Thiếu Niên Cửu Hoang – Chương 55 – Botruyen
  •  Avatar
  • 37 lượt xem
  • 3 năm trước

Thiếu Niên Cửu Hoang - Chương 55

Quyển 2. Chương 12:
Bích Thành trời trong không mây, màn đêm như tấm vải đen bao trùm thiên không, tinh thần sáng rọi bị ánh đèn che đậy.
Tại tràng luận võ, rốt cuộc chọn ra 6 người tiến vào vòng tiếp theo.
Qua lần này, 3 người đứng đầu sẽ hỗn chiến với nhau, người trụ đến cuối cùng chính là quán quân, nhận được phần thưởng.
Vòng thứ 2 Lâm Thanh gặp một thanh niên mặc cẩm phục.
Người này anh tuấn bất phàm, trên người khí độ thong dong, một thân công phu hoàn toàn túy ý biến ảo, cực kỳ khó đối phó.
Nhưng Lâm Thanh không phải kẻ tài mọn, kiếm kiếm xuất ra hữu hình mang ý, hai người đánh đến sảng khoái.
Cuối cùng thanh niên này bởi vì sơ hở trong phút chốc mà thua cuộc, nhưng cũng ngộ ra một tia Ý Cảnh, liền bắt lấy cơ hội xuống đài.
Đến lúc này, 6 người đứng đầu đã được định ra.
Trong đó không chút ngoài ý muốn nào có cả Lữ Hiên và Chu Cơ.
Chu Cơ thì không cần nói, mặc dù chỉ vừa mới đả thông Thiên Đài, nhưng đã leo lên vị trí thứ 21 Hạ Nhân Bảng, điều này đủ nói lên thực lực của y.
Còn Lữ Hiên lại là một ngoại lệ, hắn lúc trước xếp ở vị trí không cao, mặc dù so với phần lớn những võ giả khác, được nằm trong top 100 người mạnh nhất cùng cảnh giới là một chuyện vô cùng đáng vinh hạnh.
Thế nhưng đây chỉ là tương đối, Thiên Tinh Giám có lẽ tình báo trải rộng thiên hạ, gần như sóng lay cỏ động là bắt được.
Trời đất rộng lớn, không có gì là tuyệt đối, người trong thiên hạ đông như kiến, cao thủ ẩn giấu không ít.
Mà lữ Hiên chính là như vậy, trước kia y không có chiến tích nào đủ nổi bật, thế nên vị trí không cao.
Nhưng qua một tràng tỉ đấu này, vị trí của Lữ Hiên chắc chắn sẽ tăng lên, thực lực được y thể hiện ra sâu kín khó dò.
Có thể lọt vào 6 người đứng đầu, không có ai là yếu cả, vì vậy tỉ đấu càng lúc càng kịch liệt.
Lữ Hiên một đường tiến thẳng, hầu như là toàn bộ lấy tư thái áp đảo chiến thắng đối thủ, Chu Cơ cùng Lâm Thanh cũng không kém, ai nấy có sở trường riêng.
3 người khác nếu so với 3 người, có vẻ hơi kém một chút.
Hai trận tỉ đấu liên tục tiến hành, Lữ Hiên tiếp tục thắng lợi, tiến vào top 3, mặc dù không còn hoàn toàn áp đảo đối thủ, nhưng vẫn trên cơ đối phương.
Trận đấu thứ hai cũng cho ra kết quả, người thắng là một thanh biên khoảng 27 – 28 tuổi, ngũ quan thường thường, nhưng đao pháp không thể coi nhẹ.
Lâm Thanh và Chu Cơ đều ở vào áp chót, thế nên trận đấu cuối cùng chính là hai người bọn họ.
Trên đài đá, Lâm Thanh cùng Chu Cơ đứng đối diện, hai người đều nhìn ra chiến ý trong mắt đối phương.
Mục đích chính của Lâm Thanh là kiểm tra thực thực hiện tại của mình ra sao, hắn muốn định vị rõ ràng bản thân ở vị trí nào.
Còn Chu Cơ thì khác, y lỡ làm hỏng Ly Lưu Ly Thập Ngũ Khí của sư phụ nên bị đá ra khỏi sơn môn, trong lòng Chu Cơ không phục, rõ ràng sư muội đòi lấy nên y mới làm hỏng, vì sao chỉ có mình y bị đuổi xuống núi!?
Sư phụ bên nặng bên nhẹ!
Chu Cơ trong lòng không phục, y muốn chứng minh cho sư phụ thấy, bản thân rất ưu tú, để nàng hiểu được không thể thiên vị sư muội!
Khụ…
Chính là lý do dở hơi như vậy, Chu Cơ một đường khiêu chiến, đi đến đâu cũng tìm cách kiếm lấy danh tiếng!
Thế nên một đường tiến thẳng đến Hạ Nhân Bảng, ngồi vào vị trí số hai mươi mốt.
Còn chuyện Anh Hùng Lâu… ách, đây là ngoài ý muốn!
Hai người thủ thế chắp tay chào hỏi.
Chu Cơ nhe răng cười, chân khí vờn quanh thân thể, mặc dù chưa đạt đến Dẫn Mạch đỉnh phong, như khí thế không hề thua kém người đã kết nối 3 đại ẩn huyệt!
“Tại hạ nưỡng mộ Chu huynh đã lâu, mong được thỉnh giáo.” Lâm Thanh tay trái rút kiếm, tay phải buông lỏng cười nói.
“Lâm huynh kiếm pháp tinh diệu, là tại hạ không dám coi thường.” Chu Cơ mũi thương chỉ thẳng mặt đất, khí thế trên người vẫn đang cất cao.
Lâm Thanh không yếu thế hơn, trên người cũng nổi lên từng đạo kiếm khí sắc bén nội liễm, Đãng Vân Kiếm rung rung cộng hưởng, không khí chung quanh y giống như có kiếm ý vô hình tuần hoàn, mang đến loại cảm giác như dao cắt.
“Đón thương!” Chu Cơ không phải loại người dài dòng, chào hỏi đúng lễ xong, liền thét dài một tiếng xuất thương.
Chân khí cùng thương ý của y vặn vẹo trên đầu mũi thương, không khí bị cắt ra, trường thương mang theo thanh âm xé gió đánh tới!
Chu Cơ tốc độ cực nhanh, gần như bắt kịp âm thanh, mũi thương chớp mắt đã đến trước mặt Lâm Thanh không tới 1m.
Lâm Thanh phản ứng còn nhanh hơn, tay trái huy kiếm, vẽ ra từng đạo tàn ảnh trước người, Tỏa Liên kiếm thức tựa như một đóa lam liên mọc ra trong không khí.
“Ầm!”
Trường thương bén nhọn va chạm với hoa sen lam sắc, lập tức phát ra một trận oanh minh điếc tai, khí cơ khiêu động không khí, tỏa ra từng vòng chấn động.
Chân trái Chu Cơ giậm xuống đất, chân phải chuyển bước, thân thể xoay chuyển, kéo theo trường thương, mũi thương từ đâm chuyển chém!
Lâm Thanh giống như sớm đã đoán trước, Đãng Vân Kiếm cùng lúc biến chiêu, thân kiếm phủ lên một lớp ánh sáng, vẽ một vòng cung tròn trịa, chặn đứng mũi thương!
Chu Cơ thế công đột tiến cũng đột lui, thân hình hắn y kéo ra sau, trường thương rút bắn ra, mũi thương cao tốc xuất ra, tựa như mười mấy thương cùng đâm tới!
Lâm Thanh hai mắt chuyển nhanh, Đãng Vân Kiếm được Thanh Minh Ý Tiết phủ lên sáng ngời, kiếm thức của hắn khóa chặt đối thủ, trong đầu cự tốc thôi diễn quỹ đạo trường thương, kiếm trong tay tinh chuẩn tiếp được thương ảnh!
“Keng! Keng! Leng keng!”
Thanh âm kim loại giao kích chói tai vang vọng, thương ảnh kiếm hoa bay múa, thương ý cùng kiếm ý giao nhau, triệt tiêu đối phương, chân khí hai người tự mang sắc bén, một lam một hồng, khiến đài đá như bị chia thành hai màu!
Đám người ở dưới rung động không thôi, những trận đấu trước đó mặc dù cũng có kịch liệt mạnh mẽ, nhưng chưa lúc nào giống như hiện tại.
Hai người này gần như đã chạm đến nấc thang Thông Huyệt, cho dù là võ giả Dẫn Mạch đỉnh phong cũng khó mà đánh ra uy lực như vậy!
Mặc kệ người bên dưới nghĩ gì, Chu Cơ cùng Lâm Thanh lúc này đều phải toàn tâm ứng đối đối phương.
Hai mắt Lâm Thanh như ẩn chứa tinh thần, con ngươi chuyển màu thiên lam, Đãng Vân Kiếm càng xuất càng nhanh, kiếm kiếm như ảnh, vừa thấy đã đến.
Chu Cơ cũng không thua kém, trường thương trong tay được chân khí hỏa hồng bao phủ, giống như một thanh Hỏa Thương, mỗi thương đều nhanh, mạnh, hiểm, thương thương như hồng!
Lâm Thanh lợi dụng Tâm Dịch Kiếm Kinh, không ngừng thôi diễn, trường kiếm trong tay hóa thành tàn ảnh, vô số bóng kiếm trùng điệp vào nhau, hóa thành một mảnh trúc xanh.
Bạch Lâm Kiếm Pháp – Trúc Cư Ý!
“Lách tách! Lách tách!”
Một chiêu này so với lần trước sử xuất với Lục Quý mạnh hơn không ít, mỗi một kiếm ảnh xếp đặt ngay ngắn, Thanh Minh Ý Tiết trùng điệp bên trong, ẩn chứa vô vàn biến hóa.
Chu Cơ sắc mặt ngưng trọng, eo trùng xuống, hai tay nắm chắc thân thương, chân khí hỏa hồng bùng lên dữ dội, thương ý tựa như ngưng thực xoay quanh mũi thương, kết hợp với chân khí vẫn vũ như biển lửa thu nhỏ!
“Thiên Sơn Thương Pháp – Hải Hỏa Triều Nguyên!”
Rừng trúc thẳng tiến mà tới, vô số trúc xanh sắc bén mà kiên cố.
Trường thương đẩy ra, một mảnh hỏa hải theo đó bùng phát, chân khí hỏa hông ngưng tụ thương ảnh, chống lại trúc xanh.
“Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!”
Thanh âm oanh minh bùng nổ, hỏa thương cùng trúc xanh triệt tiêu lẫn nhau, nhưng Thanh Minh Ý Tiết bao trùm biến hóa, luôn có thể tìm được sơ hở của thương ảnh.
Trên thân Chu Cơ bắt đầu xuất hiện vết kiếm nhàn nhạt, chân khí hộ thể bị đánh xuyên thừng chút một, trong trúc lâm ẩn chứa biến hóa gần như vô hạn, như tằm ăn lá, một chút thêm một chút thẩm thấu thương hải!
Trong mắt Chu Cơ lóe lên ý tưởng, cứ tiếp tục như vậy, y chắc chắn ăn thiệt, rừng trúc này là do kiếm ảnh cùng chân khí tạo thành, cho nên bản chất vẫn là kiếm.
Thế nhưng trong từng kiếm này lại giấu biến hóa khác nhau, kiếm trùng kiếm, kiếm trong kiếm!
Chỉ cần dẫn động một điểm, sẽ dẫn đến những biến hóa khác nhau, tựa như thác nước chảy mạnh, gần như không thể nắm bắt quy luật!
Trình độ diễn hóa này, hoàn toàn không phải cảnh giới Dẫn Mạch có thể chạm đến!
Trong lòng Chu Cơ bị chiêu này làm kinh hãi, nhưng y cũng là kẻ tài cao, làm sao cam lòng chịu thua như vậy!?
Tinh, khí, thần Chu Cơ được đẩy lên cao độ, trường thương hỏa hồng bùng nổ một mảnh thương ảnh trùng điệp.
Trong hai giây ngắn ngủi, thương ảnh miễn cưỡng chặn đứng trúc lâm, nhưng chỉ cần thoáng qua như vậy cũng đủ để Chu Cơ tìm ra đường lui.
Y hoành thương quét ngang, mũi thương vẽ ra nửa vòng hỏa trảm!
“Rầm! Keng!”
Trúc xanh chớp mắt đánh tan thương ảnh, bóng kiếm trùng điệp thu vào, Đãng Vân Kiếm hiện ra, giao kích trực diện với mũi thương!
Kiếm thương va chạm, chân khí từ trường thương nổ tung, hất văng trường kiến.
Chu Cơ lợi dụng lực đẩy, kéo theo thường thương xoay người một vòng, mũi thương từ quét thành đâm, thương mang sắc bắn phá thanh, chân khí hỏa hồng sắc giống như lửa đỏ kéo ra đuôi lửa!
Lâm Thanh híp mắt thành một đường, Đãng Vân Kiếm rung động, phát ra một tiếng kiếm ngâm thanh thúy.
Hai mắt hắn đột nhiên trừng lên, trường kiếm phong ra lam quang mãnh liệt, tay phải đón đỡ thân kiếm, chân khí lam sắc xen lẫn một nửa màu lục.
Linh lực Mộc Linh Quyết tuôn ra, chân khí cùng linh lực vậy mà bắt đầu chuyển hóa cho nhau, tạo thành một m Dương Ngư Đồ chầm chậm xoay tròn!
Tùng Sinh đạo sĩ dưới đài nhìn thấy cảnh này, hai mắt lập tức co rút.
Đây chính là chiêu y đã dùng để đón đỡ một kiếm của Lâm Thanh!
Mặc dù thiếu niên kia xuất ra chỉ có hình mà không đến ý, nhưng trong thời gian ngắn ngủi đã mô phỏng được, thật sự quá làm người ta kinh diễm!
“Ầm!”
Mũi thương đánh vào m Dương Ngư Đồ, ngọn thương bùng nổ ra một luồng chân khí dồn nén đến cực hạn.
m Dương Ngư Đồ chỉ có hình không có ý, lực phòng thủ đưng nhiên không thể như bản gốc, nhưng thắng ở hai loại năng lượng của Lâm Thanh đều tự có đặc dị, vì vậy có thể miễn cưỡng chống đỡ giây lát.
“Toang!”
m Dương Ngư Đồ vỡ nát, trường thương kéo theo đuôi lửa mãnh liệt đâm thẳng, bùng nổ ra khí tức nóng rực, dù là chân khí, nhưng lại có nhiệt độ của lửa thực sự!
Thế nhưng Lâm Thanh cũng chỉ cần giây lát ngừng lại như vậy, Đãng Vân Kiếm cất cao chém xuống, lưỡi kiếm bùng nổ lên bạch quang thuần túy!
Một cột sáng mảnh mai cắt ngang bầu không khí!
Thanh Không Nhất Kiếm!
Thanh Không Kiếm mang theo áp lực khổng lồ, bên trong lại ẩn dấu sắc bén khó tả, một kiếm này bao hàm vô cùng biến hóa, không thể né, không thể tránh, chỉ có thể đón đỡ!
“Rầm!”
Bạch quang chi kiếm va chạm với trường thương hỏa hồng, lửa đỏ cùng bạch quang giao kích kịch liệt, kiếm ý và thương ý tràn ngập giao điểm!
Người dưới đài nhìn vào, chỉ cảm thấy hai mắt đau nhói, giống như bị dao sắc cắt chém.
“Rầm!”
Một tiếng vang lớn nổ tung, Đãng Vân Kiếm mạnh mẽ đè xuống trường thương, đài đá bên dưới lập tức bị tạc ra một cái hố nhỏ.
Đài đá này qua bao nhiêu tránh chiến vẫn hoàn hảo nguyên vẹn, dưới một chiêu này lại bị tổn hại!
Lâm Thanh rốt cuộc hơn một phần lực, bạch quang tinh khiết sôi trào một mảnh, chân khí hỏa hồng chống cự kịch liệt, nhưng rất nhanh đã bị bao phủ triệt tiêu.
Chu Cơ hai tay run rẩy, ống tay áo đã biến mất từ lâu, bắp tay cứng rắn nổi lên, bên trên xuất hiện từng vết kiếm chém.
“Aaaa!”
Chu Cơ thét dài một tiếng, chân khí trong người lại sôi trào bùng nổ, hai tay hất mạnh lên, trường thương chấn động, hất văng Đãng Vân Kiếm.
“Keng!”
Đãng Vân Kiếm bị hất tung lên, bạch quang trên thân kiếm dần dần rút đi, Lâm Thanh không chịu thua, chân khí lam sắc tuôn trào, lần nữa mạnh mẽ đè xuống trường thương.
“Leng keng!”
Chu Cơ hai mắt trợn to, bắp tay nổi đầy cơ bắp, vậy mà dùng man lực hất văng trường kiếm!
Lâm Thanh lảo đảo lùi bước, nhưng không đợi hắn ổn định thân hình, một thanh trường thương đãng đâm tới, kình phong đến trước đập vào mặt.
Hai mắt Lâm Thanh lóe lên lam quang lóng lánh, suy nghĩ chuyển đổi thật nhanh, thân thể thuận thế ngửa ra sau, chân khí dồn xuống hai chân.
Kiếm bộ được hắn bước ra, thân hình Lâm Thanh xê xích cực nhanh, tránh thoát một thương này!
Chu Cơ đâm trượt một thương, lập tức trở tay quét ngang, Đãng Vân Kiếm chém xuống lần nữa bị đánh văng, vang lên một tiếng thanh thúy!
Nhưng Lâm Thanh tựa hồ đã có chuẩn bị, dưới chân xoay chuyển cực tốc, kiếm kiếm họa xuất mà ra, vậy mà tạo thành hư ảnh, từ 4 phía đâm tới.
Chu Cơ híp mắt, mạnh mẽ đè ép khí huyết cuộn trào, thân thể như vững vàng làm trụ, trường thương quét ngang.
Nhưng mũi thương chỉ chém vào không khí, 4 hư ảnh kia lập tức biến mất.
Chu Cơ co rút con ngươi, nhưng không đợi y phản ứng lại, trên cổ chẳng biết từ khi nào đã bị gác lên một thanh trường kiếm.
Tâm Dịch Kiếm Kinh – Thanh Ly U Đàm!
Cầu vai mát lạnh, để Chu Cơ biết mình đã thua, liếc mắt nhìn Đãng Vân Kiếm kề trên cổ, y thở dài một tiếng.
Lâm Thanh thu kiếm, mũi kiếm chống xuống sàn đá, miệng thở hồng hộc.
“Lâm huynh kiếm pháp cao minh, tại hạ thua.” Chu Cơ quay lại, hít sâu một hơi nói.
Đừng nhìn y không chật vật như Lâm Thanh, đây chẳng qua là do thân thể mạnh mẽ phi thường chống đỡ mà thôi.
Chân khí hao hết, cùng với vừa rồi cưỡng ép khí huyết, khiến trong người tích tụ ám thương, không an dưỡng 10 ngày nửa tháng, đừng hòng khỏi hẳn.
Lâm Thanh thở dốc một hồi mới ngừng lại được, y lắc lắc đầu cảm khái:
“Chu huynh quá lời, nếu lại chiến một lần, ta chưa chắc đã chiếm được tiên cơ.”
Lâm Thanh cảm khái trong lòng, dưới tình huống không dùng hết thủ đoạn áp đáy hòm, hắn chỉ thắng được Chu Cơ 1 chiêu.
Đây chỉ là luận võ, không có mấy người nguyện ý dùng hết thủ đoạn, vì vậy không chắc được Chu Cơ còn ẩn chiêu hay không.
Lâm Thanh một lần nữa có được nhận thức về cường giả Nhân Bảng.
Hai người trên đài giao lưu, bên dưới tự nhiên càng chấn động hơn.
Bọn họ nhận ra Chu Cơ là cường giả đứng thứ 21 Hạ Nhân Bảng, nhưng Lâm Thanh lại có thể chiến thắng được y!
Điều này có nghĩa là vị trí thứ 21 Hạ Nhân Bảng có chủ mới, mà Chu Cơ đã hạ xuống thứ 22.
Lữ Hiên nhìn hai người Lâm Thanh, Chu Cơ thu dọn xuống đài, trong lòng một mảnh ý động dậy sóng.
Y nóng lòng muốn được thử sức với bọn họ.

Trong tửu lâu.
Thái lão tướng quân nhìn hai người vừa kết thúc tỉ thí, đầu gật gù liên tục.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.