“Phanh ầm” Một tiếng, Vũ Văn Đại Đế một thân ám khải hoàng bào, từ một chỗ bí
cảnh bí mật ở Bản Nguyên Giới phá không mà ra.
Ầm ầm…
Chỗ không gian bí cảnh kia nhất thời hôi phi yên diệt, bị Từ Huyền một quyền
oanh đến thời không tịch diệt.
Oa!
Vũ Văn Đô phun ra một búng máu, khó có thể tin mà nhìn Từ Huyền:
– Điều này sao có thể…
Có thể là kinh hãi sự thực Từ Huyền nhanh như vậy đột phá Đế Tôn, hoặc là
không giải thích được Từ Huyền làm sao tìm được mật địa bí mật này.
– Nhận lấy cái chết đi!
Sắc mặt Từ Huyền lạnh lùng, vung lên một đôi ám kim thiết quyền nghiền nát
Thiên Địa, trong cơ thể tam đại nguồn suối lực lượng, như sơn hồng bạo phát
dũng động.
Ầm ầm bình bịch..
Chỉ là hai ba lần đối mặt, Vũ Văn Đô đã bị đánh bay ra, sắc mặt tái nhợt,
hoảng sợ cực điểm:
– Từ Huyền này thực lực sợ rằng đã sắp đuổi kịp sư tôn…
Hắn vô luận như thế nào cũng chưa từng ngờ tới, thời gian một năm ngắn ngủi,
thực lực của Từ Huyền đã đề thăng đáng sợ như vậy, quả thực như hai người khác
nhau.
Theo Vu Độc nguyền rủa tiến thêm một bước luyện hóa hấp thu, Từ Huyền Thổ sinh
Kim đột phá tỷ suất chuyển hóa bảy thành, kim thân tới gần tầng bốn đại thành,
thông qua Y Đạo Song Tu, lĩnh ngộý chí tinh thần kiếp trước, cảnh giới linh
hồn tiến thêm một bước đẩy mạnh, thậm chí tới gần tuyệt thế đại năng Thần Hư
hậu kỳ.
Ngoại trừ tu vi ra, Từ Huyền các phương diện đuổi kịp và vượt qua Vũ Văn Đô.
Khi Từ Huyền tế ra kim từ quang kiếm, tầng phòng ngự trước người Vũ Văn Đô đã
bị vô tình thiết cát nát bấy, thương thế càng phát ra nghiêm trọng.
– Chạy!
Vũ Văn Đô rốt cục ý thức được, Từ Huyền đã bình thường trình tự Đại Đế bình
thường, chí ít chỉ thua tam đại Thần Sư.
Đang lẩn trốn, trong lòng hắn một trận vô lực.
Từ Huyền thôi động lực lượng huyết mạch, đuổi theo không bỏ, khoảng cách giữa
hai người thậm chí đang chậm rãi kéo gần.
– Trốn chỗ nào!
Từ Huyền trong lúc bay nhanh, hai tay xác nhập, giữa mi tâm trung tâm kim sắc
ấn ký hiện ra một dòng xoáy quang đoàn thần bí, bắt đầu khởi động đọng lại
thời không tinh thần ý chí.
Phía trước trăm vạn dặm, thân hình Vũ Văn Đô cứng lại, chỉ cảm thấy một cổ hàn
ý tử vong bức tới.
Băng oanh…
Trong nháy mắt, một đạo ám kim thiêu đốt lôi đình, hung hăng oanh trúng thân
hình của hắn, quanh mình vũ trụ thời không trong nháy mắt đổ nát, hiện ra một
cái động khẩu vô hạn tối như mực.
– A…
Vũ Văn Đô tiếng kêu thảm thiết, biến mất trong cái động khẩu vô hạn thần bí
tối như mực.
Bá!
Từ Huyền thay thế được vị trí nguyên bản của hắn, dưới chân hắn cái động khẩu
tối như mực hóa thành một điểm đen, cùng dòng xoáy quang đoàn thần bí giữa mi
tâm đồng thời tiêu thất.
– Kiếp trước tinh thần ý chí đã bị ta hấp thu ba bốn thành, dưới toàn lực
phát động để uy lực thuấn sát của ta, tăng lên không chỉ gấp đôi, vả lại ẩn
chứa pháp tắc ý cảnh siêu việt trình tự Thần Hư.
Trong mắt tinh quang phụt ra hô hấp thoáng lộ vẻ hấp gáp.
Tại Thập Phương Ngoại Giới Vực, Đế Tôn chính là nhân vật như phượng mao lân
giác, thần long thấy đầu, không thấy đuôi.
Mà Đại Đế càng là chúa tể chí tôn, bao quát chư thiên vạn giới.
Nhân vật bực này sinh ra một người khó khăn cỡ nào, chết một càng là vạn năm
khó gặp.
Trừ Tông Như Ma ra, mấy nghìn năm gần đây, còn không có ai đơn đả độc đấu chém
giết được Đại Đế.
Mắt thấy Từ Huyền chém giết Đại Đế, trong Hoàng Thiên trận doanh rất nhiều
đỉnh phong cường giả, tâm linh chấn động.
– Từ Huyền này dĩ nhiên ngay cả Đại Đế đều có thể chém giết. Thảo nào nắm
chắc khiêu chiến Ma Sư.
Chu Lâm Đại Đế đã từng mắt thấy toàn bộ quá trình Từ Huyền chém giết Vũ Văn
Đô, kinh hãi đảm chiến, đối với Từ Huyền kính nể thâm nhập linh hồn.
Từ Huyền phát động tinh thần ý chí, chém giết Vũ Văn Đại Đế chỉ trong chớp
mắt.
Trong phong bạo loạn lưu bên ngoài Bàng Thiên Giới.
– Cổ khí tức này kinh người như vậy, nghiễm nhiên bao trùm Ngoại Giới Vực,
lại là đến từ Từ Huyền?
Một đoàn thân ảnh mộng ảo thâm thúy vĩ ngạn, ở sâu trong giới thiên hiện lên.
Thân ảnh vĩ ngạn này là một năm tử nho nhã tuấn lãng, sắc mặt lạnh lùng, ít
mang một tia cảm tình, ánh mắt không minh. Bên trong màu sắc thâm thúy nội
liễm, phảng phất như có thể bao dung vạn vật Thiên Địa.
– Thiên Sư đạo hữu, Tông Như Ma ngay cả ngươi cũng không dám trực diện tương
đối, Từ Huyền này thật có năng lượng lớn như vậy? Bất quá vừa rồi cổ khí tức
kia xác thực quỷ dị, để lão nạp trong lòng bất an.
Ở bên cạnh hắn, đang đứng một Phật Đà mặc áo cà sa chất phác, cả người da thịt
hiện ra kim đồng quang trạch, đứng sừng sững, không gian loạn lưu gần đó tĩnh
tựa tử hồ.
Tu vi khí tức của Phật Đà áo cà sa này chí ít cùng Đại Đế trong Ngoại Giới Vực
tương đương, lại càng lộ vẻ thâm bất khả trắc.
Lúc này, hắn cùng với Thiên Sư sóng vai mà đi, khí tức tương đương, rất có xu
thể sóng vai mà đi.
– Bỏ đi Thánh Sư hành tung không rõ, chỉ có Từ Huyền có thể cùng Tông Như Ma
chính diện địch nổi.
Thần Huyễn Thiên Sư thấp giọng thở dài.
Trình tự vị trí của hắn, mặc dù không thua kém Tông Như Ma, lần trước ở trong
Thần Huyễn không gian giao phong thậm chí còn hơi thắng qua Ma Sư.
Bất quá, nếu là trong hiện thực chân chính giao phong, hắn ở trước mặt Tông
Như Ma phần thắng cực nhỏ.
Huống hồ hiện nay, Tông Như Ma bế quan hơn chục năm, cảnh giới tu vi cùng với
ma công đạt đến hoàn cảnh càng thần bí khó lường hơn.
Sau khi đánh bại Vũ Văn Đô, Từ Huyền chậm rãi nhắm lại con ngươi, nhằm phía Ma
Sư Cung ở hạch tâm Bàng Thiên Giới tới gần.
Trong Bàng Thiên Giới chiến đấu không có đình chỉ.
Mà giờ khắc này, Từ Huyền cử động dẫn dắt rất nhiều tiếng động của đỉnh phong
cường giả.
Tất cả mọi người đều hiểu rõ mục tiêu của Từ Huyền.
Trong phạm vi tầm nhìn, Ma Sư Cung đứng yên, vũ trụ tinh không, tựa như một
hắc điểm nhỏ, dần dần phóng đại thành hoang dã cự thú thôn thiên phệ địa.
Ma Sư Cung vắng vẻ nhìn như không một bóng người, lại tản mát ra ma khí tuyệt
cường kinh sợ cổ kim cao ngạo trường tồn coi rẻ tất cả lực lượng của Ngoại
Giới Vực.
Từ Huyền cứ bước ra một bước, lực lượng trong thể phách thể phách đều đã bị
một lần kích phát, chiến ý ý chí chiến đấu càng phát ra cường đại.
Trong u minh, hắn cảm ứng được Tông Như Ma tồn tại.
Mắt thấy Ma Sư Cung càng ngày càng gần.
Chính vào lúc này.
– Tông Như Ma…
Một thanh âm già nua điên đảo từ đầu nguồn Vô Hạn Không Gian truyền đến, chấn
đến Viễn Cổ tinh không rung chuyển.
Ông oanh..
Bản Nguyên Giới đẳng cấp tối cao, chợt rung chuyển lên, hàng trăm vạn sinh
linh trong lòng đều là máy động.
Thần Huyễn Thiên Sư đang ở trong Giới Thiên Hoang Vực cùng Phật Đà áo cà sa
thần bí thân hình đều là dừng lại, liếc măt nhìn trong, bên trong đều lộ ra vẻ
kinh dị.
Trong thanh âm lộ ra khí tức nghiễm nhiên bao trùm trên Ngoại Giới Vực, thậm
chí có xu thế mơ hồ siêu việt trình tự Nguyên Thần Đại Đạo.
– Hắn đến…có thể cùng Từ Huyền xuất thủ không?
Thần Huyễn Thiên Sư đôi mắt thâm thúy không minh, đầu hướng một phía khác.