Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi – Chương 2242: Tuyệt Thánh Cửu Tiễn. – Botruyen

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 2242: Tuyệt Thánh Cửu Tiễn.

Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác Giả: Nga thị lão ngũ thần

Chương 2240 : Tuyệt Thánh Cửu Tiễn.

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Chương 2240 : Tuyệt Thánh Cửu Tiễn.

Trong một mảnh không gian không biết đã bị phủ đầy bụi bao nhiêu năm, hỏa linh
Tiểu Thanh cuối cùng cũng nhổ được Lục Thần xuống. Nó nung chảy cây thương màu
xám này gần nghìn năm, sau khi nung chảy toàn bộ hơn phân nửa cây thương lộ ra
bên ngoài, rồi mới nhổ cây thương này xuống được.

Lục Thần là Tiên Thiên Linh Bảo, thế nhưng bây giờ lại bị hỏa linh Tiểu Thanh
ném ở một bên như đồ bỏ đi vậy. Lúc này toàn bộ lực chú ý của hỏa linh Tiểu
Thanh đều đặt ở trên người Diệp Mặc, Lục Thần trên người Diệp Mặc bị nhổ đi
rồi, vết thương trên người hắn trong nháy mắt đã được sức sống của Cây Hỗn Độn
bổ khuyết.

Sinh cơ lúc trước Cây Hỗn Độn tỏa ra và Lục Thần hình thành một thế cân bằng,
một bên là Lục Thần không ngừng hấp thu sức sống của Diệp Mặc, một bên là Cây
Hỗn Độn không ngừng bổ sung sức sống cho Diệp Mặc. Không có Cây Hỗn Độn, cho
dù là vô số Diệp Mặc cũng hóa thành tro bụi từ lâu rồi.

Hiện tại Lục Thần đã bị hỏa linh nhổ đi, sức sống của Diệp Mặc liền khôi phục
nhanh chóng.

Thế nhưng hỏa linh Tiểu Thanh rất nhanh liền phát hiện không đúng, sức sống
cùng thân thể của Diệp Mặc sau khi khỏi hẳn toàn bộ, Diệp Mặc vẫn cứ lơ lửng
tại mảnh không gian này, không có bất kỳ dấu hiệu thức tỉnh nào.

Lần này hỏa linh Tiểu Thanh thật sự là cấp bách, nó cho rằng nhổ Lục Thần đi,
Diệp Mặc nhất định sẽ tỉnh lại. Trên thực tế, nhổ Lục Thần đi cũng là việc duy
nhất hỏa linh có thể làm.

Mà bây giờ Diệp Mặc không tỉnh lại, thì hỏa linh Tiểu Thanh chẳng khác nào bó
tay không biết làm gì. Thấy phía sau lưng Diệp Mặc như ẩn như hiện bóng một
cái cây, hỏa linh Tiểu Thanh lập tức liền nghĩ đến Cây Hỗn Độn, vội vã kêu
lên:

– Đại thụ, ta có thể giúp cũng đã giúp rồi, kế tiếp phải xem ngươi, nếu như
ngươi không thể làm cho lão đại tỉnh lại, ngươi chính là đồ bỏ.

Phần lớn ngôn ngữ của hỏa linh Tiểu Thanh đều là học theo Vô Ảnh cùng Tiểu
Băng Sâm hai đứa này, lúc này nó cũng nghĩ đến ai là ai, ở đây trừ Cây Hỗn Độn
ra, nó đã chẳng tìm được người nào khác giúp đỡ.

Nhưng Cây Hỗn Độn hiển nhiên không để cho hỏa linh thất vọng, có lẽ nói hỏa
linh cho dù là không nói lời nào, Cây Hỗn Độn cũng có y hỗ trợ.

Một cái cây cao vút không thấy ngọn, đại thụ xanh tươi như cái nấm khổng lồ
xuất hiện ở chỗ không xa phía sau lưng Diệp Mặc, một cây đại thụ xanh tươi này
tản mát ra sức sống cùng khí tức hỗn độn vô cùng vô tận, những khí tức này một
chút cũng không dư thừa toàn bộ đưa vào trong thân thể Diệp Mặc.

Căn cơ hoàn toàn bị phá hủy của Diệp Mặc một lần nữa niết bàn. Kinh mạch cùng
thức hải bị rách cũng một lần nữa hình thành. Sau một trận thanh âm ken két
rất nhỏ, Diệp Mặc tỉnh táo lại.

Trong nháy mắt khi tỉnh lại, Diệp Mặc cũng biết Cây Hỗn Độn đang giúp hắn
thông qua biện pháp niết bàn để cải tạo căn cơ. Diệp Mặc trong lòng lập tức
kích động, hắn quên mình còn có Cây Hỗn Độn. Người khác căn cơ hủy hết, vĩnh
viễn không có khả năng chữa trị, thế nhưng không có nghĩa là hắn không thể.

Cây Hỗn Độn là đệ nhất trong vũ trụ tinh không vô số giới vực, sinh ra từ thuở
khai thiên lập địa. Có chuyện gì mà không làm được?

Huống chi một Cây Hỗn Độn này của hắn cũng giống hắn, từng trải qua niết bàn
tái sinh, càng hiểu được làm sao để cải tạo căn cơ của hắn.

Diệp Mặc lúc này không suy nghĩ thêm việc khác nữa, chỉ phối hợp với khí tức
hỗn độn cùng sức sống vô tận bắt đầu cải tạo căn cơ cùng thức hải của mình,
thực lực của hắn đang không ngừng khôi phục, cũng đang không ngừng tăng cường.

Thức hải từng trải qua niết bàn, hư không. Lần thứ hai trải qua một lần sinh
tử luân hồi, sau khi từng trải qua sinh tử luân hồi, Thần Niệm Cửu Chuyển của
Diệp Mặc thăng cấp tầng thứ tám là Luân Hồi. Trong nháy mắt khi Thần Niệm Cửu
Chuyển đến tầng thứ tám, thức hải của Diệp Mặc lập tức vững chắc hẳn lên,
trước đó thần thức không cách nào xuyên thấu giới vực, lại dễ dàng xuyên ra
phiến hư không này.

Diệp Mặc cố nén kinh ngạc vui mừng trong lòng, hắn còn đang tu vi Đạo Nguyên.
Thế nhưng thức hải của hắn lại phát sinh sự biến chất. Nagy cả cái không gian
bị cung chủ Nghiễm Nguyên Cung giam cầm lại này, cũng có thể dùng thần thức
xuyên thấu ra ngoài. Nói cách khác thần thức của hắn đã vượt qua Hỗn Nguyên
Thánh Đế thông thường rồi.

Tu vi còn đang trong quá trình tăng lên, vô số đạo tắc cảm ngộ được Cây Hỗn
Độn mang đến, khiến cảm ngộ của Diệp Mặc đang không ngừng tăng lên lại tăng
lên.

Đạo Nguyên viên mãn tiến thêm một bước, Bán Bộ Hỗn Nguyên.

Sau khi đại đạo của Diệp Mặc đã đặt nửa bước chân vào Hỗn Nguyên, Diệp Mặc
bỗng cắt đứt sức sống cùng khí tức hỗn độn Cây Hỗn Độn phát ra.

Diệp Mặc xoay người đứng lên, nâng Cây Hỗn Độn phía sau đã chỉ còn chưa tới
một trượng lên, trong òng sầu não không ngớt. Nếu như không phải hắn đột nhiên
tỉnh lại. Cây Hỗn Độn nói không chừng sẽ một lần nữa hóa thành một cây non như
trước đây.

Hắn chứng đạo không cần phải hy sinh Cây Hỗn Độn, hắn có Đạo của chính mình.
Cây Hỗn Độn giúp hắn thành tựu Bán Bộ Hỗn Nguyên, chữa trị căn cơ của hắn, hắn
đã phi thường cảm kích và thỏa mãn rồi.

Với tu iv hiện tại của hắn, lại đối mặt với năm tên Hỗn Nguyên Thánh Đế kia
một lần nữa, tuyệt đối sẽ không trọng thương đến mức này đâu.

Diệp Mặc không chút do dự lấy đám khí hỗn độn còn lại trong Thế giới trang
vàng ra, đưa cho Cây Hỗn Độn. Lại thu Cây Hỗn Độn vào trong thức hải.

Nhìn rất nhiều pháp bảo trôi nổi xung quanh, Chân Linh Thế Giới, Diệp Mặc
không biết một trận chiến này hắn có lợi hay là không có lợi. Bất kể như thế
nào, bất luận kẻ nào cũng không thể thông qua bế quan nghìn năm mà lấy được
nhiều thứ tốt như vậy.

Diệp Mặc sau khi thu mấy thứ này xong, lại thu Kim Cốt Tiễn ghim vào Túc Quang
lại, một cước đá bay xương sọ Túc Quang, lúc này mới nói với hỏa linh rằng:

– Tiểu Thanh, lần này may nhờ có ngươi.

Tuy rằng Diệp Mặc căn cơ toàn bộ bị hủy, nhưng dưới sức sống thấm nhuần của
Cây Hỗn Độn, hắn không hoàn toàn ngã xuống. Tiểu Thanh nung chảy Lục Thần, còn
giúp hắn nhổ Lục Thần xuống, Diệp Mặc đều có một chút ấn tượng.

– Em cũng không lỗ, em còn ăn một ngọn Thần Diễm, mùi vị bình thường thôi.

Tiểu Thanh đắc ý nói, nói xong hình như nó nhớ tới cái gì, vội vã chỉ vào Lục
Thần lơ lửng ở một góc đã bị nó nung chảy thành bán thành phẩm hỏi:

– Lão đại, cây thương này tuy rằng bị nung chảy, nhưng thật không đơn giản
nha.

Nó đang suy nghĩ lão đại thích thu thập các loại pháp bảo như thế, vì sao
không muốn lấy cây thương này.

Diệp Mặc quét mắt Lục Thần bị hắn vứt bỏ một vòng nói rằng:

– Thương này ta không thích, cũng không muốn đi sửa chữa, đi thôi Tiểu Thanh.

Nói xong Diệp Mặc thu hồi Tiểu Thanh, trực tiếp xé hư không ở đây ra.

Khi thần thức của hắn quét đến Niệm Yên đã là Hóa Đạo viên mãn, trong lòng
cũng thầm than, hắn chưa bao giờ thấy qua người nào tư chất ưu tú hơn Niệm
Yên, thời gian ngàn năm ngắn ngủi, đã là Hóa Đạo viên mãn. Nhưng sau khi hắn
giết Túc Quang, căn bản là không muốn tiếp tục gặp Niệm Yên nữa, chỉ muốn sớm
rời khỏi nơi này một chút.

– Uyển Thanh, vừa rồi hình như ta cảm giác được khí tức của tướng công.

Mục Tiểu Vận bỗng nhiên đứng lên nói. Diệp Mặc vừa mang khí tức hỗn độn từ
trong Thế giới trang vàng đi, cô đã cảm giác được.

Trì Uyển Thanh còn chưa kịp nói, chợt nghe thấy giọng Diệp Mặc truyền đến:

– Tiểu Vận, nàng không có cảm giác sai, ta trở về rồi.

Mục Tiểu Vận xoay người, trong lúc nàng thật sự thấy Diệp Mặc đứng bên người,
nào còn lo lắng rụt rè, tha thiết ôm Diệp Mặc, run giọng kêu lên:

– Tướng công…

Diệp Mặc an ủi sờ tóc Mục Tiểu Vận nói rằng:

– Tiểu Vận tu vi của nàng tiến bộ không lớn lắm nha.

– Uyển Thanh, không nghĩ tới em đã là Tiên Vương, chờ chúng ta cùng nhau quay
về Tiên Giới ta sẽ dẫn em đi Quảng trường Bia Phong Vương phong vương.

Diệp Mặc thấy Trì Uyển Thanh ở một bên vành mắt ửng hồng, hiển nhiên là vẫn ở
lại trong Thế giới trang vàng cực kỳ lo lắng ình.

– Vây, Diệp đại ca, anh trở về là tốt rồi.

Trì Uyển Thanh tâm tư vẫn luôn nhớ Diệp Mặc, cho tới bây giờ mới thả lỏng
xuống.

Chờ Diệp Mặc cùng Mục Tiểu Vận, Trì Uyển Thanh nói vài lời, Thanh Như mới qua
đây nói chuyện, mấy đứa Vô Ảnh, Tiểu Băng Sâm đã chạy tới đón.

Thanh Như có thể Tố Đạo, Diệp Mặc cũng không kỳ quái, tương phản hắn vẫn thấy
kỳ quái vì sao đến bây giờ Thanh Như cũng vẫn chỉ mới là tu vi Tố Đạo. Hơn nữa
hắn cảm giác trên người Thanh Như còn có một loại Đạo Vận rất tinh tường, loại
Đạo Vận này tựa như rất tương tự với một loại trong số Đạo Vận của hắn.

Nhưng chuyện liên quan đến con đường Chứng đạo của đối phương, Diệp Mặc cũng
không có hỏi.

Mọi người sau một phen tự thuật xong, đều rời khỏi Thế giới trang vàng, đi tới
trên Mặc Nguyệt Thoa của Diệp Mặc. Mặc Nguyệt Thoa đương nhiên là Vô Ảnh cùng
Tiểu Băng Sâm không chế, Diệp Mặc cùng mấy người trò chuyện một hồi, để ba
người Tiểu Vận trên Mặc Nguyệt Thoa hưởng thụ cảnh tượng cuồn cuộn của hư
không, hắn muốn đi kiểm tra chiến lợi phẩm của mình một chút.

Ở bên trong Thế giới trang vàng, Diệp Mặc nhìn thần linh mạch cực phẩm chất
đống lại triệt để kinh ngạc đến ngây người. Những Hỗn Nguyên Thánh Đế này quá
giàu có, ngay cả thần linh mạch cực phẩm cũng nhiều như vậy, loại dưới thượng
phẩm lại càng nhiều.

Thần tinh Diệp Mặc tìm được hơn ba trăm tỷ, so với vô số tài liệu, pháp bảo,
thần linh thảo kia mà nói, chút thần tinh ấy căn bản chẳng là gì cả, các loại
tài liệu chồng chất như núi non liên miên, mới là tài phú khiến Diệp Mặc chấn
động không gì sánh được. Nhiều tài liệu cùng thần linh thảo như vậy, hắn phải
luyện chế tới khi nào đây?

Huống chi, nơi đó pháp bảo chồng chất như núi, cần hắn tiếp tục luyện chế nữa
sao?

Cai khiến Diệp Măc kinh ngạc vui mừng lớn nhất là đồ vật của Gia Cát Trí Thần,
Diệp Mặc cầm lấy Tiên Đình Sơn Hà Đồ của Gia Cát Trí Thần, cũng biết vì sao có
chút quen thuộc với bức tranh này.

Trước đây hắn và Chân Băng Du trên cái hắc thuyền kia đã gặp phải một người
quản ly là Đại Ất Tiên, thứ người quản lý kia dùng tương tự như một bức tranh
sơn thủy, bức tranh sơn thủy kia còn đang ở bên trong nhẫn của hắn. Nhưng bức
tranh sơn thủy kia là đồ dỏm, mà bức Tiên Đình Sơn Hà Đồ này mới là Tiên Thiên
pháp bảo chân chính.

Những thứ này đều chẳng là gì cả, khiến cho Diệp Mặc kinh ngạc vui mừng là,
bên trong nhẫn của Gia Cát Trí Thần hắn tìm được một pháp bảo không gian hỗn
độn, đây là một cái hồ lô, trong hồ lô chứa toàn là Huyền Hoàng khí.

Diệp Mặc thầm than, quả nhiên người có cơ duyên lớn không phải chỉ mình hắn.
Gia Cát Trí Thần tuổi tác tương đối mà nói là nhỏ nhất, nhưng cũng là Hỗn
Nguyên Thánh Đế, có nhiều thứ tốt như này, gã không chứng đạo Hỗn Nguyên mới
là chuyện lạ. Nếu như gã không ngã xuống, những Huyền Hoàng khí này, tương lai
sẽ giúp gã khai triển một Thế giới Ngũ Hành cũng không phải là không thể.

Đáng tiếc gã muốn lấy đồ của mình, kết quả ngã xuống dưới ngọn lửa của Tiểu
Thanh.

Khiến cho Diệp Mặc coi thường Văn Đức Thủy, thế nhưng kinh ngạc vui mừng gã
cho Diệp Mặc lại còn lớn hơn nữa. Diệp Mặc tìm được một cây Tuyệt Thánh Kim
Cốt Tiễn cuối cùng trong Chân Linh Thế Giới của gã, mãi đến lúc này, Tuyệt
Thánh Kim Cốt Tiễn chín mũi tên mới được Diệp Mặc toàn bộ thu về.

Khó trách trước đây Văn Đức Thủy muốn Tuyệt Thánh Kim Cốt Tiễn, thi ra gã đã
có một cây.

Diệp Mặc thu lại toàn bộ mấy thứ này xong, quyết định về Thánh Đạo Tàn Giới
trước đã.

Tu sửa Thánh Đạo Tàn Giới cần tu vi Hỗn Nguyên, hắn còn cách Hỗn Nguyên chỉ có
nửa bước. Cây Hỗn Độn ở trên người hắn, hiện tại vì giúp hắn nguyên khí đã tổn
hao nhiều. Nhưng hắn đã lấy được một hồ lô Huyền Hoàng khí tư chỗ Gia Cát Trí
Thần, dùng Huyền Hoàng khí thay thế Cây Hỗn Độn có lẽ cũng có thể. Hiện tại
hắn chỉ cần tìm được phần thiếu của Thế Giới Sơn, sau đó luyện hóa Thế Giới
Sơn là được.

Thanks

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.