Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi – Chương 2129: Thứ Diệp Mặc lấy ra. – Botruyen

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 2129: Thứ Diệp Mặc lấy ra.

Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác Giả: Nga thị lão ngũ thần

Chương 2127 : Thứ Diệp Mặc lấy ra.

Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Chương 2127 : Thứ Diệp Mặc lấy ra.

Tuy chỉ có một con số, nhưng cũng coi như là một vị trí tốt, chẳng những có
một cái bàn, ba bên cạnh bàn đều có chỗ ngồi, hơn nữa chỗ ngồi rất rộng, một
vị trí ngồi mấy người cũng được. Đối với cái chỗ này, Diệp Mặc rất là hài
lòng.

Diệp Mặc vừa mới ngồi được một lát, Thanh Nhu và Mục Tiểu Vận hai người liền
đi tới đại sảnh, các nàng tu vi quá thấp, không dám dùng thần thức tìm kiếm
khắp nơi. Chỉ dám dùng ánh mắt bốn phía tìm tòi Diệp Mặc trong đại sảnh.

Mục Tiểu Vận vốn cực kỳ xinh đẹp, thêm nữa còn từng tu luyện rất nhiều năm tại
Thần nữ phong, còn là vì ở cùng với Diệp Mặc, càng xinh đẹp xuất trần thoát
tục. Thanh Như khuôn mặt còn đẹp hơn so với Mục Tiểu Vận, dáng người hoàn mỹ
có thể nói là thế giới này có một không hai.

Cho nên hai người vừa đứng trong đại sảnh, lập tức liền thu hút đông đảo ánh
mắt. Huống chi hai người vẫn còn dáo dác nhìn quanh, càng khiến một số người
chú ý.

– Hai vị tiên tử, ta là Phùng Anh Vệ của Thương vũ Thần cốc, xin hỏi ta có
thể giúp gì cho các nàng không?

Một gã đàn ông đã là Tố đạo Thánh đế vừa đi vào đại sảnh, liếc mắt liền thấy
Thanh Như và Mục Tiểu Vận. Gã lập tức liền đi tới trước mặt hai người rất là
hòa nhã chắp tay nói.

Thanh Như mỉm cười:

– Rất cảm ơn vị tiền bối này. Nhưng chúng tôi không cần ngài giúp ggi đâu.

– Tiểu Vận, Thanh Như bên này.

Diệp Mặc đã trông thấy hai người, đứng len gọi một câu.

Thanh Như và Mục Tiểu Vận sau khi trông thấy Diệp Mặc, lập tức mừng rỡ bước
nhanh tới, để lại Phùng Anh Vệ trên mặt vẫn mang theo vẻ tươi cười, đang chuẩn
bị nói câu nữa.

Phùng Anh Vệ trông thấy hai tiên tử đẹp lóa mắt chạy đến ngồi bên cạnh một
Tiên đế như Diệp Mặc, lập tức nhíu mày một cái. Nhưng cũng không có theo tới,
mà tìm một vị trí trong đại sảnh ngồi xuống.

– Diệp đại ca. Sao huynh ngồi ở đây?

Thanh Như trông thấy trong đại sảnh này ngồi mấy ngàn tiên nhân. Hơn nữa bất
cứ người nào tu vi đều cao hơn nàng. Trong lòng có chút hoảng loạn.

– Các em ngồi đi, ta mua một vài thứ ở đây.

Diệp Mặc nói xong, đã lấy ra một bầu rượu và mấy ly rượu, giúp Thanh Như và
Tiểu Vận rót ỗi người một chén rượu.

– Đây là Tảo tiên tửu, Tiểu Băng Sâm ủ đấy, nếm thử xem.

Diệp Mặc bưng chén rượu lên cười nói một câu.

Thanh Như ngửi thấy mùi thơm cực kỳ thanh mà mạnh, không cần Diệp Mặc nhắc
nhở, đã không nhịn được bưng chén lên uống một ngụm. Lập tức mừng rỡ nói:

– Diệp đại ca, rượu này hình như còn có thể giúp tu luyện…

Diệp Mặc đương nhiên gật đầu đồng ý, đây là Giác hồn tảo và Nhân thanh hạnh
thêm rất nhiều tiên linh thảo đỉnh cao, do Tiểu Băng Sâm ủ tạo nên, há có thể
không ngon, loại rượu này chẳng những có thể gột rửa nguyên thần thần hồn, còn
có thể gột rửa tiên nguyên.

Mục Tiểu Vận đã uống qua rất nhiều lần rồi, vẫn rất thích loại rượu này, cô
chỉ vào tấm bảng bố cáo hình tròn chuyển động trong đại sảnh hỏi:

– Tướng công, cái bố cáo đầu tiên kia là thứ chúng ta cần mua sao?

– Ừh. Đúng, ta đặt hai ngày quảng cáo ở đây, trước cứ xem xem hiệu quả đã.

Diệp Mặc định hai ngày sau, nếu như có thể mua được vật liệu đỉnh cao, hắn ở
lại chỗ này một hai năm, chuyên tâm luyện chế pháp bảo phi hành, nếu như không
cách nào mua được vật liệu đỉnh cao cần thiết, mấy ngày nữa hắn sẽ dẫn theo
mấy người Thanh Như tiến vào trong hư không.

– Diệp đại ca, vé tàu có lẽ không dễ mua.

Thanh Như cũng nhìn thấy trên cái bố cáo kia viết muốn mua bốn tấm vé tàu.

– Ta biết, ta chỉ thử thời vận mà thôi, có thể mua được thì mua, mua không
được thì thôi.

Diệp Mặc cũng biết vé tàu có khả năng là không mua được.

– Rượu ngon nha, rượu của vị bằng hữu kia hẳn là Nhân thanh hạnh và Giác hồn
tảo ủ thành nhỉ? Hơn nữa quá trình sản xuất không hề có tỳ vết, tuyệt đối là
một cao thủ.

Ba người nói chuyện phiếm thời gian không đế một hồi, một người đàn ông mặt đỏ
đã chạy tới trước chỗ ba người Diệp Mặc ngồi chắp tay nói, tuy trong miệng
đang nói, nhưng ánh mắt của gã thì lại nhìn chằm chằm bầu rượu trên bàn kia.

Đây là một cường giả Dục đạo đỉnh, từ trên mặt của y cũng có thể thấy được,
người này không biết đã uống bao nhiêu rượu rồi.

Y chỉ ngửi mùi rượu một cái, đã biết rõ thành phần trong rượu này, tuyệt đối
là một người sánh rượu. Nếu như không phải Diệp Mặc thật sự là có chuyện chính
đáng phải làm, hắn đã muốn mời người này ngồi xuống uống một chén rồi, nhưng
hiện tại hắn lại không có ý định này.

Thấy Diệp Mặc mỉm cười, cũng không nói lời nào, Dục đạo Thánh đế mặt đỏ này
lại vẫn không đi, hơn nữa cũng không chút ý lúng túng nào. Chỉ cười hắc hắc
nói:

– Vị tiên hữu này, vừa rồi ta nghe nói tin đầu tiên là của ngươi ban bố.
Nhưng cái bố cáo kia của ngươi cho dù là tuyên bố ngay trên đầu, cho dù là đợi
đến sang năm cũng không có ai tới đây đâu, nếu như nghe ta, ta khẳng định một
lát nữa sẽ có người tới chỗ ngươi hỏi giá.

– Tiểu Vận, em đến ngồi cạnh ta, để cho vị tiên hữu này ngồi một chút.

Diệp Mặc nghe xong lời Dục đạo Thánh đế mặt đỏ này nói, lập tức yêu cầu Mục
Tiểu Vận đến bên cạnh hắn ngồi.

Mục Tiểu Vận không do dự, vội vàng ngồi ở bên trái Diệp Mặc.

Trông thấy Mục Tiểu Vận rời đi, Dục đạo Thánh đế này không có nửa phần khách
khí liền ngồi xuống, cười ha ha nói:

– Ta là Tiên Vu Học, lần này cũng là đi Hư Thị thử thời vận.

Diệp Mặc đã lấy ra một cái ly để ở trước mặt của y, giúp y rót một chén rượu,
sau đó nói.

– Thì ra là Tiên Vu tiên hữu, ta là Diệp Mặc, đối với chuyện đi Hư Thị ta
không hiểu rõ lắm, xin chỉ giáo nhiều hơn.

Thanh Như lúc này trông thấy Tiên Vu Học ngồi ở đối diện với mình, nàng cũng
vội vàng đứng lên, ngồi ở bên phải Diệp Mặc.

– Rất cám ơn Diệp tiên hữu rồi.

Tiên Vu Học bưng chén rượu lên, cực kỳ mỹ vị uống một hớp lớn.

Lập tức y nhìn thấy Thanh Như cũng ngồi xuống bên cạnh Diệp Mặc, lập tức dựng
thẳng lên ngón cái nói:

– Diệp tiên hữu thật bản lãnh. Nhưng đối với chuyện những người tiến về Hư
Thị muốn cái gì Diệp tiên hữu khả năng là không hiểu lắm. Những Thánh đế tiến
về Hư Thị, không có mấy người thiếu thốn thần tinh, Diệp tiên hữu dùng thần
tinh đổi vật liệu, chuyện này là tuyệt đối không thể thực hiện được.

Diệp Mặc lúc này cũng biết mình bố cáo xảy ra vấn đề ở đâu rồi, hắn thở dài,
xem ra không cầm ra mấy thứ tốt, muốn đổi được vật liệu cần thiết đúng là
không được rồi.

Nghĩ tới đây, Diệp Mặc lập tức kêu tiên tử lúc trước giúp hắn đăng bố cáo kia
tới nói:

– Cô đi giúp ta sửa chữa một chút thù lao, nếu có vật liệu ta cần, ta bằng
lòng dùng một món Mậu Kỷ Độc Dương Phiên gần bằng thần khí thượng phẩm, hoặc
là Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền để đổi. Nếu có vật liệu đỉnh cao , ta thậm chí
sẵn lòng dùng thứ còn quý giá hơn để trao đổi.

Mậu Kỷ Độc Dương Phiên gần bằng thần khí thượng phẩm tuyệt đối là đồ tốt, tiên
tài đỉnh cao, cho dù là tiên tài cấp mười hai có thể luyện chế thần khí thượng
phẩm, cũng không đổi được thần khí trung phẩm tốt nhất. Dù sao có thể luyện
chế không có nghĩa là đã luyện chế ra được, chuyện này có khác biệt đó.

Có thể nói Diệp Mặc cầm ra Mậu Kỷ Độc Dương Phiên này, lực hấp dẫn đã vượt xa
khỏi thần tinh rồi. Mà Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền càng là thánh vật đối với
tiên nhân luyện thể, đây chính là đạo tuyền có thể rèn luyện thân thể nha,
chẳng những có thể dùng để rèn luyện thân thể, còn có thể dung hợp thần thông
luyện thể, làm cho thần thông luyện thể và đạo vận kết hợp lại. Từ góc độ nào
đó mà nói, thứ này so với Đạo quả không kém bao nhiêu.

Huống chi, Diệp Mặc còn nói có thứ còn quý giá hơn, so với thần khí trung phẩm
đỉnh cao và Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền còn quý giá hơn, ngoại trừ thần khí
thượng phẩm và một số ít rất ít thần linh ngoại vật, còn có cái gì quý giá hơn
nữa?

Mà ngay cả Tiên Vu Học đang uống rượu trông thấy thứ Diệp Mặc lấy ra cũng đều
có chút sững sờ, y không thể tưởng được một Tiên đế như Diệp Mặc mà còn có thứ
tốt oách như vậy. Thứ này phải đổi bao nhiêu tài liệu tốt cũng không đổi được?

– Diệp tiên hữu, ngươi thật đúng là khiến cho ta chấn động ah. Nhưng tiếc là
ta không có vật liệu luyện chế pháp bảo phi hành đỉnh cao, bằng không hiện tại
ta cũng đã lấy ra rồi.

Thở dài một hơi xong, Tiên Vu Học một ngụm uống hết rượu trong ly.

Diệp Mặc cũng bất cứ giá nào cũng phải đi được, không cầm ra thứ tốt hiển
nhiên là không đổi thứ tốt về được rồi. Muốn có được vật liệu tốt hơn, nhất
định phải mạo hiểm. Nghĩ nghĩ, hắn dứt khoát lấy ra ngoại trừ Đạo quả, Thất
Diệu Hoàng Cực Tuyền là tốt nhất.

Tiên Vu Học uống hết rượu trong ly xong, hình như nhớ ra cái gì đó, có chút
khiếp sợ đứng lên nhìn Diệp Mặc hỏi:

– Diệp tiên hữu, Mậu Kỷ Độc Dương Phiên kia sao giống như là pháp bảo của
tông chủ Úy Tuyện của Đô đình Thần môn?

Diệp Mặc khẽ mỉm cười nói:

– Tiêu Vu huynh thật đúng là kiến thức rộng rãi, ngươi nói không sai, Mậu Kỷ
Độc Dương Phiên kia thật sự chính là pháp bảo của Úy Tuyên.

– Vậy, vậy làm sao lại ở chỗ ngươi …

Tiêu Vu Học ngữ khí có chút cổ quái, hai tay cầm chặt ly thậm chí đều có chút
bất ổn rồi. Một Thánh đế lại cầm không nổi một ly rượu sao? Hiển nhiên là chấn
động trong lòng y quá lớn.

– Bởi vì ta đã thịt gã rồi.

Diệp Mặc lần này trả lời càng thêm dứt khoát, lấy ra thứ tốt, thì phải biểu lộ
ra một chút thực lực, nếu không cho dù là hắn không sợ, cũng phiền chán vô
cùng.

Tiên Vu Học khuôn mặt lộ ra vẻ kinh hãi, màu đỏ trên mặt thậm chí cũng đã biến
mất rất nhiều, y thật không ngờ, Diệp tiên hữu này lại là một tồn tại nghịch
thiên như thế.

Y cũng không dám ở lại đây uống rượu nữa, chỉ có điều là không đợi y ra lời
cáo từ, lại có một thanh âm khàn khàn truyền đến:

– Ngươi muốn dùng Mậu Kỷ Độc Dương Phiên và Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền đổi lấy
vật liệu luyện chế pháp bảo phi hành sao?

Giọng nói khàn khàn này rất là lạnh lùng nghiêm nghị, giống như Diệp Mặc chỉ
cần trả lời không đúng, y lập tức sẽ động thủ vậy. Hơn nữa giọng điệu này còn
mang theo sức chèn ép mạnh mẽ, khiến cho Mục Tiểu Vận và Thanh Như sắc mặt lập
tức trở nên hơi phát xanh.

Ở một bên vốn còn mấy Thánh đế khác muốn đi qua hỏi thăm, nghe thấy cái thanh
âm này, đã nhìn thấy người tới là một ông già áo xanh, lập tức đều theo bản
năng ngừng bước chân lại, không tiếp tục tiến đến nữa.

Diệp Mặc bưng chén rượu lên, khí thế đàn áp Thanh Như và Mục Tiểu Vận kia lập
tức đã bị cái nhấc tay tùy ý này làm tiêu tán không còn vết tích.

Sau khí uống một hơi cạn sạch rượu bên trong chén rượu, Diệp Mặc mới chậm rãi
nói:

– Ta có Mậu Kỷ Độc Dương Phiên và Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền, nhưng cái muốn
đổi lấy không phải là vật liệu luyện chế pháp bảo phi hành, mà là vật liệu
luyện chế pháp bảo phi hành đỉnh cao. Nếu như muốn đổi lấy đồ của ta, vật liệu
phải được sự đồng ý của ta. Nếu như muốn đổi lấy hai món đồ của ta, ngươi cũng
phải lấy ra vật liệu để đổi, nếu không không bàn nữa.

– Ha ha ha, một Tiên đế nho nhỏ, nói chuyện lại rất là hăng, ngược lại cũng
có chút sức mạnh.

Ông già mặc áo dài màu xanh là này trong khi đang nói chuyện đã ngồi xuống
trên chỗ ngồi còn trống kia.

Thanks

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.