Kim Nam Khí, Chu Chính Minh, Tiểu Lâu, còn có ba gã Ô gia đệ tử khác cùng Tiểu Báo Tử ra ngoài.
– Nói cách khác, tu vi của Chu Báo Tử xác thực đã đạt được tam phẩm!
Trầm mặc một lúc lâu, một lão nhân ngồi ở mép bàn, nhẹ nhàng than một tiếng, đánh vỡ sự im lặng có chút khó chịu này.
– Đúng!
Kim Nam Thanh ngẩng đầu nhìn lão nhân, trong mắt hiện lên một tia bất đắc dĩ:
– Ta tận mắt thấy, hắn ở trong chiến đấu đột phá phẩm, tiến vào tam phẩm!
– Còn ngưng luyện ra quyền ý!
Lão nhân nhẹ nhàng tự nói một tiếng, quang khóe mắt nhẹ nhàng liếc sang một lão nhân khác ngồi bên cạnh hắn. Người này nhẹ nhàng uống trà, một bộ dáng tự nhiên, phong đạm vân thanh. Thế nhưng trong lòng hắn rõ ràng, lão già kia hiện tại đang hưng phấn tới mức chính mình họ gì cũng quên mất. Bỗng nhiên hắn hỏi lại:
– Hắn cứu các người từ trong Địa Để Hỏa Mạch ra, lại tiến nhập trong đó, ngươi xác định, hắn thực không chết?
– Tu vi của hắn đã không giống ta phỏng đoán, ta nghĩ Địa Để Hỏa Mạch không làm khó được hắn.
Kim Nam Thanh nhận thức nói, trong giọng nói tràn ngập không tự tin.
Không có ai hỏi lại. Trong sảnh lại rơi vào một mảnh trầm mặc.
Đây là ngày thứ năm Trung Hòa Quận Thành bị đánh hạ, Địa Để Hỏa Mạch đã không còn là bí mật gì nữa. Đối với sự tình như vậy, tứ đại tinh luyện kim loại thế gia, vô luận một nhà nào cũng không thể coi thường. Một là, Địa Để Hỏa Mạch có thể mang đến cho bọn hắn nhiều lợi ích, không có ai rõ ràng điều này hơn bọn hắn.
Chỉ là, Trung Hòa Quận Thành xa tại Kiền Châu, so với Vân Châu khoảng cách quá lớn. Cho dù là Ô gia muốn từ đó giành một phần lợi ích, cũng là một chùyện thập phần khó khăn. Do đó, khi mới đạt được tin tức này, tâm tình của Ô gia rất phức tạp. Tuy rằng không có ôm hy vọng gì, nhưng vẫn phái mấy trưởng lão đến, nhìn xem có thể kiếm được chút canh nào không. Thế nhưng không ngờ, vừa đến Trung Hòa Quận Thành này, bọn họ mới phát hiện, tựa hồ trong chùyện này, bọn họ bất ngờ chiếm được tiên cơ, mà hết thảy đều là do một kẻ trước đó được phái ra để khảo sát.
Lần đầu tiên ra ngoài lịch lãm, một nội môn hạch tâm đệ tử của Ô gia dĩ nhiên tại công thành, kích phá thành môn. Sau đó, theo Thiên Long Đạo Vương Xà tiến nhập trong Địa Để Hỏa Mạch. Còn cứu tính mệnh các đệ tử khác, tất cả chùyện này nghe như kinh lịch dã sử. Hiện tại trải qua vài tên đệ tử Ô gia chứng thực đã có thể xác nhận đây là sự thực.
Tâm tư của bọn họ linh hoạt, bắt đầu lại bày mưu tính kế, muốn chiếm lấy một bát canh lớn. Thế nhưng còn chưa đợi bọn họ có hành động, đủ loại tin tức đã bay tới.
Địa Để Hỏa Mạch xuất hiện, sự tình như vậy, tam gia khác tự nhiên sẽ không trợn trừng mắt, hơn nữa bọn họ vốn có ưu thế. Do đó, những trưởng lão của bọn họ đến Trung Hòa Quận Thành so với người của Ô gia sớm hơn, cũng tiến nhập Địa Để Hỏa Mạch từ lâu. Chính vì vậy, vừa mới vui vẻ không lâu sau, mấy trưởng lão Ô gia lại đạt được một tin tức khiến bọn họ càng không thể tưởng tượng.
Tiểu Báo Tử dĩ nhiên ngồi ở một chỗ chật hẹp trong thông đạo ngăn cản không cho bất cứ kẻ nào tiến nhập Địa Để Hỏa Mạch. Lý do dĩ nhiên là Thiên Long Đạo Vương Xà đánh bại Bái Hỏa Huyền Giáo Tiểu Minh Vương, bản thân cũng thụ thương, cần tại Địa Tâm Hỏa Mạch chữa thương. Bất kỳ kẻ nào cũng không được tiến nhập, bằng không giết không tha.
Trước tin tức này, về Bái Hỏa Huyền Giáo Tiểu Minh Vương tại Địa Để Hỏa Mạch tấn chức cửu phẩm cường giả, giết chết người trong Võ Doanh tiến nhập Địa Để Hỏa Mạch. Đồng thời đánh chết Thiên Long Đạo Thiên Long Đạo Vương Xà đã truyền ra khắp Trung Hòa Quận.
Đây cũng là tin tức làm cho người khác cảm thấy hoang đường, bát phẩm cường giả nào có dễ giết như vậy? Cho dù là Tiểu Minh Vương chân chính tiến vào cửu phẩm, muốn giết chết Vương Xà cũng không phải sự tình dễ dàng như vậy.
Hơn nữa tin tức này có người nói là Bái Hỏa Huyền Giáo truyền ra, hầu hết mọi người đều cho rằng bọn hắn đánh lừa dư luận.
Thế nhưng một tin tức khác là do La gia và Giản gia truyền ra. Không những thế khi biết được người của Ô gia đến Trung Hòa Quận Thành, bọn họ còn phái người đến chất vấn. Mà theo lời bọn họ thì thiếu niên ngăn cản bọn họ xác thực chính là Tiểu Báo Tử. Hiện tại người hai nhà đã cùng nhau Đại Suất Lý Nguyên để lên án. Ô gia muốn độc chiếm lợi ích của cả Địa Để Hỏa Mạch, mưu đồ gây rối.
Lên án đương nhiên là thập phần vô căn cứ, cho dù hành vi của Tiểu Báo Tử thực sự do Ô gia sai khiến, vậy cũng chỉ là muốn vì Ô gia giành lấy lợi ích lớn nhất mà thôi. Độc chiếm Địa Để Hỏa Mạch chỉ có kẻ ngốc mới có suy nghĩ như vậy. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.net
Do đó, Lý Nguyên đối với Báo Tử rất có hảo cảm, không chút do dự bác bỏ tố cáo của hai nhà. Còn nói Địa Để Hỏa Mạch này chính là tài sản của triều đình. Bất quá khi triều đình chưa có thái độ rõ ràng, hoặc không có mệnh lệnh, hắn sẽ không quản bất cứ chùyện gì trong Địa Để Hỏa Mạch này.
Hai nhà không biết làm thế nào, liền bắt đầu cùng Ô gia đối chọi, khi mấy trưởng lão Ô gia sắp không chịu nổi áp lực, tự mình tới Địa Để Hỏa Mạch xem xét. Mới vừa tới cửa vào Địa Để Hỏa Mạch liền gặp phải Bùi Chính thụ thương đang từ trong thông đạo đi ra. Nghe được ý đồ đến đây của bọn họ, Bùi Chính cười khổ, đem những gì tai nghe mắt thấy ở bên trong nói ra.
Cứ như vậy, liền biến thành vì Ô gia giải vây, Chu Báo canh ở đó, thật sự do Vương Xà sai sử, Giản La hai nhà tự nhiên cũng không nói gì được nữa. Bọn họ cho dù có tự tin cũng sẽ không tới trêu chọc Vương Xà.
Huống chi, đường đường trưởng lão lại bị một tiểu tử tu vi tam phấm bức rời khỏi thông đạo, còn thụ thương, cũng không phải chùyện tốt đẹp gì. Nếu đã định trước tại Ô gia không tìm được gì, chẳng bằng hiểu chùyện một chút. Ngược lại núi xanh còn đó, lo gì thiếu củi đốt, chùyện này chung quy sẽ có cơ hội tìm ra.
Hơn nữa, quan trọng nhất chính là hiện tại Tiểu Báo Tử và Vương Xà đều đã rời khỏi Địa Để Hỏa Mạch, trong thông đạo không còn gì trở ngại, lúc này không tiến vào, còn đợi đến khi nào.
Vài tên trưởng lão Ô gia cũng đã không còn tâm tư tới giúp vui.
Địa Để Hỏa Mạch này từ lúc bị Bái Hỏa Giáo phát hiện. Đến bây giờ đã hơn một tháng, thời gian dài như vậy trải qua Bái Hỏa Giáo vơ vét, có thể mang đi đã không sai biệt lắm, lợi ích lớn nhất còn lại đó là Hỏa Hành Linh Thạch.