Lúc này Hải Hoàng dục hỏa đốt người, hắn bình tĩnh lại rót một cốc nước lọc bỏ đầy đá vào và đưa lên miệng tu một hơi dài hết cạn cốc nước với mục đích hạ hỏa.
Lúc thanh toán cho đôi nam nữ hắn vừa đi vừa lắc đầu thầm nghĩ tưởng tượng mình là thanh niên đó, hắn có nhìn thẳng vào cô gái đó với ánh mắt hài hước: “Nếu như cô ta biết mình biết sở thích trong chuyện giường chiếu của mình thì sẽ thế nào đây”
Cô gái cảm giác như có ai đó nhìn mình liền quay lại, chạm mắt ngay với Hải Hoàng khiến cô cảm giác như mình bị người phục vụ này nhìn thấy hết cơ thể vậy cô hơi rùng mình.
Không thể không nói giác quan thứ 6 của phụ nữ nhạy bén một cách thái quá.
Khoảng 5h chiều hơn vẫn theo lệ cũ chị Trang đến quán.
Đây rồi là khung cảnh đặc biệt, hắn cười thầm khi nhìn vào chị Trang,
Tuy rằng sự tò mò đang làm chủ gần hết con người hắn,nhưng hắn vẫn đủ tỉnh táo để làm thao tác như mọi khi vẫn là người phục vụ chị ấy , giống như rằng đó là đặc quyền vậy.
Chị đến đây thường xuyên quá ,ở đây có gì hấp dẫn chị hả?
Hải Hoàng trực tiếp cười hỏi vì bây giờ đã khá quen thuộc với chị Trang
Do có chiếc kính nên cả về tinh thần lẫn khí chất đã thay đổi khiến Hải Hoàng như một người mới vậy, hắn tự tin trầm ổn và đặc biệt khí chất toát ra giống như rằng không có chuyện gì làm khó được hắn vậy, nụ cười tà nhạt treo trên miệng quả thật giờ đây hấp dẫn không ít ánh nhìn của phụ nữ về hắn cũng không có gì là lạ.
Trang hơi ngẩn người thầm nghĩ cậu em này từ lúc nào có sức hút vậy nhỉ chẳng lẽ là do mình nhìn nhầm?
“ Không đâu em chỉ là chị không biết đi nơi đâu để thư dãn thôi , ở nơi đây một mình rất hợp với chị”
Quả thực là đưa than sưởi trong ngày tuyết rơi , chiếc kính đúng lúc này hiện lên dòng chữ cho Hải Hoàng làm theo
“Không cần hỏi nguyên nhân, hãy hỏi cô ấy có muốn thư giãn theo một cách khác không”
Tại sao chứ chẳng lẽ nguyên nhân sớm hay muộn mình cũng sẽ biết được?
Không do dự nữa hắn làm theo lời chỉ dẫn của chiếc kính
“Chị có muốn thư dãn theo cách khác không nó có thể giúp chị bớt căng thẳng đấy”
Trang hứng thú nhìn hắn hỏi:
“ Theo cách nào em, nếu như khiến chị vui ,chị sẽ thực hiện một yêu cầu của em trong phạm vi chấp nhận được”
Hải Hoàng tự tin, trong lòng cười lạnh, cắn câu rồi.
“Đúng ý em rồi vì cách của em là cá cược mà nếu em thua chị có thể tùy ý sai vặt em trong 1 tháng đến đây, nếu em thắng, thì chị phải cho em các phương thức liên lạc điều này nằm trong phạm vi của chị chứ”
“Được cứ quyết định như vậy đi , nhưng cá cược như thế nào đây”
Giờ đây Hải Hoàng thật sự tự tin hắn ngồi xuống đối diện Trang chứ không còn là đứng để nới chuyện nữa, điều này khiến Trang hơi bất ngờ nhưng cũng không để ý quá mà cho qua.
Hải Hoàng nhìn vào túi sách của Trang và nói.
“Những thứ trong túi sách của chị tùy tiện chọn bất cứ một món nào em đều có khả năng biết nó đại khái có giá tiền như nào, chỉ cần sai một món coi như là em thua”
Qua một thời gian thì Hải Hoàng cũng biết thêm về con số hiện trên đồ vật đại khái là nó có thể thể hiện được giá trị của đồ vật đó , hơn nữa còn hiện ra cả giá tiền nếu hắn nhìn kĩ hơn
Trong khoảng từ 0 đến 999 nghìn đồng nó là con số 0.
Về phần con số 1 thì khoảng từ 1 triệu cho đến 5 triệu.
Con số 2 là từ 5 triệu hơn cho đến 20 triệu
Con số 3 thì từ 20 triệu hơn cho đến 100 triệu
Con số 4 là từ 100 triệu hơn cho đến 10 tỷ , đại loại là những chiếc xế hộp mà hắn nhìn thấy cho hắn biết được mức giá này
Còn con số 5 thì hắn chưa biết được , vì phải nhìn tận mắt thì mới có con số chứ không thể nhìn qua mạng hay trên tin tức qua truyền hình gì đó được.
“Thật vậy sao , thứ gì khiến em tự tin như vậy” Trang càng ngày càng tò mò về hắn
Hải Hoàng từ chối chả lời chỉ nói ngắn gọn
“Bắt đầu chơi đi chị”
“Được rồi em đoán đi, thỏi son này có giá bao nhiêu” nói xong Trang lấy ra một thỏi son trong túi sách.
Là con số 1 , nhìn kĩ vào thì bên dưới số 1 đó là 4 triệu đồng hơn, Hải Hoàng tặc lưỡi. Quả là phú bà mà! Mặc dù mù tịt về son nhưng chỉ cần có con số này là hắn đủ để lật bàn rồi.
“Thỏi son này từ 4 đến 5 triệu đúng không chị”
Trang cũng không ngạc nhiên khi thấy Hải Hoàng đoán được giá , vì hắn đã tự tin như vậy thì làm sao mà có thể không hiểu biết gì chứ , liên tục vài món đồ trang điểm trong túi sách hắn đều đoán đúng. Trang không tin là mình lại thua một thằng nhóc được lần này cô đưa ra thẻ ngân hàng của mình nghĩ thầm. “Đoán đi xem em có thể đoán được số tiền trong đó không” nghĩ rằng phần thắng chắc trong tay và sắp có một người sai vặt miễn phí cô hơi cười nhìn về Hải Hoàng với ánh mắt tinh nghịch.
Con số 4 , giá trị 2 tỷ 2 ,để tránh sự nghi ngờ Hải Hoàng đáp.
“Cái này thì em đoán bừa nhé , trong đó khoảng hơn 2 tỷ”