Tiên Hà Phong Bạo – Chương 1028: Hoàn Vũ Đại Đế. (1) – Botruyen

Tiên Hà Phong Bạo - Chương 1028: Hoàn Vũ Đại Đế. (1)

– Thiên Tinh kim thiết, tài liệu Kim thuộc tính hiếm thấy nhất trong thiên
ngoại Tinh Vẫn Thạch, hòa một chút vào pháp bảo phổ thông, là có thể trở nên
vô cùng sắc bén, ung dung cắt chém pháp bảo cùng giai.

Lượng lớn trân bảo tài nguyên chồng chất như núi kia, để Từ Huyền đầy đủ bỏ
ra gần hai tháng thời gian.

– Hai tháng. . . Thật mệt mỏi a!

Từ Huyền đặt mông ngồi dưới đất, tâm thần mệt mỏi.

Toàn bộ bí cảnh động thiên, chính là một toà bảo sơn vô tận.

Trong động phủ này lưu lại đồ vật, như cũ là đồ vật kiếp trước không trọng yếu
bỏ qua, nhưng so với động phủ lâm thời lúc trước, cách biệt vạn lần không
ngừng.

Từ Huyền nhiều nhất chỉ có thể mang đi một phần ngàn bảo bối tài nguyên.

Dù vậy, điều này cũng có thể làm cho tư bản của hắn, dễ dàng vượt qua đế tôn
phổ thông gấp trăm lần.

Có thể lường trước, sau này tương đương trong một đoạn thời gian, Từ Huyền sẽ
không vì tài nguyên của cải mà phát sầu.

Sauk hi chỉnh đốn xong tài nguyên bảo bối, trong mắt Từ Huyền còn đầy hưng
phấn.

Nghỉ ngơi nửa ngày, Từ Huyền rốt cục tỉnh táo lại, lại đi đến lầu ba Bích
Thiên Thủy Các.

Lầu ba, chính là một phòng tu luyện.

Từ Huyền dự định tu luyện ở chỗ này.

Ngồi trên bồ đoàn của kiếp trước, Từ Huyền đột nhiên phát hiện trên vách tường
đối diện, có một cái gương đồng không đáng chú ý.

Ồ!

Từ Huyền phát hiện, cái này cũng là một mặt Chiếu Thiên cảnh.

Hơi chuyển động ý nghĩ một chút, thôi thúc Mộng Hồi đại pháp.

Vù!

Chiếu Thiên cảnh toả ra hào quang minh nhuận, hiện ra một hình ảnh.

Hình ảnh bên trong, vừa đúng nhắm ngay cực bắc băng bảo.

– Ha ha, không tồi không tồi. . .

Từ Huyền ngồi ở bên trong bí cảnh động thiên, có thể quản chế cục diện ngoại
giới.

Nhưng sau một khắc.

Trong hình ảnh xuất hiện một màn kỳ quái.

Bên trong Cực bắc băng bảo, binh sĩ như gặp đại địch.

Từ Huyền lập tức điều chỉnh góc độ, hình ảnh di động đến ở ngoài cực bắc băng
bảo.

Một thiếu niên tóc trắng đứng ở trước băng bảo, sắc mặt lạnh lùng, đối mặt
Nguyên Thần đại đạo lên tới hàng ngàn, hàng vạn.

– Ngươi chính là Cô Huyền, một trong chín đại thiên tài sao? Xem ra cũng chỉ
có như thế, nếu muốn tiến vào băng bảo? Trước tiên chiến thắng ta lại nói.

Tam điện hạ mang theo kiêu căng nói.

– Ngươi không xứng, tránh ra!

Cô Huyền lạnh lùng nói.

Cực bắc băng bảo, Thánh tộc tam tử cùng Cô Huyền, tranh đấu đối lập.

Từ Huyền ở bên trong Chiếu Thiên cảnh thấy cảnh này, không khỏi kinh ngạc.

Mộng Hồi đại pháp cảm ứng suy tính, không khó phân tích ra, Cô Huyền chính là
tồn tại đáng sợ từ Thiên Sa đại giới truy sát tới kia.

Không nghĩ tới người này một đường đuổi tới Hoàn Vũ giới, thậm chí đến cực bắc
băng bảo.

– Ha ha ha. . . chín đại kỳ tài, đều là cuồng vọng như ngươi vậy sao? Nếu như
ta không mở, ngươi có thể như thế nào?

Tam điện hạ, không những không giận mà còn cười.

Tại Hoàn Vũ giới, đối phương dĩ nhiên so với hắn còn hung hăng hơn.

– Trong Thập phương thiên địa, không có bất luận người nào, có thể ngăn cản
bước tiến của sư tôn cùng Đốt Ma quân đoàn. Đồng dạng, người ngăn cản bước
tiến của ta, giết không tha.

Cô Huyền một mặt lạnh lẽo nói.

Từ khi bái Ma sư làm thầy, trong mắt của hắn không có khái niệm thoái nhượng.

Tam đệ tử kiệt xuất nhất của Ma sư, trong thiên địa hầu như không có ai, dám
làm trái ý nguyện của hắn.

Sắc mặt Tam điện hạ chìm xuống:

– Nơi này là Hoàn Vũ giới, tên gọi Ám Thế thánh triều cùng Đốt Ma quân đoàn,
còn dọa không tới bản điện. Coi như là sư tôn Tông Như Ma của ngươi đích thân
tới, ở trong Bản nguyên giới, cũng phải ngoan ngoãn có phép.

Lời vừa nói ra, không ít Quân hoàng trong cực bắc băng bảo dồn dập biến sắc.

Phóng tầm mắt thập phương ngoại giới vực bây giờ, Tông Như Ma căn bản là một
tồn tại giống như cấm kỵ, không người không sợ, không người bất kính.

Sau khi Bất Tử Luân Hồi ma công đại thành, vị Ma Đạo tông sư này, chưa từng
thất bại, trong thiên địa không người dám hướng về hắn hò hét. Tông Như Ma,
nghiễm nhiên sừng sững một cõi, cấp độ của hắn, Quân hoàng, đế tôn phổ thông,
đều khó có thể nhìn theo bóng lưng.

Đặc biệt là bây giờ, Đốt Ma quân đoàn đã quét ngang hơn một nửa thập phương
ngoại giới vực.

Coi như là địa vị Hoàn Vũ giới cao cả, cũng lén lút lo lắng, kiêng kỵ, không
dám nói không để ý.

– Cô Huyền này, chẳng những là một trong chín đại thiên tài, còn là tam đệ tử
kiệt xuất nhất của Tông Như Ma.

Từ Huyền thất kinh.

Giờ khắc này.

Một Thánh tộc Tam điện hạ, một người là tam đệ tử kiệt xuất nhất của Ma sư,
đối chọi gay gắt. Không ai nhường ai, một cái so với một cái càng ngạo khí.

Mắt thấy hai người giương cung bạt kiếm, bên trong cực bắc băng bảo, một ít
cường giả cấp Quân hoàng, lén lút đưa tin:

– Mau thông báo Thánh tộc, Cô Huyền kia là tam đệ tử Tông Như Ma, lời nói có
khả năng đại biểu bản thân Ma sư. . .

Nhưng đúng lúc này, Tam điện hạ ra tay rồi.

– Đi chết đi!

Tam điện hạ kinh quát một tiếng, linh hồn uy áp cấp Đại thống lĩnh, từ trong
hư không oanh kích mà xuống, thanh viêm che ngợp bầu trời, gào thét hình thành
một bàn tay khổng lồ.

Thanh diễm kia tạo thành bàn tay khổng lồ, so với lúc trước đối phó Từ Huyền,
còn lớn hơn mấy lần.

Nhiều tia diễm khí vô hình ăn mòn hư không quanh thân. Viêm lực khủng bố nhanh
chóng tập trung Cô Huyền.

Lúc trước Từ Huyền đối mặt một chưởng này, rơi vào cực kỳ nguy cơ. Còn uy năng
lần này, vượt qua không chỉ một lần, phạm vi lớn mấy hơn lần.

Này còn là ở Bản nguyên giới, nếu như tại phổ thông giới, một chưởng này hạ
xuống, Thập Vạn Đại Sơn cũng phải đổ nát.

– Chút tài mọn!

Mi tâm Cô Huyền hiện lên một dấu ấn u ám nhàn nhạt, một tầng hư quang màu xám
đen, rơi vào trong hư không quanh thân, tạo thành một quang giới lập thể.

Băng oanh…

Hư không mơ hồ chấn động, dư âm đại kình khí cường kia, đủ để trong nháy mắt
bóp chết Quân hoàng phổ thông phụ cận.

Vậy mà, khu vực Cô Huyền đứng, phảng phất như hoàn toàn ngăn cách độc lập.

Một chưởng kinh thiên động địa kia, tự hồ chỉ là đánh vào hư quang, cùng hắn
không hề quan hệ.

Thanh diễm cự chưởng, gần trong gang tấc, nhưng thương không tới hắn mảy may.

Đông đảo nhân vật cấp Quân hoàng kinh hô biến sắc.

Tam điện hạ cũng ngẩn ra.

Trong Băng bảo, một vị Đại thống lĩnh mặc trên người huyền giáp khác, quát to
một tiếng:

– Tam điện hạ cẩn trọng!

Dứt lời, hắn duỗi tay trảo một cái, một đạo tinh quang vặn vẹo, như tia
chớp bao phủ quanh thân Tam điện hạ.

– Cút!

Một đạo quyền quang màu xám đen, vô thanh vô tức, xuyên qua hư không, vọt tới
trước người Tam điện hạ, cùng cái tinh quang, thanh diễm kia ***ng vào nhau.

Bành oanh…

Thân hình Tam điện hạ lập tức bay ra ngoài, “Oa” một tiếng, nhất thời thổ
huyết, sắc mặt trắng bệch.

– Xoạt!

Thân hình Cô Huyền loáng một cái, trực tiếp thuấn di tiến vào cực bắc băng
bảo.

Thủ đoạn như vậy, kinh sợ tại chỗ.

– Đáng ghét!

Tam điện hạ rít gào giận dữ, cắn răng một cái thôi thúc sức mạnh huyết mạch,
chỉ một thoáng quanh thân hắn toả ra thanh diễm giống như hoa sen, không ngừng
phân liệt oanh tạc.

Trong tay của hắn lấy ra một cây trường kích màu đồng thau, cũ kỹ tang thương,
dĩ nhiên là một bát phẩm truyền thừa Thánh khí.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.