Hải Hoàng lúc này lại gọi thêm tiếng nữa,trong lòng tràn trề hi vọng Diệp Anh đáp lại,nhưng bốn phía yên lặng đến rợn người.Đúng lúc này đèn pin trong tay hắn nhấp nháy vài cái,cứ như có thể tắt bất cứ lúc nào,toàn thân hắn đổ mồ hôi lạnh đầu óc hơi chút hỗn loạn cố giữ tỉnh táo,đến ba lô của tên quái dị kia lục lọi mấy cục pin còn trong đó thay pin.Nếu vẫn yên tĩnh như này hắn có thể tỉnh táo,nhưng rủi ro thay,nắp quan tài lúc này cạch một tiếng,không biết vọng ra từ cỗ nào trong bảy cái quan tài đó.Hải Hoàng tim đập như muốn vọt ra lồng ngực,hắn lùi lại dựa vào vách tường chỗ gần huyệt động được đào ra,giống như có chuyện gì là sống chết hắn cắm đầu chạy theo hướng của huyệt động này.Quay qua nhìn mấy quan tài bằng đá kia,hắn thấy xác của tên trung niên và xác ướp cổ kia không biết đã ngồi dậy từ bao giờ,trông như hai thi thể cùng ngồi dậy,may mắn là không quay qua nhìn Hải Hoàng.
Hắn không giám nhìn nữa,nhanh chóng nhắm mắt,hai chân run run cố gắng lùi về phía sâu trong huyệt động kia.
Hắn lúc này nghĩ đến một câu nói mà hắn đã từng nhìn ở đâu đó:Không thấy coi như chưa từng xảy ra.
Hắn nghĩ cũng đúng,nếu lúc này mà cứ nghĩ về mấy cái xác kia ngồi dựng lên,có lẽ Hải Hoàng sẽ sợ đến mức không còn suy nghĩ được gì nữa.
Hắn đặt đèn pin vào góc tường,cố gắng không để ánh sáng chiếu ra ngoài,cầm lấy ba lô của tên kia lục lọi lại một lần xem có thứ gì còn sử dụng được không.Mò mẫm một hồi Hải Hoàng lấy ra một vài thanh nương khô nát bét,còn một vài tờ giấy và một số tranh vẽ.Xem ra những thứ quan trọng lũ người kia đều cầm theo bên mình.Lúc này bên ngoài tối đen nên hắn cũng không biết hai thi thể kia ra sao rồi,nếu như chỉ là ngồi dậy gập bụng vài cái thì không sao,nhưng bất tri bất giác đi thẳng vào đây hỏi thăm hắn có lẽ hắn toi mất.
Hải Hoàng để lại kí hiệu trên huyệt động cho Diệp Anh nhận biết phòng trừ nàng quay lại,hắn muốn men theo huyệt động này xem có ra được ngoài không,điều cấp bách bây giờ đối với hắn là lên được mặt đất đã rồi tính sau,hắn còn có tấm bản đồ cơ mà,nghiên cứu lại một hồi đợi trời sáng rồi trở xuống mới đúng là lựa chọn sáng suốt.Hắn lập tức men theo huyệt động mà bò lên trên,càng bò càng hẹp nhưng lại có ánh sáng phía trước.Lúc này hắn đã mơ tới một luồng không khí tươi mát,vầng trăng khuyết sáng rực,tốt nhất là khi hắn bò ra khỏi đó đang có người của bốn bang không nhịn được tò mò mà đã vào sâu canh trừng xung quanh,lợi dụng bọn hắn làm tốt thí sau khi vào lại.Càng nghĩ càng hăng,động tác cũng nhanh hơn,ánh sáng ngày một rõ.Hải Hoàng mừng như điên,đây chính là ánh sáng cuối đường hầm,cật lực dùng tứ chi bò về phía đó.Hắn thở hắt ra,muốn hít khí trời vươn người một cái,nhưng vừa nhìn một cái đã ngây người.
Đúng là hi vọng càng lớn,thất vọng càng nhiều.Trước mắt lại xuất hiện huyệt đạo khác,cũng là một huyệt đạo đi vào,nhưng có lẽ của đám người khác,xem ra ngôi mộ này phức tạp hơn hắn nghĩ nhiều.Hắn cầm đèn soi quả thật mộ đạo này cũng là đào để đi vào nhưng sao nó lại thông với huyệt động kia chứ,mẹ nó thằng đần nào làm ra cái thứ này chứ,mục đích để làm cái khỉ gì.
Hải Hoàng chợt nhớ ra trong cái túi của tên hù ma lúc nãy còn có thêm vài tấm bản đồ sơ lược,có lẽ trong đó sẽ có manh mối.Giờ phút tuyệt vọng này kiểu cái gì hắn cũng phải thử,phía trên thì quá mờ mịt không thể xác định có gì đang chờ hắn phía trước,phía sau là thất tinh qua,hắn cảm giác có lẽ ở yên một chỗ là an toàn nhất,hắn ngồi phịch xuống đất,mở ra vài tờ giấy viết tay kia,bắt đầu xem xét.Trong đó có một bản thiết kế của huyệt động đào trước đó,phía dưới còn rất nhiều giả thiết,đặc biệt là suy đoán về thiết kế trong mộ, đặc biệt là có phác thảo một hình đầu lâu và một cánh tay,có lẽ nó liên quan đến cái đầu và cánh tay phải bị lấy mất của cái xác bên ngoài.Hải Hoàng đọc cũng khômg hiểu mấy,hơn nữa chữ viết rất lộn xộn,còn vài chữ giống như “cướp đoạt,hiến tế..” gì đó,xem ra lũ người này đã tốn khá nhiều công sức để tìm hiểu và phá giải các cơ quan trong mộ nhưng chưa thể phá hết được.Sau đó còn một bản vẽ chiếc nhẫn có hình một con rồng uốn lượn xung quanh.Hải Hoàng lại tiếp tục lật đống giấy tờ,rốt cuộc tìm thấy một tờ có vẻ quan trọng.Phía trên ghi toàn cảnh các đạo huyệt đã đào, hơn nữa còn có các mộ huyệt trong đó có một cái dưới khu vực thất tinh quan,vẽ cực kì rõ ràng.Nhưng chỗ dấu hỏi chấm lớn và chỗ có hình dấu x cực lớn vẫn chưa có lời giải,có lẽ đến chính bọn họ cũng chưa đi qua.Hải Hoàng còn thấy rõ cả các cơ quan,cạm bẫy được giải thích chi tiết,cái nào đã phá rồi hay chưa phá,loại cạm bẫy gì…
Ý tứ quá rõ ràng,hắn muốn dựa vào huyệt động này lên mặt đất là không thể.Nghiên cứu kĩ hơn hắn xác định được mình đang ở gần phía cửa bắc, nếu hắn không nhầm hiện tại nơi hắn đang đứng chính là chỗ dấu ? duy nhất mà nãy giờ Hải Hoàng và Diệp Anh muốn thăm dò,và cả lũ người trước đi vào cũng chưa có đáp án.Theo bên trái con đường hắn đang đứng thông ra cửa bắc không không có bất cứ một con đường rẽ nào,lối nào vậy mà vẫn vẽ một mộ thất ,đường nối huyệt đạo thì vẽ bằng nét đứt và dấu hỏi ở trên đầu.Khiến cho người ta cảm giác căn mộ thất này ở một không gian khác.Hải Hoàng thầm suy đoán,chột dạ sờ tay lên tường mò mẫm ,bất giác giật mình như phát giác ra điều gì đó.
“Lẽ nào ở đây có thông đạo bí mật”.
Hải Hoàng quan sát kí bức tường này.Cố suy đoán ra cấu tạo của nó,nhớ lại xem cấu tạo cửa ngầm bằng đá bên ngoài lúc hắn rơi xuống với Diệp Anh.
Thông thường nếu muốn cơ quan này vẫn còn có thể hoạt động sau ngàn năm vẫn không hư hỏng phải dùng đá và thủy ngân để kích hoạt,nơi thiết lập cơ quan khởi động phải là một khối bằng phẳng.Mà trên vách tường này chỗ nào cũng khắc văn tự cổ,nếu thật sự có cửa ngầm trong đó chỉ có một khối hoạt động,mà còn phải ở một nơi khó chú ý đến.
Hắn dựa vào suy đoán này,cúi người xuống xem xét chỗ vách tường và sàn nhà,quả nhiên có một khối đá nối bốn cạnh rất khả nghi,hắn ấn một cái,không có phản ứng gì nhưng hơi long ra,hắn tiếp tục ấn thêm cái nữa nhưng không phản ứng,bực mình đạp mạnh một cái chợt nghe tiếng lạch cạch.
Hắn nghĩ cơ quan này sẽ giống trong phim mà hắn hay xem,bức tường sẽ xoay một vòng cuốn cả hắn vào trong ,không thì mở ra hai bên như mấy cái cửa bình thường,khá tự tin với suy đoán của mình nên khi sàn nhà biến mất Hải Hoàng không chút phòng bị nào cả,lại chửi thầm một tiếng rốt cuộc là thằng đầu đất nào chế tạo ra cái mộ này chứ,sao lại khó đoán đến vậy.Cả người hắn rơi bịch xuống đất.Thiết kế như này làm sao gọi là cửa nhầm chứ,rõ ràng là bẫy.
Chưa kịp suy nghĩ rõ ràng,mông hắn đã đập xuống đất ,còn may mắn là mặt đất không có gì,nếu phía dưới là vài ngọn lao đâm lủng xương hắn thì xong đời rồi,thầm than chính mình số mạng còn dài.