Nói nó đơn giản, là vì hắn chăm chỉ học tập, chỉ cần hiểu được phương pháp vận kình thì có thể dễ dàng học được, nói nó thực dụng, là vì nó có thể dung hợp với tất cả các loại quyền pháp, mà theo nhận thức trước kia của Tiểu Báo Tử, đây là chuyện không có khả năng.
Bởi vì dù là loại quyền pháp nào, đều có tâm pháp vận kình đặc biệt, uy lực càng mạnh, đẳng cấp càng cao, tâm pháp quyền pháp càng thâm ảo, cũng càng khó tu luyện, Đại Hoang Thập Tam Quyền cũng như thế, tâm pháp khẩu quyết thâm ảo khó hiểu, dù là Từ Ung cũng chưa luyện được thần tủy, lúc truyền cho Tiểu Báo Tử, cũng chỉ đem tâm pháp và chiêu thức truyền lại, những thứ còn lại phải tự mình lĩnh ngộ.
Tâm pháp quyền pháp huyền ảo như vậy, muốn trộn lẫn với tâm pháp khác, chẳng khác nào đi vào đầm rồng hang cọp, nhưng Tiểu Báo Tử làm được, hắn có thể nhẹ nhõm đem tâm pháp quái lực quyền dung hợp, đem tâm pháp vận kình của quái lực quyền dung nhập vào Đại Hoang Thập Tam Quyền. Không chỉ không ảnh hưởng đến uy lực của Đại Hoang Thập Tam Quyền, thậm chí mỗi một quyền đều có thể phát ra uy lực cực hạn, ngẫm lại, quái lực quyền đã gia tăng uy lực xuất quyền của hắn lên mấy lần, vận dụng vào trong quyền pháp, cũng tương đương với việc gia tăng uy lực quyền pháp lên gấp mấy lần.
Điều này cũng không phải là do ngộ tính hắn cao, là thiên tài, thuần túy là vì tâm pháp quái lực quyền khá kỳ lạ, mới có thể nhẹ nhõm dung hợp tâm pháp quyền pháp khác vào trong.
– Tâm pháp vận kình của quái lực quyền này có thể dễ dàng dung nhập với tâm pháp quyền pháp khác như vậy, nói cách khác, sau này ta sử dụng loại quyền pháp nào, uy lực đánh ra cũng phát huy gấp mấy lần, chờ ta nhìn thấy phương pháp vận kình của quái lực quyền, sau đó ta sử dụng quyền pháp, chẳng phải sẽ gia tăng uy lực rất lớn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp https://truyenfull.net
Nghĩ tới đây, hắn biết mình đã hiểu được một loại bí kỹ khác, Thiên Xà Liễm Tức Thuật!
Thiên Xà Liễm Tức Thuật và quái lực quyền, đều là hai chủng bí kỹ nhìn thì không có liên hệ gì với nhau, nhưng khi chân chính tu luyện, thì kết quả và cách làm giống nhau đến kỳ diệu, đồng dạng dễ dàng tu luyện, uy lực cực lớn.
– Nếu như ta có thể đem Thiên Xà Liễm Tức Thuật dung nhập vào bên trong quyền pháp, nếu làm được. Nắm đấm sẽ không còn nặng nề nữa, đánh ra cũng không còn tiếng gió, đây chính là thủ đoạn giết người tốt nhất.
Tiểu Báo Tử càng nghĩ càng vui, trên mặt xuất hiện nụ cười âm hiểm.
…
Bất tri bất giác hắn đã ở Ô gia được một năm, cuộc sống hàng ngày rất phong phú, nhưng hắn cũng biết, thời gian an bình của hắn đã sắp hết.
Bởi vì Thạch Kinh sắp đi ra.
Vốn Tiểu Báo Tử đến lúc này, hắn vì chuyện Hỏa Hồng Tình mà thu mình lại, ai ngờ không biết Lữ Nhất Nguyệt làm thế nào, phạt hắn bế quan ba tháng, đến giờ vẫn bế quan. Xem như trừng phạt, nhưng Tiểu Báo Tử xem ra, trừng phạt như vậy là quá nhẹ.
Đương nhiên, đây chẳng qua là cảm nhận của Tiểu Báo Tử thấy quá nhẹ, nhưng Thạch Kinh lại không cảm thấy như vậy, trong mắt Thạch Kinh, hắn bị Tiểu Báo Tử bán đứng, bị phạt bế quan ba tháng, bị lăng nhục trước mặt đồng môn, tất cả những việc này, đều do Tiểu Báo Tử hại, bởi vậy, sau khi đi ra, nhiều lần tuyên bố là sẽ trả thù Tiểu Báo Tử, vãn hồi mặt mũi của mình.
Hắn không giống như Thạch Kinh, tuổi trẻ khí thịnh, trong lòng của hắn biết rõ, đem hắn so sánh với đám đệ tử nội môn, mình không có bối cảnh thâm hậu gì cả, hơn nữa lại có nhiều bí mật chết người như vậy, cho nên không có tiền vốn để hung hăng càn quấy với người khác.
Bởi vậy, hắn vẫn tuân thủ nghiêm ngặc nguyên tắc ít xuất hiện, mỗi ngày trừ luyện công ra, ít đi ra khỏi sân một bước.
Nhưng đồng thời, hắn cũng hiểu một đạo lý khác, người thiện bị lấn, ngựa hiền bị cưỡi.
Đặc biệt là đám đệ tử nội môn này, đám tiểu tử này, có tên nào không tâm cao khí ngạo, làm gì chịu phục người khác?
Tiểu Báo Tử không muốn trêu chọc người khác, đồng thời cũng không muốn bị người khác khi dễ,xem hắn là quả hồng mềm muốn bóp thế nào thì bóp, hơn nữa, cho dù là đệ tử nội môn hạch tâm của Ô gia, trong hoàn cảnh tràn ngập cạnh tranh như vậy, nếu không có sở trường trong tay, sẽ bị người ta coi thường, thậm chí bị người ta đào thải.
Cho nên, hắn ít khi xuất hiện, còn phải ngẫu nhiên thể hiện ra một ít chỗ hơn người, chỉ có làm như vậy mới không phụ cái thân phận đệ tử nội môn hạch tâm, bằng không thì, không chỉ đám đệ tử nội môn hạch tâm, mà cả đệ tử nội môn bình thường, cũng sẽ tìm cơ hội ngáng chân của ngươi, cho ngươi mất mặt, cho ngươi không thể ngẩn đầu ở Ô gia.
Hiện tại tên Thạch Kinh này nói rõ sẽ nhằm vào hắn, đối phó hắn, nếu hắn không tỏ vẻ một chút, tiếp tục co đầu lại, sẽ làm cho người khác xem thường, hiện tại, hắn chỉ còn cách duy nhất là đối phó.
Mà bản thân hắn cũng không muốn đây dưa với mao đầu tử như Thạch Kinh, cho nên quyết định muốn làm một duy nhất đè Thạch Kinh xuống, làm cho hắn sinh ra tâm lý oán hận, nhìn thấy mình là sợ hãi, làm như vậy, một là biểu hiện ra thủ đoạn của mình, thứ hai là tránh cho sau này Thạch Kinh lúc nào cũng tới khiêu khích mình.
Nghĩ đến đây, Tiểu Báo Tử liền quyết định chủ động xuất kích.
Mà cái hắn gọi là chủ động xuất kích, chính là hắn không cần phải ở trong sân viện luyện công như trước đây nữa, mà hắn đi đại trạch Ô gia, cho Thạch Kinh cơ hội tìm mình gây phiền toái.
Không cần đợi lâu, hắn vừa mới đi ra, đã bị Thạch Kinh chắn, lấp, bịt, không chỉ có Thạch Kinh, còn có vài tên đệ tử nội môn Ô gia, tuổi cũng chỉ mười một mười hai, những đệ tử nội môn Ô gia này, gia thế của bọn họ rất tốt, không cần thông qua chân tuyển cũng có thể tiến vào Ô gia.
Ô gia là thế lực khổng lồ, bên dưới đều là các thế lực phụ thuộc râu ria, trong cánh rừng lớn loài chim gì cũng đều có.
Chim to cũng được, chim nhỏ cũng tốt, chỉ cần có chút quyền lực, có một chút quan hệ, không có ai không trăm phương ngàn kế đưa con cháu trong nhà của mình đưa vào Ô gia làm đệ tử, trông cậy vào bọn họ có thể nổi bật ở Ô gia, tốt nhất, có thể được trưởng lão coi trọng, được trưởng lão trực tiếp thu làm đệ tử, nhưng mà, xác suất như vậy cực thấp, những người này, trừ số rất ít là những gia hỏa nổi tiếng ra, đám người còn lại, tối đa chỉ được những đại nhân vật Ô gia nhìn thuận mắt, thu làm đệ tử ký danh mà thôi.
Cho nên bọn họ đối với Tiểu Báo Tử, thông qua chân tuyển trực tiếp được trưởng lão thu làm đồ đệ, có chút ghen ghét.