Thiên Long Thần Sơn mặc dù rất rộng lớn nhưng muốn tới Thiên Long Đạo chỉ có thể đi qua khe núi Độc Long (Độc Long Dụ).
Tiểu Báo Tử sau khi ra khỏi Trung Hoà quận thành tiếp tục trải qua mấy ngày phong trần mệt mỏi rốt cục cũng đã tới được chân núi Thiên Long Đạo. Khi đến phụ cận hắn cũng không dám phóng ngựa chạy như điên mà tìm tới một thị trấn nhỏ cách Độc Long Dụ khoảng ba bốn dặm dừng lại nghỉ ngơi.
Thị trấn này chỉ là một thị trấn rất bình thường, nhân khẩu cũng không nhiều, chỉ có một cái khách điếm. Tiểu Báo Tử thuê một gian phòng trong đó rồi gửi ngựa lại, sau đó thẳng hướng Độc Long Dụ đi tới.
Đi đến dụ khẩu hắn liền lấy miếng ngọc bội Mã Linh Lung đưa cho ra để tránh khỏi phiền toái ngoài ý muốn. Mấy vụ việc như có người tới trước sơn môn của tông môn đại phái bị đánh chết không ít, Tiểu Báo Tử cũng không muốn làm một con quỷ chết oan.
Nắm chặt ngọc bội trong tay, Tiểu Báo Tử tiến vài bước tới trước, ngay lúc sắp tiến vào trong dụ khẩu thì dụ khẩu loé lên, một người từ bên trong bước ra.
– Ồ?
– Hả?
Thấy rõ diện mạo người này, Tiểu Báo Tử không khỏi có chút sững sờ. Bởi vì người này không ai khác chính là Vương Xà, hắn vẫn mặc một bộ thanh y như trước, tay cầm quạt xếp, bộ dáng tiêu sái chậm rãi bước tới.
Khi nhìn thấy Tiểu Báo Tử, Vương Xà cũng thoáng giật mình hô lên một tiếng, hỏi:
– Tiểu tử, sao ngươi lại tới đây?
Tiểu Báo Tử cười khổ thi lễ:
– Bái kiến Vương thủ toạ.
Vương Xà vung cây quạt trong tay lên, nói:
– Được rồi, ngươi cũng không phải người của Thiên Long Đạo, cũng không cần phải đa lễ như vậy!
Vừa nói hắn vừa hứng thú nhìn Tiểu Báo Tử:
– Ngươi chạy tới đây làm cái gì?
– Ách … ta …
Quá đột ngột nên Tiểu Báo Tử cũng không biết nên trả lời thế nào. Hắn đến Thiên Long Đạo là muốn truyền lời của Mã Linh Lung cho Lôi Hư. Vương Xà trước mặt tuy cũng là một chủ toạ của Thiên Long Đạo nhưng cũng không phải là Lôi Hư cho nên hắn không biết có nên nói ra hay không.
– Khó nói hả tiểu tử?
Vương Xà thấy bộ dáng do dự của Tiểu Báo Tử thì càng cảm thấy hứng thú, hai mắt hắn loé lên nhìn miếng ngọc bội trong tay Tiểu Báo Tử liền vung tay lên một cái. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenfull.net
Tiểu Báo Tử chỉ cảm một cố lực đạo vô hình hướng tới lòng bàn tay hắn, hắn còn chưa kịp phản ứng thì miếng ngọc bội đã rơi vào trong tay Vương Xà.
– Ngươi ….
Tiểu Báo Tử định mở miệng mắng chửi gì đó nhưng ngẫm lại miếng ngọc bội kia dù sao hắn vốn cũng xuất ra để người khác xem để thuận lợi tiến vào Thiên Long Đạo, cho nên để Vương Xà xem cũng không sao cả.
– Ngươi có quen biết với nha đầu Mã Linh Lung kia?
Vương Xà nhìn ngắm miếng ngọc bội một hồi, sắc mặt thật phần cổ quái, sau đó trả miếng ngọc bội lại cho Tiểu Báo Tử, hỏi tiếp:
– Ngươi cầm miếng ngọc bội này tới đây là muốn tìm tên vương bát đản Lôi Hư kia?
– Ta được Mã đại tiểu thư nhờ vả tới Thiên Long Đạo truyền lời cho Lôi thủ toạ.
Vương Xà chỉ liếc mắt đã nhìn ra lai lịch của miếng ngọc bội nên Tiểu Báo Tử cũng không dám giấu diếm. Hắn đem sự tình ở Trữ Châu nói lại một lần rành mạch với Vương Xà.
– Lôi Hư ca ca?
Vương Xà giật giật mí mắt, thanh âm có chút run run:
– Như vậy à? Cũng may ngươi gặp được ta, nếu không cho dù ngươi có cầm ngọc bội đi vào trong Thiên Long Đạo cũng không thể nào găp được Lôi Hư, thậm chí còn thể u u mê mê bị mấy lão bất tử kia giết mất xác!
– Hả?
Tiểu Báo Tử vừa nghe thì trong lòng máy động, nhất thời cũng không biết nói gì cho phải.
– Được rồi, chùyện này giao cho ta đi, ngươi cũng không nên đi vào trong, đi theo ta!
Dứt lời, Vương Xà vẫy vẫy tay với Tiểu Báo Tử ý bảo hắn đi theo.
Tiểu Báo Tử không dám trái lời, thành thật đi theo phía sau phản hồi con đường vừa đi qua.
Trở lại trong thị trấn kia, Vương Xà đi tới chỗ cái khách điếm duy nhất, chưởng quầy vừa thấy Vương Xà liền vội vàng chào đón.
– Chuẩn bị cho ta bút mực và một gian phòng yên tĩnh, nhanh lên!
Vương Xà thản nhiên nói.
Lập tức liền có tiểu nhị dẫn hai người vào một gian phòng, không lâu sau bút mực và giấy cũng được đưa vào. Vương Xà cho tiểu nhị ra ngoài rồi đóng cửa lại, cầm bút lên viết lại kĩ càng chùyện Tiểu Báo Tử nói với hắn lại. Sau khi viết xong, hắn còn cẩn thận thổi cho khô mực rồi đem miếng ngọc bội trong tay Tiểu Báo Tử cùng nhét vào trong phong thư. Sau đó hắn gọi tiểu nhị tới bảo mang phong thư tới Độc Long Dụ.
Thấy tiểu nhị rời đi, Vương Xà vỗ vỗ tay nói:
– Được rồi, việc của ngươi đã giải quyết xong!
Tiểu Báo Tử bán tín bán nghi, hỏi:
– Lá thứ đó thật sự có thể đến được tay của Lôi thủ toạ?
– Ngươi không tin ta?
– Ta không dám!
Tiểu Báo Tử vội vàng nói.
– Không dám là được rồi!
Vương Xà cười nói:
– Nha đầu của Mã gia kia cũng thật sự là, chẳng lẽ nàng ta ngại bản thân chưa gây đủ phiền toái sao mà dám cho một tiểu tử không biết gì như ngươi đi đưa tin? Nếu thật sự xảy ra việc gì kích thích tên kia thì sự việc có lẽ không thể nào thu thập được. Tiểu Báo Tử, ta dạy cho ngươi Thiên Xà Liễm Tức Thuật, ngươi luyện như thế nào rồi?
– Ta không dám lười biếng một ngày! Chỉ là Thiên Xà Liễm Tức Thuật ảo diệu dị thường! Ta mặc dù có một ít tâm đắc nhưng vẫn không cách nào lĩnh ngộ được toàn bộ!
– Toàn bộ cái rắm!
Lông mày Vương Xà nhíu lại, cực kỳ khinh thường nhìn Tiểu Báo Tử:
– Tiểu tử ngươi đừng chơi trò tâm nhãn với ta, Thiên Xà Liễm Tức Thuật rất thực dụng và dễ hiểu. Về phần lĩnh ngộ toàn bộ thì trừ khi ngươi có thể đem cả Thất Bảo Diệu Thuật đều học mới được!”
– Thất Bảo Diệu Thuật?
Trên mặt Tiểu Báo Tử lộ vẻ nghi hoặc.
– Cái gọi là Thất Bảo Diệu Thuật chính là bảy loại bí kỹ thần kỳ kết hợp thành một bộ. Thiên Xà Liễm Tức Thuật chính là một trong Thất Bảo Diệu Thuật, ngoài nó ra còn có sáu bí kỹ khác nữa. Bảy bí kỹ này không cái nào giống cái nào chỉ có một điểm giống nhau là hiệu dụng rất lớn lại cực kỳ dễ dàng tu luyện thành công. Giống Thiên Xà Liễm Tức Thuật thì chỉ cần là người biết được chút ít võ công đều có thể sử dụng được, hơn nữa hiệu quả rất rõ ràng, ngươi không cảm nhận được sao?
– Là vậy à? Thiên Xà Liễm Tức Thuật thật sự rất thần kỳ à?
Tiểu Báo Tử ngoài miệng thì nói như vậy nhưng trong lòng lại nghĩ tới một loại bí kỹ khác, chính là cái bí kỹ Quái Lực Quyền hắn học được từ Huyết Vô Nhai. Quái Lực Quyền này cùng với Thiên Xà Liễm Tức Thuật đều rất dễ luyện thành, hơn nữa hiệu quả cũng rất tốt. Chẳng lẽ Quái Lực Quyền cũng là một trong Thất Bảo Diệu Thuật?