Thông Số Ẩn – Chương 2 Biến chuyển – Botruyen
  •  Avatar
  • 82 lượt xem
  • 3 năm trước

Thông Số Ẩn - Chương 2 Biến chuyển

Lại một ngày không ngủ được , Hải Hoàng vẫn cố tìm kiếm việc làm để trả nợ nhưng kết quả không mấy khả quan cho lắm

‘Phải vay tiếp để chơi sao ‘ gạt bỏ ngay cái suy nghĩ ngu xuẩn ấy hắn quyết tâm bỏ cờ bạc vì biết rằng có chơi nữa cũng sẽ thua thôi trải nghiệm cuộc vui như thế là quá đủ rồi , mình chả khác nào lấy trứng trọi đá cả có thế thắng được nhà cái sao??

Trò cười, cho dù trong nhóm thì cũng sẽ chết chỉ là sớm hay muộn thôi ai có thể kiểm soát được lòng tham cơ chứ ,còn những người lập nhóm hay cao thủ hô suy cho cùng cũng chỉ là bọn cộng tác viên và đại lí , lập ra để ăn hòa hồng chứ chả có lòng tốt giúp đỡ gì cả

Chết tiệt ,Hải Hoàng chửi thầm trong lòng

Hả kính của mình đâu rồi , hắn cận khá nặng nếu không có kính thì cuộc sống của hải hoàng khá bất tiện

Cái gì nữa đây , do hay vất kính lung tung trên giường , nên nhiều lúc quên để trên đầu giường hải hoàng thường vô tình đè vào , lần này cũng không có ngoại lệ , nếu có thì là kính của hắn đã gẫy và chắc chắn là phải có kính mới

Hoàn cảnh của hắn như này nên bất cứ một thứ gì khiến hắn phải mất tiền đều rất khó chịu , mẹ nó vận khí gì đây chứ

Hắn cắn răng dùng nốt số tiền còn lại trong ví để mua kính , nói cũng thật buồn cười , Hải Hoàng không giám xin tiền bố mẹ chính mình để mua ,vì cậu ta còn đi học đâu có tiền chuyện này là bình thường nhưng không, lúc chơi cờ bạc cậu ta có thắng và đã chuyển sẵn khoảng 10 triệu đồng vào tài khoản ngân hàng để phòng trừ sau này nếu kiếm đủ tiền mua xe thì mình mặc định là đã có 10 triệu rồi số tiền còn lại là do mình đánh bừa một con đề và trúng, và tất nhiên với chuyến đi thực tập 3 tháng và làm thêm vào buổi tối thì việc hải hoàng tích được 10 triệu đồng là không có một sự nghi ngờ từ phía gia đình, nhưng quả thực người tính không bằng trời tính mọi kế hoạch mà hải hoàng vẽ ra đều đổ vỡ

Hải Hoàng ra tiệm kính mắt gần nhất để đo lại mắt và cắt kính mới khá lạ là lần này hảo hoàng không vào tiệm kính mắt mà cậu ta hay vào mà là một tiệm ở bên đường mà cậu tình cờ thấy , bước vào tiệm hắn thấy chỉ có một người trung niên ngồi trước quầy

Hải Hoàng nhìn xung quanh và đánh giá

Sao mình không biết là gần nhà mình có một tiệm kính mắt nhỉ , lạ thật

Người trung niên khoảng 30 tuổi có khuôn mặt góc cạnh mũi cao , nhìn qua khá trẻ sơ với tuổi nhưng khí chất thì không thể nào mà một người trẻ có thể có được , người trung niên mặc một bộ quần áo như bồi bàn ở các quán bar, nở nụ cười khi nhìn thấy hắn ,một nụ cười như là đã biết sẽ có việc này sảy ra vậy

“ Cậu muốn đo lại kính cận đúng không” người đàn ông hỏi

Đúng vậy , cháu muốn đo lại và thay kính mới , khá là bình thường khi người đàn ông nhìn ra hải hoàng bị cận , quá dễ để những người bán kính nhìn ra khi hải hoàng cận đến 5 độ không có kính chả khác nào thiếu tay chân cả

Cậu ngồi đi để tôi đo lại mắt cho cậu,

Xong xuôi hải hoàng vẫn chọn màu đen như chiếc kính cũ , hắn tặc lưỡi vì đến phần tính tiền đây hắn biết chiếc kính này rẻ nhất thì cũng phải 500 nghìn

Hải hoàng hỏi ?

Chú à kính này bao nhiều tiền có thể rẻ một chút được không giờ cháu chỉ có 300 thồi

Hắn hơi ngại vì mặc cả như này , vốn dĩ tính cách của hắn đã trầm, ít nói chỉ muốn trả tiền xong là về nhưng vì hoàn cảnh hắn không thể không làm vậy, mở mồm ra kì kèo là không có trong từ điển của hắn

Người trung niên cười nói :”không cần chiếc kính này là dành riêng cho cậu , tôi không lấy tiền “

Hả, Hải Hoàng thấy lạ vì là lần đầu tiên thấy có người bán hàng không cần tiền

Hắn kinh ngạc nhìn ông chứ rồi hỏi: thật ạ nếu không lấy tiền thì cháu cảm ơn ạ

Đúng vậy chiếc kính này tôi không lấy tiền nó là của cậu

Nói xong người đàn ông nở một nụ cười bí hiểm và nhìn theo hải hoàng đang bước ra khỏi cửa tiệm

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.