Tiên Hà Phong Bạo – Chương 158: Pháp khí đối chiến. (1) – Botruyen

Tiên Hà Phong Bạo - Chương 158: Pháp khí đối chiến. (1)

Từ Huyền kêu rên đau đớn, chịu đựng cảm giác bỏng rát đáng sợ, thân thể chìm
sâu xuống hàn đàm, im lặng dựa vào tự hành lĩnh ngộ áo nghĩa, vận chuyển thôi
động sức mạnh toàn thân.

Theo áo nghĩa thôi động, luồng sức mạnh nóng bỏng đó, bắt đầu dung nhập vào
trong cơ thể, tiến một bước thúc đẩy mỗi một tác huyết nhục xương cốt thăng
hoa, lột xác. Cảm giác đau đớn, cũng tăng lên gấp nhiều lần, vượt qua cực hạn
chịu đựng của nhục thể và tinh thần.

Nếu cứ tiếp tục thế này, hắn khó có thể đột phá thập trọng, nhục thân e rằng
sẽ nổ tung hủy diệt, linh hồn cũng sẽ bị thiêu hủy hầu như không còn.

Chỉ có sử dụng phương pháp cuối cùng…

Từ Huyền cố nén đau đớn nhục thân và tinh thần, dựa vào kí ức, bới đến một nơi
nào đó sâu trong hàn đàm.

Rất nhanh, một gốc kì thảo toàn thân uốn lượn như ngân sương, phù hiện trong
thị dã, bảo quang óng ánh lưu chuyển trên bề mặt cơ thể, tán phát ra mộ luồng
hàn ý băng lạnh.

Hống!

Từ Huyền giơ tay nắm lấy gốc ngân sương kì thảo, nếu bây giờ hắn vẫn còn là
luyện thể tam trọng, giơ tay chạm vào vật này, sẽ lập tức bị đông kết huyết
mạch.

Nhưng bây giờ khi đang bị khí tức nóng bỏng đáng sợ quấn thân, Từ Huyền lại
cảm thấy mát mẻ dị thường.

Về phần phẩm cấp của ngân sương kì thảo, cho dù thua xích xà quả một chút, chí
ít cũng là một loại tam phẩm hàn tính linh tài hiếm thấy.

Có hàn tính kì thảo tương trợ, thân thể và tinh thần Từ Huyền, đều được một
tầng mát mẻ bao phủ, linh đài thanh minh, trong trạng thái quy tức, thôi động
áo nghĩa biến hóa cuối cùng đệ thập biến.

Sâu trong hàn đàm, chỉ thấy hỏa hồng khí tức nóng bỏng bên ngoài cơ thể Từ
Huyền, đang từ từ thu liễm, triệt để dung nhập vào trong huyết nhục cốt.

Một lúc lâu sau, thiêu đốt và đau đơn trong người, áp súc đến một cực hạn, cả
người hắn đều đang bành trướng và co rút, tựa hồ một ngọn núi lửa sắp phun
trào, chỉ khiến người ta hãi hùng khiếp vía.

Bành!

Một đường thân ảnh hỏa hồng sắc, từ trong hàn đàm bắn ra ngoài, sóng nước văng
tung tóe, vượt qua hai ba chục trượng cao không.

– Xích…

Khoảnh khắc đạt đến đỉnh điểm hư không, hỏa hồng hư ảnh bỗng nhiên huyễn hóa
một phiến hư ảnh, hoặc quyền hoặc chưởng, đánh vào hư không, từng luồng khí
lãng cường đại trùng kích bốn phía, nhưng thân hình thì không hề rơi xuống.

Khi tất cả động tác đạt đến cuối cùng, một đường hỏa hồng hư quang chói mắt,
thiêu đốt toàn thân, thân ảnh đó hình người đó, trong nháy mắt hóa thành linh
xà, một khắc sau lại hóa thành một con long ảnh.

Hỏa hồng sắc long ảnh, lơ lửng giữa không trung, từ trên xuống dưới, hít sâu
một hơi, toàn thân hở hồng sắc khí tức, lập tức rút cạn, ngưng tụ trong miệng.

Khoảnh khắc đó, hư không xung quanh dường như ngưng kết, áp lực đến cực hạn.

A…tâm

Một tiếng long ngâm kinh thiên, nương theo nộ hỏa vô tận, truyền giữa thiên
minh, vô số sinh linh trong phạm vi mười dặm vuông run sợ cúi đầu, tựa hồ như
cả đại địa, đều phải chịu đựng tiếng rống phẫn nộ đó.

Khoảnh khắc long ngâm kinh hồn.

Phốc… một đường hỏa hồng lang diễm óng ánh bất định phun ra từ miệng long
hình thân ảnh, như thượng cổ viêm long nộ hỏa chi tức, chạy xéo hướng vách núi
đối diện.

Oanh!

Cả vách núi chấn động mãnh liệt, khí tức viêm liệt như nộ hỏa bạo phong, cuốn
sạch trong vòng hai mươi trượng vuông, thực vật và sinh linh gần đó, lập tức
hóa thành tro tàn.

Trên vách núi cứng như thiết thạch, để lại một cái hố đường kính mấy trượng,
cháy đen một mảng, tựa hồ như bị cự thạch va trúng, vẫn còn toát ra nhiệt độ
đáng sợ.

– Ngươi đúng là không muốn sống…, mới bước vào luyện thể thập trọng, đã
định thi triển long chi nộ tức vượt quá tu vi bản thân.

Trong não hải truyền đến thanh âm hoảng hốt của tàn hồn kiếp trước.

Sau khi phát ra một đòn, Từ Huyền trong không trung thành long hình tư thái,
toàn thân chỉ còn lại một tia khí tức hỏa hồng ảm đạm, từ từ thu liễm vào
trong cơ thể.

Hắn sắc mặt tái nhợt, toàn thân mềm nhũn, giống như bị rút hết toàn bộ tinh
khí thần, nguyên khí đại thương.

– Haizzz, ai biết “xích xà quả”, dược lực lại đáng sợ như vậy, cùng nộ tự
quyết tương xúc, chẳng khác gì củi khô gặp lửa, sức mạnh bạo phát cuối cùng
thực khó khống chế. Mình dứt khoát sử dụng long chi nộ tức chưa lĩnh ngộ hết,
một hơi rút hết chín mươi phần trăm sức mạnh trở lên. Ha ha ha… bây giờ
thoải mái hơn rồi!

Từ Huyền đầu tiên khổ thán, sau đó lại lộ ra nụ cười sung sướng tự hào.

Giờ này khắc này, hắn mặc dù toàn thân mệt mỏi, nhưng lại thành công bước vào
luyện thể thập trọng, thậm chí nếm thử bí kĩ bán thần phẩm có thể nói là cấm
kị.

Dược lực cường đại của xích xà quả, vượt xa tưởng tượng của Từ Huyền, không
những một lần giúp hắn bước vào luyện thể thập trọng, xém chút nữa còn khiến
hắn bạo thể mà chết.

May mà cửa ải cuối cùng, Từ Huyền thi triển long chi nộ tức vượt qua cực hạn
bản thân. Bí kĩ này đem sức mạnh nguyên khí toàn thân thiêu đốt thăng hoa, hội
tụ một điểm, đạt đến tương tự long nộ thổ tức thần thông, uy năng cũng vô cùng
đáng sợ, thậm chí có thể nói là cấm kị chi thuật.

Thuật này gần như trong nháy mắt hút sạch nguyên khí toàn thân, cái giá rất
lớn, nhưng cũng giúp Từ Huyền bình an vượt qua nguy cơ.

Phù!

Từ Huyền thân thể suy nhược, từ ha ba chục trượng cao không rơi xuống, nện
trúng hàn đàm, nước văng tung tóe. Nước đầm lạnh buốt, thấm ướt toàn thân, xua
tan vết bỏng và những đau đớn tàn sư trong người.

Tĩnh dưỡng trong hàn đàm một lúc, Từ Huyền lại lặn xuống đáy đầm, tìm gốc ngân
sương dị thảo kia, phát hiện linh đã tính cạn hơn một nửa. Một cách dứt khoát,
hắn nuốt gốc linh sương dị thảo vào bụng, điều hòa vết thương trên người.

Sau khi nuốt dị thảo, thương thế và nguyên khí của Từ Huyền, đều hồi phục
nhanh hơn.

Một ngày một đêm sau, thương thế Từ Huyền hồi phục hoàn toàn, nguyên khí hồi
phục tám chín phần.

Trải qua đệ thập biến tẩy lễ, nhục thân của hắn bây giờ càng thêm hoàn mỹ
cường đại, cơ bắp cốt cách, nhìn không quá khoa trương, đường nét cân xứng,
nhưng lại ẩn hàm sức mạnh quỷ thần khó đoán.

Ai có thể tưởng tượng, trong thân thể dong dỏng cân xứng này, lại ẩn chứa sức
mạnh nhân nhân như vậy?

Theo sức mạnh luyện thể phân định, luyện thể thất trọng, sở hữu ngan cân chi
lực, luyện thể bát trọng, hai ngàn cân sức lực, luyện thể cửu trọng, ba ngàn
cân sức lực.

Đây là với tất cả luyện thể phàm sĩ.

Còn Từ Huyền đạt đến luyện thể thập trọng, bước vào thể tu đại môn, giơ tay
nhất chân, có thể đánh ra bốn năm ngàn cân sức lực trở lên.

Bành!

Từ Huyền một chưởng chém lên hàn đàm, nhất thời nổi lên sóng nước cao vài mét,
mở ra một cái rãnh lớn, cá tôm gần đó, lập tức bị đánh chết ngay tại chỗ.

Lên đến bờ, một châm đạp nhẹ, “rắc” một tiếng mặt đất nứt ra một khe hở dài
vài thước.

Giơ tay nhấc chân, cũng ẩn hàm sức mạnh cường đại, đây chỉ là sức mạnh nhục
thân đơn thuần, chỉ là một trong những sở trường của viễn cổ thể tu.

Từ Huyền định thân tại chỗ, hít một hơi thật sâu, trong huyết nhục bì cốt nhất
thời sản sinh ra một luồng khí tức hồng sắc nhạt, tán phát nhiệt độ nóng bỏng,
quẩn quanh bên ngoài cơ thể, tán phát ra khí tức nguyên thủy mà cường hoành,
khiến hắn trông như thiên địa chiến thần.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.