Thông Thiên Chi Lộ – Chương 40: Độc giác lôi khuê – Botruyen

Thông Thiên Chi Lộ - Chương 40: Độc giác lôi khuê

Linh quang lóe lên, ba tu sĩ mặc pháp y vàng sậm từ truyền tống pháp trận ở Thanh Minh sơn đi ra.
Ba tu sĩ đều chừng ba mươi tuổi này tu vi rất cao, hai người thân thể cường tráng ở bên trái đều có tu vi Thần hải cảnh tứ trọng, người ở bên phải đeo găng tay lấp lánh hắc sắc quang hoa thì có tu vi Thần hải cảnh ngũ trọng. Pháp y trên mình họ đều chế từ tinh kim mềm mại, xem ra hiệu quả phòng ngự không tệ, gần ngực thêu hai chữ cổ triện “Kim thứu”, hóa ra đều là người của Kim Thứu cung.
“Lại một tán tu cấp thấp không biết trời cao đất dày, tự đi tìm cái chết!”
Từ truyền tống pháp trận bước ra, tu sĩ đeo găng tay đen chỉ liếc nhìn rồi cười âm lạnh.
Ngoài xa, một tu sĩ cấp thấp mặc phổ thông thanh y đang lao nhanh đến một sơn cốc trong dãy núi liên miên trước mặt.

Tán tu cấp thấp bị ba tu sĩ Kim Thứu cung nhìn thấy là Ngụy Tác ra ngoài tu luyện.
Trong mắt ba người, Ngụy Tác chết chắc vì Thanh Minh sơn vốn có số lượng tam cấp yêu thú cực nhiều, theo kinh nghiệm thông thường, tu sĩ Thần hải cảnh lưỡng trọng đại khái chỉ đối phó được hai con lưỡng cấp trung giai yêu thú, tu sĩ Thần hải cảnh tam trọng đại khái đối phó được hai con tam cấp trung giai yêu thú. Cả ba nhận ra tu vi của Ngụy Tác chưa đến Thần hải cảnh tứ trọng.
Tại Thanh Minh sơn lúc nào cũng có thể gặp sáu, bảy con tam cấp yêu thú, tu sĩ Thần hải cảnh tứ trọng còn phải kết đội mới dám vào săn yêu thú, hiện tại Ngụy Tác lại còn đang đến Vạn Xà cốc.
Vạn Xà cốc cực kỳ ẩm ướt, không chỉ có nhiều đá tảng kỳ hình quái trạng mà vì khí hậu ôn nhuận, thực vật nhiều kinh người, từ bên ngoài nhìn vào còn loạn xạ hơn Liễu hạ hạng trong Linh Nhạc thành. Sơn cốc không chỉ đầy rẫy yêu thú độc trùng nhất cấp, nhị cấp mà còn là nơi tam cấp trung giai yêu thú Nhục dực lân xà tụ tập, tu sĩ Thần hải cảnh ngũ trọng tiến vào vị tất còn đường sống, mà Ngụy Tác hình như không có vẻ gì lo lắng.
Cách cốc mấy chục trượng, gã dồn chân nguyên vào Linh thiên ngọc bội còn dùng được ba lần khiến ngọc bội trong trạng thái có thể kích phát bất cứ lúc nào. Đoạn gã lại kích phát một tấm phù lục vàng sậm. Lập tức hình thành một quang tráo vàng rực như cái chuông vàng cách người gã một đoạn, bên trong ánh lên phù văn.
Gã trực tiếp đội quang tráo, quang minh chính đại đi vào Vạn Xà cốc.
Đi vào chừng hơn hai trăm trượng, đột nhiên, hai sợi chỉ đen chừng ba thước từ gốc cây bên trái gã đột ngột lao xuống, chát một tiếng va vào hoàng sắc quang tráo.
Ngụy Tác dừng lại, va vào quang tráo là hai con quái xà hình dáng lạ lùng, toàn thân xanh đen, không khác gì màu vỏ cây, bên dưới cổ mọc ra hai cái chân ngắn như chân chim cùng một đôi cánh thịt, cái đầu hình tam giác khá lớn, hai con mắt đỏ lòm trông càng ghê rợn.
Quái xà này là tam cấp trung giai yêu thú Nhục dực lân xà nổi danh trong Vạn Xà cốc.
Không phá được quang tráo của Ngụy Tác, hai con Nhục dực lân xà nóng tính lên, rít vang tê tê, tốc độ lại cực kỳ kinh nhân, có thể bay lượn xoay vòng trên không trung, liên tục cắn xé quang tráo, trông như hai dải ô quang ở ngoài quang tráo liên tục lao vào.
Thoáng sau lại có thêm ba con Nhục dực lân xà bay tới cắn xé quang tráo, thanh thế phi thường kinh nhân.
“Ha ha, lão đầu nói quả nhiên không sai.”
Xuất hiện một lúc năm con tam cấp trung giai yêu thú, tình hình xem ra rất nguy hiểm nhưng Ngụy Tác nãy giờ không động tĩnh gì lại hưng phấp lấy ra một tấm bạch sắc phù lục.
Nhất giai Băng vụ phù!
Phù lục được kích phát, bạch sắc vụ khí băng lạnh dâng lên bên ngoài thân thể Ngụy Tác. Tốc độ của năm con Nhục dực lân xà trong bạch sắc vụ khí trở nên trì trệ hẳn.
Kim xà lôi thoa!
Thanh thủy nhận!
Liếc chuẩn một chốc, Ngụy Tác chuẩn xác phát ra hai đạo thuật pháp vào con Nhục dực lân xà xấu xí vẫn công kích vào quang tráo, như muốn cắn nát đầu gã.
Bị lôi thoa gồm mười tia sét như kim xà đan nhau đánh trúng, Nhục dực lân xà co rút dưới đất, thêm môt dải Thanh phong nhận chém vào cổ nó, nước văng lên, tựa hồ không đả thường gì nghiêm trọng, nhưng nó chưa kịp định thần thì Ngụy Tác lại phát tiếp Kim xà lôi thoa và Thanh thủy nhận, Nhục dực lân xà co rút như phát điên.
Hai đạo thuật pháp lần này đều đánh vào đôi cánh thịt, cắt đứt một vạt cánh.
Bốn con Nhục dực lân xà còn lại thấy huynh đệ bị đánh thê thảm như vậy thì tiến công càng điên cuồng, con mắt đỏ rực cũng trợn lên nhưng Ngụy Tác mặc kệ cả bốn, Kim xà lôi thoa rồi Thanh thủy nhận cứ chém vào con Nhục dực lân xà đang co rút.
Lãnh mười mấy đòn liền, con Nhục dực lân xà sau rốt cũng chết không nhắm mắt.
“Ha ha!”
Lúc đó mà ba tu sĩ Kim Thứu cung nhìn thấy, tuyệt đối sẽ cho rằng Ngụy Tác đúng là biến thái, giết Nhục dực lân xà xong lại có thêm năm con Thiết tuyến xà toàn thân như thép gia nhập vòng chiến, mà gã còn cười vang như thể càng cao hứng.
Ầm!
Một quả hỏa cầu đột nhiên ném vào giữa năm con nhất cấp yêu thú Thiết tuyến xà, nổ cho ba con văng đi thê thảm.
“Oa ha ha ha! Đến thêm mấy con đi!”
Ngụy Tác phát ra một tấm Hỏa cầu phù, lại chuyên tâm trí chí đối phó một con Nhục dực lân xà khác.
Sự thực thì Ngụy Tác huênh hoang như thế vì Vạn Xà cốc trong Thanh Minh sơn là chỗ được gã và lục bào lão đầu chọn mãi mới được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.net
Vốn gã định đến mỏ đồng khoáng ở Đại Thanh sơn, khi lục bào lão đầu nghe nói về lão đại Xích giáp thì hoài nghi đoản tiễn rực hắc quang cắm ở lưng lão đại này là pháp bảo. Theo kinh nghiệm nhiều năm của lão, dù là yêu thú cấp thấp nhưng sống lâu hoặc ăn được thiên tài địa bảo gì đó thậm chí còn lợi hại hơn cao giai yêu thú. Xích giáp trùng là yêu thú có thể tiến giai theo số năm sống được, thực lực tăng lên, sống đủ nghìn năm có thể phun ra liệt diễm. Qua miêu tả của Ngụy Tác về bề ngoài và hình thể lão đại Xích giáp trùng thì lục bào lão đầu khẳng định nó không sống một nghìn thì cũng tám trăm năm. Xích giáp trùng ở tuổi này, đáng sợ nhất không phải biết phun liệt diễm đối địch mà là cái vỏ cực dày.
Thuật pháp của tu sĩ Chu thiên cảnh nhất trọng cũng không phá được lớp vỏ của Xích giáp trùng ở tuổi đó, mà đoản tiễn lại xuyên qua, cắm vào huyết nhục nó, còn lấp lánh hắc sắc quang hoa thì tất không tầm thường.
Bất quá khoáng động nối thông nhau, không biết còn yêu thú khác không, nơi đó lại chật hẹp, nhỡ may bị cả đàn Xích giáp trùng huynh đệ tràn lên thì mạng gã khó giữ. Ngụy Tác và lục bào lão đầu thương lượng xong thì bỏ ý định đến mỏ động gặp Xích giáp trùng huynh đệ.
Chọn Vạn Xà sơn cốc vì lục bào lão đầu quá hiểu Nhục dực lân xà. Nhục dực lân xà được liệt vào hàng tam cấp trung giai yêu thú, hung danh lừng lẫy, mấy năm nay có không ít tu sĩ chết dưới miệng chúng, trong đó có cả tu sĩ Thần hải cảnh ngũ trọng, nhưng theo kinh nghiệm của lục bào lão đầu thì các tu sĩ bị giết phần lớn do xuất kỳ bất ý gặp phải chúng mà bị đánh lén, Nhục dực lân xà có đặc điểm khó đối phó nhất là tốc độ như chớp cùng khả năg phi hành. Nói trắng ra tương đương một cây phi kiếm tùy ý xoay chuyển đổi hướng trên không, nhưng lực xung kích lực của nó kém hơn tuyệt đại đa số tam cấp yêu thú.
Chỉ cần phòng ngự quang tráo đủ lực, hạn chế được tốc độ của Nhục dực lân xà thì chúng không khó đối phó nữa.
Ngụy Tác được lục bào lão đầu chỉ đạo, chuẩn bị sẵn sàng rồi mới đến, quang tráo là do nhị giai Kim chung linh phù kích phát, kéo dài được một tuần hương. Nhất giai Băng vụ phù có thể giảm tốc độ của Nhục dực lân xà, hơn nữa Kim Xà lôi quyết lấy được của Lâm đ*o Nhất có thể làm tê liệt Nhục dực lân xà, phối hợp với Thanh thủy nhận thì là tuyệt phối.
Thoáng sau, Ngụy Tác dốc một bình Hồi khí tán vào miệng, lại một con Nhục dực lân xà bị gã đóng đinh xuống đất giết chết.
“Đừng vội, tiếp theo là ngươi, chính ngươi đấy, con ở giữa ấy, đã bảo là ngươi đừng gấp rồi mà!” Lại giết thêm một con Nhục dực lân xà, Ngụy Tác cười cợt chỉ vào con ở giữa. “Chà, cái gì nữa đây?” Nhưng đúng lúc đó, khiến gã trợn trừng mắt là bụi canh cạnh đó kêu xoàn xoạt, cành lá gãy rạp rồi một con thanh sắc đại mãng như hòn núi nhỏ bò ra.
Toàn thân thanh sắc đại mãng đầy vảy xanh biếc như đồng tiền, lớn cỡ thùng gánh nước, nhìn vào cũng đủ hung hãn rồi, đáng sợ hơn là khúc trước của thanh sắc đại mãng dựng lên như người đang đứng, cơ hồ bò thì không đủ cao, không đủ hung mãnh nên phải đứng dậy nhìn.
Cái miệng như chậu máu có thể nuốt chửng Ngụy Tác bất cứ lúc nào, đặc biệt nhất trên đầu nó có một bướu thịt, trên đó mọc ra một cái sừng màu vàng chừng một thước.
“Độc giác lôi khuê! Chà!”
Nhìn thấy cái sừng trong trong trên đầu thanh sắc đại mãng, Ngụy Tác kêu lên thảm thiết, kích phát một tấm Hỏa cầu phù ném tới rồi quay mình bỏ chạy.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.