Dứt lời, hắn bắt đầu xuất thủ, hiệp trợ dị tộc tráng hán mặc thủy tinh quang
khải.
Ông oanh…
Chợt trong lúc đó, khoảng không giới thiên, một vòng ánh trăng rào rạt thiêu
đốt, co rút lại trán phóng ra hoa quang thôi xán như hằng tinh.
Áp bách nguy cơ tràn ngập bao phủ Tiểu Ngư Giới, trong nháy mắt kéo lên trên
diện rộng.
Nguyệt Thiên Đế Tôn thân ảnh hư vô ngân xán, hoàn toàn dung nhập trong Hằng Cổ
Thiên Nguyệt. Tuy hai mà một thậm chí không có sinh linh khí tức.
Vòng Hằng Cổ Thiên Nguyệt kia chậm rãi phủ xuống, hư không Tiểu Ngư Giới giới
diện, vang lên tiếng “chi chi” nhẹ nhàng, hàng tỉ đạo hằng nguyệt hoa quang,
xuyên thủng vũ trụ thời không, quét ngang hơn một nghìn vạn dặm thương khung.
Đột nhiên, Tiểu Ngư Giới vương triều số mệnh, Di Lạc Côi Bảo các loại lực
lượng chống lại nguy cơ tràn ngập, bị áp chế đến thung lũng, hầu như khó có
thể nhúc nhích.
– Mau chóng triệt thối! Nguyệt Thiên Đế Tôn này thực lực sợ rằng không kém
hơn Đại Đế bao nhiêu.
– Nghe đồn Nguyệt Thiên Đế Tôn mới xuất quan, liên trảm sát hai hai vị Đế Tôn
thực lực không tầm thường, phóng nhãn dưới Đại Đế người có thể cùng hắn địch
nổi không có mấy người.
Thân ở trong Tiểu Ngư Giới các giới ngoại cường giả kinh sợ hốt hoảng mà chạy.
– Bản đế lần thứ hai cảnh cáo: Tiểu Ngư Giới nếu không giao ra Từ Huyền, trăm
ngày sau chính là ngày diệt giới.
Nguyệt Thiên biến thành Tuyên Cổ Thiên Nguyệt, giống như chúa tể của hàng tỉ
tinh không, bao quát Tinh Phong trong Tiểu Ngư Giới.
Bá bá!
Tiếng nói vừa dứt, hai vị Đế Tôn biến mất không thấy.
Tinh Phong hoàng thổ Tiểu Ngư Giới một đám cường giả tối đỉnh phong, hơi buông
ra một hơi thở, có một loại hồi hộp sống sót sau tai nạn.
– Hi vọng chủ nhân có thể sớm ngày chạy về, chỉ có hắn mới có thể hóa giải
nguy nan của Tiểu Ngư Giới.
Tuyết Vi vẻ mặt khó khăn ưu phiền, đôi mắt đẹp u tĩnh phiêu xa, nhìn về phía
Giới Thiên Hoang Vực rộng lớn vô tận.
– Chư vị, lúc này chính là thời khắc sinh tử tồn vong của Tinh Phong vương
triều và Tiểu Ngư Giới, vương triều toàn bộ thành viên, đoàn kết nhất trí, đập
nồi dìm thuyền mới có một đường hi vọng.
Thánh Hoàng Trương Phong thanh âm uy nghiêm trang trọng, mượn số mệnh đại trận
và Cửu Long chí tôn gia trì, truyền khắp cả Tiểu Ngư Giới.
Nhưng mà, vẫn như trước có số ít giới ngoại cường giả trú tại Tinh Phong vương
triều, đặc biệt một ít Anh Biến Quân Hoàng, chạy về phương hướng Giới Thiên
Hoang Vực.
Mà nay hai vị Đế Tôn tiếp cận, trong đó Nguyệt Thiên Đế Tôn rất có thực lực
bức thẳng Đại Đế, những giới ngoại cường giả trú nhập Tinh Phong vương triều
tự nhiên nghe tin đã sợ mất mật.
Đối với điều này, cao tầng Tinh Phong vương triều có chút bất đắc dĩ.
– Ai!
Trương Phong thầm thở dài một hơi, chỉ là kiệt lực giữ lại, nhưng mạnh mẽ lưu
lại.
Những giới ngoại cường giả gia nhập liên minh vương triều kia, đại khái là
thân phận khách nhân cũng không có nghĩa vụ cưỡng chế.
Đương nhiên, Tiểu Ngư Giới bản thổ, đặc biệt các cường giả Tinh Phong vương
triều cơ bản không có thoát đi.
Vương triều số mệnh tập kết, liên quan đến một phương toàn bộ sinh linh.
Tại thời khắc vương triều cường thịnh, ở giữa được lợi là mỗi một sinh linh.
Tại thời khắc vương triều nguy nan ở giữa sinh linh ở giữa cũng sản sinh cộng
minh. Dưới thủ lĩnh vương triều dẫn dắt, cùng kháng kiếp nạn.
Cùng lúc đó.
Ở chỗ sâu trong Giới Thiên Hoang Vực, Nguyệt Thiên Đế Tôn và tráng hán thủy
tinh quang khải xuyên toa trong loạn lưu phong bạo, sóng vai mà nói chuyện.
– Nguyệt Thiên Đế Tôn ngươi tựa hồ không dự định phá hủy Tiểu Ngư Giới, lẽ
nào đã thay đổi kế hoạch?
Tráng hán mặc thủy tinh khải quang, thoáng lộ dị sắc.
– Có hai nguyên nhân.
Nguyệt Thiên Đế Tôn ánh mắt lóe ra:
– Thứ nhất, thông qua lần công kích thử vừa rồi, ta phát hiện Tiểu Ngư Giới
cường độ không gian không thể coi thường, lấy thực lực Đế Tôn muốn hủy diệt nó
cũng không dễ dàng.
– Thứ hai, Tiểu Ngư Giới giá trị tiềm lực hơn xa đại giới bình thường, gần
với Bản Nguyên Giới, nếu là bị phá huỷ sẽ đáng tiếc cỡ nào. Nếu đem nó chiếm
làm của mình có…
– Di!
Tráng hán quang khải thần sắc hưng phấn:
– Ta lúc trước lai quên mất điểm ấy. Ngươi ta hai người liên thủ chiếm giới
này, lại cùng ám thế thánh làm tốt quan hệ, việc này phaira nắm chắc.
…
Mấy ngày sau, một đạo ám kim hư ảnh, từ một khu vực ở Giới Thiên Hoang Vực
lướt ngang mà qua, rơi xuống Tinh Phong hoàng thổ.
Từ Huyền chạy tới Tinh Phong hoàng thổ. Lọt vào trong tầm mắt là từng đống hỗn
độn.
Hai tròng mắt của hắn bốc lên lửa giận rồi biến mất, đi vào Tinh Phong, cùng
đám cao tầng vương triều hội hợp.
Từ Huyền vừa đến trong chốc lát.
– Đại trưởng lão đã trở lại!
Trong Tinh Phong Thánh Đô, trên dưới vương triều một giới rất nhieuf cường
giả, nổ tung ra.
Từ Huyền phủ xuống để số mệnh vương triều Tiểu Ngư Giới bỗng nhiên nghịch
chuyển tăng trở lại, sĩ khí tăng nhiều.
Thánh Đô, đại điện nghị sự.
Từ Huyền khoanh chân tĩnh tọa, ánh mắt xẹt qua Trương Phong, Sở Đông, cùng với
Niếp Hàn tồn tại chí cao một giới mấy chủ nhân của Di Lạc Côi Bảo.
Trương Phong và Sở Đông đem tình huống đại khái nói rõ ràng.
– Nguyệt Thiên Đế Tôn? Tinh Khải Thánh Đế?
Từ Huyền khẽ nhẩm hai danh tự này.
Trong đó Nguyệt Thiên Đế Tôn, Từ Huyền có chút quen tai.
Năm xưa, hắn chém giết Dạ Thương một trong Thiên Túng Cửu Tinh chính là đệ tử
quan môn của Nguyệt Thiên Đế Tôn.
Chiến trường gặp nhau, địch ta chém giết, không có đúng sai, chỉ có thực lực
mạnh và yếu.
Dạ Thương ngã xuống, sau đó sư huynh của hắn Phó Ngọc tại Nguyệt Hoa Giới bất
chấp đại giới giết tới Từ Huyền.
Nhân từ đối với địch nhân, chính là tàn nhẫn đối với chính mình, lúc đó Từ
Huyền tự nhiên không lưu tình chút nào, lấy thuấn sát chi thuật đánh chết.
Mà những năm gần đây, Nguyệt Thiên Đế Tôn một mực bế quan, do đó, không biết
những tình huống này.
Bởi vì ngoài ý muốn bị cừu địch tìm tới cửa, Nguyệt Thiên Đế Tôn bị ép rời
khỏi Sinh Tử Quan. Sau đó biết được tin dữ hai gã đệ tử chân truyền liên tiếp
ngã xuống dưới tay cùng một người.
– Nguyệt Thiên Đế Tôn và Tinh Khải Thánh Đế đều là Đế Tôn phái thực lực, ở
trong Đế Tôn xem như là khổ Tu Giả. Trong đó Nguyệt Thiên Đế Tôn vừa mới xuất
quan, đã liên tục trảm sát hai vị cừu địch Đế Tôn, rung động ngoại giới vực.
Mà Tinh Khải Thánh Đế là một vị dị tộc Đế Tôn, am hiểu phòng ngự và huyết mạch
thần thông đặc thù, dưới Đại Đế khó gặp đối thủ.
Sở Đông phân tích thực lực của hai kẻ đại địch.
Từ Huyền nghe vậy, thần sắc hơi lạnh.
Lúc này Tiểu Ngư Giới tao ngộ hai vị Đế Tôn, thực lực đều không thể coi
thường, còn hơn hắn lúc trước tại Thiên Lâm Giới chém giết Kiền Ất Đế Tôn so
với Hoàn Thiên, Hoàn Địa hai vị Đế Tôn cũng mạnh hơn không ít.
Đặc biệt Nguyệt Thiên Đế Tôn, chỗ cường đại vượt qua bình thường.
Ngay khi đám cao tầng Tinh Phong vương triều đang thương nghị.
– Từ Huyền! Ngươi rốt cục đã hiện thân…
Một băng lãnh bao hàm sát khí băng lãnh từ trong Giới Thiên Hoang Vực truyền
đến.
Chủ nhân thanh âm kia đến từ một thân ảnh hư vô ngân xán chính là Nguyệt Thiên
Đế Tôn.
– Ha ha ha… Từ Huyền, ngươi thực dám tự chui đầu vào lưới!
Tiếng cuồng tiếu của Tinh Khải Thánh Đế chấn động núi cao đại địa một giới,
thiên diêu địa hoảng.