Băng Thần buổi sáng đi vào trong phòng của nàng ta, quả nhiên nàng vẫn còn say chưa thể tỉnh được. Cách đây gần một tiếng nàng còn chạy ra tìm hắn đòi rượu, không thể chịu được nàng dính người hắn đành phải cho nàng.
Nhận nụ hôn của mỹ nhân thì phải trả lại cho nàng chai rượu ngon, chỉ có điều Băng Thần vốn không muốn cho. Nàng liền dùng bão táp tấn công khiến hắn đầu hàng, lúc say xỉn nàng ta khác hẳn lúc còn tỉnh tảo, hôn Băng Thần lại chẳng thấy ngại ngùng gì cả.
Bế nàng ta ra ngoài hắn ta hướng thẳng tới cửa hàng bán thú cưỡi ở trung tâm thành trì, nơi đó nghe đồn toàn đồ tốt. Giá cả chỗ đó thì rất đắt nhưng khách hàng rất đông, Trần Gia Linh rất có niềm tin khi giới thiệu nơi đó cho Băng Thần.
Ngoài trời còn khá lạnh khiến cho Băng Thiên Hậu không khỏi co mình lại, Băng Thần thấy thế liền hóa thành bán yêu dùng mười cái đuôi bọc nàng lại. Cảm thấy ấm áp thì nàng lại ngủ ngon lành như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Ngoài đường hiện tại rất ít người, dù cho tuy luyện giả không cần nghỉ ngơi nhiều nhưng giờ này ít người muốn ở trong trò chơi. Lượng người ít thế nên Băng Thần ôm Băng Thiên Hậu lại không có mấy người để ý.
Người nào còn ở trong trò chơi giờ này thì đều có việc phải làm, hơi đâu để ý người khác làm gì. Băng Thần lướt nhanh qua các con phố thế nhưng động tác vẫn hết sức nhẹ nhàng, hắn không muốn để cô nàng xỉn rượu này tỉnh lại phá phách.
Phía bên trong cửa hàng Thú cưỡi trưởng quầy chán đến phát điên, nếu không phải có nhiệm vụ tại thân thì hắn đã bỏ đi từ ngủ lâu rồi. Giá như có vài cái khách hàng giàu có giúp hắn mau chóng đạt chỉ tiêu, cái thành trì này yên tĩnh không hợp với hắn.
“Leng keng”
Trời vừa mờ sáng, mặt trời thậm chí còn chưa xuất hiện, phía bên ngoài sương mù lại dày đặc đến không nhìn thấy đường.Người nào mua đồ giờ này thì chắc chắn phải rất gấp, càng như thế thì hắn mới càng đề giá cao được.
Băng Thần vừa vào bên trong thì trưởng quầy không khỏi bất ngờ, hắn ta ôm trong lòng cô nương quá đẹp, hai người phối với nhau thật hoàn mỹ. Khách nhân tới thì hắn nhanh chóng chỉnh lại trang phục cho chỉnh tề, gương mặt niềm nở đi ra ngoài.
“Ta là trưởng quầy ở đây rất hân hạnh được đón tiếp công tử.”
Băng Thần gật đầu khẽ giọng:
“Ta đang cần mua một yêu thú có thể đi được 100 vạn dặm trong vòng khoảng hai tháng. Chất lượng phải tốt nhất, thậm chí có thể vượt qua yêu cầu của ta cũng được, giá cả thì tùy ý, chỉ cần hợp lý thì đắt cũng không trả giá.”
Trưởng quầy nhìn người không nhầm chút nào, Băng Thần đích thị là loại đại gia hắn mơ ước, trong đầu nhanh chóng chuyển động. Trước tiên hắn khẽ giọng:
“Công tử đợi ta ít phút để ta tra lại xem có con nào giống như công tử cần không. Có thể công tử phải cho ta biết ngươi thích loại phi hành hay đi bộ để ta dễ tìm kiếm?”
Băng Thần suy nghĩ một chút rồi nói:
“Tốt nhất là phi hành, nếu không có thì yêu thú đường bộ cũng được, ngươi nhanh chóng tìm kiếm cho ta. Bây giờ ta còn khoảng một tiếng trước khi xuất phát, thời gian như thế chắc cũng đủ để ngươi sàng lọc rồi, còn nếu không kịp thì ta sang chỗ khác.”
Trưởng quầy thấy tài thần có nguy cơ bỏ đi thì vội vàng ngăn cản, hắn thề thốt sẽ tìm trong khoảng thời gian ngắn nhất.Khoảng mười phút sau thì mang theo một cái Dưỡng Thú Túi cấp độ huyền thoại đi ra, Băng Thần vừa cảm thấy ngạc nhiên vừa thú vị.
Không nghĩ tới một cửa hàng nhìn có vẻ bình thường lại ẩn chưa tới sủng thú cấp độ Huyền Thoại, có điều sao lại mang ra bán. Chẳng lẽ phía trên cửa hàng này không có thế lực chống lưng, nếu có chắc chắn sẽ không bỏ qua thứ tốt như thế này.
Trưởng quầy đặt Dưỡng Thú Túi trên bàn, đẩy nhẹ qua chỗ Băng Thần để hắn ta kiểm hàng.
Bạch Phong Đế Cầm (Cấp 299) ( Huyền thoại)
Danh hiệu: Thần Cầm Siêu Tốc (Ở trên độ cao 4 dặm tốc độ tăng 100%)
Huyết mạch: Bạch Phong Điểu
Sinh lực: 246 triệu
Lam: 99 triệu
Công kích: 902 vạn
Phòng thủ: 700 vạn
Tốc độ: 999 vạn
Trí lực: 600 vạn
Thể chất: 120 vạn
Kỹ năng: Phi Tốc, Bạo Phong, Hư Hóa, Lá Chắn, Bạo Vũ Lê Hoa……
Trang bị: Không
Trưởng quầy khẽ mỉm cười nói:
“Con vật này cực kỳ phù hợp với yêu cầu của công tử, tốc độ siêu cao, cực kỳ bên bỉ, giống loài tuy ta không rõ nhưng chắc cũng cao. Từ lúc làm cái nghề này đến giờ ta còn chưa thấy loại yêu cầm nào giống nó nên chẳng thể cho công tử biết gì.”
Băng Thần nhíu mày hỏi:
“Biết gì thì nói lấy được rồi, còn lại thì ta sẽ tự mình tìm hiểu không phiền phức trưởng quầy.”
Trưởng quầy khẽ giọng nói:
“Con yêu thú này chỉ thích ăn rau cỏ rồi các loại dược liệu cấp cao, có điều nó hình như thuộc dạng không biết đánh nhau. Nhốt nó cùng mấy con yêu thú cấp thấp nhưng chẳng thấy có ý định xác nhận chủ quyền gì cả, với lại cấp độ cao nhưng vẫn chưa giao tiếp được “
Băng Thần nhìn bảng chỉ số thì chắc chắn con phi cầm này không phải dạng thường, có lẽ nó không xác định chủ quyền bởi nó cảm thấy đây vốn không phải lãnh thổ của nó. Cũng có thể vì lý do nào đó Băng Thần không biết đến.
Băng Thần nhìn trưởng quầy khẽ giọng hỏi:
“Thứ này giá bao nhiêu thế trưởng quầy.”
Trưởng quầy mỉm cười nói:
“Năm trăm triệu tặng kèm Dưỡng Thú Túi, công tử nếu hài lòng có thể trả tiền rồi mang nó đi ngay lập tức. Khế ước ta sẽ tự tay giúp công tử thực hiện, nó được ta cứu mạng trở về thế nên ta làm việc nó mới không phản kháng. “
Trong lúc thực hiện khế ước Băng Thần tranh thủ tìm hiểu thêm về sủng vật mới của mình, hóa ra con vật này được trưởng quầy tìm thấy khi nó còn bé.Không biết sao cao cấp huyết mạch phi cầm lại không có đàn bảo bọc.
Khi nó bị yêu thú tấn công thương tích đầy mình thì may mắn có trưởng quầy cưu mang, sau đó nó được nuôi dưỡng chung với mấy yêu thú con non trưởng quầy tìm được. Đến bây giờ mới tìm được chủ nhân chịu bỏ ra số tiền lớn để lấy nó.
Nghe nói đến đây thì Băng Thần có chút nghi ngờ, trưởng quầy là một siêu cấp cường giả, bảng chỉ số chỉ có Băng Thần biết được người này cấp độ là 900. Cấp độ này đã tương đương Vũ Thánh Đỉnh Phong ở trong thực tại, thế nhưng lại đi làm một trưởng quầy.
Cứ cho là vì sở thích đi thì cũng không có lý do nào để giải thích chuyện người này không có nhãn lực đến mức không nhìn thấy tiềm năng của con vật này. Thứ này trưởng thành thì vượt qua Vũ Thần cũng rất có thể, bán đi 500 triệu thì quá vô lý.
Rồi còn không có sức chiến đấu, người này rốt cuộc có thực sự nuôi con vật này không thế. Con Yêu Cầm này thậm chí còn mạnh hơn cả Quỷ Kiếm Hầu hôm trước.
Cái giá mua là 500 triệu này thì đến 400 triệu tính cho cái Dưỡng Thú Túi rồi, tức con Yêu cầm cấp độ 299 đẳng cấp Huyền thoại giá chỉ có 100 triệu. Có điều nguyên nhân sâu xa Băng Thần chẳng muốn quan tâm, khế ước hoàn thành không có vấn đề gì cả.
Thả con phi cầm này ra bên ngoài ngay trước cửa của cửa hàng, trưởng quầy đứng trước mặt con Thần Điểu nhẹ nhàng vuốt ve. Bạch Phong Thần Cầm nhẹ nhàng cọ vào lão trưởng quầy rất thân thiết, trong cổ họng tiếng rên rỉ nhè nhẹ.
Trưởng quầy mỉm cười to giọng:
“Hôm nay ta đã tìm cho ngươi một chủ nhân cực kỳ giàu có, chắc chắn hắn ta sẽ cho ngươi ăn uống thoải mái chứ không keo kiệt như lão già này. Ngươi đã có chủ thì nhất định phải ngoan ngoãn, nếu sau này có dịp thì xin phép về thăm ta là được.”
Băng Thần thấy tình cảm giữa họ thì càng khó hiểu, thế nhưng vẫn lên tiếng:
“Có thời gian ta sẽ cho nó về thăm ngươi, bây giờ thì ta có chuyện gấp cần xuất phát ngay, hẹn sau này gặp lại trưởng quầy.”
Nói xong đặt Băng Thiên Hậu lên người nó, từ trong người hắn lấy ra một đống trang bị Thần Khí mang cho Bạch Phong Đế Cầm. Tiếp đó leo lên liền thúc dục cho Bạch Phong Thần Cầm bay đi.
Trưởng quầy nhìn họ khuất bóng thì mới quay đầu vào trong, ngồi xuống chưa kịp nhấp ngụm trà tươi thì đã có mấy người đi vào. Có điều sắc mặt của trưởng quầy không vui vẻ chào đón, rõ ràng họ không phải khách hàng.