Trần Gia Linh đối với hắn quá quen thuộc rồi nên trực tiếp đẩy cửa đi vào, hai cánh cửa đập mạnh vào hai cánh cửa khác tạo ra tiếng động to lớn. May sao Trần Gia Huy đã đi rất xa nếu không nhất định sẽ nghe thấy.
Nàng nhìn Băng Thần bình thản uống nước trà thì liền hỏi:
“Huynh làm ăn với Trần Gia Huy sao?”
Băng Thần hiểu được nàng đang không hiểu tại sao hắn lại đi làm ăn với kẻ thù của nàng, đây chính là lý do Băng Thần cảm nhận được trăm năm trôi qua nhưng nàng chẳng có chút tiến bộ nào.
Hắn khẽ ngoắc nàng lại gần, Trần Gia Linh không vui nhưng vẫn chậm rãi lại gần. Nghe lời hắn quen rồi thế nên khi muốn chống lại thì tâm trí vẫn thản nhiên nghe theo.
Hắn kéo nàng vào lòng sau đó nhẹ giọng:
“Người ta ném tiền vào mặt rồi còn không nhận thì chỉ có đồ ngốc thôi, ta cho nàng miễn phí lại đòi của hắn thêm mớ tiền. Nếu ta không bán thì chẳng những sẽ gặp quấy phá, Trần Gia Duy cũng có khả năng dùng giá rẻ lấy được công lược.”
Sau đó Băng Thần phải mất thời gian giải thích cho nàng một số chuyện, đầu tiên là chuyện công lược để nàng khỏi giận dỗi, có điều nhìn nàng phụng phịu hắn lại cảm giác nàng rất đáng yêu
Thẳng thắn mà nói thì công lượng của Bát Xà Phân Thân hắn ta đã bán rất nhiều cho các công hội trong Thiên Vương Tinh. Nếu Trần Gia Duy chịu khó cài một gián điệp vào mấy cái công hội đó thì chẳng mấy ngày sẽ có được công lược mà chẳng tốn kém bao nhiêu.
Rồi còn sau này công lược phó bản mới hắn nói cũng sẽ bán cho Trần Gia Duy đầu tiên thì nàng lại có ý kiến:
“Huynh bán cho hắn đầu tiên thì chẳng khác nào hại chết công hội của ta.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Nếu quả thật ta vẫn ở Thiên Vương Tinh sever thì đúng là hại nàng, còn khi ta đã ở đây thì chẳng qua là nuôi béo một con heo mập thôi.”
Trần Gia Linh không hiểu nổi:
“Có công lược sớm thì từ phí bản hắn ta sẽ có biết bao nhiêu lợi thế, chưa kể vượt qua phó bản lần đầu thưởng cũng không nhỏ chút nào. Lợi thế cấp độ, trang bị những thứ này mới chỉ giãn cách đôi chút, huynh cho hắn ta công lược chẳng khác phá bỏ hết thảy.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Trăm năm rồi nhưng riêng về tâm kế thì muội vẫn còn yếu lắm, đầu tiên muội thử nghĩ xem hắn tích trữ được lợi thế cấp độ, trang bị thì như thế nào. Càng mạnh mẽ thì người ta sẽ càng chủ quan, ta lại mai danh ẩn tích thì hắn ta chắc chắn sẽ muốn lên trời.
Sau đó ta chỉ cần lặp lại một lần như trận với Quỷ Kiếm Hầu thì dù là cấp độ hay trang bị đều sẽ thành mồi ngon cho ta. Khi đó ta mang những thứ kia bán rẻ cho công hội của muội thì chẳng phải tốt sao, muội vừa được thêm danh tiếng ta lại được thêm tiền.”
Trần Gia Linh lúc này mới yên lặng suy nghĩ, Băng Thần làm như thế quả thực không sai, với lại nàng còn nghĩ tới một tầng quan hệ khác. Nếu Băng Thần giúp nàng quá nhiều lại gây ra thiệt hai thì không hay, mấy vị tỷ muội Băng Thần hay kể cho nàng nghe chắc chắn sẽ không vui.
Nếu thuận theo Băng Thần thì khác hoàn toàn, hắn ta thu được một khoản lớn thì coi như cũng có một phần công của nàng. Sau này khi nói chuyện với mọi người thì cũng không cần quá mức khúm núm, dù sao vào nhà có chút công lao còn hơn là trở thành gánh nặng.
Băng Thần đã giúp đỡ công hội của nàng rất nhiều, cứ giữ lấy tốc độ phát triển như thế này đã đủ tốt, nếu tham quá hại nhiều hơn lợi. Suy nghĩ thông suốt nàng quay qua ôm hắn ta cứ yên tĩnh như vậy, từ lâu rồi nàng đã rất thích ngồi trong lòng của Băng Thần hít vào mùi hương của hắn, cảm nhận hắn ôn nhu đối đãi với mình.
Được một lúc thì Băng Thần mới một lần nữa lên tiếng:
“Ta chuẩn bị đi về Thiên Vương Tinh sever một thời gian, muội trong thời gian này ổn định tình hình, ở ngoài thực tại cũng đừng tới tìm ta để cho Trần Gia Duy không nghi ngờ. Đợi làm xong một vố lớn rồi thì chúng ta đều sẽ khỏe mạnh, lần này mong sao cha muội tận dụng cơ hội lần này thật tốt để có thể vặn ngã nhị phòng.”
Trần Gia Linh khẽ giọng:
“Cái này ta hiểu rồi, mất hút một tháng trời bây giờ ta cũng nên đi gặp cha mẹ để họ thấy mặt.”
Hai người nhanh chóng tách ra, bây giờ là thời điểm quan trọng không thể lơ là được. Băng Thần chưa về Thiên Vương Tinh ngay, hắn là lão sư của Trần Gia Huy thế nên cũng nên thực hiện một chút nghĩa vụ của người thầy, hai thầy trò đang tập dở thì Trần phu nhân đi tới.
Lúc này ánh mắt nàng nhìn Băng Thần đã hoàn toàn khác, loại ánh mắt này tràn yêu thương giống như nàng nhìn con trai của mình vậy. Băng Thần thấy nàng đi tới thì cũng điều chỉnh lại cách xưng hô của mình cho phù hợp, dù sao cũng có thể coi như người trong nhà.
“Chào bá mẫu.”
Trần phu nhân tươi cười:
“Ngươi làm tốt lắm, ta không nghĩ con bé lại nhanh như thế thích một nam nhân. Chuyện của hai ngươi thì hai ngươi tự quyết định, ta cùng cha của Gia Linh sẽ không can thiệp vào, có điều hãy nhớ luôn có chúng ta làm hậu phương cho các ngươi.”
Băng Thần cười không nói, thật sự hắn cảm giác được tình thương của Trần phu nhân, thái độ lạnh lùng bên trong ấm áp thì lại nhớ đến Nhạc Thiên Quân.
Trong lòng Băng Thần âm thầm:
“Mọi người ở Tân Sinh thế giới vẫn khỏe chứ, ta hiện tại một lần nữa trở thành kẻ dẫn đầu, cứ yên tâm chờ ta nhất định sẽ trở lại thăm mọi người. “
Trần phu nhân nhìn ra tâm trạng của hắn liền hỏi:
“Nếu ngươi nhớ nhà thì có thể trở về Thiên Vương Tinh vài tuần sau đó quay lại dạy dỗ Gia Huy tiếp cũng được, không nhất thiết cứ phải ở đây đâu.Chuyện gia tộc của ngươi bọn ta cũng tìm hiểu qua rồi, nếu tam phòng tính làm gì để trợ giúp Nam Băng tộc thì chúng ta sẽ giúp ngươi chặn lại.”
Băng Thần cũng không tỏ ra ngạc nhiên khi Trần gia người điều tra ra được, chỉ cần hữu tâm chú ý thì nhất định có thể tìm hiểu rõ ràng. Hắn nghe Trần phu nhân đề nghị thì chỉ hơi suy nghĩ sau đó hồi đáp:
“Cái này thì chắc không cần, chỉ cần ta trở về Thiên Vương Tinh sever trong Thiên Đạo là được. Còn hiện tại đi về Thiên Vương Tinh thì vừa vô trách nhiệm với Gia Huy lại chẳng có tác dụng gì nhiều, tốt nhất là ta ở đây để nếu Gia Linh có chuyện gấp cần nhờ ta giúp đỡ thì ta có thể biết được.
Trở về Thiên Vương Tinh tuy có thể liên lạc được với Nguyệt Thần Tinh nhưng nhất định sẽ mất thời gian. Thiên Đạo trò chơi tốc độ đang được đẩy nhanh thế nên một vài phút cũng có thể ảnh hưởng cực lớn đến đại cuộc, thành bại đôi khi cũng từ chút ít thời gian đó phân ra thắng bại.
Trần phu nhân gật đầu an ủi:
“Đã thế thì ngươi cứ ở đây, lâu lâu chỉ cần hướng dẫn Gia Huy tu luyện một chút, thời gian còn lại có thể ở trong Thiên Đạo trò chơi hoàn toàn. Nếu như thế thì ngươi sẽ bị ảnh hưởng rất ít, nói chung ngươi lo việc của mình còn chuyện khác để ta với cha của Gia Linh lo.”
Băng Thần nhìn sắc trời dần tối liền cáo từ đi về phòng của mình, đồng thời cũng không quên căn dặn Trần Gia Huy luyện tập những gì hắn dạy. Lần này đi vào Thiên Đạo hắn không biết được mình chuẩn bị tiến vào một chuỗi ngày điên cuồng nhất hắn từng trải qua.
Người châm lửa không ai khác cũng chính là hắn ta, tuy rằng đốt đến chính mình nhưng hắn hoàn thành được mục đích của mình. Hắn muốn đẩy Thiên Đạo trò chơi đi thật nhanh trước khi đám Sáng Thế và Thần Đế được thức tỉnh trí nhớ.
Vào trong phòng riêng đóng của cần thận vẫn chưa đủ, để an toàn hắn còn giăng thêm vài chục lập kết giới. Đợi xong việc hắn ta mới bắt đầu đi vào trong Thiên Đạo.