Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi – Chương 2230: Đông Phương Vượng nổi giận. – Botruyen

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 2230: Đông Phương Vượng nổi giận.

Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác Giả: Nga thị lão ngũ thần

Chương 2228 : Đông Phương Vượng nổi giận.

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Chương 2228 : Đông Phương Vượng nổi giận.

Phật Quang và ánh sáng màu đen kia đập vào với nhau, phát ra vô số
đường ánh sáng đen nhánh, rõ ràng có Phật quang, nhưng sau khi nổ,
lại không có ánh sáng màu vàng kim nào. Tiên nguyên đáng sợ trùng
kích, trực tiếp đập không gian xung quanh nơi hai người đang đánh nhau
thành từng đường vết nứt hư không.

Giới vực hỗn độn tinh vực vô cùng vững chắc, Tiên đế bình thường căn
bản đừng nghĩ đến chuyện đánh ra chút dấu vết, còn Nghiêm Cửu Thiên và
Tiên đế sơ kỳ nhỏ gầy này, không ngờ lại đánh không gian xung quanh xuất
hiện từng khe nứt, có thể thấy thần thông của hai người cũng đã vượt
xa Tiên đế bình thường rồi.

Nghiêm Cửu Thiên bị sức mạnh đáng sợ này đánh bay ra ngoài, mặc dù
Tiên đế sơ kỳ kia cũng bị đánh lùi một chút, nhưng Nghiêm Cửu Thiên
trong lòng lại trầm xuống, gã không ngờ không phải là đối thủ của Tiên
đế sơ kỳ.

Gã chưa bao giờ nghĩ sẽ lại thua người cùng bậc, lúc trước thua Diệp
Mặc tu vi không bằng gã, gã cũng đã lấy làm hổ thẹn rồi, bây giờ không
ngờ lại thua một Tiên đế sơ kỳ. Nghiêm Cửu Thiên trong lòng kinh hãi,
đồng thời vẫn đang nghĩ chẳng lẽ mình già thật rồi sao?

Gã trước kia sở dĩ muốn thông qua 33 thiên vực Chứng đạo, chính là vì tu
luyện đại thần thông, vô địch cùng cấp. Nhưng bây giờ đừng nói là vô
địch cùng cấp, gã không ngờ đến một Tiên đế sơ kỳ yếu hơn gã cũng
không đánh lại nổi. Lúc này, sự tin tưởng của Nghiêm Cửu Thiên bị
đánh tan tành.

Khi hai lần liên tục thua Diệp Mặc, cũng không cảm nhận được sự đả kích
này. Vì gã biết tu vi của mình còn chưa khôi phục, thực lực còn chưa
thành hình. Nhưng bây giờ lại lần nữa xuất hiện một tên biến thái như
này, vừa đối mặt, gã đã rơi xuống thế hạ phong, điều này thực sự
khiến gã có chút bị đả kích.

– Anh rốt cục là ai?

Nghiêm Cửu Thiên trừng mắt nhìn tên Tiên đế sơ kỳ nhỏ gầy này hỏi.

– Anh có tư cách biết tôi là ai, bổn vương là Đông Phương Vượng.

Tiên đế sơ kỳ nhỏ gầy này nói xong, thiền trượng màu vàng trong tay
lại phát ra hàng vạn đường kim quang, trong lòng y cũng có chút khiếp
sợ, vô địch cùng cấp y cũng đã quen rồi, cho dù Tiên đế hậu kỳ thì đã
sao? Hôm nay vẫn là lần đầu tiên y nhìn thấy một người liều mạng thần
thông, cũng không tốn nhiều sức như này, có thể thấy Nghiêm Cửu Thiên
cũng không đơn giản.

Đông Phương Vượng? Nghiêm Cửu Thiên cau mày nghĩ một hồi lâu cũng không
nghĩ ra nghe thấy cái tên này ở đâu rồi?

– Bổn đế chưa bao giờ gặp qua đối thủ cùng cấp, thấy anh có thể thoát
thân dưới Phật Quang của ta, bổn đế cho anh một cơ hội, giao ra ba quả
Tịch Đạo quả, sau đó đi, ta sẽ không giết anh.

Ánh sáng màu vàng của Thiền trượng màu vàng kim trong tay Đông Phương
Vượng mặc dù càng lúc càng nhiều, nhưng cũng không lập tức động
thủ.

– Vô địch cùng cấp?

Nghiêm Cửu Thiên cười khẩy nói:

– Chờ anh gặp người đó rồi hãy nói vô địch cùng cấp đi, bây giờ tôi
không bằng anh, nhưng muốn Tịch Đạo quả của tôi, thì đừng có nằm mơ.

Nghiêm Cửu Thiên nói xong, thân hình hơi lắc lư một chút, trong chốc lát
đã biến mất trước mặt Đông Phương Vượng.

Đông Phương Vượng mở rộng thần thức ra ngoài, nhưng không phát hiện ra
tung tích của Nghiêm Cửu Thiên, lập tức cau mà cảm thấy kinh nghiệm của
mình so với một số tên của Tiên giới, còn kém hơn một chút, vừa nãy
Nghiêm Cửu Thiên chắc hẳn là dùng phá không bí thuật đào tẩu, nếu lĩnh
vực Tiên đế của y có thể phong tỏa không gian, Nghiêm Cửu Thiên tuyệt
đối không thể nào dễ dàng chạy trốn như vậy được, chỉ có điều tiếc ba
quả Tịch Đạo quả.

– Mình cũng có thể rời khỏi nơi này rồi.

Đông Phương Vượng trong mắt cực kỳ tức giận, trong đầu y hiện ra một
người con gái, lúc đó y vẫn là Kim Tiên, lúc đó cô ấy còn tặng một
số đan dược và Tiên tinh cho y nữa.

Lúc đó y biết mình còn kém xa đối phương, muốn quen biết Tiên tử như
này, ngoài phải nâng tu vi của mình lên đỉnh phong, thì cũng không còn
cách nào khác.

Sau đó y điên cuồng tu luyện, người khác dùng mấy trăm đến nghìn năm mới
có thể thăng cấp, y chỉ cần mấy chục năm là được rồi. Người khác còn
phải tốn thời gian để ngưng luyện thân thể, tiến hành luyện thể, còn
y chỉ cần tu vi tăng cao lên, thân thể của y cũng có thể tăng lên theo.

Đồng thời công pháp thần thông, người khác phát huy bảy phần uy lực, y
có thể phát huy mười hai phần uy lực, vấn đề mà người khác không lý
giải nổi, y chỉ cần hấp thu Huyền Hoàng Chi Khí là có thể hiểu ra.

Y có bí mật mà tất cả mọi người không có, lúc trước dưới đáy đầm
trong Hỗn Độn Tinh vực ở Hạ thiên vực, chém giết một nguyên thần trong bộ
xương khô tên Công Dã Thương Minh, y lấy được một viên châu trên bộ xương
này, viên châu này tên Huyền Hoàng châu, đồng thời y còn lấy được thiền
trượng vàng kim của Công Dã Thương Minh này.

Vì đẩy nhanh tu luyện của mình, y vẫn ở lại trong Hỗn Độn Tinh vực, y
cảm thấy Hỗn Độn Tinh vực là một nơi rất tốt, trong này quả thực nguy
hiểm, nhưng cơ duyên lại quá nhiều. Trong Hỗn Độn Tinh vực, y không chỉ
một lần thoát hiểm, cũng không chỉ một lần lấy được thứ mà người
khác nằm mơ cũng muốn lấy được.

Vì y có Huyền Hoàng châu, Huyền Hoàng châu đã nhiều lần cứu mạng y.

Không chỉ vậ còn kết hợp Đại Khôn Ma Thần Điển của mình với công
pháp của Công Dã Thương Minh trong Huyền Hoàng châu, tiến hành sửa đổi.
Có thể nói công pháp Diệt Ma Diệt Phật bây giờ của y, người không
giao thủ với y mãi mãi không thể nào nhận ra sự đáng sợ của nó.
Nghiêm Cửu Thiên kia, nếu như dám ở lại ham chiến, y bảo đảm có thể
chém chết Nghiêm Cửu Thiên.

Nghiêm Cửu Thiên chạy thoát, thiền trượng của y liền bị lộ ra ngoài.
Nhưng Đông Phương Vượng cũng không lo lắng, thực lực của y khiến y không
chút lo lắng, y nói Thiền trượng là do mình nhặt được, Nam Minh Thiên
Thiền viện chẳng lẽ còn dám nói nhảm gì hay sao?

Trước đại trận của Mặc Nguyệt Tiên tông, một người đàn ông nhỏ gầy
mặc Tiên bào màu xám, trong mắt lộ vẻ tức giận, y thề phải hóa Mặc
Nguyệt Tiên tông thành bột mịn, đồng thời còn phải giết toàn bộ người
của Mặc Nguyệt Tiên tông, không để lại ai sống sót.

Người này chính là Đông Phương Vượng, y sau khi đến Tiên giới, vẫn ở
trong Hỗn Độn Tinh vực tu luyện, từ Hỗn Độn Tinh vực của Hạ thiên vực đến
Hỗn Độn Tinh vực của Trung thiên vực, rồi lại đến Hỗn Độn Tinh vực của
Thượng thiên vực, cũng chính vì bảo vật của Hỗn Độn Tinh vực cực nhiều
kết hợp với Huyền Hoàng châu, nên mới mau chóng thăng cấp lên Tiên đế.

Sau khi y ra ngoài, muốn nghe ngóng đầu tiên không phải là ai khác, chính
là Chân Băng Du đã từng tặng cho y Tiên tinh và đan dược trong Hỗn Độn
Tinh vực của Hạ thiên vực, nhan sắc tuyệt thế và thân hình tuyệt mỹ của
Chân Băng Du, lúc đó đã in sâu vào trong đầu y rồi.

Đông Phương Vượng là người ý chí kiên định, mặc dù y ái mộ Chân Băng
Du, nhưng biết y so với Chân Băng Du, cũng chỉ là đom đóm so với trăng
sáng. Chỉ có thể đợi sau khi y thăng cấp lên Tiên đế, mới có tư cách
nói thích người khác.

Hôm nay y thăng cấp lên Tiên đế trong Hỗn Độn Tinh vực của Thượng thiên
vực, sau khi ra ngoài lập tức đến Cung Hoa Thiên của Hạ thiên vực, đồng
thời nghe ngóng tình hình của Chân Băng Du.

Dung nhan tuyệt sắc của Chân Băng Du, lại thường xuyên đến Mặc Nguyệt Tiên
tông, y cũng không cần tốn bao nhiêu thời gian, liền biết Chân Băng Du
dường như có mối quan hệ không tầm thường với Diệp Mặc của Mặc Nguyệt
Tiên tông.

Lúc trước khi nghe thấy Diệp Mặc, y còn chưa phản ứng kịp tên Diệp Mặc
này là người trên Trái đất một lưới bắt hết Tây Đường y, nhưng đợi sau
khi y nhìn thấy hình ảnh của Diệp Mặc còn cả nghe thấy một số chuyện
nữa, sự tức giận của y lại càng ngút trời. Tông chủ Diệp Mặc của
Mặc Nguyệt Tiên tông, chính là tên Diệp Mặc có thù sâu như biển với y.

Y còn tưởng Diệp Mặc vẫn chỉ là một tu sĩ nhỏ, không ngờ người ta
chẳng những là Tiên đế rồi, còn lập ra Mặc Nguyệt Tiên tông này nữa.

Nếu nói những thứ này còn chưa khiến y tức giận, thì tên Diệp Mặc đó
trên Trái đất truy sát y đến mức không còn chỗ để chạy trốn, sau khi
đến Tiên Giới còn ức hiếp y. Tiên tử mà y thích nhất chính là Chân Băng
Du, nhưng Diệp Mặc không ngờ lại vô sỉ, dám đi cùng với Tiên tử tuyệt
thế như Chân Băng Du này.

Không giết Diệp Mặc, y làm sao có thể hả giận được?

Cho dù Diệp Mặc là Tiên đế hậu kỳ thì đã sao?

Lúc này y cũng không còn là Đông Phương Vượng tay trói gà không chặt
trên Trái đất kia nữa rồi, y là Tiên đế vô địch cùng cấp, y tự tin, có
thể giết chết Diệp Mặc dưới Ma Phật chi quang của mình.

Y chẳng những muốn tiêu diệt Mặc Nguyệt Tiên tông, giết chết Diệp Mặc, còn
muốn giết chết toàn bộ những người có liên quan đến Diệp Mặc. Nếu không
làm sao có thể báo thù cho nhà Đông Phương y?

Đông Phương Vượng lần đầu tiên không thể kìm chế nổi sự tức giận của
mình, nếu là chuyện khác, y còn có thể giấu diếm sự tức giận của
mình đi, sau đó đi điều tra kỹ lưỡng một chút về lai lịch của Mặc
Nguyệt Tiên tông. Nhưng vừa nghĩ đến người con gái mà mình thích lại ở
bên cạnh Diệp Mặc, y làm gì còn có thể kìm chế nổi nữa? Hơn nữa, thực
lực của y căn bản không cần nhẫn nhịn, đó là bóng hình hoàn mỹ vẫn
luôn giấu kín tận đáy lòng, lại bị Diệp Mặc phá đi.

Ầm…

Thiền trượng vàng kim đập lên đại trận phòng ngự của Mặc Nguyệt Tiên
tông, lập tức kích thích từng đường trận quang.

Đại trận hộ sơn bị tấn công, trong nháy mắt dường như người của toàn
tông đều biết hết, đại trận hộ sơn do Diệp Mặc bố trí là Ngự sát trận
thập vạn hư không, một khi bị tấn công, trận pháp chấn động, lập tức liền
khơi dậy vô số trận quang.

Đối mặt với sát mang như vậy, Đông Phương Vượng chỉ có thể lùi ra xa,
nhưng cho dù đại trận phòng ngự này có lợi hại đi nữa, y cũng phải
phá nó.

– Anh là ai? Không ngờ lại dám tấn công Mặc Nguyệt Tiên tông chúng tôi?

Một người con gái xuất hiện bên ngoài trận môn lên tiếng quát lớn, sau
cô cũng đã có hơn mười đường độn quang bay đến.

– Chỉ là một Tiên Vương, cũng dám quản chuyện của bổn đế sao. Hôm
nay bổn đế chính là muốn hóa Mặc Nguyệt Tiên tông thành bột mịn, tên
Diệp Mặc kia ở đâu, bảo hắn ra đây xem xem bổn đế là ai.

Đông Phương Vượng bỗng nhiên cảm thấy một luồng sảng khoái, y vốn dĩ
nghĩ tu vi đến trình độ nhất định rồi, sẽ lật tung Lạc Nguyệt thành,
không ngờ ông trời lại cho y cơ hội như nà còn chưa phá giới diện đi
tiêu diệt Lạc Nguyệt thành, nhưng có thể tiêu diệt Mặc Nguyệt Tiên tông
do Diệp Mặc xây dựng trong Tiên giới.

– Tiên đế?

Cô gái này thất kinh gọi một câu.

Tiên đế của Mặc Nguyệt Tiên tông cũng không ít, nhưng không có trong tông
môn. Nhưng bây giờ sao lại có Tiên đế dám đến tấn công Mặc Nguyệt Tiên
tông chứ?

Vì Mặc Nguyệt Tiên tông nổi tiếng bên ngoài, Tiên đế của Mặc Nguyệt Tiên
tông vốn dĩ cũng không cần ở lại trong tông môn, những Tiên đế này
ngoài hai vị đến Thánh đạo Tàn giới, còn có mấy người cũng không ở
trong tông môn.

Cô gái này chính là phó tông chủ Lô Phượng của Mặc Nguyệt Tiên tông,
Mặc Nguyệt Tiên tông mặc dù có đại trận hộ sơn, cô vẫn có chút lo
lắng. Đúng lúc cô định phát phi kiếm truyền thư, gọi mấy vị Tiên đế về,
thì lại nghe một giọng nói ôn hòa vang lên:

– Người nào muốn hóa Mặc Nguyệt Tiên tông của Diệp tiên hữu thành bột
mịn?

– Tiền bối…

Lô Phượng sau khi nhìn thấy người này, lập tức sung sướng chủ động mở
đại trận hộ sơn, khom người hành lễ.

Đông Phương Vượng đang định chất vấn, cũng cảm giác được không gian xung
quanh hoàn toàn bị giam cầm lại, một Tiên đế trước giờ vẫn tự ình là
vô địch cùng cấp như y kinh hãi phát hiện mình đến cử động cũng không
cử động nổi.

Người đến là một mỹ phụ trung niên, cô mỉm cười với Lô Phượng nói:

– Tôi vừa ở Cực Phong thiên, cảm thấy dấu tích tôi để lại trên đại
trận hộ sơn ở đây bị chấn động, lập tức liền qua xem sao.

Đông Phương Vượng nghe thấy vậy lập tức hồn phi phách tán, Cực Phong
thiên cách Cung Hoa Thiên bao xa? Mình tấn công đại trận hộ sơn mới được
bao lâu, người ta đã đến đây rồi, đây là tu vi gì? Chứng đạo Thánh Đế?

Thanks

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.