Trong quá trình Tinh thần uy hiếp rơi xuống, phần đông độc xà đã bị ảnh hưởng,
cho dù muốn kiệt lực phóng tới Từ Huyền, nhưng như trước không đủ để xúc phạm
tới hắn.
Mà bởi như vậy, động tác của độc xà bốn phía không thể liên tiếp, Từ Huyền
phảng phất hóa thân Xà Long, cùng độc xà khác nhảy múa, hài hòa chung sống,
trình diễn một hồi long xà chi vũ!
Giờ khắc này, Từ Huyền cũng cảm giác tâm thần phiêu dật, siêu thoát hạn chế
tinh khí thần thân thể, vận dụng đối với Nhiếp tự quyết, càng phát ra tinh
thuần mượt mà. . .
– Thật là cùng xà nhảy múa, quả thực vô cùng kì diệu, hắn là làm sao làm
được? Ngoại trừ Xà vương, còn có ai nắm giữ lực lượng uy hiếp như vậy.
Mấy người Phí sư huynh, Dương Tiểu Thiến rung động đến tột đỉnh.
– Cùng xà nhảy múa. . .
Trong mắt Dương Tiểu Thiến lóe ra quang mang kỳ dị, nhìn chằm chằm vào thân
ảnh bị đại quân độc xà vây quanh kia.
Một khắc này, hắn phảng phất hóa thân thành duy nhất trong thiên địa, ở bên
trong ngàn vạn độc xà, biểu diễn long xà chi vũ.
Từ Huyền tận lực để uy năng Nhiếp tự quyết xuống đến thấp nhất, thậm chí đạt
tới một điểm tới hạn, chậm rãi tới gần Du Cầm.
Vụt sưu sưu…
Bởi như vậy, có số ít yêu hóa độc xà miễn cưỡng vọt tới, lại bị chiêu thức của
Long Xà Cửu Biến, nhẹ nhõm đánh chết.
Rốt cục, mấy tức thời gian qua đi, Từ Huyền đi đến bên cạnh Du Cầm, bắt lấy
tay của nàng, sau đó chậm chạp hành tẩu, đi đến trước mặt mấy người, cấp bách
nói:
– Các ngươi đi theo ta.
Hắn dẫn đạo trong đại quân độc xà như thủy triều, nhẹ nhàng đi tới, mở ra một
con đường đến, toàn bộ quá trình làm rung động nhân tâm.
Mắt thấy Từ Huyền ở bên trong ngàn vạn độc xà, chậm rãi đi về phía trước, nhảy
múa cùng bầy rắn, mở ra một lối đi.
Mọi người thất thần, giống như trong mộng huyễn.
– Mau đi cùng hắn.
Phí sư huynh phản ứng đầu tiên, lên tiếng nhắc nhở.
Trên người Từ Huyền có một cổ uy hiếp vô hình, khuếch tán mấy mét bốn phía, mơ
hồ có thể nghe được thanh âm kỳ dị như gió ngâm, nhưng lại giống như hoàn toàn
không tồn tại, chỉ như là ảo giác.
Cổ lực lượng tinh thần này, vừa vặn chấn nhiếp tuyệt đại bộ phận độc xà ở bốn
phía, để cho mọi người có thể thuận lợi tiến về phía trước.
Bằng không mà nói, nếu như Từ Huyền toàn lực buông ra lực lượng đệ cửu biến,
trên trận ngoại trừ Luyện Khí tứ trọng, những người còn lại chỉ sợ khó có thể
bình yên hành tẩu.
Một nhóm sáu người ở dưới Từ Huyền dẫn đường, chậm rãi triệt thối ra bên
ngoài.
Từ Huyền đi về phía trước, độc xà trên trận sợ hãi tránh ra một lối đi, một
chuyến năm người tâm thần bất định không thôi đi theo về phía trước.
– Các ngươi theo sát ta, tốt nhất không nên ly khai một trượng quanh ta, chú
ý phòng bị yêu hóa độc xà công kích.
Từ Huyền thoáng dặn dò.
Ở dưới vận dụng lực lượng Nhiếp tự quyết thấp nhất, hắn có thể tiếp tục kéo
dài thời gian, hơn nữa không tạo thành ảnh hưởng quá lớn đối với bọn người Du
Cầm.
Tình hình như thế, rơi xuống trong mắt hai người Vũ Mặc cùng Nhạc Phong đang
đánh với Xà vương, lại là nửa vui nửa buồn.
– Đợi một chút, chúng ta không thể vứt xuống đồng môn.
Bạch Phan đột nhiên lên tiếng gọi Từ Huyền.
Nghe vậy, bọn người Cổ sư huynh cũng hơi chút do dự.
Từ Huyền đứng thẳng tại chỗ, trầm ngâm nói:
– Nếu như nguyện ý liều mạng, chư vị phải nghe ta chỉ huy, ta khống chế độc
xà bốn phía, kiếm tu phụ trách đánh chết yêu hóa độc xà đột kích, tiên tu phụ
trách viện trợ Nhạc sư huynh cùng Vũ Mặc sư tỷ, như thế nào?
Lời vừa nói ra, mấy người nhao nhao gật đầu, không nghĩ tới Từ Huyền là một
Phàm sĩ, còn hiểu được phối hợp ở giữa tu luyện giả.
– Tốt, đây là sách lược tốt nhất.
Cổ sư huynh lập tức gật đầu đồng ý.
Hai gã đệ tử Kiếm Tông mặt lộ vẻ cảm kích, một trước một sau vung vẩy pháp
kiếm, chém giết yêu hóa độc xà đột kích.
Ba người Cổ sư huynh, Du Cầm, Dương Tiểu Thiến thì nhao nhao thi triển tiên
pháp, xa xa công kích Kim Ban Xà Vương, trợ giúp Nhạc Phong cùng Vũ Mặc.
Thể tích Xà vương cực lớn, cho dù là Dương Tiểu Thiến thiếu kinh nghiệm nhất,
cũng có thể nhẹ nhõm đánh trúng mục tiêu.
– Xà sợ lửa, các ngươi tận lực thi triển pháp thuật hỏa hệ.
Từ Huyền dặn dò, hắn phát hiện trong tay Dương Tiểu Thiến xẹt qua mấy đạo
phong nhận thanh sắc, đánh vào trên người Kim Ban Xà Vương, ngay cả một chút
dấu vết cũng không có lưu lại.
Sưu sưu sưu…
Ba người ngay ngắn thi triển pháp thuật hỏa hệ, từng đạo hỏa đoàn, hỏa xà,
sóng lửa công tới tất cả vị trí trên người Kim Ban Xà Vương.
Nhạc Phong cùng Vũ Mặc áp lực giảm nhiều, phát động thế công đối với Kim Ban
Xà Vương càng mãnh liệt.
Chỉ là một lát thời gian, trên người Kim Ban Xà Vương cháy đen vài chỗ, vết
máu loang lỗ, phát ra tiếng hí thống khổ, thân thể khổng lồ ở nguyên tại chỗ
hung mãnh đong đưa.
Chỉ cần Từ Huyền tinh tế vận chuyển Nhiếp tự quyết, một cổ âm thanh như có như
không bồi hồi bốn phía, để cho tuyệt đại đa số độc xà rung động tại chỗ, không
dám tới gần.
Lập tức thắng lợi sắp sửa nghiêng về phía nhân loại.
Nhưng tiệc vui chóng tàn, Kim Ban Xà Vương kia có được linh trí không tầm
thường, lúc trước dụ dỗ mọi người vào sâu bên trong là có thể thấy được.
Đột nhiên, một đôi mắt lạnh như băng của Xà vương, bỗng nhiên định dạng trên
người Từ Huyền.
Từ Huyền chợt cảm thấy cơ thể phát lạnh, trong nội tâm lộp bộp một tiếng.
Oanh!
Nham thạch cùng mặt đất phụ cận hơi chấn động, thân thể cao lớn kia của Kim
Ban Xà Vương, ngạnh kháng công kích của Nhạc Phong cùng Vũ Mặc, đánh tới sáu
người xa xa, chuẩn xác mà nói, mục tiêu của nó là Từ Huyền.
– Không tốt, tất cả mọi người tản ra!
Từ Huyền kinh hô một tiếng, mắt thấy Xà vương khoảng cách mấy trượng, rong
chốc lát là có thể đánh tới.
Thời khắc nguy cấp, mọi người sợ tới mức hồn phi phách tán, nhao nhao trốn tới
tứ phương.
Từ Huyền tập trung tư tưởng suy nghĩ, trên người bỗng nhiên dâng lên một cổ
khí tức cuồng bạo, giải khai bọn người Du Cầm.
Đồng thời trong nháy mắt tiếp theo, hắn mở ra miệng rộng, mục như lạnh điện,
khí huyết toàn thân như lũ quét bộc phát:
Oanh…
Một đạo khí lãng tràn ra, nổ vang như sấm sét, trực tiếp phóng tới Kim Ban Độc
Xà Vương ở giữa không trung.
Đúng là Khiếu tự quyết!
Bầy rắn phụ cận bị đánh chết mảng lớn mảng lớn, Dương Tiểu Thiến tu vi khá
thấp bị chấn đến thân thể mềm mại cứng ngắc, ù tai nhức óc, Du Cầm cũng là khí
huyết sôi trào, nhưng rất nhanh dùng pháp lực bảo vệ lỗ tai cùng tâm mạch.
Mà uy năng của chiêu này, bảy thành lực lượng tụ tập đến trên người Kim Ban Xà
Vương.
Bành oanh…
Trong lúc nhất thời khí lãng xoay tròn, phóng tới bát phương, thân hình khổng
lồ của Kim Ban Xà Vương kia cũng ngừng lại trong chớp mắt, sau đó liền khôi
phục bình thường.
Một kích này nếu đánh trúng Luyện Khí tam trọng, chỉ sợ không chết cũng phải
trọng thương, nhưng mà Kim Ban Xà Vương cuối cùng là yêu thú có thể so với
tiên sĩ đỉnh phong, sao lại, há có thể bị luyện thể Phàm sĩ đơn giản đánh
trọng thương?
Nhưng Từ Huyền lại sớm có đoán trước, sau khi phát động Khiếu tự quyết trong
nháy mắt, thân hình bỗng dưng cúi về trước, hiện ra tư thái Long Xà biến hóa.