Tiên Hà Phong Bạo – Chương 1161: Thánh Sư. (1) – Botruyen

Tiên Hà Phong Bạo - Chương 1161: Thánh Sư. (1)

Trên thực tế, trước khi tấn chức, cường độ nguyên lực đã không kém gì Đế Tôn.

Mà nay đột phá Đế Tôn, hoàn toàn bước vào một trình tự mới.

Sau khi tu vi đột phá, Từ Huyền trước tạm dừng hai tháng, hơi gia tăng củng
cố.

Sau đó, hắn lại bắt đầu cùng nhị nữ Y Đạo Song Tu.

Thể chất của nhị nữ Linh Văn, Linh Ngọc cũng không giống tầm thường, một nóng
một lạnh, tương hỗ thay thế hiệu quả thần kỳ.

Lần này tinh thần đồng tu, Từ Huyền yên lặng thôi động Mộng Hồi Đại Pháp, dẫn
dắt quang đoàn quang đoàn thần bí ở sâu trong linh hồn phát động tinh thần ý
chí kiếp trước.

Vô hình trung, luyện hóa Vu Độc và hấp thu tinh thần ý chí kiếp trước hỗ trợ
lẫn nhau.

Chớp mắt một cái, Từ Huyền cùng Linh Văn, Linh Ngọc nhị nữ Y Đạo Song Tu đã
đạt được hơn nửa năm.

Trong lúc này, Hoàng Thiên Thánh Triều viện binh đóng quân ở đại giới này càng
ngày càng nhiều, đạt tới một hai nghìn vạn, thậm chí có Đế Tôn cường viện.

Rốt cục tại một ngày này, Từ Huyền chính thức xuất quan.

– Các đường viện binh hội tụ, chuẩn bị tấn công Bàng Thiên Giới.

Từ Huyền ngồi trên bảo tọa vân đỉnh, hạ đạt mệnh lệnh, hiệu lệnh chư giới.

Thời gian này, tu vi của hắn đã hoàn toàn đột phá đến trình tự Đế Tôn, bất
diệt kim thân thậm chí tới gần tầng bốn đại thành, tốc độ luyện hóa Vu Độc,
vượt lên trước tầng năm, tiềm lực huyết mạch thả ra thật to.

So sánh với hơn nửa năm trước, thực lực của Từ Huyền tiến bộ, có thể nói là
bay vọt.

Lúc này, hắn đã có đủ sơ bộ lòng tin cùng Tông Như Ma đánh một trận.

Huống chi, kỳ hạn cuối cùng ước chiến trăm năm, còn có khoảng mười năm nữa.

Ra lệnh một tiếng, quanh thân đại quân hơn trăm Hoàng Thiên trận doanh vững
bước nhằm phía Bàng Thiên Giới tới gần.

Từ Huyền ở trên giới thiên không trung, tay cầm Chiếu Thiên Cảnh, quan sát
toàn cục.

Đại quân tấn công Bàng Thiên Giới, lấy Hoàng Thiên Thánh Triều là chủ lực, còn
bao quát Tinh Phong vương triều, Vạn Phật Giới, Hoàn Vũ Giới rất nhiều viện
binh.

Phía trước trong quá trình hành quân, Từ Huyền liên tục ngưng tụ chiến ý, vì
một trận đánh cuối cùng chuẩn bị sẵn sàng.

Những năm gần đây, Ma Sư kia vẫn bế quan, có thể ứng phó đại chiến kế tiếp.

Đến lúc đó sau khi xuất quan Tông Như Ma sẽ có rất mạnh, Từ Huyền không thể
đánh giá được.

Ước chừng thời gian nửa năm, chư đường đại quân, con số binh tướng đạt được
một hai triệu, thẳng tiến Bàng Thiên Giới.

Trong các lộ đại quân, con số Đế Tôn có sáu bảy vị, còn có một phương trận
doanh Hoàng Thiên Thánh Triều Chu Lâm Đại Đế.

Chu Lâm Đại Đế kia có thể biết Từ Huyền đánh bại Vũ Văn Đô, ngôn ngữ thập phần
khách khí:

– Từ Thần Đế, mười bảy lộ đại quân này, binh tướng mấy trăm giới tinh nhuệ
đại quyền cứ giao cho ngươi chưởng quản.

– Được!

Từ Huyền lập tức nắm chặt đại quyền, cũng hơi thâm ý liếc mắt nhìn Chu Lâm Đại
Đế.

Chu Lâm Đại Đế bị hắn nhìn có điểm chột dạ.

Trong thiên địa này, không có Đế Tôn, Đại Đế kia dám công đánh Bàng Thiên
Giới, đơn giản là Ma Sư tại Ngoại Giới Vực bễ nghễ vô địch.

Đương nhiên, Từ Huyền lại là ngoại lệ.

Chu Lâm Đại Đế cũng không dám trực diện Tông Như Ma, lúc này mới để đại quyền
như vậy, chắp tay tặng cho Từ Huyền, khách khí cực điểm.

– Toàn quân chuẩn bị! Ba ngày sau, tấn công Bàng Thiên Bản Nguyên Giới.

Từ Huyền độc tài đại quyền, không nói hai lời, hạ đạt mệnh lệnh.

Trong lúc này, hai tròng mắt hắn khép hờ, đang trong trạng thái liên tục súc
tích chiến lực, đề thăng.

Mặc dù hôm nay, hắn hoàn toàn đạt được trình tự Đế Tôn, bất diệt kim thân đạt
đến kim thân tầng bốn đỉnh phong, nhưng vẫn như trước không có chân chính nắm
chặt, có thể chiến thắng được Ma Sư.

Sau khi hạ đạt mệnh lệnh, Ra mệnh lệnh Bàng Thiên Bản Nguyên Giới lại một lần
nữa rơi vào khủng hoảng.

Nếu như ngoại trừ Tông Như Ma một nhân tố không thể ngờ được này, thực lực
trận doanh Hoàng Thiên hoàn toàn vượt lên trước Bàng Thiên Giới.

Hậu phương chiến trường, mấy trăm vạn phật tu đến từ Vạn Phật Giới, ngâm Phật
văn, hàng nghìn vạn phật văn trán phóng phật quang, xuyên toa vũ trụ Thiên
Địa, quán chú một phương trận doanh Hoàng Thiên, khí tức tinh thần vô hình gia
tăng trên người hàng tỉ binh tướng trên chiến trường.

Lực lượng phật văn phật quang kia không chỉ có thể đề thăng ý chí tinh thần
chiến đấu, còn có thể đẩy nhanh khôi phục thương thế, cái này đối với đề thăng
chỉnh thể thực lực khó có thể so sánh.

Nguyên bản thực lực Hoàng Thiên trận doanh đã hơn Bàng Thiên Giới rất nhiều,
lại thêm lực lượng Phật hiệu của Vạn Phật Giới sức chiến đấu lại đề thăng một
tầng thứ nữa.

Từ Huyền đã dự liệu được, đánh vào Bàng Thiên Giới, không có khó khăn gì đáng
nói.

Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, đại quân trận doanh Hoàng Thiên, bắt đầu
điên cuồng tấn công Bàng Thiên Giới.

Dưới lực lượng Phật hiệu bao phủ, trận doanh Hoàng Thiên các binh tướng ý chí
chiến đấu chiến ý vô cùng, trạng thái đạt được đỉnh phong, một bộ dáng siêu
trường phát huy, dũng mãnh không sợ chết, năng lực khôi phục, kéo dài đều hơn
xa bình thường.

Kết quả so với Từ Huyền dự liệu còn muốn nhanh hơn, thời gian gần nửa tháng,
Bàng Thiên Giới đã bị công phá.

– Giết.

Trăm vạn binh tướng giết tiến Bàng Thiên Bản Nguyên Giới.

Nhìn tất cả trước mắt này, cao tầng chư cường Hoàng Thiên Thánh Triều thậm chí
có một loại cảm giác không chân thực.

Mấy năm trước, Ám Thế Thánh Triều tại Ngoại Giới Vực, còn lấy thúng úp voi,
Nhiên Ma Quân Đoàn đem chiến hỏa thiêu đốt vạn giới.

Lúc này mới không đến mười năm thời gian, thế cục phát sinh biến hóa nghiêng
trời lệch đất, Hoàng Thiên Thánh Triều đã đánh vào nơi Nhiên Ma Quân Đoàn sinh
ra.

So sánh giữa Ám Thế Bản Nguyên Giới và Bàng Thiên Bản Nguyên Giới hiển nhiên
địa vị cái sau hơi thắng hơn nửa trù.

Chỉ là, không có bao nhiêu Đế Tôn, Đại Đế dám đơn giản tấn công Bàng Thiên
Giới.

Sau khi giết tới Bản Nguyên Giới, Từ Huyền lấy ra Chiếu Thiên Cảnh, bắt đầu
thu lấy vị trí của Vũ Văn Đô.

Nửa canh giờ sau, Từ Huyền tìm được vị trí của Vũ Văn Đô.

Vũ Văn Đô một năm gần nhất, vẫn luôn dưỡng thương, cũng không có ở trong Ma Sư
Cung.

Ma Sư Cung ngày xưa là cấm kỵ chia địa kinh sợ vạn giới, phòng giữ sâm nghiêm.

Nhưng hiện nay, trong Ma Sư Cung, một mảnh vắng vẻ, sâu thẳm lãnh tĩnh, chỉ là
quanh quẩn một cổ ma khí kéo dài vô tận, tuyên cổ bác đại, sâu không thấy đáy.

Có một chút thám báo không cẩn thận tiếp cận Ma Sư Cung, kết quả linh hồn bị
trong nháy mắt hút đi, biến mất vô tung vô ảnh.

Trong đó, còn bao gồm hai vị đại thống lĩnh, một vị bán bộ Đế Tôn.

Trận doanh Hoàng Thiên Thánh Triều cũng có một vị Đế Tôn tới gần, nhất thời
cảm thụ được một cổ nguy cơ trí mạng, hồn phi phách tán vội vàng lui lại.

Trong Ma Sư Cung không có một bóng người, có thể chỉ có một mình Ma Sư tồn
tại.

Lúc này, cho dù là Đế Tôn tiếp cận đều sẽ cảm thấy cổ hàn ý nguy cơ đáng sợ
trí mạng kia, lâp tức chế trụ.

Từ Huyền hạ đạt mệnh lệnh. Công chiếm toàn bộ khu vực Bàng Thiên Giới, nhưng
duy chỉ để lại Ma Sư Cung phương viên năm trăm vạn dặm.

Mục tiêu hàng đầu của hắn là chém giết Vũ Văn Đô.

Mặc dù Vũ Văn Đô ẩn tàng rất bí ẩn, thế nhưng tại Chiếu Thiên Cảnh, không chỗ
nào che giấu, rất nhanh đã bị Từ Huyền tìm tới cửa.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.