Thiếu gia bị bỏ rơi
Tác Giả: Nga thị lão ngũ thần
Chương 2136 : Vây công.
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Chương 2136 : Vây công.
Màu xám cực nóng đáng sợ giống như một túi thuốc nổ, bị Tiếu Cấn phóng ra đồng
thời đã ầm ầm nổ ra. Thời gian chỉ một hơi thở, hư không chung quanh đã bị
ngọn lửa màu xám đáng sợ vây lại rồi. Lửa màu xám rợp trời kia cháy mạnh đồng
thời cuộn lên, chẳng những có một phần nghênh hướng Liệt Không Đao Ngân, hơn
nữa phần lớn là chụp vào Diệp Mặc.
Tử Đao ở bên trong lửa cháy mạnh màu xám tro này, vẫn mang theo tử mang lóa
mắt đánh xuống.
Hư không Hôi viêm, Diệp Mặc vừa hình một cái liền nhận ra thứ màu xám tro này
là Thiên Hỏa, cũng là Hư không Hôi viêm – đứng hàng thứ mười bốn trong Thiên
Hỏa. Hơn nữa Diệp Mặc khẳng định Hư không Hôi viêm của đối phương cũng khai
triển ra được hỏa linh, nếu không không có khả năng sẽ có loại linh tính này.
Loại ngọn lửa có linh tính này ít nhất là cấp bậc Thần diễm.
Đây là một loại lửa cực kỳ lợi hại, không chỉ thế, Diệp Mặc cũng chưa bao giờ
từng thấy có người trực tiếp dùng ngọn lửa làm pháp bảo công kích chính. Tiếu
Cấn dám dùng ngọn lửa làm pháp bảo công kích, hiển nhiên y chẳng những có lòng
tin đối với ngọn lửa của chính mình, hơn nữa còn có một loại lửa thần thông.
Đừng nói lúc này Tiểu Thanh đã nhảy lên trong tử phủ, muốn ra công kích Hư
không Hôi viêm, cho dù là hỏa linh Tiểu Thanh không có phản ứng, Diệp Mặc cũng
định dùng lửa để giáo huấn cái tên Hồ Tiên tự cho là đúng này một chút.
Hư không Hôi viêm còn chưa bổ nhào vào Thời Không Thoa của Diệp Mặc, Diệp Mặc
đã đấm ra một quyền. Thần thông của hắn và của Tiếu Cấn bất đồng, của hắn là
dung nhập ngọn lửa vào trong quyền đạo thân thông của mình.
Một bức tường lửa màu xanh trong nháy mắt cũng đã đánh ra, bức tường lửa màu
xanh thẫm va vào bên trên màng lớn Hư không Hôi viêm này vậy ma không có một
tiếng động nào.
Sau hai hơi thở, mới có một tiếng bén nhọn vang lên, mảng lớn Hư không Hôi
viêm kia giống như gặp phải thiên địch cực kỳ đáng sợ, lập tức lui xuống. Lúc
này bức tường lửa màu xanh thẫm thứ hai và thứ ba đã ép tới, ép lên giống như
hoa sóng.
– Thanh Như Hiểu Thiên …
Tiếu Cấn chơi lửa, hiển nhiên vô cùng hiểu biết về lửa, Diệp Mặc dung nhập
ngọn lửa vào trong quyền đạo thần thông, loại sóng lửa này đánh ra quả thực là
đáng sợ. Nếu như gã không thể ngăn được loại ngọn lửa đáng sợ này, vậy gã cho
dù là không chết cũng phải tuợt mất một tầng da.
Lúc này mấy tên Thánh đế vây công pháp bảo phi hành màu tím cũng cảm thấy tình
huống không đúng, lại có một gã Thánh đế và ba gã Dục đạo Thánh đế nhanh chóng
bay tới.
Cùng với bốn người này rời đi, mười một gã Thánh đế vây công pháp bảo phi hành
màu tím chỉ còn lại năm người.
Không gian phí trước pháp bảo phi hành màu tím trong nháy mắt đã được mở ra,
đồng thời áp lực cũng giảm nhiều. Thần thức của hai gã Hóa đạo Thánh đế bên
trên pháp bảo phi hành màu tím kia chỉ thoáng quét qua phía Diệp Mặc một chút,
liền thu hồi lại. Cùng lúc đó, pháp bảo phi hành nửa cực phẩm màu tím kia lại
đột nhiên đổi hướng, xuyên qua khoảng trống giữa năm tên Thánh đế vây quanh
bọn họ, chỉ trong một cái hô hấp đã biến mất không còn dấu vết. Năm tên Thánh
đế này bởi vì chỉ còn lại có hai tên Hóa đạo Thánh đế, nên đối mặt với hai Hóa
đạo Thánh đế bên trên pháp bảo phi hành một lòng muốn chạy trốn, trong lúc
nhất thời bọn gã lại không kịp chặn lại.
– Những người này thật sự là quá không biết xấu hổ.
Dù là Thanh Như cũng tức giận mắng một câu, Diệp Mặc rõ ràng là đang trợ giúp
pháp bảo phi hành màu tím công kích cướp hư không, pháp bảo phi hành màu tím
kia áp lực giảm bớt, vậy mà lại không giúp đỡ phản công, ngược lại còn chạy
trốn mất tiêu.
Diệp Mặc cũng hừ lạnh một tiếng, hắn ghét nhất chính là loại vong ân phụ nghĩa
này. Vừa rồi nếu như hắn không muốn xuất thủ, Tiếu Cấn tuyệt đối không ngăn
được Thời Không Thoa của hắn. Hắn nán lại, là cố ý giúp một tay. Không ngờ lại
nghiệm chứng câu chuyện nông phu và con rắn, có một số việc thật đúng là không
thể tùy tiện làm người tốt.
Tiếu Cấn điên cuồng thúc dục nguyên khí, muốn ngăn trở Thanh Như Hiểu Thiên
của Diệp Mặc, chỉ cần gã ngăn được một vòng này, chờ đồng bạn của gã tới thì
dễ rồi.
Nhưng dù là gã có thúc dục Hư không Hôi viêm đi nữa, Thanh Như Hiểu Thiên cũng
thế như chẻ tre hoàn toàn cuốn Hư không Hôi viêm vào, một tiếng cháy rực thét
lên từ trong ngọn lửa màu xám phát ra. Diệp Mặc vậy mà lại cảm giác được Thanh
Như Hiểu Thiên của mình trong nháy mắt này giống như đã tăng lên rất nhiều
vậy.
Hắn lập tức hiểu ra, Thanh Như Hiểu Thiên là thiên địch của Hư không Hôi viêm,
tuy cùng là Thần diễm, nhưng Thanh Như Hiểu Thiên đảng cấp cao hơn Hư không
Hôi viêm nhiều, lại là áp chế Hư Không Hôi viêm, lúc này mới có thể nuốt chửng
Hư không Hôi viêm.
Trong nháy mắt khi Thanh Như Hiểu Thiên cắn nuốt sạch Hư không Hôi viêm, bức
tường lửa màu xanh thẫm thứ tư đã quấn lấy Tiếu Cấn. Diệp Mặc biết lúc này
Tiếu Cấn đã không còn đáng lo nữa rồi, hắn thử truyền một cái tin tức cho hỏa
linh Tiểu Thanh, khiến cho bức tường lửa thứ năm của Tiểu Thanh oanh kích tới
cái tên Hóa đạo Thánh đế gầy yếu kia.
Khiến cho Diệp Mặc vui mừng chính là, hắn lập tức nhận được thanh âm của hỏa
linh, thanh âm non nớt vô cùng còn mang theo vẻ vui sướng:
– Không thành vấn đề, lão đại.
Hỏa linh có thể nói chuyện? Hơn nữa còn học theo giọng điệu của Vô Ảnh? Diệp
Mặc trong nháy mắt liền hiểu được, hắn biết lúc này không phải lúc thích hợp
để hỏi hỏa linh về những chuyện này, đồng thời khi bức tường lửa màu xanh thẫm
thứ năm đánh về phía Hóa đạo Thánh đế gầy yếu kia, Tiếu Cấn đã phát động ra
độn thuật. Dưới Thần diễm của Thanh Như Hiểu Thiên, gã tìm không thấy biện
pháp thoát thân nào tốt hơn.
Cho tới giờ khắc này Liệt Không Đao Ngân của Tử Đao mới rơi xuống, một dòng
huyết vụ phun ra, dưới sự trói buộc của Thanh Như Hiểu Thiên, Tiếu Cấn bị Liệt
Không chém thành hai khúc. Độn thuật chỉ phát động ra một nửa đã bị gián đoạn,
Diệp Mặc cũng không có tâm tình nướng cháy Tiếu Cấn. Ngọn lửa màu xanh cuốn
một cái, Tiếu Cấn ngay cả nguyên thần mang thân xác ngay cả tro cũng không
còn, chỉ có một chiếc nhẫn rơi xuống, xuất hiện ở lòng bàn tay Diệp Mặc.
Hóa đạo Thánh đế gầy yếu kia khó khăn lắm mới ngăn được bức tường lửa thứ năm
do năm con sóng lửa chồng chất lên của Diệp Mặc, có chút chật vật lui ra, đứng
chung một chỗ với mười người khác.
Mười người sững sờ nhìn chằm chằm vị trí vừa rồi Tiếu Cấn đứng, lúc này Tiếu
Cấn sớm đã hóa thành hư vô.
– Lại dám giết Hồ Tiên …
Tên Hóa đạo Thánh đế hầy yếu ngăn trở Diệp Mặc kia trước nhất phẫn nộ, ác liệt
hừ một tiếng kêu lên:
– Cùng lên, rút hồn luyện phách hắn tế Hồ Tiên.
Mười tên Thánh đế đồng thời phóng ra pháp bảo đánh về phía Diệp Mặc, Diệp Mặc
biết phòng ngự của Thời Không Thoa của hắn tuyệt đối không chịu được công kích
của mười người này, hắn dứt khoát chạy ra khỏi Thời Không Thoa. Thanh Như coi
tình hình lên khống chế Thời Không Thoa trong nháy mắt lui ra phía sau, Thời
Không Thoa mặc dù có trận pháp phòng ngự, nhưng Thanh Như tu vi quá thấp, lúc
này căn bản là không giúp được gì. Điều duy nhất cô có thể làm, chỉ là không
ảnh hưởng đến Diệp Mặc đánh nhau.
Mười tên cướp hư không này căn bản là mặc kệ Thanh Như, bây giờ Diệp Mặc đã là
tử địch trong mắt bọn gã. Lĩnh vực của mười Thánh đế hoàn toàn chồng chất lên
nhau, theo bọn gã thấy, loại phạm vi chồng lên đáng sợ này và pháp bão đồng
thời công kích, Diệp Mặc sẽ bị nghiền ép thành bột phấn. Cuối cùng có thể tồn
đọng lại, tối đa cũng chỉ còn một nguyên thần mà thôi. Lĩnh vực Thánh đế chồng
lên, gần như không thua hình thức ban đầu của một giới vực.
Diệp Mặc chưa bao giờ trải qua áp lực đáng sợ như vậy, hắn cảm giác được lĩnh
vực Thánh đế của mình trong nháy mắt này đã hoàn toàn bị xé rách, khí thể
khủng bố điên cuồng đánh vào trên người hắn, gần như muốn xé rách hắn thành
mảnh vụn.
Mấy ngụm máu tươi phun ra, Diệp Mặc vậy mà lại không đánh ra Tử Đao của mình,
mà đem lĩnh vực của mình co rút lại trong phạm vi vài trượng, đồng thời liên
tục sáu luồng Liệt Không Dung Thuật thần thông đánh ra. xem tại
Sáu gã Dục đạo Thánh đế, nếu như là một đấu một với từng tên một, Diệp Mặc có
nắm chắc trong chớp mắt sẽ giết từng người một trong số đó, nhưng nhiều Dục
đạo Thánh đế và Hóa đạo Thánh đế như vậy liên hợp lại công kích một mình hắn,
cho dù là lĩnh vực nghiền ép, cũng làm cho hắn không chịu nổi rồi.
Hắn chỉ có thể dùng Dung Thuật thần thông đánh lén, Dung Thuật thần thông là
công pháp thần thức đỉnh cao. Sau khi được Diệp Mặc cải tiến càng uy lực kinh
người, chỉ có điều là thần thức tiêu hao quá lớn mà thôi. Chính là dùng thần
thông thực tế của hắn thông qua hình thức công kích bằng thần thức đánh ra,
hơn nữa còn là công kích vào thức hải.
Trông thấy Diệp Mặc bị khí thế của lĩnh vực Thánh đế chồng lên nhau áp chế cho
phun máu, bốn gã Hóa đạo Thánh đế trong lòng vui vẻ, càng thúc dục công kích
về phía pháp bảo của Diệp Mặc. Mà sáu gã Dục đạo Thánh đế kia bởi vì bị Dung
Thuật thần thông của Diệp Mặc đánh lén, thế công lập tức dừng một chút. Diệp
Mặc trong lúc vội vã phóng ra Kim Cang Đại Thừa Đồ, hắn rất muốn dùng công
kích để chống lại công kích, nhưng nhiều người như vậy công kích một mình hắn,
hắn căn bản là không có năng lực dùng công đấu công nữa.
Kim Cang Đại Thừa Đồ mang theo hàng loạt Pạm Âm, hóa thành mấy chục Kim Cang
La Hán, những Kim Cang La Hán này liên thủ, muốn ngăn trở pháp bảo công kích
của bốn gã Hóa đạo Thánh đế này.
– Kim Cang Đại Thừa Đồ?
Một gã Hóa đạo Thánh đế nhận ra cái Kim Cang Đại Thừa Đồ này của Diệp Mặc mừng
rỡ kêu lên.
Diệp Mặc biết rõ Kim Cang Đại Thừa Đồ của hắn tuyệt đối không thể ngăn được
trong ba lần hô hấp, sáu luồng Dung Thuật thần thông của hắn sau khi công kích
ra, lập tức chính là sáu luồng Lôi Thương ầm ầm đánh xuống.
Sáu gã Dục đạo Thánh đế kia bị Dung Thuật thần thông của Diệp Mặc đánh lén,
cùng lúc thức hải quay cuồng bị xé rách. Nếu như Diệp Mặc còn là Tố đạo Thánh
đế, cho dù là dùng Dung Thuật thần thông đánh lén Dục đạo Thánh đế, Dục đạo
Thánh đế cũng có một lựa chọn phản kích hoặc là chống cự. Nhưng lúc này Diệp
Mặc đã là Dục đạo, sáu gã Dục đạo Thánh đế này không có nửa phần cơ hội.
Đồng thời khi thức hải của cáu gã Dục đạo Thánh đế này bị Thần Thức Dung Thuật
thần thông Liệt Không đánh trúng, trong hư không tiếng sấm vang lên, sáu luồng
Lôi Thương vô cùng to lớn do sấm sét biến thành đã nhanh chóng rơi xuống. Sấm
sét màu đen làm cho hư không chung quanh càng có vẻ thêm u ám, mà ngay cả La
Hán màu vàng kim bên trên Kim Cang Đại Thừa Đồ cũng bị sấm sét màu đen tôn lên
có chút âm trầm.
Phập phập phập …
Sáu luồng huyết vụ nổ tung, sáu gã Dục đạo Thánh đế dưới Dung Thuật thần thông
đánh lén và Ngũ Lôi Thương Sát của Diệp Mặc, trong nháy mắt hóa thành mưa máu.
Răng rắc …
Kim Cang Đại Thừa Đồ cũng tại thời khắc này phát ra một tiếng vang vỡ vụn,
Diệp Mặc biết đây không phải Kim Cang Đại Thừa Đồ bị đánh nát, mà Kim Cang Đại
Thừa Đồ của hắn mất đi tác dụng.
Trong thức hải của hắn hàng loạt trận suy yếu truyền đến, công kích của bốn gã
Hóa đạo Thánh đế chẳng những đánh cho Kim Cang Đại Thừa Độ của hắn về nguyên
hình, còn khiến cho kinh mạch hắn hoàn toàn vỡ vụn. Nếu như không phải thân
xác của hắn kiên cố, dưới loại công kích đáng sợ này, thậm chí đã tan rã rồi.
Diệp Mặc cố kìm nén phun ra một ngụm tinh huyết nữa, không lùi ngược lại lại
tiến lên một bước, đưa tay chính là hai luồng Thần Văn rơi xuốg, đại thần
thông Thái Sơ Thần Văn.
Nếu như nói lúc trước Diệp Mặc giết Tiếu Cấn, mấy tên Hóa đạo Thánh đế này còn
tưởng rằng Diệp Mặc là vì có một loại Thiên Hỏa lợi hại hơn Hư không Hôi viêm
nên mới có thể làm được như vậy, bây giờ Diệp Mặc trong nháy mắt giết sáu gã
Dục đạo Thánh đế, bọn gã vậy mà không cách nào nhìn ra Diệp Mặc đã dùng thủ
đoạn gì để giết.
Bọn gã liên thủ tuy đã đánh cho Kim Cang Đại Thừa Đồ về nguyên hình, nhưng
khiến cho bọn gã càng khiếp sợ hơn chính là, không ngờ lại nhìn thấy Thái Sơ
Thần Văn.
– Thái Sơ Thần Văn …
Một gã Hóa đạo trung kỳ hơi mập mạp run giọng kêu lên một câu, Nguyệt Nha Thần
Sạn trong tay có chút run rẩy.
– Không phải sợ hắn, hắn cũng sắp không xong rồi.
Hóa đạo Thánh đế gầy yếu thấy bên phía mình có người sợ hãi, vội vàng kêu lên
một câu, đồng thời lại phóng ra một cái Long Nha Địa Ngục Ấn.
Thanks