– Khí tức Ngũ hành Thật mạnh, so với Ngân Từ Nguyên Châu cùng Hỏa Long linh
châu, còn mạnh hơn gấp trăm lần!
Từ Huyền tim đập tăng nhanh.
– Ngũ hành côi ngọc! Rất thích hợp Ngũ tạng Ngũ hành thông mạch của ngươi.
Tàn hồn kiếp trước nhắc nhở.
Từ Huyền đưa tay, xẹt qua mấy khối lưu ly tinh ngọc kia.
Xoạt xoạt xoạt!
Trong đó Ngũ hành côi ngọc đại biểu ba loại hỏa, thổ, kim, trực tiếp hòa vào
trong cơ thể.
– Ha ha ha. . . Có Ngũ hành côi ngọc này giúp đỡ. Lực lượng của ta cơ bản
cuồn cuộn không kiệt, dùng luôn bất tận, tốc độ tu luyện sợ rằng sẽ tăng nhanh
gấp hai ba lần.
Từ Huyền cảm giác trong cơ thể có một nguồn lực lượng bàn bạc, không khỏi cất
tiếng cười to.
Bảo vật tầng một, tầng hai, thực sự quá nhiều, tùy tiện một cái liền có thể
làm cho Thần Hư đế tôn đỏ mắt.
Trong đó có không ít pháp bảo phẩm cấp cao, thậm chí vượt qua cấp độ Thánh
khí, nhưng Từ Huyền trong khoảng thời gian ngắn, căn bản không có thời gian đi
phân tích từng cái từng cái.
Hiện nay, bảo bối hắn quan tâm đến, chỉ chiếm một phần ngàn trong đó.
Hô!
Từ Huyền hít sâu một hơi, bước lên lầu ba.
Lầu ba cũng là một không gian độc lập, nhưng càng thêm vững chắc.
Một cái bàn, một cái bồ đoàn.
Đơn giản như vậy, mộc mạc như vậy, đây chính là một phòng luyện công.
– Đây hẳn là chỗ tu luyện của kiếp trước.
Từ Huyền nhắm mắt lại, có thể cảm nhận được khí tức thân thiết rất quen thuộc,
một số ký ức kiếp trước tràn vào trong đầu, một ít hình ảnh, rõ ràng trước
mắt.
– Cái bồ đoàn kia là kiếp trước tu luyện qua, hẳn là ẩn chứa cảm ngộ cùng ý
cảnh cực cường, nếu như ngươi tu luyện ở phía trên, nhất định sẽ có hiệu quả.
Tàn hồn kiếp trước nhắc nhở.
Nga?
Từ Huyền không khỏi có chút hứng thú, ánh mắt nhìn chằm chằm cái bồ đoàn kia,
có chút không thể tin tưởng.
Dù sao cái bồ đoàn kia, nhìn qua chất phác đơn giản, không có bất luận lực
lượng ba động nào.
Ôm một thái độ thử tạm thời, Từ Huyền đi tới trước bồ đoàn, chậm rãi ngồi
xuống.
Trong nháy mắt ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, thân thể Từ Huyền chấn động, một cỗ
ý cảnh bao la thông thiên, xoay chuyển thiên địa nhật nguyệt, nghiền nát thế
giới sơn hà tràn vào trong đầu.
– Trong bồ đoàn này ẩn chứa linh năng ý cảnh cường đại như vậy, tương đương
với một thông thần di tích cổ, so với Tinh Vẫn di tích trong Thánh cảnh cổ,
còn mạnh trăm lần, ngàn lần. . .
Từ Huyền mừng như điên.
Tâm thần hòa vào trong linh năng ý cảnh kia, tinh thần ý cảnh kinh thiên vĩ
địa của kiếp trước, trải qua ngàn vạn năm thời không, kéo dài đến nay, vẫn
còn không tiêu diệt.
Cỗ ý cảnh cường đại này, thậm chí có thể thôn phệ ý thức Nguyên Thần đại đạo.
Nhưng Từ Huyền có một cảm giác rất thân thiết cùng quen thuộc.
Bởi vì ý cảnh linh năng cường đại kia, là đến từ kiếp trước của mình, không có
bất kỳ ngăn cách.
Cái loại cảm giác này, thật giống như cá trở lại trong nước, mặc dù sóng to
gió lớn hơn nữa, cũng có thể thoả thích du lịch.
Ý thức của Từ Huyền, dần dần lạc lối trong đó, hòa vào linh năng ý cảnh mênh
mông uyên bác kia.
Giờ khắc này, phương diện linh hồn, ở trong một mảnh không gian màu vàng
sậm, chất phác, trống trải, dày nặng.
Ba loại nguyên lực đại biểu hỏa, thổ, kim, hiện lên chùm sáng hình lốc xoáy, ở
trung tâm linh hồn màu vàng sậm.
Trừ thứ này ra, phương diện linh hồn của Từ Huyền, còn bao phủ một tầng vụ
quang mộng ảo, hiện lên luân bàn vận chuyển, đại biểu Từ Huyền tu luyện tới
tầng sáu Mộng Hồi đại pháp.
Mà giờ khắc này, vụ quang mộng ảo phương diện linh hồn, không ngừng vặn vẹo
lan tràn.
Vù oanh…
Toàn bộ linh hồn không ngừng khẽ run, ở dưới vụ quang mộng ảo thôi động, sản
sinh biến hóa kinh thiên động địa.
Linh hồn màu vàng sậm, hư quang ba sắc, rõ ràng lớn mạnh, không gian cũng
đang mở rộng.
Vụ quang mộng ảo kia, đâu đâu cũng có, càng ngày càng dày đặc, tràn ngập
bao phủ toàn bộ linh hồn.
Khí tức linh hồn của Từ Huyền, trở nên quỷ thần khó lường, không thể dự đoán.
Ở dưới ý cảnh linh năng kiếp trước gia trì, Mộng Hồi đại pháp cùng linh hồn ý
cảnh, tăng nhanh như gió.
Ý thức của Từ Huyền, hòa vào kiếp trước tu luyện, thời gian từng chút từng
chút trôi qua, một năm, hai năm, ba năm, năm năm, mười năm, hai mươi năm, ba
mươi năm. . .
– Xoạt!
Chờ khi Từ Huyền mở mắt ra, phát hiện mình ở trong mộng, vượt qua năm mươi
năm, phương diện linh hồn, sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Hơi chuyển động ý nghĩ một chút, ba đám hư quang linh hồn ám kim đại biểu Hỏa
chi tâm, Thổ chi tỳ, Kim chi phổi, dường như tuyên cổ kiêu dương, toả ra ánh
sáng vạn trượng, lực lượng linh hồn kinh thiên động địa kia, rung động trong
lúc đó, truyền đến nổ vang lôi đình, như sông dài dâng trào, điên cuồng gào
thét, làm cho Từ Huyền hãi hùng khiếp vía.
Đồng thời, vụ quang mộng ảo bao phủ cả thân thể, hình thành sương mù càng mông
lung dày nặng, dường như ở thế giới linh hồn của Từ Huyền, ngưng kết một tầng
bích chướng.
Không gian phạm vi linh hồn kia, so với “năm mươi năm” trước, đầy đủ mở rộng
không chỉ gấp mười lần.
Trong lòng Từ Huyền ngơ ngác, khó có thể tưởng tượng, cỗ lực lượng linh hồn
bàng bạc này, dĩ nhiên thuộc về mình.
Luận cảnh giới linh hồn, sức mạnh cấp bậc Đại thống lĩnh kia, xưng là kinh thế
hãi tục, đủ có thể làm cho phạm vi không gian tiểu giới đổ nát vặn vẹo.
Nhưng Từ Huyền cảm giác, lực lượng linh hồn của mình giờ khắc này, so với
Đại thống lĩnh chỉ mạnh chứ không yếu!
– Nhất mộng năm mươi năm. . .
Từ Huyền chấn động, thềm kêu bất hảo.
Thời điểm thể ngộ linh năng ý cảnh kiếp trước, hắn đầy đủ vượt qua năm mươi
năm tu luyện nhân sinh, cảm thụ đó là gần như chân thực.
Bằng không, lực lượng linh hồn cũng không có khả năng tăng trưởng kinh thiên
như vậy.
– Chà chà, lực lượng linh hồn của ngươi, đã đạt đến trình độ Anh Biến đỉnh
cao, chiều rộng linh hồn có thể so với Thần Hư đế tôn.
Tàn hồn kiếp trước lại cười nói.
– Ngoại giới qua bao lâu rồi?
Sống lưng Từ Huyền chảy ra mồ hôi lạnh.
Thời điểm tiến vào bí cảnh động thiên, hắn cùng Tông Như Ma ước hẹn trăm năm,
đã qua hơn ba mươi năm.
Tại thời điểm năm mươi năm, hắn nhất định phải sớm về Tiểu Ngư giới một
chuyến.
Nhưng mà, nhất mộng này, dường như vượt qua năm mươi năm. . .
Viễn cổ cự ma cường đại kia, sợ rằng sức mạnh đủ để diệt Tiểu Ngư giới rồi.
– Vội cái gì, mới qua một chút thời gian ngắn ngủi mà thôi.
Tàn hồn kiếp trước thản nhiên nói.
Từ Huyền nghe vậy, nhất thời mừng như điên, ngửa mặt lên trời cười to:
– Ha ha ha. . . Quá tốt rồi!
Cái loại kinh hỉ cùng sảng khoái này, thực sự khó nói lên lời!
Mới qua chút thời gian ngắn ngủi, Từ Huyền hầu như tương đương qua năm mươi
năm tu luyện.
Nhất mộng năm mươi năm!
Trước đó, cảnh giới linh hồn của Từ Huyền, vừa mới bước vào trình độ Anh Biến
trung kỳ.
Sau đó, phảng phất chỉ ngủ gật một cái, sau khi tỉnh lại, cảnh giới linh hồn
ở “Trong mộng” tu luyện tăng lên tới cấp độ Anh Biến đỉnh cao. Chiều rộng Linh
hồn thậm chí có thể so với Thần Hư đế tôn.
Điều này thực là thiên đại kinh hỉ.