Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi – Chương 2143: Chẳng thứ nào là không muốn. – Botruyen

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 2143: Chẳng thứ nào là không muốn.

Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác Giả: Nga thị lão ngũ thần

Chương 2141 : Chẳng thứ nào là không muốn.

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Chương 2141 : Chẳng thứ nào là không muốn.

Mấy người sau khi từ cổng lớn của hội Thương Hư Đạo Dịch đi vào trong, lại
phát hiện bên trong vô cùng tráng lệ, không những rộng lớn, hơn nữa mỗi một
chỗ ngồi đều hết sức xa hoa. Ngồi trên ghế ngồi, có thể dùng các loại tiên quả
và tiên trà tiên tửu thượng đảnh, bên cạnh mỗi chỗ ngồi đều có một con rối
thoạt nhìn giống y người thật, những con rối này rõ ràng lả để phục vụ người
đến.

Đám người Diệp Mặc vào tương đối sớm, hội Thương Hư Đạo Dịch còn chưa bắt đầu,
trong này chỉ có thưa thớt và Tố đạo và Dục đạo Thánh đế, sau khi mấy người
Diệp Mặc ngồi xuống, cũng có con rối chủ động bưng tiên tửu và tiên quả đến.

Cho dù tu vi của Thanh Như mới là Tiên tôn, cũng không có ai cảm thấy kỳ quái.
Trong hội Đạo Dịch, chỉ cần có thần tinh là có yhể vào, không phải tu vi ới
vào được.

Tiên Vu Học vì đến Ảnh Hư Bảo tương đối sớm, cho nên biết nhiều hơn mấy người
Diệp Mặc. Anh ta chủ động giới thiệu quy định của hội Đạo Dịch, bình thường,
nếu như không phải là vật phẩm đặc biệt quan trọng, thì đừng tranh dành với
người có tu vi cao. Hơn nữa một khi gioa dịch rồi, tuyệt đối không cho phép
đổi ý.

Trong khi mấy người nói chuyện, cũng đã lục tục có người đến, sau khi một lão
già tóc bạc và một người đàn ông toàn thân hắc khí lượn lờ tiến vào, trong hội
Đạo Dịch cũng đã không ai nói chuyện nữa. Ánh mắt Diệp Mặc cũng ngưng tụ, hai
người này tuyệt đối là Bạo nguyên Thánh đế. Khí tức trên người quá cường hãn,
căn bản cũng không phải người cùng đẳng cấp với Hóa đạo Thánh đế.

Mấy người Diệp Mặc cũng không nói gì thêm, tu vi những người này càng lúc càng
cao, đừng nói là Hóa đạo Thánh đế, cho dù là Đạo nguyên Thánh đế, Diệp Mặc
cũng nhìn thấy năm sáu người.

Ngoài hai người lúc trước ra, còn có một người đàn ông trung niên trên người
tản ra khí tức âm lãnh, toàn thân thậm chí như có như không. Diệp Mặc đoán
người này chắc chắn là người của Âm Minh giới, nhưng hắn biết hắn vẫn chưa có
tư cách nói chuyện với người như này.

Còn có một người con gái xinh đẹp không kém gì Thanh Như, Diệp Mặc đoán người
con gái này cũng là một Đạo nguyên Thánh đế. Khác với Thanh Như duy nhất chính
là, Thanh Như thoạt nhìn cực kỳ tinh khiết, còn người con gái trước mặt này
thoạt nhìn lại giống như một đại dương mênh mông, không biết trong đó có thứ
gì.

Người con gái yêu mị này vừa đến liền nhìn Thanh Như, lập tức thất kinh ồ lên
một tiếng nói:

– Con gái Nhân tộc thật đẹp.

Nhưng cô cũng chỉ nói một câu này, rồi lại không để ý thêm nữa, trực tiếp tìm
một chỗ ngồi xuống.

Đám người Tiên Vu Học lúc này lại càng không dám nói một từ nào, những thứ
mang đến đây giao dịch, đúng là có thể lấy được đồ tốt, nhưng một khi không
cẩn thận đắc tội với tiền bối, thì chỉ có chết.

Rất nhiều Thánh đế sau khi đi vào, liền dùng mặt nạ che đi khí tức của mình,
hoặc là trực tiếp đổi một dung mạo khác.

Diệp Mặc có chút bất đắc dĩ, hắn không có mặt nạ thay đổi dung mạo, huống chi
hắn và mấy người Thanh Như vào đây, cho dù đổi dung mạo khí tức cũng chẳng có
tác dụng gì. Sau khi nhìn thấy đại năng trong này như mây, Diệp Mặc quyết
định, trừ phi đồ gì đó hắn thấy vô cùng cẩn thiết, nếu không tuyệt đối sẽ
không ra tay tranh đoạt.

Lại nửa canh giờ nữa trôi qua, chỗ ngồi trong này dường như cũng đã ngồi hết
tám phần, lúc này cổng lớn của hội Thương Hư Đạo Dịch mới từ từ đóng lại.

Một người con gái tu vi Đạo nguyên đứng lên lớn giọng nói:

– Hoan nghênh mọi người đã đến hội Thương Hư Đạo Dịch nửa năm tổ chức một lần
này, hội Đạo Dịch bây giờ bắt đầu, trong khi diễn ra có thể rời khỏi hiện
trướng, sau khi rời đi rồi thì không được đi vào nữa.

Người con gái Đạo nguyên này rõ ràng là người của hội Đạo Dịch, cô chỉ nói một
câu này, liền không nói thêm gì nữa.

Một người đàn ông Hóa đạo đầu buộc một chiếc khăn vuông màu đen trên đỉnh đầu
đứng dậy ôm quyền trước, sau đó lấy ra một cây côn dài màu đen dài hơn một
thước, to bằng nắm đấm nói:

– Một cây Phá Liên Ma Chá, đổi lấy thần khí phi hành trung phẩm hoặc hộ giáp
thần khí trung phẩm. Nếu như có đồ tốt hơnh, tôi bằng lòng tăng giá.

Phá Liên Ma Chá Diệp Mặc biết, đây là tiên tài cấp mười hai, nguyên liệu luyện
chế thần khí thượng phẩm thậm chí là thần khí cực phẩm, thích hợp với Thánh đế
Ma tộc. Mặc dù Diệp Mặc không dùng nổi thứ này, nhưng cũng biết đưa thứ này
cho hắn, hắn có thể biến thành pháp bảo giá cao hơn nhiều.

Nhưng mấy giây trôi qua, cũng không ai đứng ra nói gì. Phá Liên Ma Chá quả
thực không tệ, cũng trị giá bằng một hộ giáp trung phẩm hoặc thần khí phi hành
trung phẩm. Đáng tiếc là, bất luận ở bất cứ nơi nào, tông sư luyện khí cao cấp
cũng giống như tông sư luyện đan, đều vô cùng hiếm hoi.

Trong Ảnh Hư Bảo hoặc Hư Thị, hoặc là nơi nào khác, nguyên liệu cao cấp không
quý hiếm, thứ quý hiếm chính là người có thể biến những nguyên liệu cao cấp
này thành thần khí cao cấp, chính vì vậy, vị Hoá đạo Thánh đế này mới muốn
dùng Phá Liên Ma Chá đổi lấy thần khí phi hành trung phẩm.

Diệp Mặc vốn dĩ cũng không định đổi Phá Liên Ma Chá, nhưng khi hắn thấy không
ngờ lại không có ai muốn đổi Phá Liên Ma Chá này lập tức liền động lòng. Thần
khí phi hành trung phẩm hắn không có, nhưng hắn có một hộ giáp thần khí trung
phẩm, hộ giáp này chính là lấy được từ trong nhẫn trữ vật của tên cướp hư
không. Ngoài bộ hộ giáp thần khí trung phẩm này ra, hắn còn có hai thần khí
phi hành hạ phẩm nữa, đều là chiến lợi phẩm của hắn.

So với hộ giáp thần khí trung phẩm, Diệp Mặc thích thần khí phi hành hạ phẩm
hơn. Hắn vốn dĩ chính là Tiên thần thể viên mãn, các loại hộ giáp đối với hắn
mà nói hiệu quả cũng không lớn lắm. Bình thường, trừ phi là hộ giáp do chính
hắn luyện chế, đối với chiến lợi phẩm hộ giáp hắn cũng không có hứng.

Tên Hóa đạo Thánh đế kia sau khi rao hai câu, không ai trả lời, đang có chút
thất vọng chuẩn bị thu lại Phá Liên Ma Chá, liền nghe thấy Diệp Mặc nói:

– Tôi có một bộ hộ giáp thần khí trung phẩm, mới tiên hữu xem qua một chút.

Nói xong, Diệp Mặc cũng đã đưa bộ hộ giáp thần khí trung phẩm này cho con rối
bên cạnh mình.

Con rối này cầm bộ hộ giáp của Diệp Mặc mau chóng mang đến trước mặt Hóa đạo
Thánh đế kia, tên Hóa đạo Thánh đế đầu bịt khăn kia mở bộ hộ giáp của Diệp Mặc
ra, hơi nhíu mày một chút, nhưng một lát sau, gã vẫn đưa Phá Liên Ma Chá cho
con rối nói:

– Đổi.

Diệp Mặc trong lòng sung sướng, hắn biết rõ đối phương tại sao lại nhíu mày,
vì bộ hộ giáp thần khí trung phẩm này của hắn, mặc dù hỏng không nhiều lắm,
nhưng phải tốn một lượng thần tinh nhất định mới có thể phục hồi lại được. Hơn
nữa nếu như không tìm được Khí Thánh thực sự, thì chỉ có thể cứ vậy mà mặc
thôi.

Khí thánh cũng gọi là Thánh sư, cũng giống như Đan thánh, là người cực kỳ
hiếm.

Vì người có thể luyện chế thần khí trong Tiên giới cực kỳ hiếm, cho nên bất
luận là ai, chỉ cần luyện chế ra được thần khí, cho dù đẳng cấp thần khí mà
anh luyện chế ra như nào đi nữa, cũng gọi là Thánh sư, cũng chính là Khí
thánh. Chỉ có điều trong Tiên giới, cho dù Khí thánh có tài giỏi đi nữa cũng
chỉ có thể luyện chế ra thần khí hạ phẩm.

Cũng giống như Đan thánh, trong Tiên giới chỉ cần có thể luyện chế ra được
thần đan, bất luận đảng cấp thần đan mà anh luyện chế ra như nào, cũng là Đan
thánh. Còn trong Thánh đạo Tàn giới lại có Dục đạo Đan thánh, Tố đạo Đan
thánh.

Luyện khí cũng giống như luyện đan, phân chia trong Thánh đạo Tàn giới cũng kỹ
càng hơn với Tiên giới, nguyên nhân chủ yếu đương nhiên là Tiên giới không có
ai có thể luyện chế ra thần khí cao cấp hơn mà thôi.

Trong Thánh đạo Tàn giới hoặc là các giới khác, Khí thánh luyện chế ra thần
khí hạ phẩm gọi là Khí thánh hạ phẩm, đồng thời người luyện chế ra thần khí
cực phẩm gọi là Khí thánh cực phẩm.

Tam Sinh Quyết của Diệp Mặc mặc dù vô cùng cường hãn, cảm ngộ luyện đan luyện
khí cũng nhanh hơn người khác vô số lần. Nhưng nguyên liệu tốt mà hắn lấy được
cũng có hạn, cho nên cho dù là bây giờ, cũng không thể luyện chế thần khí cực
phẩm, hắn chỉ có thể gọi là Khí thánh thượng phẩm.

Dùng một bộ hộ giáp trung phẩm đổi lấy một loại nguyên liệu, mặc dù đẳng cấp
của nguyên liệu không tệ, nhưng có người vẫn không hiểu liếc nhìn Diệp Mặc.

Tiếp theo món đồ thứ hai là Thần thủy bảy màu, đây là một loại thần linh vật
giá trị cực cao. Cho dù không luyện chế thần đan, cũng có thể giúp cảm ngộ đại
đạo, cho dù đối với Đạo nguyên Thánh đế cũng có tác dụng nhất định.

Diệp Mặc vì vừa mở màn đổi một món đồ, mặc dù thứ này người khác không cần,
hắn vẫn không muốn phách lối quá mức. Hắn rất muốn Thần thủy bảy màu đó, nhưng
kìm chế không ra tay. Thứ này tốt hơn nhiều so với Phá Liên Ma Chá, chỉ có
điều vừa mang ra, liến thu hút đám đông báo giá, mau chóng liền bị một Hóa đạo
Thánh đế dùng một nghìn vạn thần tinh cộng thêm nguyên liệu mà Diệp Mặc cũng
muốn có để đổi lấy.

Món đồ thứ ba, Thước nhật vụ cương, cũng lại là thứ mà Diệp Mặc muốn có, bị
một Đạo nguyên Thánh đế nhắm trúng, Diệp Mặc đành phải buông tha. nguồn

Món thứ tư, Hạo Nhiên Quang Vận Lưu, cũng là thứ Diệp Mặc muốn có, đáng tiếc,
hai vị Đạo nguyên Thánh đế tranh giành, hắn lại lần nữa bỏ qua.

Món thứ năm, thứ sáu. . .

Diệp Mặc khiếp sợ phát hiện, mỗi một thứ đồ xuất hiện trong này đều là thứ mà
hắn cần, đáng tiếc là đối mặt với kẻ mạnh, hắn không thể không buông tha. Cho
dù như vậy, Diệp Mặc cũng biết hội Thương Hư Đạo Dịch này cũng thuộc loại trâu
bò rồi.

Sau khi món thứ bảy Cửu Tinh Trúc xuất hiện, Diệp Mặc thực sự không kìm chế
nổi nữa. Cửu Tinh Trúc, có thể luyện chế Đạo Tinh Đan, Đạo Tinh Đan đối với
người khác không nói, nhưng đối với Mục Tiểu Vận tu luyện Hồng Mông Tạo Hóa
Quyết mà nói, quả thực chính là thứ không thể thiếu. Mục Tiểu Vận bây giờ cũng
là Tiên đế rồi, chỉ chút nữa là Vấn đạo, nếu như có Đạo Tinh Đan, thì chắc
chắn sẽ Chứng đạo thành công.

Thứ này nhất định phải lấy được, Diệp Mặc cũng đã hạ quyết tâm.

Thanks

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.