Trời bắt đầu tối dần, trong căn phòng hoa lệ ấy, một tên thiếu niên anh tuấn đang ngồi xếp bằng bỗng thở ra một ngụm trọc khí. Minh Triết đã hoàn toàn tu ra đc thức hải của mình, giờ đây tinh thần của hắn cũng đc tăng cường nhiều về độ bền bỉ cũng như độ dẻo dai không còn yếu ớt như phàm nhân nữa. Tuy vậy thì thức hải vẫn luôn là nơi yếu nhất của tu sĩ.
-Chàng đã tỉnh rồi sao ?
Một giọng nói dịu dàng,êm ái bỗng vang bên tai hắn. Minh Triết thu lại suy nghĩ của mình rồi bắt đầu nhìn ngó xung quanh. Chẳng biết từ bao giờ trời đã tối om, bên trong động phủ đã đc thắp sáng bằng những cây nến đỏ với mùi hương nhè nhẹ . Ánh Nguyệt cũng đã về từ bao giờ. Chiếc đỉnh của hắn cùng dược liệu ngổn ngang trên đất cũng đã đc thu dọn từ bao giờ. Minh Triết bây giờ không còn ngồi xếp bằng trên mặt đất nữa. Hắn bây giờ đang ngồi trên một chiếc giường ngà ngọc được điêu khắc tinh xảo, nền đệm mềm mại,thoải mái.
Bên cạnh hắn bây giờ đang ngồi lấy một tiên thiên tuyệt sắc mỹ nữ,ôn nhuận như ngọc. Nàng vận một chiếc áo lụa mỏng màu xanh lam, ẩn hiện trong lớp áo là làn da trắng ngần, hai ngọn đồi cao vút đỉnh là đôi ngọc thố hồng hào, cái theo thon mê người, khu vườn đỏ mê hoặc. Khuôn mặt mỹ lệ của nàng không còn sự lạnh lùng thường thấy, thay vào đó là nét dịu dàng hiếm có với đôi má hồng đào vũ mị. Dù Minh Triết đã trở thành nam nhân duy nhất của đời nàng nhưng mỗi khi nhìn thấy Diễm My tâm hồn hắn vẫn luôn luôn rung động. Hắn chỉ luôn muốn ôm chặt nàng vào lòng mà thương yêu che trở. Dường như hắn đã nợ nàng nhiều vô kể. Minh Triết hắn sẽ dành cả đời để bù đắp cho nàng.
-Nàng đã trở về rồi.
Minh Triết đưa tay ôm người ngọc vào trong lòng. Diễm My nằm trọn trong lòng phu quân của mình. Nàng tựa đầu vào bờ vai hắn. Cả hai cứ như vậy một lúc sau đó Minh Triết liền hỏi.
-Sao nàng trở lại sớm vậy, Không phải có chuyện rất quan trọng sao.
– Đương nhiên là vì người ta nhớ chàng rồi không phải sao….!?
Diễm My trả lời với một giọng điệu và khuôn mặt nhí nhảnh vô cùng, nào còn đâu là Hỏa Nữ người người kính sợ. Minh Triết không khỏi đưa tay véo nhẹ má nàng một cái. Trả đũa trò nghịch của nàng. Diễm Mỹ ngay lập tức nắm tay đánh nhẹ vào ngực hắn. Hai người cứ như vậy mà nô đùa. Được một lúc cũng dừng lại.
-Hứ ai mà mải mê tu luyện như chàng. Người ta đã về đây được 3 ngày nay rồi.
-Cái gì ta đã ngồi tu luyện đc 3 ngày rồi.
-Đương nhiên rồi. Lúc thiếp về, mặt chàng cứ như cục than vậy. Chàng luyện đan thì cũng phải cẩn thận chứ.
Minh Triết không ngờ rằng mình tu luyện thức hải lâu như vậy. Hắn chỉ cảm giác rằng tinh thần mình đc thăng hoa, tích tụ cô đọng dần dần thành một mảng hồ vừa vặn. Nào ngờ đã qua 3 ngày trời. Bỗng Diễm Mỹ thờ dài một hơi. Minh Triết đưa tay vén lọn tóc mai của nàng, nhẹ nhàng hỏi han.
– Có chuyện gì sao mà khiến tiểu My nhà ta thở dài vậy??.
– Tông chủ đã biết chuyện của chúng ta rồi. Người muốn chàng phải đạt đc vị trí đầu trong kỳ thi tuyển lần này mới đồng ý tác thành cho đôi ta. Nhưng mà…
Chưa kịp nói hết lời, đôi môi xinh xắn củ nàng đã bị chiếc miệng hắn bao phủ. Cả hai trao nhau một nụ hôn ướt át.Minh Triết lưu luyến nhả ra đôi môi quyến rũ của Diễm My, thâm tình mà nhìn nàng.
– Hãy tin ta.
Chỉ ba chữ như vậy thôi mà hơn bao lời hứa hẹn.
Cả hai nói chuyện đã đc một lúc, dục hỏa trong người Minh Triết bắt đầu nổi lên. Nghe từng tiếng thở nóng bỏng của mỹ nữ trong lòng Minh Triết cũng không hề nhịn nữa. Hắn ngay lập tức hôn nàng. Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau. Hắn đẩy nàng làm xuống giường. Đôi tay bắt đầu du đẵng trên cơ thể nàng. Từng tí một cởi ra chiếc áo lụa. Hai tay trực tiếp tấn công cặp ngực ngạo nghễ, bóp nắn chúng thành muôn dạng. Hai ngón tay bắt lấy con thỏ con hồng hào vân vê chúng. Diễm My không khỏi ” ư.. ưm ” vài tiếng.
Minh Triết hai tay há miệng ngậm nhũ hoa của nàng rồi sau đó cắn nhẹ…..
Ưm…Ưm
-Chàng….nhột….ta nhột….lắm….
Minh Triết tiếp tục đưa một tay vuốt ve đùi của Diễm My, dần dần bàn tay đã chạm đến nơi cần đến. Cơn hứng tình biến thỏ con thành sói già, đôi môi hắn luyến tiếc rời khỏi hai ngọn núi cao di chuyển xuống đồng bằng, không xa nơi đó chính là một vùng hoa thơm cỏ dại, có khe nước sâu thăm thẳm đang không ngừng vẫy gọi.
Minh Triết nhớ lại lần đầu tiên hắn và nàng ân ái với nhau ,hai người như lao vào trạng thái điên cuồng ân ái đến quên trời quên đất.
Minh Triết cúi sát mặt vào khe nước sâu nổi lên giữa đám cỏ non, say đắm ngắm nhìn. Bây giờ hắn mới phát hiện, cái khe nước trước mắt không ngờ lại có sức mê hoặc vô cùng, vùng đất bồi hai bên một màu hồng tươi màu mỡ, đôi bờ có lấm tấm một vài hạt nước từ bên trong chảy ra, toả ánh sáng long lanh hấp dẫn.
Vừa nghĩ đến đó, hắn nhẹ nhàng cúi xuống, môi hôn vào đôi bờ hai bên khe nước. Kế đó, hắn đưa lưỡi liếm nhẹ, rồi từ từ lướt tới khe sâu, muốn thưởng thức những giọt nước quý báu trong nguồn chảy ra.
Một thứ mùi vị ngai ngái nhưng đầy khoái lạc ngay đầu lưỡi, truyền đến não bộ khiến Minh Triết đầu óc mụ mị, chân tay tê rần. Đây là lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy kích thích đến vậy, thậm chí ngay cả cái lưỡi mềm dẻo cũng muốn được cương lên giống như người “tiểu huynh đệ” kia.
-Chàng đừng như vậy aaa..ưm…nơi đó bẩn lắm…. Diễm My hai má đỏ bừng sau khi thấy Minh Triết liếm láp nới tiểu huyệt của mình.
-Sao có thể bẩn cơ chứ,cái gì của nàng đều đẹp đẽ,thơm tho hết khà khà. Minh Triết cười ha hả rồi lại cúi đầu xuống liếm láp nới tư mật của Diễm My .
Diễm My rên nhè nhẹ,tận hưởng khoái lạc cực độ khi Minh Triết đưa lưỡi của hắn thâm nhập vào, thám hiểm trong khe sâu ngay phía dưới hạ thân của mình.
Cái lưỡi điệu nghệ của Minh Triết không ngừng tấn công bên dưới, cùng lúc, đôi tay hắn lần mò lên phía trên, quay trở lại vùng đồi núi chập chùng chụp thẳng lấy đôi gò bồng đảo. Không ngừng xoa nắn, cảm giác êm dẻo và ấm áp lan tràn khắp đôi tay khiến hắn không nỡ rời xa.
-Ưm ưm… Diễm My lại rên khẽ.
Á….
Tiếng kêu cao vút của Diễm Mỹ. Trong u cốc một dòng nước cũng trào ra ướt đẫm lưỡi và ngón tay Minh Triết. Hắn rời khỏi chiếc miệng đinh hương của nàng. Nhìn người ngọc quyến rũ hai má đỏ ửng vì cao trào. Cả hai thở từng hơi thở nóng bỏng. Ánh mắt nàng mê ly nhìn hắn. Đôi tay dài đẹp đẽ khoác lên cổ hắn. Chiếc môi quyến rũ hơi mấp máy.
Minh Triết bây giờ toàn thân đã căng cực độ,tiểu huynh đệ bên dưới đã ngạo nghễ ngẩng cao đầu chỉ chờ đợi có thể xâm nhập vào nơi tiểu huyệt của Diễm My.Minh Triết khi thấy nơi tiểu huyệt của Diễm My đã hoàn toàn ướt át hắn liền nhẹ nhàng nhìn nàng rồi nói.
-Ta vào được chứ sư phụ……..khà khà….
-Chàng lúc này rồi còn trêu thiếp….Cho nó vào trong thiếp đi…Diễm My đỏ mặt nhỏ giọng nói.
-Được thôi sư phụ đệ tử cho nào vào đâyyyy !
Bên dưới, tiểu huynh đệ của hắn đã từ từ tiếp cận khu vườn cỏ dại, đôi bên vừa khẽ chạm nhau liền túa ra một trận sóng thần nho nhỏ. Nhân cơ hội đó, tiểu huynh đệ nhanh nhẹn chui đầu vào trong. Khoảng cách giữa đôi bờ phù sa là rất nhỏ hẹp nên di chuyển tương đối khó khăn. Nhưng cũng may là bất chợt có dòng nước ấm áp tràn ra đón tiếp, cho nên tiểu huynh đệ vẫn có thể chầm chậm tiến tới.Diễm My đã làm nhiều lần với Minh Triết rồi nên sau khi hắn vào nàng không còn đau đớn như lần đầu nữa mà chỉ rên lên nhè nhẹ.Bên dưới tiểu huyệt của Diễm My càng lúc càng bót chặt.
-Ai..da…Sư phụ của ngài nó bót quá…hừ…hừ…
Minh Triết liên tục đẩy tiểu huynh đệ vào nơi tư mật của nàng,trong tiếng da thịt va vào nhau phát ra âm thanh lạch bạch, hắn thấy thật đê mê sung sướng.
Bạch bạch….
-A…Sướng quá sư phụ sướng quá….Diễm My liên tục rên lên tiểu huyệt càng ngày càng bót.
-Hừ…Sư phụ càng ngày càng dâm đãng nha…Kiểu này ta phải phạt thêm mới được. Minh Triết hừ nhẹ sau đó liền lên tiếng trêu chọc.
Sau đó Minh Triết và Diễm My liền đổi tư thế Diễm My hai tay chống lên bàn Minh Triết nhấc một chân của nàng đặt lên vai hắn sau đó từ đằng sau đem tiểu huynh đệ lần nữa tiền nhập vào nơi tiểu huyệt của nàng.
Phập
-Hừ….sư phụ nha đồ nhi phải phạt thôi.Sau đó Minh Triết liền hăng say ra vào nơi tư mật của Diễm My lâu lâu hắn còn vỗ đen đét vào mông nàng khiến cho nàng rên rỉ dữ .
Bạch Bạch
Diễm My như người mất trí chỉ biết rên rỉ kêu sướng sau khi thấy trời tờ mờ sáng cơ thể của Diễm My co giật, khe sâu cũng co bóp cực mạnh, giống như một trận động đất muốn cắn nuốt người tiểu huynh đệ khiến cho Võ Thiện Nhân rùng mình thư sướng.
-AAA… Sướng chết ta mất!
Chính thời khắc này, Minh Triết dường như đã đạt đến giới hạn, hắn hẩy mạnh tiểu huynh đệ thêm mấy cái rồi lên cơn co giật và phóng trọn một dòng tinh dịch ấm nóng vào trong khe sâu.
-Thiếp ra đây….Thiếp ra….
Cùng lúc đó Diễm My cũng tới cực hạn tiểu huyệt co bóp sau đó liền ra cùng với Minh Triết
Một hồi sau, hắn từ từ rút tiểu huynh đệ ra khỏi khu vườn địa đàng, theo đó, từng dòng nước đặc sệt nhiễu chảy dài xuống dưới nền đất.
Thời gian cứ trôi qua từ tối đến sáng, sáng đến trưa, lại đến tối thì bản nhạc mới dừng lại. Cả hai ôm nhau mà ngủ yên bình.
May rằng trước đó Diễm My đã đặt cấm chế cách âm không thì chẳng biết bao người sẽ nghe đc bản nhạc nóng bỏng đó.
………
Thời gian cứ thế trôi qua. Thời gian thí tuyển của Ninh Hải Tông cũng đã đến gần. Minh Triếtdưới sụ chỉ bảo ” tận tình ” cả ngày lẫn đêm của Diễm My, hắn cũng luyện đc thần niệm. Bên cạch đó là tác dụng của Dung Niệm Đan, tinh thần của hắn cũng đc tăng thêm. Tuy nhiên vì đã dùng nhiều mà cơ Dung Niệm Đan không còn tác dụng với hắn nữa. Tổng cộng hắn hấp thụ thêm gần trăm viên thì tinh thần nên đã tấn cấp hồn lực lên được trúc cơ sơ kỳ. Về sau thì ăn bao nhiêu cũng không hiệu quả.
《 Tên: Minh Triết》
《Tuổi: 18》
《Tu vi: Linh Tu :Trúc cơ sơ kỳ》
《Thể Tu : Nhất cấp trung kỳ》
《Hồn tu: Trúc cơ sơ kỳ》
《Công pháp:Thôn Thiên Phệ Địa,Âm Dương Hợp Hoan Công》
《Vũ kỹ:Thiên Nhãn,Nhất kiếm phái》
《Pháp bảo:Thiên Linh Châu》
Sau khi hồn tu lên được Trúc cơ sơ kỳ thì hiền tại hắn đã có thể đối kháng được với Trúc cơ đỉnh phong nhưng mà gặp Kim đan có khi vẫn chạy được.Nhưng thần niệm của hắn vẫn còn chưa thành thục cần luyện tập thêm.
……
Ngày thi đấu cũng đã đến. Tổng cộng có hơn 11 ngàn người tham gia. Tất cả được tập chung tại dưới chân núi. Trên bục trước cửa tông môn là một lão giả râu tóc bạc trắng. Khí thế của lão vừa triển khai khiến tất cả chúng thí sinh ở dưới phải im nặng.
Đây là khí thế của cao thủ Phần thần kỳ mà còn là loại nửa bước vào Nguyên Anh kỳ. Lão giả này không ai khác chính là Đại Trường lão của Ninh Hải tông. Hắn tên Lăng Vân. Hắn chính là người quản lý trực tiếp chỉ sau tông chủ trong tông môn. Năm nay chính là người trực tiếp khảo nghiệm chiêu sinh. Giọng nói già nua mà uy nghiêm của hắn bắt đầu vang lên lọt rõ ràng vào tai từng người một.
– Ta tên Lăng Vân, Đại trưởng lão của Ninh Hải tông, năm nay sẽ là người khảo sát các ngươi. Trong 11 vạn người các ngươi chúng ta sẽ chỉ chọn lấy 200 người giỏi nhất. Các ngươi sẽ đc đưa đến cấm địa Huyền Vũ Lâm để thi đấu trong vòng 6 tháng. Sinh mệnh của các ngươi bổn tông sẽ không quản. Kẻ sống xót mới là kẻ mạnh. Ta cho các ngươi suy nghĩ rõ một lần cuối cùng để khi thi đấu nếu có tử vong thì không phải hối tiếc.
Lời lão giả vừa dứt vô số Khai Mạch tu sĩ bắt đầu xôn xao. Có tu sĩ đã bắt đầu rời đi. Bọn hắn chủ yếu mới có tu vi Khai mạch tầng 3 đến Khai Mạch tầng 5. Bọn hắn không cần liều mạng làm gì. Có rất nhiều cách vào đc tông môn tuy chỉ làm đệ tử gác cổng thì đối với hắn lợi ích cũng đã là lớn.
Sau một lúc từ hơn 11 ngàn người chỉ còn lại hơn 4 ngàn không bằng một nữa ban đầu. Nhìn tình cảnh trước mắt lão giả sắc mặt chẳng mảy may hay lo lắng. Ninh Hải tông bọn hắn không cần kẻ yếu.
-Được rồi. Tất cả những người còn lại sẽ đc truyền tống đến Huyền Vũ Lâm. Các ngươi sẽ săn giết ma thú để lấy tích điểm. Hai trăm người có điểm số cao nhất sẽ đc nhận vào tông môn. Điểm tích lũy của các ngươi sẽ đc tấm thẻ bài mà đc phát lúc trước tham gia ghi lại. Sau đó sẽ biểu thị trên bia đá phía trên này.
Vừa dứt lời phía sau lão giả là một bia đá cao cả chục mét, rộng hơn hai chục mét. Trên đó khắc tên từng tên thí sinh tham gia. Bên cạch là điểm số đạt đc. Tất nhiên tất cả đều là con số không tròn trĩnh.
Sau đó liền thấy Đại trưởng lão thở một hơi dài rồi nói.
– Ta tuyên bố. BẮT ĐẦU!!!.