Hải Hoàng cực độ sợ hãi ,vô ý thức lùi về phía sau,toàn thân căng thẳng chỉ sợ một trong vài cái xác đó nhắm vào mình.
Rất may mỗi một cái xác đều có người đối phó.Lúc này chiếc nhẫn lại có biến động ánh mắt con rồng quét qua tất cả các thi thể ở đây hút lại thứ gì đó giống như cái xác của tên trung niên kia vậy,Hải Hoàng bây giờ mặc dù xuất huyết nhưng chưa chết được hắn đặt chiễc nhẫn vào phần miệng vết thương,quả nhiên máu ở đó bị nó hấp thu sạch sẽ miệng vết thương cũng từ từ khép lại, nhưng mất máu nhiều khiến sắc mặt hắn tái nhợt đi,hắn đoán rằng khi chiếc nhẫn hấp thu máu ở tay mình cũng khiến cho vết thương lập tức đóng miệng nên liều mình thử một phen quả thật là có thể lành lại.
Nếu lúc này nhân cơ hội chạy đi khả năng rất cao sẽ trở thành tâm điểm chú ý,bị khử trước cũng không trừng,hắn chỉ đành giả vờ bị thương nằm im bất động vì máu thấm vào áo đã khô nên chiếc nhẫn không hấp thu cùng với sắc mặt tái nhợt ,đâm ra bộ dạng của hắn vẫn khá thê thảm.
Lúc này mỗi một cái xác đó đều có tử khí vây quanh ,khiến cho đám người không cách nào công kích gây ra sát thương với nó,chỉ có duy nhất Diệp Anh là có thể làm nhạt vòng tử khí đó đi với thanh kiếm.
“Rắc..rắc”
Bốn tên tứ đấu thần lúc này cũng triển khai một môn pháp gì đó kì dị bốn tên đó tập trung lại với nhau,tạo thành các tư thế của một con Hổ, tròng mắt bọn hắn đều biến thành màu trắng bạc,hai tay biến đổi nổi lên gân xanh lộ rõ cực kì,nhìn rất dọa người.
Tên “Phiêu kỵ tướng” cười gằn nói.
“Hừ,bọn người các người lại dùng chiêu này,nếu lúc đó không phải ta bị thương các ngươi có thể thành công đánh lùi ta sao”.
Mặc kệ tên đó nói thế nào bốn tên tứ đấu thần bắt đầu bỏ qua những phân thân lao thẳng về bản chính.
Nét mặt của đám người Vương tước và Thanh Long bang cũng tái mét,cật lực đối phó với phân thân.Thì ra đám người bị thương trước là do đánh với tên “Phiêu kỵ tướng” này,con mẹ nó cái tên Nam này vẫn nói giối hắn,vẫn giấu giếm vài thứ.
Bốn tên tứ đấu thần mỗi lần vung một quyền xuống,tên tướng kia đều muốn tránh né,giường như quyền này có thể phá được tử khí hộ thuẫn của hắn.
“Choang” chỉ nghe một tiếng tên.
Thanh kiếm trên tay cái xác đâm thẳng ra va chạm với bàn tay của 2 tên tứ đấu thần,kì lạ là bàn tay của những tên đó chẳng có vết thương gì,hơn nữa còn bị bật ra nghe như là chém phải thứ gì đó cực kì cứng rắn.
Tinh mang trong mắt cái xác lóe lên,vứt bỏ vũ khí truyền tử khí vào tay và chân,bắt đầu đối cứng với bốn tên.
Trước mắt Hải Hoàng nhìn thấy quả thật phải khiếp sợ,bốn tên tứ đấu thần sức mạnh gần như là không thể dùng hai từ kinh khủng để hình dung,ra tay cực kì chuẩn xác.
Bốn tên tứ đấu thần sắc mặt kịch biến,hai mắt lộ quang mang,mỗi một tên đều gồng người cố gắng chịu một chưởng của cái xác,sau đó theo thứ tự hai tên dùng tay cắm vào cánh tay của cái xác,hai tên còn lại thì cắm vào chân của cái xác.Chỉ thấy khi cánh tay của tứ đấu thần cắm vào chân tay của cái xác,cố gắng xé mở nó ra hạn chế tối đa cái xác này.
Cái xác vẫn bình tĩnh,khóe miệng cười gằn.Há mồm phun ra tử khí bám lên người tứ đấu thần. Giống như bị tử khí quấy nhiễu hai tên trong tứ đấu thần đang cố gắng xé mở hai tay của cái xác phải nhả ra không cách nào bám trụ tiếp,hai tên ở dưới chân thấy thể cũng không tiếp tục mặc dù cánh tay đã đâm rất sâu vào chân cái xác chỉ còn một điểm là có thể đánh gẫy nó.
Cái xác lại rít gào lên,hai tay vẽ loạn trong hư không,tử khí hóa thành một thanh đao màu tím,chém về phía bốn tên tứ đấu thần,tốc độ của nó cực nhanh,như là tàn ảnh vậy cực kì khó né tránh.Bốn tên này đều dùng cánh tay để đỡ đòn,nếu như đỡ được cánh tay sẽ chỉ để lại một đạo huyết rách,còn nếu vào người có lẽ sẽ chết luôn.Sức cùng lực kiệt bốn tên này bật người nhảy qua đám người thủ hạ,bọn hắn dùng tay khống chế chúng mỗi một lần thanh đao kia bay qua là sẽ có một tên bị giữ lại làm bia thịt,thanh đao chém xuống đến đâu một tên chết đến đó.
Lúc này phân thân của cái xác cũng bị đám người Vương Tước và Thanh Long bang giải quyết.Nhưng quân số lúc này không còn nhiều tất cả hiện tại ngoại trừ ba người Nam,Hải Hoàng,Diệp Anh chỉ còn thủ lĩnh các phe sống sót.
Mọi chuyện đèu diễn ra trong khoảnh khắc,cơ hồ trong lúc thanh tử đao kia định chém xuống gặt thêm một mạng nữa Diệp Anh ném ra thanh kiếm nhắm thẳng vào ngực của cái xác,cái xác thấy thế cũng điều khiển thanh đao lùi về che chắn.
Thanh kiếm va chạm với tử đao bắn thẳng ra xa.Lũ người ở đây cực kỳ thông minh cũng hiểu ra ngực nó chính là điểm yếu.
Trong khoảnh khắc đó,Vương tước lộ ra một tia ngoan độc,bàn tay nắm lấy một phiến đá bóp gần nát nó ra ném về phía cái xác,ném gần đến nơi thì viên đá vỡ ra hóa thành bụi che mất đi phương hướng của nó.Vương tước nhanh chóng chạy về phía thanh kiếm bị văng ra,tiếp tục đối cứng với cái xác.
Đột nhiên vương tước ngẩn ra,cảm thấy có gì đó không đúng, tử đao bay thẳng về phía Nam.
Vương tước giật mình ,dùng tốc độ cao nhất bắn theo.
Lúc này Nam cũng không còn bộ dáng phong độ như trước nữa hắn nhìn vào Hải Hoàng nhanh người chộp lấy hắn ý định đẩy hắn ra làm bia thế mạng.Nhưng hắn cũng không ngờ rằng,Hải Hoàng lúc này vết thương đã khép miệng,không thể chiến đấu nhưng phản kháng lại không là vấn đề.