Thông Thiên Đại Thánh – Chương 155: Mô phỏng vũ trụ, Phá Toái Hư Không (Thượng) – Botruyen

Thông Thiên Đại Thánh - Chương 155: Mô phỏng vũ trụ, Phá Toái Hư Không (Thượng)

Sau khi thần niệm này kết hợp với nội khí của bản thân, sẽ sinh ra một loại đồ vật kỳ diệu đến khó giải thích: “Ý”!

Quyền ý!

Lợi ý!

Đao ý!

Côn ý!

Kiếm ý!

Cái gọi là “Ý”, chính là hiện thức hóa của khí thế!

Sau khi đem thần niệm và nội khí cường đại dung hợp với nhau, sẽ sinh ra chất biến mạnh hơn nữa, chính vì thứ này, khí thế của ngươi bắt đầu hiện thực hóa, “Ý” xuất hiện.

“Ý”, nó chính là một loại đồ vật rất huyền diệu mà đồng thời cũng rất cổ quái.

Trừ việc nó cần thần niệm ra, còn cần cơ duyên và ngộ tính, đương nhiên còn cần vận khí.

Không có có cơ duyên và ngộ tính, cho dù là cường giả Cửu phẩm, cũng không thể có được “Ý” . Bọn họ có được khí thế như núi cao, có được khí thế như biển cả, có được khí thế như bầu trời, có được khí thế áp đảo tất cả, nhưng nhất định không có được “Ý”. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

Ý, cần thần niệm và nội khí của bản thâ đạt được một cân đối vi diệu, còn cần thể ngộ.

Ngộ!

Đây chính là một chữ huyền diệu khó giải thích!

Tiểu Báo Tử đã từng đốn ngộ một lần, nhưng dù là như vậy, nhưng hắn cũng không biết chữ “Ngộ” này rốt cuộc là cái gì.

Nhưng mà, hắn biết cái gọi là trạng thái ngộ, đúng là có chút quen thuộc, giống như hắn hiện tại.

Cảm giác rất quỷ dị.

Trước kia hắn luyện quyền, hắn chưa từng gặp được loại cảm giác này, nhớ lại thời điểm hắn vừa mới tiến vào Ô gia, đã từng có cảm giác khó hiểu. Thời điểm này, hắn cảm thấy có búa gõ vào đầu mình, cảm giác kia và hiện tại chính là…

Mờ mịt, cực độ mờ mịt!

Bên trong mờ mịt, giống như có thứ gì đó chớp động trong đầu. Đồng thời nội khí trong cơ thể cũng bị lực lượng thần bí này tác động, sinh ra một loại biến hóa thần bí.

– Chẳng lẽ ta lại ngộ?

Tiểu Báo Tử cảm giác rất kỳ quái, nhưng có một điểm hắn vẫn có thể khống chế đó chính là động tác của hắn, hiện tại, hắn đang chiến đấu, quyền pháp trong tay không còn cảm thấy không thông thuận nữa.

Lúc hắn hoàn toàn triển khai quyền pháp, cái loại cảm giác này càng ngày càng đậm đặc, mà hắn, cũng từ từ bắt lấy cảm giác này, dần dần ý thức được, loại cảm giác này, đã ảnh hưởng tới quyền pháp, hắn càng lý giải sâu về bộ Đại Hoang Thập Tam Quyền này, loại cảm giác này lại càng thịnh, trái lại, cảm giác này càng ngày càng yếu.

– Đây chính là chính là thứ trước kia ta luyện quyền không cảm giác được, luôn cảm thấy thiếu một thứ gì đó, thì ra chính là thiếu loại cảm giác kỳ quái này a!

Trong nội tâm Tiểu Báo Tử hiểu rõ, nắm đấm không hề buông lỏng, mà khí thế tức giận bên trong càng ngày càng đậm, càng ngày càng cô đọng, càng ngày càng nguy hiểm.

Mỗi người đều không giống nhau, ngưng luyện ra ý cũng không giống nhau.

Bởi vì nói cho cùng. Ý, chính là hiện thức hóa của khí thế, là kết quả của thần niệm và nội khí đạt tới nào đó cân đối kỳ diệu, thần niệm kỳ thật chính là ý thức, nó trực chỉ bản tâm, tâm tư mỗi người đều khác nhau, chính vì như vậy, ngưng luyện ra “Ý” cũng khác nhau.

Ý theo một cách nói nào đó, tu luyện ra ý, chính là phản ánh tính cách của tu luyện giả.

Nhưng mà, cái này cũng không đúng, bởi vì có nhiều nhân tố ảnh hưởng tới ý. Nhưng mà, công pháp tu luyện và thần niệm của bản thân chính là hai nhân tố lớn nhất.

Tiểu Báo Tử, từ bản tâm mà nói, kỳ thật ở kiếp trước hắn có bằng cấp rất cao, nhưng là cả đời doanh doanh tán tán, tầm thường vô vi, chấp hành nguyên tắc xu lợi tránh hại. Tâm lý sợ phiền phức, trong tâm tư có chút tham lam và háo sắc nho nhỏ, nói trắng ra, chính là một người bình thường mà thôi.

Nhưng càng là người bình thường như vậy, trong nội tâm lại càng cuồng dã, càng thích nghĩ lung tung, có khi vui, có khi khó chịu.

Đến kiếp này, tuy thân phận và địa vị ở thế giới này sinh ra biến hóa cực lớn, nhưng tính cách của hắn không thay đổi, bởi vì có trí nhớ kiếp trước nên hắn giảo hoạt hơn người bình thường, nhiều nhất chính là tri trức không hữu dụng mà thôi, điểm khác nhau lớn nhất đó chính là khó chịu càng lớn.

Tri thức của hắn, sau khi đến thế giới này, không dùng được nhiều lắm, trừ việc lõi đời ra, trợ giúp lớn nhất của hắn chính là hiểu được Thái Cực Quyền mà thôi.

Chính vì như vậy, cho dù hiện tại có giẫm phải cức chó, sờ được môn đạo của “Ý”, cuối cùng diễn biến ra “Ý” cũng không phải cái gì kinh thế hãi tục.

Nhưng mà, chuyện xảy ra trên đầu Tiểu Báo Tử, lại sinh ra biến hóa.

Trong lúc vô tình hữu ý, hắn thấy được ảo diệu của “Ý”. Bản thân bắt đầu cô đọng ra quyền ý, mà “Ý” vốn là một thứ huyền diệu, trực chỉ bản tâm, đào sâu tất cả tiềm thức của bản thân, cuối cùng mói vững chắc được.

Trọng yếu nhất của “Ý” chính là quá trình ngưng luyện, luôn luôn tìm kiếm đồ vật mạnh nhất trong ý thức của bản thân để bắt chước, trong nội tâm của hắn, mạnh nhất chính là cái gì?

Người khác không biết, nhưng trong lòng của Tiểu Báo Tử, cường đại nhất không phải hồng hoang cự thú, thần thú ma thú các loại, thậm chí đồ vật cường đại nhất không phải là sinh vật, mà là vũ trụ!

Vũ trụ là cường đại nhất, kiếp trước của hắn, khoa học hưng thịnh, có kính thiên văn, vô tuyến có thể nhìn thấy những nơi cách đó vô số năm ánh sáng, đương nhiên biết rõ, trong vũ trụ vô biên vô hạn, mỗi một tinh cầu chính là một thế giới, cho dù sinh vật cường đại đến cỡ nào, cũng không có một thiên địa nào sinh tồn, sinh sôi nhảy nở mà có thể thoát được trói buộc của vũ trụ, bởi vậy, vũ trụ là cường đại nhất,

Vũ trụ, với thế giới này mà nói, chính là thiên địa.

Nhưng quân nhân, tu luyện giả của thế giới này dù có cuồng vọng, tự đại, cũng không ai dám so sánh mình với thiên địa.

Mà Tiểu Báo Tử lại không có vọng tưởng như vậy.

Nhưng mà, không có vọng tưởng, hắn có thể tưởng tượng, trí nhớ cả đời của hắn, chỗ tốt lớn nhất của tưởng tượng chính là không có trói buộc.

Vũ trụ là cái gì?

Trong lòng hắn, đó là tồn tại cực kỳ hùng vĩ, là tồn tại cuối cùng, nói một cách khác, cũng là đối tượng ảo tưởng nhất.

Giống như những mỹ nữ và đại minh tinh ở kiếp trước, ta làm không được như ngươi, ta không lấy được ngươi, nhưng ta có thể tưởng tượng a, lại hồng minh tinh, lại công chúa cao quý.

Đại vũ trụ ta không thể nào đụng chạm, nhưng tiểu vũ trụ có thể a.

Không phải người ta thường nói, thân thể con người vốn là tiểu vũ trụ sao? Cũng là vì tiểu vũ trụ, cho nên mới có Tiểu Cường (*) phải không?

Chính tưởng tượng sâu trong nội tâm này, thời điểm “Ý” của hắn cô đọng, đã lấy vũ trụ làm bản gốc, bắt đầu diễn biến.

Mô phỏng vũ trụ, diễn biến thiên địa!

(*) Tiểu Cường : con gián đánh mãi không chết, xem thêm truyện “Sống như Tiểu Cường”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.