Thống Nhất Thương Khung – Chương 7: Nảy mầm – Botruyen

Thống Nhất Thương Khung - Chương 7: Nảy mầm

Không biết bao lâu thì ngoài trời đã tối om.Minh Triết hắn hiện tại vẫn đang đả toạ trên giường.Nguyệt Nhi lơ lửng trên không trung nhìn những vệt mồ hôi trên trán hắn ,nàng biết hiện tại hắn đang ở giai đoạn quan trọng nhất.

“Muốn đạt được Ẩn cấp tán thành, toàn bộ phải dựa vào ý chí và tâm tính của chủ nhân” Nguyệt Nhi thủ thỉ, gương mặt nhỏ nhắn phủ kín từng vết lo lắng, nàng biết Ẩn cấp có linh tính của riêng nó, nếu Minh Triết không nhận được nó tán thành, cho dù có hệ thống áp chế nó sẽ chọn cách đồng quy vu tận.

“Thì ra là thế.”

Minh Triết mở mắt, có kim quang xuyên suốt mà ra.

Cái này Thôn Thiên Phệ Địa không chỉ có là môn kỳ công, còn cải biến thể chất của hắn.

Trong óc tiểu nhân thay thế hắn, giờ nào khắc nào cũng đang thu nạp linh khí, thân thể hắn, đan điền, kinh mạch thậm chí thần hồn, đều ở đây không ngừng nghỉ rèn luyện bên trong.

“Ta tiếp nhận truyền thừa bao lâu rồi ?” Âm thanh trầm thấp của Minh Triết vang lên, hắn xoay người đứng dậy, cảm giác thân thể không có gì thay đổi, vẫn chỉ là một phàm nhân nhưng nguồn linh khí đang tụ tập lại xung quanh hắn một cách liên .

“Bốn canh giờ’ Nguyệt Nhi thờ thẫn nói.

“Bốn canh giờ thôi sao ?”Minh Triết gãi đầu cười khổ,đối với hắn thì thời gian qua chẳng khác nào hàng kỷ nguyên vậy.

Nhưng mà công pháp này vậy mà là môn công pháp tà công .

Thế là hắn phải trở thành 1 tên sắc lang a. Minh Triết thật ko biết nói gì về sự may mắn của hắn nữa.

Mà thôi đi. Quan trọng gì nó là tà ma hay ko. Dù hắn thành ma hắn cũng sẽ đối sử tốt với tiểu Nguyệt và sư phụ. Vì hai nàng mà hắn mới sống tiếp đc.

“Rốt cuộc là chủ nhân nhận được gì nha tha thấy mức độ thân thể này đủ để đánh nhau với khai mạch tầng 5 rồi”

Theo lời Nguyệt Nhi nói,Ẩn cấp công pháp quá mức khủng bố, Minh Triết chỉ có thể tiếp nhận từng phần một nếu không muốn bạo thể mà chết.

Mặc dù lần này chỉ nhận được Tầng thứ nhất, tuy nhiên Minh Triết vẫn mừng rỡ vô cùng, Thôn Thiên Phệ Địa quá mức thần kỳ, quá mức nghịch thiên, vượt xa khỏi dự đoán của hắn.

Bởi vì đây là công pháp Tam tu.

Tại toàn thể tu chân giới, 3000 đại đạo, vô số tiểu đạo, tuy nhiên để nhập đạo, tu sĩ cần tu luyện ít nhất một trong ba hình thức sau:

Linh tu: tu luyện linh lực để gia tăng sức mạnh, người tu linh lực chủ yếu dựa vào linh căn, tu luyện linh lực bằng cách thông qua linh căn hấp thu linh khí trong thiên địa. Tùy vào từng loại thuộc tính linh căn mà hấp thu các loại linh khí khác nhau.

Thể Tu: Tu sĩ Thể Tu dù chiến đấu hay phòng ngự đều cục xúc sử dụng sức mạnh thân thể, cách tu luyện gian nan vô cùng, phải chịu đủ các loại rèn luyện tàn khốc tác động trực tiếp lên da thịt qua thời gian dài đằng đặt, từ đó gia tăng độ cứng cỏi của thân thể, thể tu có lực phòng ngự cao vô cùng, rất khó đả thương họ.

Hồn Tu: Chủ yếu tu luyện linh hồn, lực phòng ngự yếu do linh hồn rất dễ nhận thương tổn, tuy nhiên phần lớn tu sĩ e ngại nhất là Hồn Tu, bởi công kích do Hồn Tu gây ra sẽ trực tiếp tác động đến linh hồn ngươi, rất khó phòng ngự, cũng rất khó chữa trị.

Những kiến thức này toàn bộ đều nằm trong truyền thừa Thôn Thiên Phệ Địa cho hắn.Mà hắn cảm giác công pháp này có điểm lạ mỗi khi linh khí vô trong đan điền đan điền của hắn sẽ rộng lớn hơn đan điền của nhiều tu sĩ khác.

Dù sao ở Nam Lân quốc nhỏ bé,phổ biến nhất chính là linh tu, thể tu cực kỳ ít ỏi, về phần Hồn Tu với thân phận của Minh Triết ở kiếp này quá mức hèn kém nên chưa hề nghe đến, có lẽ bởi muốn trở thành một Hồn Tu, trời sinh cần có Hồn Lực vượt xa người thường, cộng thêm công pháp dành cho Hồn Tu quá mức hiếm thấy, chưa kể cần vô số linh đan diệu dược có công dụng bổ sung hồn lực phụ trợ.Mà hiện tại Minh Triết còn không phải hồn tu hắn hiện tại chỉ là thể tu tầng 1 nên cường độ thân thể mạnh hơn nhiều tu sĩ khác mà thôi.

Thu lại suy nghĩ của mình. Bây giờ hắn mới để ý rằng mình đang nằm ngay ngắn trên giường từ bao giờ. Rời khỏi giường, đi ra khỏi phòng hắn đã thấy sư phụ mình đang ngồi suy tư.

Đang nhìn về phía sư phụ thì tiểu cô nương Ánh Nguyệt cũng từ phòng bếp đi ra.

– Này ta bảo tên ngốc ngươi đó a, tu luyện thì cũng phải từ từ, đằng này ngươi lại hấp tấp làm cái gì để thổ huyết suýt chết thế hả? Cơ thể thì đã yếu như cọng dơm sãn mà đòi ra gió.

Minh Triết cũng không biết nói gì cho phải. Hắn đành cúi đầu gãi gãi cho qua. Sau khi nhận truyền thừa thì đầu óc hắn cũng minh mẫn hơn. Theo suy luận của hắn thì đây giống với một thứ hỗ trợ hắn tu luyện. Nhưng không biết tai sao hắn lại có nó trong khi theo truyền thừa thì chẳng tu sĩ nào như hắn cả. Nhưng theo hắn thấy hiện tại nó chưa có hại gì cả.

Đang suy nghĩ thì Diễm My lên tiếng nhắc nhở hắn.

-Minh Triết, sư phụ biết ngươi rất muốn mạnh lên nhanh chóng. Nhưng dục tốc bất đạt. Điều gì cũng cần làm cẩn thận từ từ. Tu sĩ chúng ta tu luyện ko phải ngày một ngày hai mà cần tu cả đời nên không đc vội vàng.

– Thưa sư phụ, đệ tử biết.

Hắn chắp tay cúi người trả lời nàng.

– Hiểu là tốt rồi, người vừa mới khỏe lại cần tĩnh dưỡng nhiều. Nhanh đi ăn cơm đi, tiểu Nguyệt chuẩn bị cho người rồi đó.

– Cảm ơn sư tỷ.

– Hứ! Không phải vì sư phụ thì ta còn lâu mới nấu cơm cho ngươi.

Vừa nói, Ánh Nguyệt ko khỏi cảm giác là lạ, sao bây giờ tên ăn mày này lễ phép vậy nhỉ.

………

1 năm sau.

Minh Triết bây giờ đã là một thiếu niên 16 tuổi. Hắn không còn bộ dáng gầy còm như trước nữa, thay vào đó là một cơ thể khỏe mạnh. Thân cao 1m75, mái tóc xanh như suối dài ngang vai được cột đuôi ngựa, cơ thể đc rèn luyện săn chắc hơn, bắp thịt rắn rỏi cho thấy sức sống mãnh liệt trong đó.

Minh Triết có một khuôn mặt ưa nhìn, khuôn mặt vuông vắn, đôi mắt xanh như ngọc nhưng cũng chứa đựng nét sắc bén. Lông mày đen rõ nét. Kết hợp nước da trắng sáng. Nhìn vào khuôn mặt đo cho ta thấy được một sự nghiêm nghị, nhưng pha lẫn thêm vẻ ngây ngô làm cho người ta phải tò mò.

《 Tên: Minh Triết》

《Tuổi: 16》

《Tu vi: Khai Mạch tầng 5》

《Công Pháp:Thôn Thiên Phệ Địa》

《Vũ Kỹ:Nhất Kiếm Phái》

《Pháp Bảo: Thiên Linh Châu》

Một năm này, theo việc tu luyện Thôn Thiên Phệ Địa hấp thụ linh khí hắn đã đột phá đến Khai Mạch tầng 5. Trong một năm nay dưới sự chỉ dạy của Diễm My, Minh Triết đã luyện thành thục khiếm thuật nhập môn và vài bộ quyền pháp. Thi thoảng hắn lại cùng tiểu Nguyệt ra khu vườn phía sau nhà luyện tập.( Đừng nghĩ bậy em này còn để dành).

Phía sau ngôi nhà là mọt khu vườn trồng thảo dược nhỏ. Ở đây đa số thảo dược là thảo dươc cấp một. Có khi có một hai cây cấp hai. Thảo dược được chia làm 9 cấp. Tuy cấp 1,2 là những cấp thấp nhất nhưng đối với tu sĩ Khai mạch như Minh Triết, thậm chí là Trúc Cơ như Ánh Nguyệt cũng là vật bổ dưỡng. Tuy nhiên đối với tu vi Phân Thần của Diễm My thì không có tác dụng mấy.

Ngọn đồi mà họ sinh sống đã được thiết lập một trận pháp giúp tụ tập linh khí lại và phòng hộ tránh yêu thúl. Bên cạnh đó hai nàng cũng thường vào rừng săn yêu thú và tìm dược thảo mới đem về trồng nên thảo dược ở đây rất đa dạng.Minh Triết theo tiểu

Nguyệt học tập và nhận biết đắc điểm của thảo dược,trong một năm nay hắn cũng đã học được trong cuốn sách cổ mà Diễm My cho hắn những kiến thức về dược thảo nhưng hắn vẫn cần tìm hiểu thêm. Vì sao? Rất đơn giản kiến thức hắn nhận được từ thời viễn cổ rất lâu trước kia, qua thời gian lâu dài thiên địa biến đổi có nhiều loại tuyệt chủng có nhiều loại thảo dược mới sinh ra nên việc học hỏi là cần thiết.Theo hắn biết thì vị Luyện đan sư kia là Hợp Thể kỳ nên kinh nghiệm lẫn khả năng luyện đan của hắn phải gọi là thượng thừa so với người ở Nam Lân quốc này.

Ngoài học võ thuật và tìm hiểu dược thảo thì khoảng thời gian dảnh hắn ngồi trong phòng tu luyện hắn còn tập luyện kiếm pháp của Tam Kiếm Thiên Tôn tới đệ nhị kiếm.

Minh Triết mỗi ngày đều luyện kiếm và quyền pháp với tiểu Nguyệt. Và hiển nhiên và bận nào cũng ăn hành ngập mặt. Chưa kể đến vì nàng rất chán ghét hắn, tuy rằng trong quá trình học tập cùng nhau thì cũng giảm đôi chút nhưng nàng vẫn ra tay rất nặng. Khác hẳn với sư phụ, tuy vẫn bị ăn hành nhưng Diễm My ra tay rất nhẹ nhàng, mà tập luyện với nàng thì đa phần là hắn bị phân tâm bởi vẻ đẹp của Diễm My.

3 tháng gần đây Minh Triết cảm giác là quãng thời gian vô cùng tuyêt vời. Bà chằn Ánh Nguyệt 3 tháng trước gặp bình cảnh chuẩn bị đột phá Trúc Cơ đỉnh phong mà đóng cửa bế quan, thành ra suốt 3 tháng này Minh Triết được tập luyện với mỹ nữ sư phụ Vũ Diễm My của hắn.

………..

Hôm nay cũng như mọi ngày trước buổi sáng hắn sẽ tập luyên kiếm pháp với sư phụ. Hai cô trò đi ra tước sân nhà, cả hai đứng cách nhau khoảng chục mét để tao khoảng cách. Suốt 3 tháng nay Minh Triết đã đấu tập với Diễm My tổng cộng 79 trận và hiển nhiên là thua toàn bộ. Sau 79 trận ăn hành của sư phụ thì thánh niên Minh Triết cũng khôn ra và nhận ra rằng để thắng được nàng là điều bất khả thi ở hiện tại.

Hắn nhận ra rằng tất cả kiếm pháp hắn luyện tập đều là do Diễm My dạy hắn. Dùng thứ sư phụ mình dạy để đánh thắng sư phụ mình là điều không thể trừ khi ngươi đã vượt qua sư phụ mình rồi. Nhưng điều đó với Minh Triết thì còn lâu. Ngay cả với Ánh Nguyệt thì hắn vẫn ăn hành thì có mơ cũng không thắng được My.

Vì vậy hắn quyết định lần quyết đấu này sẽ dùng đến Nhất kiếm phái với lượng kiến thức về kiếm pháp do truyền thừa có được nhưng hắn thấy uy lực của nó chưa phải là mạnh nhất.

Trận đấu của cả hai cũng bắt đầu.

Minh Triết là người tấn công. Hắn vận hết tốc độ của mình lao đến Diễm My, thanh kiếm được hắn áp sat bên hông theo tư thế rút kiếm. Diễm My tập trung hết sức vào thanh kiếm, nàng dơ thanh kiếm mình dọc thân, theo tư thế chuẩn bị tiếp đòn. Khi Minh Triết lao gần đến nàng thì vung ngang kiếm, mục tiêu là bên eo. Diễm My đưa kiếm đỡ một cách nhẹ nhàng. Chiêu thức bị đỡ được, Minh Triết xoay dọc lưỡi kiếm chém lên phía tay cầm kiếm của nàng. Diễm My ngay lập tưc lấy thân kiếm của Minh Triết làm điểm tựa mà xoay kiếm hóa giải thế công, sau đó ngay lập tức đâm thẳng kiếm khiến Minh Triết phải mau chóng chắn kiếm ngang ngực mà đỡ.

Sau hơn chục chiêu kiếm thì Minh Triết phải tách ra, hắn thở gấp người đã đổ mà hôi trong khi Diễm My vẫn nhàn nhã. Mặc dù nàng đã áp chế tu vi của mình đến còn khai mạch tầng 9 và không dùng linh lực nhưng chiến thẵng nàng vẫn rất khó.

Ổn định hơi thở,Hắn nhảy ra xa làm một đường kiếm chém xuống.

“Nhất Vực giao ngang”

Hắn chém một kiếm tạo thành một đường rãnh lớn xông thẳng tới chỗ của Diễm My làm nàng phải né tránh. Diễm My rất bất ngờ vì đây ko phải phải tư thế nàng dạy hắn. Suy nghĩ cũng ko kịp,Liền thấy Minh Triết đã đến gần sát nàng,hắn liền vung kiếm theo tư thế bổ xuống, theo phản xạ nàng đưa ngang kiếm để đỡ nhưng đường kiếm lại đi chéo xuống nhắm vào eo nàng. phản xạ tốt nàng đã đỡ đuọc chiêu kiếm hiểm đó nhưng chưa hết. Minh Triết rút kiếm về sau đó làm một chiêu đâm trưc diện. Bên nay Diễm My bi rơi vào thế bị động, Nàng chủ động tách ra lùi về phía sau cho đến gần mép hồ nước thì dừng lai.

Minh Triết cũng thôi tấn công, hắn rất hài lòng hiệu quả mang lại. Nếu cứ tiếp tục xuống hắn sẽ thắng mà hắn còn chưa dùng đến đệ nhị kiếm nếu dùng thêm đến đệ nhị kiếm thì có thể chiến thắng dễ dàng hơn. Nghĩ đến là tiếp tục, Minh Triết đưa kiếm ra phía sau duỗi thẳng tay phi người đến, Khi đến gần Diễm My chuẩn bị vung kiếm, thì chân hắn vấp phải hòn đá nhô lên. theo quán tính Minh Triết lao thẳng về Diễm My. Bị quá bất ngờ Diễm My luống cuống đề rồi bị đẩy ngã vào hồ nước phía sau

TỦM!!!

Tiếng nước vang lên, may rằng hồ nước này rất nông chỉ tớ phần đùi của hắn và Diễm My. Minh Triết rất nhanh chóng liền hồi phục tỉnh tảo lại. Nhưng vừa tỉnh táo thì hắn lain thấy một cảnh nóng rực lửa

Vũ Diễm My bị hắn xô ngã đang nằm dưới thân hắn. Hai tay hắn chống bên cạnh hai tai nàng. Khuôn mặt cả hai cách nhau khá gần. Chỉ thấy mái tóc đỏ dài của nàng xõa ra trong nước. Bộ quần áo ướt vàng làm nổi lên dường nét quyến rũ của cơ thể nàng. Đôi gò ngực căng tròn, hai tiểu thỏ như ẩn như hiện trong lớp áo ướt sũng. Khuôn mặt nàng ửng đỏ ngượng ngùng. Cặp môi đỏ mọng ướt át như muốn hút hồn hắn. Chung sống và luyện tập với nhau đã một năm rồi, mặc dù có đụng chạm nhưng lần này là lần mà hắn được thưởng thức vẻ đẹp của nàng gần đến vậy.

Cả hai ngượng ngùng không biết làm gì. Tim cả hai đập loạn xạ liên hồi. Bỗng Minh Triết mạnh dạn đưa mặt mình gần lại. Nhìn gương mặt anh tuấn, gương mặt luôn làm cho nàng có cảm giác thân quen khó diễn tả đang lại gần mình, bất giác nàng nhắm hai mắt lại, đưa ra cặp môi đỏ quyến rũ chờ hắn xâm chiếm. Minh Triết thấy Diễm My như vậy thì trong lòng càng vui mừng. Đôi môi hắn đưa lại gần môi nàng, chuẩn bị áp lên nhau….thì…

UỲNH!!!!

Khi môi hai người chỉ cách nhau một giấy mỏng thì một tiếng nổ trầm đục làm cả hai bừng tỉnh trì hoãn lại. Tiếp theo là một giọng nói truyền ra làm cả hai ngượng đỏ chín mặt.

-Sư phụ, đồ đệ đột phá thành công rồi!!Tiếng reo vui mừng của tiểu cô nương Ánh Nguyêt vang lên.

Minh Triết trong lòng không khỏi thầm hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà Ánh Nguyệt. Đúng là kỳ đà cản mũi, chỉ một chút nữa thôi thì Minh Triết hắn đã chiếm được nụ hôn của mỹ nữ sư phụ rồi. Nhanh ko nhanh, chậm ko chậm lại chọn đúng lúc này chứ.

Diễm My ổn định tâm tình mình vội bước ra khỏi hồ nước, nhìn thấy khuôn mặt hậm hực của Minh Triết ko khỏi buồn cười, dùng linh lực làm khô quần áo. Nàng cúi xuống đặt một nụ hôn lên má hắn. Minh Triết không khỏi ngẩn ngơ. Nàng bước đi chỉ để lại một câu.

-Coi như đây là phần thưởng vì sự tiến bộ.

Nhìn dáng đi mê người của nàng về phía nhà gỗ, Minh Triết không khỏi ngồi trong hồ nước mà cười ngây ngô.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.