Thông Số Ẩn – Chương 31 Phệ long giới chỉ (1) – Botruyen
  •  Avatar
  • 48 lượt xem
  • 3 năm trước

Thông Số Ẩn - Chương 31 Phệ long giới chỉ (1)

Còn chưa kịp vui mừng vì không ngã chết,đèn pin trên tay Hải Hoàng đã rơi cạch xuống sàn,long cả pin ra,đèn đóm vụt tắt,bốn phía lập tức chìm vào bóng tối.

Ở vào tình cảnh này,ngọn đèn cũng như mạng sống,mặc dù tầm nhìn hắn hơn so với bình thường,nhưng lúc này bốn phía chỉ có một màu đen hắn cũng khó xác định phương hướng.Nếu không có ánh sáng dẫn đường trong cổ mộ tối om om đầy bẫy rập này thì chỉ có một con đường chết.Hắn vội vã bò qua,mò mẫm lấy,tìm cái đèn pin kia,vị trí cái đèn thì hắn nhớ rất rõ ,nhưng cục pin long ra thì không thể xác định được vị trí cụ thể,hắn quay trái quay phải, thấy không xa từ tầm nhìn trong chiếc kính hiện lên con số 0.Hải Hoàng thở phào cũng còn may là có chiếc kính trong tình cảnh này giúp hắn xác định được vị trí nhờ vào khả năng nhìn được giá trị đồ vật,chắc chắn đó là cục pin rồi.

Hắn tiện tay,quơ lấy không gian gần số 0 đó bắt lấy cục pin.

Đột nhiên hắn phát hiện ra điều gì đó bất thường mặc dù trong tay hắn đúng là đang có một vật hình trụ,kích cỡ vừa trong lòng bàn tay,nhưng phía dưới thì lạnh ngắt,trơn trượt,giống như kích cỡ của một bàn tay người,còn nữa ngay khi chạm vào bàn tay đó hắn chắc chắn rằng chủ nhân bàn tay này đã chết,bởi vì lớp da bủng beo và lạnh ngắt kia không hề có một chút sức sống, Hải Hoàng theo phản ứng mà rụt tay lại,trong bóng tối sờ phải thứ mà mình không biết rõ quả thật rất đáng ghét.

Hắn nhanh chóng lắp pin vào đèn,soi sáng xem đó rốt cuộc là ai.Nương theo ánh sáng hắn thấy một cái xác nằm đó,trên bụng có một vết thương cực lớn,miệng vết thương đó lúc nhúc đầy rẫy bọ ăn xác.Thỉnh thoảng còn có vài con bò ra từ hốc mắt và miệng hắn,Hải Hoàng cảm thấy khá buồn nôn,nhìn tình trạng phân hủy này có lẽ cái xác đã chết được khoảng 1 tuần,xem ra cũng là một tên xấu số trong đội ngũ đào mộ vào trước đám người của bốn bang.Chẳng lẽ hắn phát hiện ra bí mật gì đó bị chính người mình giết chết.Vì trên bụng hắn vết thương là do dao gây ra.

Cầm đèn pin,hắn chiếu một vòng xung quanh. Nơi này là một căn hầm hình vuông,thô sơ trống trải,tường bốn phía được đắp lên bởi đủ mọi loại đá có hình dạng kì lạ trên tường có rất nhiều hốc giống như lỗ thông khí tối om om khong biết dẫn đến nơi nào,thỉnh thoảng trong hốc đó thổi ra từng cơn gió lạnh.

Hải Hoàng lập tức kiểm tra cái xác kia,đó là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi,phần bụng bị xé rách,xem ra là vết thương chí mạng.Người này mặc một đồ rằn ri,các túi áo xẹp lẹp ,xem ra chả có gì giá trị trên người tên này.Nhưng cạnh cánh tay của hắn bây giờ đã đứt ra ngón tay trỏ,trên ngón tay có một chiếc nhẫn hình rồng uốn lượn xung quanh.Hải Hoàng lập tức cúi người xuống cố nén ghê rợn mà tháo chiếc nhẫn từ ngón tay rơi ra kia.Hắn cẩn thận quan sát chiếc nhẫn,chiếc nhẫn này màu sắc khá rực rỡ toàn thân màu đỏ nhạt,bên trên có một con rồng uốn lượn thành hình tròn,đường nét cực kì tinh xảo giống như là rồng thật vậy,quả thật có thể nói đây là thứ mà hắn cảm thấy giá trị nhất mà mình gặp được khi bước vào cổ mộ đến giờ.Hải Hoàng không xác định được chiếc nhẫn này làm bằng gì liền xoay chuyển ý nghĩ nhìn qua chiếc kính xem xem nó có giá trị như nào.

“10”

“Gì…chứ”, Hải Hoàng kinh hãi không nói lên lời,chiếc nhẫn này mặc dù có giá trị nhưng có giá trị đến mức này thì quá khoa trương rồi,đến vật phẩm có giá trị số 5 cũng đủ nghịch thiên rồi,đừng nói đến số 10.

Chỉ một tên tầm thường này ,làm sao có khả năng có được vật phẩm như này chứ,hoặc là chính hắn cũng không biết được giá trị của chiếc nhẫn này.Chỉ đoán rằng là một chiếc nhẫn có giá trị trong cổ mộ tiện tay cầm lấy Hải Hoàng hiện tại cũng không thể xác định được giá trị của chiếc nhẫn này,nó làm bằng thứ gì quý giá đến mức mà có thể là con số 10 chứ.Hay là nó có những công năng khác như chiếc kính của Hải Hoàng chẳng hạn.Bỏ qua suy nghĩ đó sang một bên Hải Hoàng đeo nó vào ngón áp út bên tay trái của mình,giống như là cộng hưởng vậy,Hải Hoàng sau khi đeo vào cảm thấy chiếc nhẫn khá chật so với tay mình ,hắn lập tực cảm thấy có gì không ổn muốn rút nó.Nhưng loay hoay một lúc không tài nào rút ra được,hắn cẩn thận quan sát thấy được rằng ánh sáng phát ra từ mắt con rồng đã chuyển sang màu đỏ, thay vì màu đen như bình thường.Một cảm giác đau nhức từ ngón tay Hải Hoàng chuyền ra như có vật gì gặm vào ngón tay hắn vậy,ánh sáng màu đỏ từ mắt con rồng hóa thành hai tia sáng màu đỏ cắm thẳng vào tay hắn hút lấy máu trên tay hắn được một lúc thì bình thường trở lại màu đen.Lúc này Hải Hoàng đã bị dọa đến ngây người hắn tự hỏi “chẳng lẽ đây là lấy máu nhận chủ trong truyền thuyết”.

Có lẽ chiếc nhẫn này tạm gác qua một bên,chức năng của nó có lẽ hắn phải xem kĩ lại may ra mới ra chút manh mối gì đó.

Phong cách cổ mộ nơi đây rất giống thời cổ đại,đặc biệt là thời chiến quốc,thời đó nếu anh phải tham gia xây dựng mộ huyệt cho quý tộc hoặc vua,tướng.. thì xem ra anh cầm chắc cái chết trong tay,không bị ép uống thuốc độc chết thì cũng phải bị chôn sống cùng thi thể.Nhưng không nên xem thường trí tuệ của nhân dân lao động thời xưa,đại đa số họ sẽ làm một đường hầm bí mật cho mình thể đào tẩu ra ngoài.Hải Hoàng dùng đèn quét qua,quả nhiên có một miệng hang nhỏ hẹp trên vách tường cách mặt đất một khoảng khá cao.phía dưới là một cái thang gỗ đã mục nát từ lâu.Hắn thử ước lượng độ cao,xem ra không thể nào nhảy tới trên đó được.Đúng lúc này Hải Hoàng lại thấy một gương mặt quen thuộc ló ra từ từ trong đường hầm.

Hắn nhìn kĩ,vui mừng kêu lên.

“Diệp Anh, là tôi”!

Nàng cũng khá giật mình,cũng nhìn thấy hắn,nhưng không tỏ ra thái độ ,hơn nữa còn nhìn hắn với ánh mắt trừng lên rất đáng sợ.

Không hiểu nàng lấy đâu ra một khẩu súng,chĩa thẳng về phía hắn,họng súng đen ngòm khiến hắn lạnh gáy.

Thôi xong nàng ta rốt cuộc lại nổi điên cái gì chứ,lần này chết quá oan uổng.Hắn tức giận hét lớn.

“Là tôi,Diệp Anh cô định làm gì chứ,đừng quên ước định của chúng ta”.

Diệp Anh giống như không hề nghe thấy,một tiếng nổ lớn vang lên.Tiếng súng trong đường hầm im ắng,càng vang vọng ,đinh tai nhức óc,viên đạn kia bay sát bên tai,không biết bắn trúng thứ gì sau lưng Hải Hoàng.Hắn cũng hiểu ra nhanh chóng xoay người lại thấy một cái xác mặc bộ giáp của tướng thời xưa,hai tay cầm hai thanh kiếm lớn, đã tiếp cận gần đến sau lưng hắn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.