Thú Tu Thành Thần – Chương 1090: Vì hắn thay đổi thế cục – Thượng vị giả xoay tay – Botruyen

Thú Tu Thành Thần - Chương 1090: Vì hắn thay đổi thế cục - Thượng vị giả xoay tay

Hạ Y nghe thế hơi nhíu mày nói:

“Cái này thì ta không chắc nữa, trong Thiên Đạo trò chơi nam nhân chẳng ai chọn Thần Nữ đảo cả, hắn hiện tại có khuynh hướng Thanh Thủy phái nhiều hơn.”

Cuồng Gia Hậu nhíu mày vẻ không vui:

“Từ khi nào Thần Nữ Đảo lại tuyển nam nhân thế, rồi Thanh Thủy Phái đây là đặt hàng trước hay sao?”

Chuyện này thuốc về quy tắc nên khi nhắc tới liền có khối người nhíu mày, Hạ Y biết nói không tốt liền sẽ có vấn đề liền thẳng thắn:

“Ngài không thể nói như thế, nếu nói thế thì ngài nên xem lại Lục Vũ Linh xem nàng ấy hiện tại lôi kéo bao nhiêu người, chẳng lẽ chúng ta hạ phàm lịch luyện liền không được giao du với thiên tài. Huống chi ít ra ta còn có lý do chính đáng, còn nàng ấy thì chẳng có chút lý do nào lại ở trong nhà của hai chị em sinh đôi nằm trong hạng mười sự kiện vừa diễn ra. ”

Cuồng Gia Hậu nheo mày không biết nói sao cho phải, nếu buộc tội Hạ Y thì con gái của hắn cũng dính chưởng, chưa kể làm thế sẽ có lỗi với người mẹ quá cố của nàng ta. Hạ Thiên Tứ khẽ giọng nói:

“Thu phục được lòng người cũng là một đức tính của thượng vị giả, theo ta bọn trẻ thấy ngươi ưu tú có thể tìm cách lôi kéo về tay cũng là một loại bản lĩnh, bỏ đi cái giới hạn này thì sau này nếu bọn chúng có làm chưởng môn hay trưởng lão của môn phái cũng quen việc, đụng phải chuyện sẽ không đến mức luống cuống.”

Một bậc thang cho cả hai bên đều leo xuống thế nhưng leo xuống xong Băng Thần vẫn còn đó, người này giữ trong mình bí kỹ của Thập đại môn phái, thậm chí thất truyền hắn cũng có thể phục hồi. Người này bọn họ phải tranh cho bằng bất cứ giá nào, đang lúc bọn họ trong đầu tính toán thì từ trên không trung một người hạ xuống, Nhậm Thần Nữ ngẩn người khi nhìn thấy Nhậm Kiến Thành cùng chín vị tiền bối.

Nhậm Kiến Thành nheo mày hỏi:

“Thần Nữ ngươi làm gì ở đây, chỗ này đâu phải phạm vi quản hạt của ngươi.”

Nhậm Thần Nữ cười trừ nói:

“Ta sự kiện vừa rồi có đụng độ, người này sau cùng tha cho ta thế nên hiện tại hứa cho hắn đồ vật mang đến.”

Nàng đã nghĩ kỹ lý do để lừa dối rồi thế nên nói ra vẫn tương đối thuận miệng, Vô Ảnh Điện điện chủ Trình Tử Tinh khẽ vuốt mái tóc của mình sang một bên khẽ giọng:

“Ngươi với hắn đánh thì ai thắng?”

Nhậm Thần Nữ quẫn bách vô cùng nhưng vẫn lựa chọn nói thật, nếu để họ điều tra thì xôi hỏng bỏng không hết:

“Đánh lén gần một phút, trực chiến khoảng hơn hai mươi giây, với lại hắn ta căn bản trừ lúc bị đánh lén còn lại chưa khi nào dùng hết sức.”

Mấy người ở đây đều cảm giác khó khăn, bọn họ biết con cái họ với Sáng Thế cao thủ ở kiếp trước sẽ có chênh lệch nhưng không thể nào đến mức như thế.Nhậm Kiến Thành nhíu mày hỏi:

“Có phải dạo này ngươi luyện tập không chăm chỉ có phải không?”

Nhậm Thần Nữ khổ sở giải trình:

“Ngài cứ đùa, tên này vốn là cái quái thai, chưa bao giờ đặt chân lên Sáng Thế nhưng kẻ đạt hạng hai trong sự kiện vừa rồi là một siêu cấp cao thủ cũng không chịu được quá ba phút. Ngài không tin có thể xem lại trận đó, nếu không phải hắn muốn đùa giỡn người kia thì cơ bản kẻ này không sống tới một phút, cái này ta đảm bảo bằng danh dự của mình từng câu từng chữ là thật.”

Nhậm Kiến Thành trong lòng tức giận giảm xuống:

“Được rồi, ta không thèm chấp nhặt chuyện này nhưng tu tập phải đều đặn rõ chưa?”

Nhậm Thần Nữ lập tức gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, mẹ nàng thời còn trẻ đại náo cả Thượng Thần Chi Giới không phải cũng bị thu phục hay sao, con gái như nàng làm sao đấu lại lão cha.

Băng Thần Nữ tập trung quan sát Băng Thần rồi thăm dò, thấy Nhậm Kiến Thành hai cho con xong việc nàng liền lên tiếng:

“Hiện tại giới hạn với đám tiểu tử này xóa bỏ một thứ thì những thứ khác cũng nên tính toán lại đi chứ nhỉ?”

Nhậm Kiến Thành biết nàng ta mở đường liền nói:

“Đầu tiên ta nghĩ nên xóa bỏ giới hạn địa vực quản lý, nếu không tình cờ phát hiện nhân tài nhưng không ở trong địa vực của mình thì không ổn.”

Hạ Thiên Tứ mỉm cười nói:

“Kiến Thành huynh nói có chút sai, may mắn không phải một phần của thực lực hay sao.”

Nhậm Kiến Thành cười nhạt nói:

“Ta không quan tâm đến chuyện đó, đã một thì nối tiếp nó phải là hai, đã thay đổi một thì cái gì không hợp lý cũng cần chỉnh lại cho đúng. Nếu không thì chúng ta biểu quyết xem thế nào, ai tán thành dơ tay còn phản đối thì khỏi giơ.”

Hạ Thiên Tứ chưa kịp mở miệng thì chín người đều giơ tay tán thành, hắn hậm hực im miệng bởi Thanh Thủy phái không phải kẻ thống trị, một khi nói đến chuyện biểu quyết thì buộc phải tuân theo số đông. Trình Tử Tinh mỉm cười lên tiếng:

“Một vấn đề thông qua, vấn đề thứ hai là thay vì một người ta muốn cho mỗi thế lực một người nữa đến đây để lịch luyện ai đồng ý giơ tay, ai phản đối thì không cần giơ lên.”

Cuối cùng ngoài Nhậm Kiến Thành và Hạ Thiên Tứ thì ai cũng dơ tay, có ít người không rõ lý do tại sao Trình Tử Tinh phải làm thế nhưng vẫn giơ tay đồng ý, sau đó nàng đánh mắt qua bên Hạ Y và Nhậm Thần Nữ có điều vẫn không nhiều người hiểu lắm. Trình Tử Tinh làm thế bởi vì nàng nhận ra hai vấn đề lớn mà chỉ có thể cho thêm ngươi mới có thể giải quyết, còn với người của Vô Ảnh Điện hiện tại thì bất lợi quá nhiều, nàng là người linh hoạt nên nghĩ đến một số phương diện ít người nghĩ tới.

Băng Thiên Hậu nãy giờ vẫn quan sát chăm chú liền lên tiếng:

“Ta nghĩ trước tiên như thế đã công bằng rồi, hiện tại chúng ta đi về Thượng Thần Chi Giới nhỡ trong lúc chúng ta đi ra chuyện gì thì không ổn.”

Hạ Thiên Tứ liếc mắt nhìn vào trong nhà khẽ gật đầu với chị em Tử gia, trong miệng khẽ truyền âm:

“Chăm sóc tiểu thư cho thật tốt.”

Hai người cúi đầu truyền âm lại:

“Môn chủ ngài yên tâm, tiểu thư hiện tại rất vui vẻ.”

Hạ Thiên Tứ nheo mày:

“Thế thì tốt giúp ta lôi kéo Băng Thần về Thanh Thủy phái, nếu thành công thì khi trở về ta sẽ xem xét để các ngươi lịch luyện để chuẩn bị cho vị trí Trưởng lão nội môn.”

Hai nàng mừng ra mặt, Trưởng lão nội môn đại vị cao quý, hai đứa trẻ mồ côi như các nàng có thể đặt chân nên vị trí đó thì ai dám khinh thường xuất thân của các nàng nữa, hai nàng nghiêm túc truyền âm trở lại:

“Chúng ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”

Nhậm Kiến Thành mang Nhậm Thần Nữ tới một nơi thật xa rồi khẽ giọng:

“Thần Nữ con đã trưởng thành rồi nên có một ít chuyện phải làm cho môn phái, tiểu tử kia đánh bại con có thiên phú cả thập phái đều mơ ước, cha muốn ngươi dùng mọi thủ đoạn để lôi kéo hắn gia nhập Thiên Kiếm Sơn.

Chị gái của ngươi cũng sẽ tới, nhưng đó là chuyện của một thời gian nữa, trước khi hai tỷ muội các ngươi có thể song kiếp hợp bích thì ngươi phải tự xoay sở cho tốt, đừng để cha thất vọng.”

Nhậm Thần Nữ nghe đến chị gái thì trong lòng có chút thấp thỏm:

“Ngài có thể để tỷ ấy không tới có được không?”

Nhậm Kiến Thanh nhìn nàng nghiêm túc hỏi:

“Thế ngươi nghĩ mình đấu thắng được mấy người khác hay sao, nên nhớ ngươi thiên phú cao nhất nhưng thông minh thì còn thua xa tỷ tỷ của ngươi.”

Nàng bĩu môi không phục:

“Ta hóa ra lại là đứa ngốc sao?”

Nhậm Kiến Thành vẻ mặt thất vọng:

” Đừng có tự ái khi cha nói vậy phải nhớ rõ ai cũng có điểm mạnh của mình, chính tỷ tỷ ngươi cũng mơ ước thiên phú của ngươi. Lần này không chỉ tranh chấp bình thường mà còn là ta cùng mấy cái chưởng môn khác đấu với nhau, thua cuộc thì cha là người mất mặt nhất, đơn giản như thế ngươi cũng không hiểu thì làm sao cha yên tâm.”

Nhậm Kiến Thành sau đó biến mất để lại một mình Nhậm Thần Nữ trầm tư, sau đó nàng khẽ nghẹn ngào:

“Thượng vị giả xoay tay mặt ngoài chẳng thấy được gì, sao mọi ngươi cứ phải làm mọi thứ phức tạp như thế nhỉ?”

Nếu nàng hỏi Băng Thần thì câu trả lời của hắn sẽ rất rõ ràng:

“Cuộc sống mà.”

Người còn sống thì còn tranh, Thượng Nhân cũng là người, hỉ nộ ái ố có đủ thì làm sao lại không tranh.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.