Trong một tuần liền đúng với lời nói của Hùng nói , cô gái này thường đến đây ngồi uống cafe một mình và chỉ ngồi duy nhất cái bàn phía bên ngoài
Hải Hoàng quan sát khá tỉ mỉ lịch trình đến đây của cô và những đồ uống cô gọi
Hắn rút ra được một số đặc điểm để có thể tiếp cận được cô
1.Cô gái này chỉ ngồi duy nhất chiếc bàn bên ngoài đó ở ghế số 2, từ cửa quán trở ra( dường như là thói quen của cô ấy rồi )
2.Cô gái này chỉ gọi đúng vài ba loại đồ uống và nó lập đi lập lại liên tục , tần suất đến là 4 ngày trong một tuần.
Hải Hoàng thực sự không giỏi trong việc này nên chỉ nghĩ ra được một cách thôi ,hắn nới lỏng cấu trúc ở chân ghế ra ( vì ghế bên ngoài tất cả đều làm bằng gỗ ) nói thì dễ nhưng thật sự rất khó. Nới ra thế nào được trong khi chân ghế được gắn chặt với thân để tựa lên, một chiếc ghế bình thường như vậy muốn tháo lỏng ra là điều không thế trừ phi hắn muốn nghỉ việc ngay vì đập phá , Hải Hoàng đành phải nhờ Hùng tìm một chiếc ghế đã hỏng sẵn và bậy nó lỏng ra.
Hùng cười nham hiểm nói :” Mày khá manh động đấy, may là hôm nay a cường không có ở đây ,làm gì thì làm nhanh lên”
“Chắc chắn rồi nghĩ nhiều làm gì ,chỉ thử một chút thôi”
Hải Hoàng thâm trầm nói
Quả thực nhìn qua chiếc ghế khi hắn lau chùi qua rồi chả khác gì những chiếc bình thường bên ngoài kia,tuy chiếc ghế đã hỏng do chân hơi rời, nhưng cũng không thể nào chỉ quét nhẹ chân thì ghế đã nghiêng và sập xuống được, để nới lỏng chân ghế gắn chặt với thân ở mức độ hoàn hảo để chỉ cần quét chân một cái là ghế có thể sập xuống và người ngồi bị ảnh hưởng cũng tốn 1h đồng hồ của Hải Hoàng, cũng may là lúc từ 3h đến 4h lượng khách rất ít nên hắn vừa làm vừa vào kho cũng không ai nghi ngờ cả, mọi người nhìn hắn giống như có nhiệm vụ gì được giao phải vào đấy dọn.
Bây giờ Hải Hoàng chỉ cần chờ đợi cô gái ấy đến và vào việc thôi
Đúng vào khung giờ khoảng 5h hơn cô gái ấy lại đến.
Hôm nay cô gái mặc đầm bó sát, đi giày cao gót khiến đường cong càng rõ rệt hơn kết hợp với đôi chân thon dài này quả thật khiến đàn ông phải phạm tội mà
Lần này chờ cho cô gái ngồi xuống ghế và không có đột biến từ chiếc ghế mà Hải Hoàng đã tinh toán , hắn âm thầm thở phào mình đã đúng nếu chỉ ngồi không như bình thường với thể trạng của cô gái ấy thì chiếc ghế chỉ có một chút dị thường nhỏ mà ít người để ý , hơn nữa với thói quen như cô ấy thì hiển nhiên thì chuyện đầu tiên sẽ là chú ý đến phương hướng của hai bên đường cạnh đó và nhìn ngắm một cách khá cảm khái ,nên hiển nhiên cho dù là có động tĩnh từ chiếc ghế nên cô cũng không quan tâm lắm.
Nhận thấy thời cơ đã đến ý niệm trong đầu hắn lóe lên
Là lúc này!
Hải Hoàng tiến lại gần và chào hỏi như cũ , bây giờ cũng đã vài tuần làm việc rồi, cùng với những lúc cô gái này đến chỉ có Hải Hoàng là người phục vụ nên cô cũng có một chút thay đổi thái độ về Hải Hoàng
Không còn lãnh đạm như trước nữa mà thay vào đó là một chút hòa khí và những ngôn từ thân thiết hơn
“Lại là em hả , đồ uống vẫn như cũ nhé em”
Cô gái quay mặt về phía Hải Hoàng với khuôn mặt giống như nhìn thấu được mục đích của hắn đùa nghịch nói
Hải Hoàng không trả lời ngay mà nói : “Quán em đang có đồ uống mới chị có muốn thử không chị”
Vừa nói hắn vừa tiến vào gần và nhếch chân về phía chân ghế
Hơi tò mò về đồ uống mới cô mới bảo Hải Hoàng cho xem , đến đây hắn bắt đầu luyên thuyên và chụp sẵn một cái mũ cho Hùng bạn hắn , phía trên nói chuyện đánh lạc hướng phía dưới giờ chỉ có nhân lúc chị ấy không phát hiện rồi đẩy chân một cái để chiếc ghê nghiêng và đổ khiến người ngồi trên ảnh hưởng
“Thực ra không có đồ uống gì mới đâu chị , chỉ là bạn em , cái thằng pha chế kìa chị nó khá là thích chị nên muốn pha đồ uống theo cách riêng để tặng chị”
Hải Hoàng nói xong chỉ tay về phía quầy pha chế nơi mà Hùng đang đứng với ánh mắt khá khó hiểu khi nhìn về bên này,tất nhiên với ánh mắt nhìn về bên đây của Hùng thì cô gái càng tin lời của Hải Hoàng thêm
Cô gái che miệng cười nhìn về phía quầy pha chế “Thôi chị không cần đâu,lấy cho chị như cũ nhé lá gan không nhỏ đâu , muốn đánh chủ ý lên chị”
Chỉ chờ có thế Hải Hoàng đi chuyển chân trái tác động một lực vừa phải khiến chân ghế bị lệch vừa đủ để cô gái ngã .
Aaa!
Hét lên một tiếng cô gái bất ngờ ngã xuống vì chân ghế đã chéo sang một bên khoảng 80°, chân cô đập nhẹ vào bàn khiên đôi chân thon dài ấy trầy xước một vết nhỏ ở phần đầu gối
Đột nhiên chiếc kính hắn có biến chuyển mới
Nó không hiện lên số hay hình trái tim khuyết thiếu nữa mà thay vào đó là một dòng chữ
“Hỏi thăm cô ấy có sao không”
Không một chút do dự về biến cố này Hải Hoàng lập tức hơi cúi người tỏ vẻ khẩn trương hỏi.
“Chị ổn không có, bị đau ở đâu không”
“Không,chị không sao”
Ồ hắn lại thấy trái tim hiện lên và lần này phần màu đỏ ở dưới của trái tim nhiều hơn một chút, đúng vậy rất ít nhưng nó có thêm.
Vậy là chỉ cần mình làm theo những gì nó hiện ra thôi sao?
“Giúp cô ấy đứng dậy và hỏi “cô có thể đứng lên không”
Chiếc kính lại hiện lên dòng chữ khác
“Chị có thể đứng lên được chứ”
Cô gái nhìn thẳng Hải Hoàng hơi ngại ngùng vì sự cố:
“Cảm ơn em chị tự đứng được”
“Giúp cô ấy xử lí vết thương” .Chiếc kính lại hiện ra
“Chị bị trầy rồi kìa, hay là xử lí nó trước đã, Ở gần đây có quầy thuốc hay là mình qua bên đó trước nhé chị”
Cô gái khá ngượng ngùng nói
“Không sao đâu em, chỉ là vết trầy nhỏ không đáng chú ý đâu”
Hình nước đỏ ở trên trái tim lại dâng thêm một chút hắn nhìn thấy rằng chắc cũng phải được 2 phần 10 rồi dù rất ít nhưng bước đầu coi như là thành công rồi