Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần
Chương 2047: Hắc Hồ.
Nhóm Dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Nội dung đã hiển thị – Bạn có thể xem
Thần nữ váy màu vàng bình thản nhìn Diệp Mặc một cái nói:
– Chẳng lẽ ngươi còn muốn lấy đi hai món pháp bảo ở đây hay sao? Ngươi có
biết từ xưa đến nay có bao nhiêu Đạo nguyên toàn năng đã tới nơi này, nhưng
hai món pháp bảo kia lại chưa từng thay đổi. Thứ duy nhất thay đổi chính là
nghe nói Hắc Hồ đã thu nhỏ lại một phần ba.
– Đây cũng là truyền thuyết sao?
Diệp Mặc nhìn chằm chằm Hắc Hồ hỏi.
Nếu như là lúc trước, Thần nữ váy vàng không thể nào trả lời những câu hỏi của
Diệp Mặc, nhưng bây giờ cô và Diệp Mặc là quan hệ lợi dụng lẫn nhau, ngắn ngủi
nửa năm qua, tu vi của cô tăng lên vùn vụt, lĩnh ngộ đối với thần thông càng
mở ra tầm mắt trước nay chưa có. Cho nên lúc Diệp Mặc hỏi, cô cũng không từ
chối trả lời, chỉ gật đầu một cái nói:
– Đúng vậy, là truyền thuyết từ thời thượng cổ.
Diệp Mặc cười hắc hắc:
– Lúc trước cô nói cho ta biết truyền thuyết Thần Phần Vực trước giờ chưa
từng có người đi ra, chỉ cần tiến vào Thần Phần Vực thì chỉ có thể vĩnh viễn ở
lại nơi này, hoặc là chờ chết, hoặc là chứng đạo Hỗn Nguyên. Nếu Thần Phần Vực
trước nay đã chưa từng có người đi ra, vậy truyền thuyết về Hắc Hồ lại từ đâu
mà có? Diệp Mặc nghĩ tới Phong Vị Tháp lúc trước, cái đó cũng giống như Hắc
Hồ. Đã có truyền thuyết truyền ra, điều đó cho thấy Thần Phần Vực cũng có
người từng đi ra rồi.
Thần nữ váy màu vàng đấu võ mồm không được, nếu như đấu võ mồm mà được, lúc
trước cô cũng sẽ không bại bởi Diệp Mặc khi tranh cãi về Đạo Ngân tâm cơ rồi.
Khi Diệp Mặc hỏi lại một chữ cô cũng không nói ra được, trầm mặc cả nửa ngày,
cô mới nói:
– Tương truyền Hắc Hồ là do một Hồ Lô Tam Bảo Hỗn Nguyên và ba mươi sáu viên
Lôi Hải Thần Châu biến thành. Ba mươi sáu viên Lôi Hải Thần Châu khóa Hồ Lô
Tam Bảo Hỗn Nguyên lại, hóa thành Hắc Hồ.
– Cái gì?
Diệp Mặc trong lòng nhất thời chấn động, những vật khác hắn không biết chứ Lôi
Hải Thần Châu thì hắn biết rõ. Trước đây, lần đầu tiên hắn lấy được mười hai
viên Lôi Hải Thần Châu thì đã đưa cho con gái mình là Ức Mặc. Tại Tiên Giới
hắn lại lấy được hai mươi bốn viên Lôi Hải Thần Châu, nhưng hai mươi bốn viên
Lôi Hải Thần Châu này hoàn toàn không giống vậy.
Mười hai viên lấy được lúc đầu giống với mấy viên lấy được ở Tu Chân Giới,
nhưng mười hai viên Lôi Hải Thần Châu lấy được ở Lôi Sát Thần Điện ở Minh
Giang thì lại mang theo Lôi Nguyên sát thế khí thế dồi dào và uy thế pháp bảo
mênh mông. Lôi Châu lấy được lúc trước hoàn toàn không thể so sánh được. Lúc
đó Diệp Mặc đã biết, Lôi Châu lúc trước hắn lấy được là đồ giả, chỉ có Lôi
Châu lấy được ở Lôi Sát Thần Điện mới là thật.
Lôi Hải Thần Châu chỉ có ba mươi sáu viên, nếu như mình đã lấy được mười hai
viên thật, vậy sao ở đây còn có ba mươi sáu viên Lôi Hải Thần châu nữa?
Lúc này Diệp Mặc lại nhìn Hắc Hồ trước mắt này, xác thực là có chút giống một
cái hồ lô.
– Hắc Hồ vẫn luôn ở Thần Phần Vực, nghe nói là thỉnh thoảng có thay đổi vị
trí, cho nên cũng không phải ai đến Thần Phần Vực cũng đều có thể trùng hợp
gặp được Hắc Hồ. Trong Hắc Hồ chứa rất nhiều thần thông và cấm chế Đạo Vận,
cho nên gặp phải Hắc Hồ, cũng là một cơ duyên.
Thần nữ váy màu vàng nói xong, lập tức ngồi bên bờ Hắc Hồ bắt đầu cảm ngộ Đạo
Vận.
Diệp Mặc thì không có giác ngộ như vậy, hắn không chút do dự nhảy vào đáy Hắc
Hồ, Đạo Vận pháp tắc bên trong cái Hắc Hồ này tuy vô cùng hùng mạnh, nhưng
trải qua khoảng thời gian mài giũa cùng Thần nữ váy màu vàng này, Diệp Mặc đã
có thể đối mặt được. Hắn nhảy vào đáy Hắc Hồ, không phải là vì lĩnh ngộ thần
thông pháp tắc Đạo Vận, hắn là nhắm vào ba mươi sáu viên Lôi Hải Thần Châu này
nên mới tới.
Lúc trước được mười hai viên Lôi Hải Thần Châu giả Ức Mặc đã vui mừng không
thôi, nếu như hắn lấy được ba mươi sáu viên Lôi Hải Thần Châu thật này thì Ức
Mặc khẳng định càng thêm thích.
Cho nên sau khi nghe nói phía dưới cái Hắc Hồ là ba mươi sáu viên Lôi Hải Thần
Châu thật sự, Diệp Mặc không chút do dự liền nhảy xuống, căn bản là không quan
tâm Thần nữ váy màu vàng ở một bên trợn mắt há mồm.
Diệp Mặc vừa nhảy vào Hắc Hồ, cũng cảm giác đước ngoại trừ đủ các loại sát cơ
Đạo Vận, còn có một luồng lực hút hình xoắn ốc bao lấy hắn, sau đó kéo xuống
hướng đáy hồ.
Diệp Mặc vốn là muốn đến đáy hồ xem xét, bây giờ hắn căn bản là không chống cự
lực hút hình xoắn ốc này, chỉ che chắn toàn thân.
Thần nữ váy màu vàng ngồi xuống trông thấy Diệp Mặc vậy mà lại nhảy vào Hắc Hồ
xác thực là ngây ngẩn cả người, lập tức cô liền hiểu được, Diệp Mặc đây là
đang ngấp nghé hai món linh bảo chân chính. Cô chỉ do dự một lát, vậy mà cũng
nhảy theo vào.
Cô và Diệp Mặc cùng tới đây, tuy trong miệng chưa nói, nhưng trong lòn glại
cực kỳ bội phục. Năng lực lĩnh ngộ của Diệp Mặc so với cô còn mạnh hơn rất
nhiều, hơn nữa trong xử lý rất nhiều chuyện cũng thông minh hơn cô rất nhiều.
Bây giờ nếu Diệp Mặc đã dám nhảy vào Hắc Hồ, cho thấy hắn đã có biện pháp,
mình chỉ cần theo sát hắn, nói không chừng cũng có thể lấy được một món Tiên
Thiên Linh Bảo.
Tiên Thiên Linh Bảo, thứ này ai mà không thích? Có một món sẽ khiến cho thực
lực của mình tăng lên mấy lần.
Nhưng nhảy xuống Hắc Hồ, Thần nữ váy màu vàng cũng cảm giác không đúng. Sát cơ
pháp tắc của không gian cái Hắc Hồ này cô lại có thể ngăn trở được, nhưng từ
đáy hồ từng vòng xoáy xoắn tới, làm cho cô không hề có năng lực chống cự. Cô
chỉ có thể miễn cưỡng lấy pháp bảo phòng ngự ra để bảo vệ toàn thân.
Cái Hắc Hồ này thoạt nhình như không hề sâu, nhưng lực của loại vòng xoáy này
lại vô cùng vô tận, hơn nữa càng đi tiếp, lực của loại vòng xoáy này lại càng
mạnh. Diệp Mặc và Thần nữ váy màu vàng cũng đều bị xoáy mấy canh giờ rồi, vẫn
chưa đến đáy.
Thần nữ váy màu vàng bắt đầu có chút hối hận, mặc dù cô có một hai món pháp
bảo phòng ngự đỉnh cao, nhưng pháp bảo của cô lại chẳng phải là Tiên Thiên
Linh Bảo gì, thậm chí ngay cả thần khí cực phẩm cũng không phải, mà là pháp
bảo cần có pháp lực thêm vào, thuộc về pháp bảo có tính tiêu hao, dùng một lần
thì ít đi một lần.
Càng đi tiếp, ngoại trừ lực hút xoắn ốc mạnh mẽ ra, dưới đáy Hắc Hồ vậy mà lại
bắn ra từng luồng tia chớp, những tia chớp này hung hiểm vô cùng. Pháp bảo
phòng ngự của Thần nữ váy màu vàng, cho dù là có pháp lực tăng thêm vào cũng
bị những tia chớp này đánh cho phát ra hàng loạt tiếng ken két.
Ken két.
Hai luồng tia chớp rốt cuộc đã bắn thủng pháp bảo phòng ngự của Thần nữ váy
màu vàng, đánh vào trên người cô, trực tiếp đem quần áo của cô đánh rách ra
một mảng lớn, sau đó mang theo hai màn máu.
Thần nữ váy màu vàng trong lòng hoảng hốt, cô đã bắt đầu hối hận. Lúc trước cô
và Diệp Mặc đánh đấm lẫn nhau để chứng thực, thời gian nửa năm, trong cảm giác
của cô, tu vi của cô không hề thua kém Diệp Mặc, thậm chí so với Diệp Mặc còn
sâu hơn một chút. Nhưng lúc này cô lại sắp không kiên trì được nữa rồi.
Thần thức của cô quét đến trước mặt Diệp Mặc, lúc này Diệp Mặc cách cô cũng
không xa. Khi cô nhìn thấy Diệp Mặc như không có chuyện gì xảy ra mặc cho tia
chớp đánh lên thân thể, cô lập tức hiểu rõ mình lầm to rồi. Người này thoạt
nhìn chỉ có tu vi Tiên đế nhưng thủ đoạn thật sự là quá nhiều, nhìn bộ dạng
hắn làm lơ mấy tia chớp, nói không chừng còn là một người luyện thể công pháp
Lôi Hệ.
Có thể ngăn cản loại tia chớp này oanh kích, tu vi luyện thể ít nhất đã đến
Tiên thần thể đỉnh cao.
Nghĩ đến Diệp Mặc đã luyện thể đến Tiên thần thể đỉnh cao, Thần nữ váy màu
vàng hít vào một ngụm khí lạnh, người này ẩn dấu quá sâu xa.
Phập…
Lại là một tia chớp đánh vào thân mình Thần nữ váy màu vàng, xuơng sườn Thần
nữ váy màu vàng trực tiếp lại bị đánh ra một màn máu.
Lúc này Thần nữ váy màu vàng cũng không kịp nghĩ đến cái khác nữa, phất tay
giương ra một đài sen chín cánh. Đài sen chín cánh này tản mát ra hàng loạt
ánh sáng màu xanh, trong nháy mắt liền đem cô bọc lại.
Dưới đáy hồ, tia chớp càng ngày càng dày đặc, cũng càng ngày càng mạnh mẽ ác
liệt hơn, nhưng những tia chớp này đánh vào trên đài sen chín cánh, vẻn vẹn
chỉ kích phát ra rất nhiều tia sáng xanh, nhưng lại cũng không cách nào làm
Thần nữ váy màu vàng bị thương nửa phần.
– Ồ…
Diệp Mặc đương nhiên biết rõ Thần nữ váy màu vàng vất vả, hắn cũng không ra
tay giúp đỡ. Mình đến chính là vì luyện hóa linh bảo, Thần nữ váy màu vàng này
theo tới, khẳng định là cũng muốn lấy linh bảo. Linh bảo có hạn, hắn cứu Thần
nữ váy màu vàng này, thì hắn sẽ thiếu đi một món.
Cho dù là muốn cứu Thần nữ váy màu vàng, cũng phải đợi lúc cô vô lực luyện hóa
Tiên Thiên Linh Bảo mới cứu. Diệp Mặc lại không ngờ cô gái này lại còn có pháp
bảo lợi hại như vậy, cái đài sen chín cánh này vừa ra tới, Diệp Mặc đã nhận
ra, lúc trước khi Thần nữ váy màu vàng này trốn đi, đã dùng chính cái đài sen
chín cánh này.
Cái đài sen chín cánh này giá trị không thua kém Tiên Thiên Linh Bảo chút nào,
nói không chừng cũng là một món Tiên Thiên Linh Bảo.
Khổ Trúc của hắn tuy cũng coi như là Tiên Thiên Linh Bảo, nhưng đó là thứ có
tác dụng phụ trợ, hoàn toàn không thể chống địch. Diệp Mặc tron glòng thầm
nghĩ, xem ra không phải chỉ một mình mình có thứ tốt.
Hắn cũn gkhông muốn đi cướp đoạt cái đài sen chín cánh của Thần nữ váy màu
vàng này, hắn không phải là một kẻ hễ thấy thứ tốt là muốn cướp. Nếu như Thần
nữ váy màu vàng muốn cướp đồ của hắn, vậy hắn sẽ không chút do dự đoạt lại.
Thần nữ váy màu vàng ngồi trong đài sen chín cánh của mình, chậm rãi thở ra,
cô và Diệp Mặc đánh nhau chứng thực thần thông cũng đã nửa năm thời gian, chưa
bao giờ phóng ra đài sen chín cánh. Thật không ngờ dưới tình huống như thế
này, cô lại để lộ đài sen chính cánh của mình.
Dài sen chín cánh chính là bí mật của cô, cũng là thu hoạch lớn nhất của cô
tại Thần Phần Vực này. Chẳng những phòng ngự kinh người, hơn nữa còn có tác
dụng công kích và bỏ chạy. Tuy đến bây giờ cô vẫn chưa hoàn toàn luyện hóa đài
sen chín cánh, nhưng cô biết, cái đài sen chín cánh này tuyệt đối không phải
là thứ đồ vật bình thường, thậm chí là một món bảo vật không thua gì Tiên
Thiên Linh Bảo.
Bây giờ thì hay ho rồi, cô còn chưa có được Tiên Thiên Linh Bảo, đã bại lộ bảo
vật của mình trước rồi. Người cô cùng chứng thực thần thông kia không biết có
ngấp nghé pháp bảo của cô hay không, nếu như đối phương thật sự ngấp nghé, cho
dù liều mạng cũng không thể để đài sen chín cánh bị hắn lấy đi.
Diệp Mặc nào có ở không mà đi ngấp nghé đài sen chín cánh, hắn có nhiều thứ
tốt, lúc này hắn đang tôi luyện Lôi Kiếm của mình.
Bởi vì Thế giới trang vàng là của hắn, kết quả hắn Chứng đạo ở Thế giới trang
vàng căn bản là không có chút lôi kiếp nào đánh xuống. Hắn cũng đã mất đi cơ
hội rèn luyện Lôi Kiếm. Lôi Kiếm là pháp thuật sớm nhất của hắn, tuy còn hoàn
toàn không thể nói là thần thông, nhưng lại khai triển ra được mấy loại thần
thông. Ngũ Lôi Thương Sát và Lôi Sa, đều là do Lôi Kiếm khai triển ra.
Mà bây giờ loại tia chớp mạnh mẽ ác liệt đến tận cùng trong Hắc Hồ này, khiến
cho Diệp Mặc lập tức nổi lên ý nghĩ muốn rèn luyện Lôi Kiếm.
Bành.
Diệp Mặc chỉ vừ mới bắt đầu rèn luyện Lôi Kiếm, lòng bàn chân liền cảm giác
đáp đất, vậy mà đã đến đáy hồ rồi. Loại lực xoáy đáng sợ kia cũng không có
biến mất, chỉ quấn quanh không cho hắn di động mảy may mà thôi. Không đon giản
như thế, đáy cái hồ này còn tràn ngập pháp tắc Đạo Vận và tia chớp thô bạo mất
trật tự mà thần thức quét không đến. Từng đạo pháp tắc thô bạo mà Diệp Mặc
không ngăn nổi đánh vào thân mình Diệp Mặc, dù hắn là tu vi luyện thể Tiên
thần thể, cũng bị đánh áu văng khắp nơi.
Diệp Mặc trong lòng trầm xuống, ở đây đừng nói là tìm kiếm được vị trí cụ thể
của pháp bảo rồi bắt đầu luyện hóa pháp bảo, dù là muốn đứng vũng gót chân,
bảo vệ được cái mạng nhỏ cũng rất khó khăn rồi. Hắn có thần thức và luyện thể
mạnh mẽ, cũng chỉ có thể miễn cưỡng tạm thời tự bảo vệ mình mà thôi, thời gian
dài thi không ổn rồi. Khó trách đáy cái hồ này không có hài cốt, nơi đáng sợ
thế này, cho dù hài cốt có rắn chắc đi nữa cũng sẽ bị hóa thành tro bụi.
Đài sen chín cánh của Thần nữ váy màu vàng cũng rơi vào đáy cái Hắc Hồ này
ngay sau Diệp Mặc, thần thức của cô lập tức quét ra, khí tức pháp tắc thô bạo
đáng sợ trong nháy mắt liền xoắn cho thần thức của cô không còn một mảnh.