Hải Hoàng càng làm càng nhanh,thô bạo, qua một thời gian Phương cả người chấn động,a a a lớn tiếng dâm kêu thành tiếng,một lần nữa bị đưa lên cao trào.
Khoảng chừng nửa giờ sau,bị Hải Hoàng thao,nàng cao trào khoảng ba lần,tuy rằng lượng thủy giảm bớt nhưng chỗ đó vẫn sưng đỏ mang theo vài tia nước nhỏ.
Phương đến cả ngón tay lúc này cũng không muốn nhúc nhích,cả người như vô lực, nhưng Hải Hoàng vẫn chưa buông tha cô.Hắn cởi trói cho Phương ,lật cô nằm sấp xuống rồi còng hai tay nàng cùng dính với chân.
Hắn vỗ mạnh vào mông cô ra lệnh.
Bốp..bốp..
“Chổng cao nó lên ,chưa phải lúc kết thúc đâu”
Thấy Phương không có động tĩnh gì, Hải Hoàng tự nâng cô lên, mặt Phương úp xuống giường,cong người chổng mông về phía hắn.
Ra vào liên tục,vừa thao hắn vừa vỗ mông cô khiến cô rên lên càng to,không biết là do sung sướng hay là đau nữa.
Thật thoải mái…ô..như thế này thật thoải mái…so với lần trước như thế nào càng thêm thư thái.
Phương cảm thấy linh hồn mình bể thành hai nửa. Một nửa là cảm thấy cực kì khuất nhục,căm hận Hải Hoàng.
Một nửa là quyến luyến không thôi ,chỉ cầu hắn thời thời khắc khắc dùng cự vật thao chết chính mình.
Tư thế như vậy, tựa hồ có thể chọc vào càng sâu,mang đến khác lạ mãnh liệt kích thích.
Lại qua một thời gian,Phương đạt tới cao trào điểm giới hạn Hải Hoàng bắt đầu kéo mạnh tóc nàng, một tay ôm eo nàng nâng lên, xóa vú mượn lực,phần eo hắn ưỡn liên tục bụng hung hăng đập vào kia tràn ngập lực đàn hồi trên cặp mông, bắt đầu từ sau hôn hít.Phương quả thật lúc này đã không còn sức tùy ý cho hắn chà đạp ,nhận ra điều này Hải Hoàng nhanh chóng dừng lại,tháo bịt mồm cô ra.
Chỉ thấy Hải Hoàng ngồi khoanh chân xuống,trong mắt Phương hé lên một tia giải thoát quang mang,định bò xuống giường chạy đi,chính là cẩn thận quan sát như vậy Hải Hoàng há lại để cho nàng như nguyện.
Hắn kéo chân nàng lại giật về phía mình,tay phải nhanh như tia chớp vươn ,nắm bắt của nàng má đào làm cho miệng nàng không thể khép kín sau đó hừ lạnh một tiếng , lập tức nhét vào miệng nàng,tay còn lại giữ đầu nàng lại ngăn nàng dẫy dụa chặn lại nàng duy nhất chút sức lực còn lại muốn dành cho việc đào tẩu.
Phương lúc này đã quá mệt mỏi rồi,thầm nghĩ tên này sao biến thái như vậy có còn là người không,sao có thể đến bây giờ vẫn chưa ra.Miệng tùy ý há ra,để hắn dùng tay bắt lấy đầu cô đưa đẩy.
Đột nhiên ánh mắt của nàng mạnh mẽ trợn tròn,có suy nghĩ muốn cắn đứt cái thứ ghê tởm kia.
Hải Hoàng cười lạnh.
“Đừng có suy nghĩ cái gì dại dột, đã đến lúc này thì cô nên ngoan ngoãn hưởng thụ đi”
Hải Hoàng bắn hảo một trận mới đem côn thịt rút ra,đã thấy quỳ gối dưới háng kia cơ hồ không thể thở nổi nữ nhân kiều thở hổn hển,ho khan liên tục,trong cái miệng ngỏ nhắn tinh dịch bị ho đi ra,rơi xuống giường,một phần còn lại loang lổ trên vú trắng,thập phần dâm mỹ.
Hắn lúc này tát mạnh cô một cái,kéo tóc cô lên,đối diện với mặt mình nhìn chằm vào Phương khiến cô sợ hãi.
“Lần sau nếu như cô dám nôn nó ra,tôi cho cô biết thế nào mới là “đau đớn”.”
Phương lúc này cực độ sợ hãi chỉ giám ngoan ngoãn gật đầu nhỏ giọng nói.
“Tha…cho… tôi đi…tôi thật sự không thể tiếp tục nữa”.
“Khà,Khà cũng nên lưu giữ chút kỉ niệm của chúng ta chứ”.
Hắn không để ý nàng,liền bắt đầu lôi điện thoại ra chụp ảnh,bắt nàng tạo những tư thế rất dâm mỹ,thậm chí bắt nàng bò qua bò lại ưỡn ẹo trước mặt hắn để quay vài đoạn clip ngắn.
Nghỉ ngơi một hồi hắn liền tẩy trừ thân thể để tránh có mùi nước hoa hay mùi thơm từ cơ thể phụ nữ ám vào,tránh việc Trang nghi nghờ.Hắn rời đi về biệt thự của Trang thì lúc này trời đã đổi sắc tối,trên đường hắn cứ cảm giác có ai theo dõi mình.Mỗi lần muốn quay đầu nhìn lại thì đều không thu được kết quả gì,chẳng lẽ do Hải Hoàng quá nhạy cảm.
Lúc này trong bóng tối nhô ra một trung niên,gương mặt không cảm tình,trên tay có hình xăm Thanh Long.
“Tên này nếu như theo dõi thêm, có lẽ hắn có thể phát hiện ra tôi thưa ông chủ,tôi có cần thủ tiêu luôn hắn không”
“Không cần, nếu đã có thể cảm giác ra ngươi thì không cần dứt dây động rừng, chờ đến khi cổ mộ mở ra lúc đó giết cũng không muộn”
Là người của Thanh Long bang ,nhưng vì sao lại nhắm vào hắn chứ dường như chặn đường tên đầu trọc không phải cái cớ khiến cho Thanh Long đến mức muốn giết hắn chứ.Và việc gì khiến chúng cố kị chưa muốn ra tay với Hải Hoàng.
Trở lại biệt thự của Trang hắn thấy nàng dường như đang bị làm phiền bởi một ai đó.Hắn đứng ở góc tường lắng nghe nốt cuộc trò chuyện từ điện thoại của nàng,vì không gian trong biệt thự rất yên tĩnh hơn nữa thính lực của hắn khác xa với người thường nên nghe được là rất bình thường.Giọng nói trong điện thoại truyền ra dường như là giọng một nữ nhân khác.
“Tại sao chị lại yêu thích lũ đàn ông ghê tởm đó hả, chị quên những gì giữa hai ta sao”
Giọng nói bên kia mang phần tức giận,nhưng cũng không giám lớn tiếng với Trang giống như là trách cứ thì đúng hơn.
“Em không thể hiểu được,chị không muốn bị em làm phiền nữa chuyện của chị và em nên chấm dứt thì hơn,chị nói với em rất nhiều rồi”
“Nếu em còn yêu chị thì đừng có động đến người đàn ông của chị,hi vọng em đừng khiến chị hận em suốt đời”
Giọng nói Trang mang đầy khó sử với người bên kia ,nhưng có vẻ như cô đã hạ quyết tâm chấm dứt câu chuyện này.Hải Hoàng thấy khá lạ thế quái nào mà hắn liên quan đến chứ,người kia rốt cuộc có quan hệ thế nào với Trang
“Hừ,chị đang nói dối ,em không tin,đợi em xong việc lần này chúng ta có thể quay lại như lúc đầu”
Nói xong người bên kia không đợi Trang trả lời liền cúp máy,Hải Hoàng liền rời khỏi bước chân đi ra phòng khách vờ như không biết gì.
Nhìn thấy hắn trên sofa,Trang giường như muốn nói điều gì nhưng lại thôi,thở dài nhìn hắn.
“Sao vậy,chuyện gì khiến chị mệt mỏi như vậy”
Trang nghiêm mặt,lườm hắn.
“Hừ,cả buổi chiều em ở đâu tại sao chị không liên lạc được”
Ách nữ nhân này thay đổi sắc mặt cũng quá nhanh đi chứ.
“Em ngồi tụ tập với bạn bè thôi,còn điện thoại chắc là do em để quên ở nhà”
“Em đói rồi,chị gọi gì ăn đi nếu không chị sẽ biến thành đồ ăn của em đấy”
Hắn đành dùng đến chiêu này chặn miệng Trang ,tránh nàng tiếp tục truy hỏi.
Cứ mỗi lần nghĩ đến bị hắn làm cho chết đi sống lại nàng vừa hận vừa sợ cái thứ chết tiệt của hắn.Nàng đỏ mặt lắc đầu.
“Lưu..manh,em đi chết đi cả ngày đầu óc chỉ nghĩ đến toàn những thứ không đứng đắn”.