Bảo bối bực này, là thiên tài địa bảo hiếm thấy, giá trị khó có thể hạn định.
– Từ sư đệ, ngươi có phát hiện gì?
Một thanh âm quen thuộc làm cho người chán ghét truyền đến.
Rất nhanh thân hình Vạn Phúc Sơn nhảy đến, chứng kiến con dơi yêu hóa trong
tay Từ Huyền, không khỏi khẽ giật mình, vẻ tham lam trong mắt lóe lên liền
trôi qua.
– Cái này hơn phân nửa là thú con của yêu hóa Biên Bức Vương, tư chất tiềm
lực không thể đo lường, trở về đưa cho Lục sư bá, hoặc là giao dịch cho tu giả
khác, có thể lợi nhuận một số linh nguyên tệ xa xỉ.
Từ Huyền hơi có vẻ tự đắc nói, tự nhiên là chuyển di ánh mắt, che dấu bí mật
đạt được tinh châu.
Trên mặt Vạn Phúc Sơn đầy vẻ hậm hực, ánh mắt quay tròn, ở trong sào huyệt
đánh giá chung quanh, tựa hồ cũng muốn tìm kiếm con dơi yêu hóa khác.
Nhưng mà ấu biên bức trời sinh yêu hóa, toàn bộ trong sào huyệt, tựa hồ chỉ
vẹn vẹn có một con trên tay Từ Huyền, cái này lại để cho Vạn Phúc Sơn thập
phần không vui.
Vụt vụt!
Rất nhanh bọn người Nhạc Phong cũng tiến vào sào huyệt, chứng kiến con dơi yêu
hóa trong tay Từ Huyền, con mắt đều sáng ngời.
– Thú con này nếu như cầm đi Hoàng Long Thành đấu giá, ít nhất có thể bán hơn
mười vạn linh nguyên tệ.
Nhạc Phong hơi hâm mộ nói.
Hơn mười vạn linh nguyên tệ!
Cái này hoàn toàn vượt qua Từ Huyền sở liệu, không nghĩ tới một con thú con
yêu hóa biên bức, có thể đáng giá như vậy, thậm chí còn vượt xa giá trị Tẩy
Tủy Đan.
– Đây chỉ là đoán chừng, nếu như tư chất tiềm lực thú con này tốt mà nói, giá
trị có thể trở mình vài lần, thậm chí gấp 10 lần.
Nhạc Phong tiếp tục bổ sung nói.
– Thú con đáng giá như vậy, lợi ích trong đó, tốt nhất chia đều, mọi người
nói sao?
Vạn Phúc Sơn cao giọng hét lên.
Chia đều?
Lời vừa nói ra, bọn người Lâm sư huynh, con mắt sáng ngời, lập tức gật đầu
đồng ý.
– Không, con dơi con này nên quy Từ sư đệ sở hữu. Việc này, ta sẽ hướng Đại
sư huynh xin chỉ thị.
Nhạc Phong lắc đầu, lập tức bác bỏ.
Bọn người Vạn Phúc Sơn nghe vậy, trong nội tâm thập phần không vui.
– Vật ấy nếu không quy Từ sư đệ sở hữu, Nhiếp mỗ tất nhiên sẽ vì hắn lấy lại
công đạo.
Một thanh âm bá đạo lạnh lùng, từ cửa vào sào huyệt truyền đến, lại là Kiếm
Tông Nhiếp Hàn.
Mọi người trên trận không hiểu chút nào, đột nhiên nghĩ đến trước khi hôn mê,
Từ Huyền rít gào một tiếng kia, lần này đến cùng chuyện gì xảy ra?
Bọn người Vạn Phúc Sơn, Lâm sư huynh mắt lộ ra hồ nghi, ánh mắt lập loè bất
định, lòng có suy đoán.
Có thể khẳng định một điểm chính là, sau khi bọn hắn hôn mê, Từ Huyền tất
nhiên làm chuyện gì đó, vãn hồi cục diện nguy hiểm kia, lập nhiều đại công,
nếu không sẽ không xuất hiện tình huống Nhạc Phong cùng Nhiếp Hàn đồng thời vì
hắn ra mặt.
Thấy Nhạc Phong cùng Nhiếp Hàn đều cực lực giữ gìn Từ Huyền, trên trận không
ai dám lên tiếng phản đối.
Sau đó mọi người tiến vào sào huyệt, đào móc Tử nham tinh quáng còn lại.
Từ Huyền không có pháp khí, chỉ có thể giương mắt nhìn, bất quá những Tử nham
tinh quáng này đến lúc đó cũng có phần của hắn, hắn ngược lại là có thể vụng
trộm vui cười.
Thời điểm mọi người hưng phấn khai thác tinh quáng, phương hướng lối ra động
quật, truyền đến một tiếng rít gào phẫn nộ bi thương.
Oanh!
Sơn thể phụ cận quặng mỏ có chút chấn động, sóng âm vô hình kia, dù là cách
rất xa, cũng làm cho mọi người kinh hãi lạnh mình.
– Không tốt, chỉ sợ là yêu hóa Biên Bức Vương trở lại!
Vạn Phúc Sơn phản ứng rất nhanh, kinh hô một tiếng, mặt đầy sợ hãi.
Yêu hóa Biên Bức Vương!
Trên trận mọi người đều lộp bộp một tiếng.
Lần này trong hàng đệ tử tiến vào Bí Cảnh, ngoại trừ Vân Viễn Hàng cùng Vũ Mặc
ra, còn có ai có thể chống lại cùng yêu hóa Biên Bức Vương.
Rất nhanh, thanh âm chấn động sơn thể kia, từ xa mà đến gần, âm thanh
Zsshi…i-it… của yêu hóa Biên Bức Vương càng ngày càng rõ ràng, chỉ sợ đã
phản hồi động quật.
– Tất cả mọi người nhanh chuẩn bị chiến đấu!
Nhạc Phong bối rối một cái chớp mắt, liền lập tức hạ đạt mệnh lệnh.
– Nhanh ly khai sào huyệt, ở đây không gian hẹp hòi, nếu như bị yêu hóa Biên
Bức Vương giết đến, chỉ có một con đường chết.
Sắc mặt Nhiếp Hàn nghiêm nghị, hắn hiển nhiên là người tỉnh táo nhất trên trên
trận.
Mọi người vội vàng ly khai sào huyệt, nhảy đến rộng lớn trong quặng mỏ.
Từ Huyền phát hiện con dơi nhỏ trong tay phát ra âm thanh Xi..Xiiii.., cảm
thấy không ổn, liền tranh thủ ném nó đi.
Nhưng ngay lúc này, một thanh âm kinh hồn rung trời truyền đến.
Vèo…
Thân hình Yêu hóa Biên Bức Vương vết thương chồng chất, vọt vào quặng mỏ, gió
lạnh gào thét, một đôi con ngươi màu đỏ như ánh nến, lập loè cừu hận khắc cốt
minh tâm.
Khí tức cùng sóng âm cường đại chấn động, làm cho mọi người trên trận đều run
sợ.
Bỗng dưng, yêu hóa Biên Bức Vương chứng kiến thú con bị ném ra ngoài, phát ra
một thanh âm bén nhọn chói tai, hóa thành một đạo Tử Ảnh cự đại, phóng tới vị
trí bọn người Từ Huyền.
Thời điểm sóng âm bén nhọn kia đánh úp lại lúc, tâm thần mọi người run rẩy,
chỉ cảm thấy một cổ Cự Phong âm lãnh đánh tới trước mặt, toàn thân lạnh lẽo,
người tu vị thấp trực tiếp đứng bất động, tai mũi bị chấn đến chảy máu.
Tiên sĩ trên trận ngoại trừ Nhiếp Hàn cùng Nhạc Phong ra, chỉ sợ không có ai
có thể chống cự âm ba công kích của Biên Bức Vương.
Cơ thể Từ Huyền phát lạnh, chỉ cảm thấy sát ý của yêu hóa Biên Bức Vương tập
trung vào hắn.
Hắn vận chuyển bí quyết thổ nạp, phát ra một tiếng kêu gào, chống cự bộ phận
uy lực sóng âm, mà Tử Ảnh cực lớn kia nhanh như tia chớp, từ giữa không trung
đánh tới, cánh chim màu tím hung hăng phiến đến, gió lạnh màu tím cường đại
tập kích tới mặt, phần lớn đệ tử cảm thấy như ở bên trong vòi rồng, thân thể
mất đi khống chế, không hề có lực phản kháng.
Trong chốc lát, cục diện trên trận hỗn loạn một mảnh.
– Tiểu Thiến.
Nhạc Phong hô nhỏ một tiếng, nhanh chóng nắm lấy tay Dương Tiểu Thiến, thân
hình lăn qua một bên, né tránh phạm vi gió lạnh màu tím kia.
Nhiếp Hàn cũng chỉ có thể thò tay bắt lấy một gã đệ tử Kiếm Tông, nhanh chóng
tránh qua một bên, đồng thời bảo kiếm trong tay “BOANG…” Một tiếng ra khỏi
vỏ, kiếm khí lăng lệ ác liệt hóa thành tia chớp màu bạc, đâm về yêu hóa Biên
Bức Vương, cũng chỉ có hắn còn dám phản kích.
Sau khi Từ Huyền phát ra một tiếng kêu gào, một phát bắt được bàn tay nhỏ bé
của Du Cầm bên cạnh, trên chân vận lực, mang theo nàng trực tiếp tung bay đến
giữa không trung.
– Ah…
Lâm sư huynh kêu thảm một tiếng, không ai cứu, bị cánh chim màu tím của yêu
hóa Biên Bức Vương quét trúng, lập tức bị cắt thành hai đoạn, tử trạng đáng
sợ.
Yêu hóa Biên Bức Vương công kích lần thứ nhất, liền miểu sát một vị Luyện Khí
tam trọng, tiếp theo cõi lòng đầy hận ý lao đến Từ Huyền cùng Du Cầm ở giữa
không trung.
Từ Huyền thầm nghĩ không tốt, không nghĩ tới yêu hóa Biên Bức Vương này mang
thù như vậy.
Sau khi bay vọt đến giữa không trung, cho dù hắn còn có thể mượn lực trốn
tránh, nhưng nếu như yêu hóa Biên Bức Vương kia chính thức chết truy không
thôi, đó cũng là tràn đầy nguy cơ.