Băng Thần thu liễm hàn ý khẽ giọng hỏi:
“Gia Duy công tử nên nói thẳng ra mục đích ngươi đến tìm ta, chúng ta đều là nam nhân nên không cần vòng vo tam quốc làm gì.”
Trần Gia Duy mỉm cười nói:
“Ta tới đây mục đích thì Băng Thần công tử chắc cũng đoán ra được rồi, công hội của công tử nhập hội với công hội của ta có được không?
Đổi lại Trần gia sẽ bảo bọc lấy Bắc Băng gia của công tử, thậm chí trợ giúp công tử xử lý Nam Băng tộc của Băng Vương. Cuộc giao dịch này công tử có lợi hoàn toàn, không biết Băng Thần công tử suy nghĩ thế nào? “
Băng Thần nhấp một ngụm trà thơm nở nụ cười mỉm:
“Câu hỏi thứ nhất ta xin đáp là không, cái này mong Gia Duy công tử thứ lỗi, đã có thế gia khác đến trước các ngươi một bước rồi.”
Trần Gia Duy cau mày tỏ vẻ không vui, tuy Băng Thần nói thế nhưng làm gì có chuyện hắn hết hi vọng dễ dàng như vậy:
“Không biết Băng Thần công tử có thể cho ta biết đó là thế gia nào, ở tinh cầu nào vậy?”
Băng Thần nhìn vẻ mặt tức tối của Trần Gia Duy thì cảm thấy tiểu tử này quá non, cảm xúc lại thể hiện ra ngoài một cách dễ dàng như thế. Đầu tiên hắn tính nói là Tịnh Ảnh gia nhưng đã muốn hù dọa thì làm lớn một chút, phải cho tên này không dám ước mơ tới Thiên Long Bang.
Tuy có Chiến Vũ Lan Anh và Hắc Dạ trấn giữ thế nhưng nếu chỉ cần vài câu nói mà giải quyết được thì cần gì để các nàng nhọc lòng. Huống chi Trần Gia Huy chỉ là một thằng nhóc sợ đầu sợ đuôi, Băng Thần làm sao có chuyện không hù dọa được hắn.
Băng Thần nhàn nhạt:
“Không biết công tử có biết Chiến Vũ gia của Đế Vương Tinh?”
Trần Gia Duy giật mình, Chiến Vũ gia nghe thôi đã đủ sợ, đối phương xác định lại là gia tộc của Đế Vương Tinh thì không thể nhầm đi đâu được. Ở Đế Vương Tinh thì ngoài cái Chiến Vũ gia tộc kia thì làm gì còn có cái gia tộc nào cùng họ, hắn tin tưởng Băng Thần cũng không dám lấy chuyện này ra làm trò đùa.
Băng Thần thấy Trần Gia Huy mặt có chút trắng ra thì liền bồi thêm:
“Bây giờ thẻ chuyển đổi sever còn rẻ, công tử có thể cho người đến Thiên Vương Tinh để xác minh. Chiến Vũ Lan Anh gia chủ hiện tại đang nằm trong nhóm người điều hành của công hội, công hội của ta không có nhiều người lên xác minh chắc cũng không khó lắm.”
Trần Gia Duy vội vàng xua tay:
“Băng Thần công tử lời tất nhiên ta tin, chuyện hợp tác coi như bỏ qua, thế nhưng ta muốn mua cách vượt phó bản chắc Băng Thần công tử bán chứ. Không giấu gì ngươi công hội ta đông ngươi thế nên máu mới rất đông, cao thủ trong hội thì đều bận, thế nên cần có cách để họ tự vượt qua.”
Băng Thần hơi suy nghĩ một chút rồi cười nói:
“Công tử và Gia Linh tiểu thư quả nhiên là người một nhà yêu cầu giống hệt nhau, thế thì giá cả công lược ta sẽ bán với giá ngang nhau. ”
Băng Thần cố tình chêm thêm để khi hắn đưa công lược miễn phí cho Trần Gia Linh thì Trần Gia Duy cũng không có gì để thắc mắc cả. Trần Gia Duy nghe nói Trần Gia Linh đã đi trước mình một bước thì trong lòng không khỏi thắt lại.
Hắn giả bộ tò mò hỏi:
” Gia Linh tỷ không biết đến mua công lược từ khi nào?”
Băng Thần giả bộ ngẫm nghĩ rồi nói:
“Hình như khoảng hơn một tháng trước, từ lúc nàng mua xong công lược thì ta không còn gặp lại nàng nữa. Không biết Gia Huy công tử có biết nàng bận việc gì không?”
Trần Gia Huy tâm trạng cực kỳ không tốt, vốn rất tự tin với tình báo của mình nhưng hiện tại lòng tin của hắn bị đả kích hoàn toàn. Kẻ phục kích công hội của hắn đến bây giờ vẫn chưa điều tra ra thân phận, rồi cả chuyện lần này nữa, nàng ta thế mà lại nhanh chân hơn cả hắn.
Băng Thần từ trong giới chỉ lấy ra một mảnh ngọc thạch rồi, Trần Gia Huy tuy tâm trạng có chút nặng nề nhưng vẩn tiếp lấy. Tuy trong lòng có chút oán hận Băng Thần nhưng tạm thời không thể làm được gì, có tiền tới thì mua, nếu thật sự có tội lúc này thì chính là đám người làm tình báo kia.
Hít một hơi thật sâu để bình bổn trong lòng táo bạo, hắn biết lúc này cần phải moi thêm lợi ích từ tay Băng Thần để có thể cân bằng với Trần Gia Linh. Nếu bây giờ va chạm với Băng Thần thì chuyện tốt không biết có không nhưng chuyện xấu đổ lên đầu là cái chắc.
Hắn cố nặn ra nụ cười mang vẻ miễn cưỡng nói:
“Ngoài công lược ra không biết ta còn có thể mua trang bị từ chỗ của công tử được không?”
Băng Thần lắc đầu cười khổ một tiếng:
“Trang bị của công hội do một người tên Hắc Dạ quản, nàng ấy do Chiến Vũ Lan Anh tiểu thư mang từ Đế Vương Tinh tới, nếu công tử muốn mua thì liên hệ ta coi như nhầm người rồi. ”
Trần Gia Duy thở dài một tiếng ráng gượng:
“Không biết phó bản mới ra được ba tuần rồi, khi nào công tử mới có thể vượt qua. “
Băng Thần long mày khẽ nhếch:
“Cái này thì không vội được, phó bản Bát Xà Phân Thần còn dễ nói, phó bản mới thì thật sự chính ta cùng mọi người trong công hội khốn đốn xuất một thời gian dài mà chưa qua. Công tử muốn có công lược thì có chút không thức tế, phải biết trang bị cùng mọi thứ của chúng ta đều rất mạnh, dù cho vượt qua được cũng chưa thể áp dụng đại trà.”
Trần Gia Duy trong lòng nặng trĩu:
“Thế thì khi nào vượt qua được phiền công tử lưu ý giúp ta, công lược vừa xuất hiện thì ta muốn là người đầu tiên mua được.”
Băng Thần khẽ giọng:
“Cái này không phải không được nhưng cái giá bỏ ra không nhỏ đâu, tất nhiên người được trước cũng thu lợi không nhỏ. Công tử có thể về trước rồi từ từ suy nghĩ cũng được.”
Đặt lại một chiếc giới chỉ trên bàn Trần Gia Duy rời đi, Băng Thần kiểm tra thì thấy bên trong có tới chục tỷ nguyên thạch. Trần Gia Duy rõ ràng là một khách hàng giàu có mà hắn cần phải khai thác thêm, đang suy nghĩ vu vơ thì hắn bỗng nhiên nhìn vào cánh cửa đóng kín.
Từ phía bên ngoài Trần Gia Linh phi hành đi tới đụng phải Trần Gia Duy đang chuẩn bị rời đi, Băng Thần rất háo hức chờ đợi xem trăm năm trôi qua Trần Gia Linh có học được gì không. Rất nhanh hai người đụng mặt nhau, cả hai rất ăn ý dừng lại trên không trung.
Trần Gia Duy cười nói:
“Băng Thần công tử vừa mới nhắc tới tỷ, lần này ta phải công nhận tỷ nhanh tay thật đấy. Không thể tin được là ta nắm được thông tin sau tỷ, cạnh tranh lần này ta thua nhưng lần sau chắc chắn sẽ không.”
Theo nhận xét của Băng Thần thìn nàng cứng rắn thiếu linh hoạt, trăm năm thực ra vẫn không tiến bộ được bao nhiêu. Thế nhưng để cho Trần Gia Duy tức chết thì vẫn dư thừa, hắn tính xem xem nàng định nói cái gì còn bản thân hắn thì chắc chắn không ra mặt.
Trần Gia Linh bị Trần Gia Duy khiêu khích thì cũng chỉ mỉm cười nhẹ nhàng:
“Đệ có biết sao đệ chắc chắn sẽ thua không? ”
Trần Gia Duy hất hàm:
“Tỷ có vẻ hơi tự tin quá mức rồi đó, chẳng lẽ tiền tài của ta thua tỷ sao? “
Trần Gia Linh chỉ vào mặt mình rồi nói:
“Thế nhưng đệ không có cái nhan sắc này. “
Nói xong nàng quay đầu bỏ đi để lại đang ngơ ngác Trần Gia Duy, một lát sau thấy nàng đã đi gần đến phòng Băng Thần hắn phất áo bỏ đi. Quả thật nếu Trần Gia Linh dùng mỹ nhân kế thì thật sự đáng lo lắng, chỉ hi vọng Băng Thần khác thường nhân.
Hắn khẽ giọng thì thào:
“Hay mình dùng mỹ nam kế nhỉ?”
“Phụt”
Ở trong phòng đang uống trà Băng Thần nghe đến mỹ nam kế liền phun hết nước trà ra ngoài, đúng như Trần Gia Linh nói tên kia quả thực khác người. Điều này cũng lý giải tại sao trước khi Băng Thần tới nàng ta hoàn toàn không đấu lại hắn, loại người này thực sự làm người ta ớn lạnh.
Vì tranh đấu lợi ích với đại tỷ trong nhà mà chuyện ” đấu kiếm ” cũng nghĩ tới, Băng Thần cho rằng xưa kia mình coi như bất chấp thế nhưng hắn nhầm. Dù cho có bị ép thế nào Băng Thần luôn quyết tâm bảo vệ thật tốt cúc hoa của mình, phải nói rõ ràng là bất kể làm công hay thụ hắn đều nói không.