trượng, ngồi tại chỗ tu luyện Long
Xà Cửu Biến.
Từ đệ nhất biến lên tới đệ tam biến, dòng điện kỳ dị như nước ấm trong người
khi thì chảy ngược, khi thì chảy xuôi.
Mãi cho tới lúc tu luyện đệ tứ biến, động tác của hắn mới có vẻ tối nghĩa,
chậm chạp hẳn.
Đánh xong những động tác này, mồ hôi nhỏ giọt, hắn liền phi thân nhảy xuống
hàn đàm.
– Ào ào!
Nước lạnh lẽo thấm vào da và xương của hắn.
Từ Huyền không cảm thấy lạnh, ngược lại cảm giác khí huyết trong cơ thể bị
kích thích thật lớn.
Trong lúc du ngoạn một hồi trong hàn đàm, hắn bất tri bất giác vận chuyển Thổ
Nạp quyết tầng bốn rồi lẻn vào chỗ sâu bên trong hàn đàm. Hắn đã tu luyện đến
Thổ Nạp quyết tầng bốn đại viên mãn, có thể lặn ở dưới nước trong thời gian
dài.
– A!
Lặn xuống dưới đáy hàn đàm, hắn phát hiện đáy nước có một gốc kỳ thảo như ngân
sương, mơ hồ cảm ứng được khí tức không giống với cây cỏ phàm tục.